Chương 156: Huyết Mạch
Tiểu Thúc Thao Thiên
06/08/2024
Ngay lúc này lại có một người dân vội vã chạy ra quỳ xuống.
"Xin các vị giúp ta làm chủ.
Tên họ Hứa kia mượn tiền của ta mà không chịu trả.
Ta còn có mẹ già đang đợi tiền của ta để mua thuốc.
Cầu xin các vị, cầu xin các vị giúp ta."
Nói rồi hắn liên tục dập đầu.
Mấy tên đầu trọc kia đi về phía tên họ Hứa định nói gì đó thì tên họ Hứa lại lén đưa cho chọ chúng một túi tiền.
Rất nhanh vẻ mặt của đám đầu trọc thay đổi.
"A di đà phật.
Ân oán nên giải không nên kết.
Thí chủ nên buông bỏ đi.
Kiếp trước thí chủ nợ tiền người ta nên kiếp này phải trả lại.
Họ không trả lại thì đó là nhân quả đã kết.
Họ có trốn thì cũng xin thì chủ không cần buồn phiền, cũng không cần báo quan mà thêm rắc rối.
Hãy chấp nhận nó vì đó là những gì nhân quả đã sắp đặt."
"Chuyện này."
Thanh niên kia định nói tiếp thì có một đám dân không biết từ đâu ra liên tục hô lớn.
"Lui xuống đi.
Đó chính là nhân quả.
Sống thì phải tuân theo nhân quả thì kiếp sau mới được hưởng phúc."
"Đúng vậy đó.
Hồng trần là bể khổ, mẹ ngươi qua đời cũng coi là sự giải thoát cho bà ấy."
Nghe tới đây thì Gia Hân hai tay nắm chặt.
Cô định ra tay thì tôi ngăn cản.
Lúc này tôi thấy Pháp Chính đang đứng đó mà thất thần như đang suy tư cái gì đó.
Nhân quả là gì đây? Liệu nó có dễ dàng mà nói ra không, liệu nó có dễ dàng nhìn thấy không.
Cuộc đời đúng là bể khổ, buông bỏ là tốt nhưng có phải cái gì cũng có thể buông không.
Lúc này thì vị phụ nhân kia cũng ôm con đi tới.
"Cầu xin các vị phật gia cứu giúp cho con của ta.
Cầu xin các vị."
Một tên đầu trọc đi ra.
Hắn đưa ra một cái đĩa lớn ý muốn người phụ nữ kia dâng lễ.
"Mời thì chủ tỏ lòng thành với Phật Tổ.
Người phụ nữ tìm khắp cơ thể nhưng lại không có cái gì đáng giá."
Bà ta ấp úng nói.
"Ta ... ta hiện trên người ta không có gì đáng giá.
Cầu xin các vị phật gia làm ơn làm phúc.
Ta nguyện cả đời ăn chay."
Chỉ nghe tên đầu trọc kia quay đi mà nói.
"A di đà phật.
Chúng ta cũng là người, phật tổ cũng cần giúp người khác.
Đâu thể chỉ cho đi mà không nhận về.
Thí chủ nay không có gì, đó chính là nhân quả, là số phận an bài.
Thí chủ hãy đưa còn của mình về nhà đi.
Duyên phận của hai người đến đây là kết thúc rồi.
Nhân quả tuần hoàn, kiếp sau hai người vẫn sẽ là mẹ con nên đừng buồn."
Người phụ nữ kia nghe vậy thì quỳ xuống, liên tục dập đầu cầu xin nhưng rất nhanh đã bị hai kẻ to béo kéo thẳng ra ngoài.
Rất nhanh lại có rất nhiều người tới cầu xin.
Kẻ cầu giàu sang thì đám đầu trọc nói.
"Nhân quả đã an bài.
Thí chủ chỉ cần đi buôn bán, sau này chắc chắn sẽ giàu có."
Người cầu tuổi thọ thì chúng nói.
"Nhân quả tuần hoàn.
Chỉ cần thí chủ không ngừng cầu nguyện, ngày ngày ăn chay, tụng kinh và dâng lễ.
Thí chủ có thể sống lâu trăm tuổi."
Tôi nghe xong thì cũng ứa gan.
Các cụ có câu, phi thương bất phú.
Muốn giàu thì phải kinh doanh chứ làm công ăn lương thì giàu sao được.
Muốn sống thọ thì ăn chay cũng là một biện pháp giảm thiểu nhiều căn bệnh.
Nói chung đó chỉ là những cái cơ bản ở đời người chứ nhân quả rắm chó gì.
Sau một hồi thất thần thì Pháp Chính dường như đã nghĩ thông.
Hắn nói với chúng tôi.
"Chúng ta đi thôi."
Tôi và Gia Hân cũng chẳng muốn tiếp tục ở lại nơi như thế này.
Đêm hôm đó khi Pháp Chính ngủ say.
Gia Hân lại lặng lẽ đi tới đền thờ đó.
Tôi cũng lặng lẽ đi theo để đề phòng có gì xấu xảy ra.
Ở bên trong cái tên Vương công tử và tên sư to béo đang vui vẻ cười nói.
"Ha ha, đúng là một đám ngu dân.
Chỉ cần ta khua môi múa mép là có thể thu được tiền bạc từ chúng rồi.
Nhưng hôm nay ta lại phát hiện có mấy tên không chịu tín phục chúng ta nha."
Tên Vương công tử tiếp lời.
"Yên Tâm.
Mai ta sẽ sai người đi giết hết chúng là xong.
Chúng ta sẽ xây dựng một vùng đất mà đám dân đen xem chúng ta là trời.
Bảo chúng làm gì cũng làm theo ha ha!"
Gia Hân đang lấp ở trong bóng tối, nhanh như một cơn gió lướt qua, lập tức cắt qua cuống họng tên béo.
Trên tay là 2 con dao quắm sáng loáng.
Máu phun ra từng dòng, bắn lên mặt tên họ Vương.
Hắn la lớn.
"Người đâu, người đâu.
Có kẻ giết Âm Chủ Trì rồi.
Ngươi đâu, mau tới đây."
Rất nhanh có một đám đầu trọc cầm vũ khí lao tới.
Nhưng chúng sao có thể là đối thủ của Gia Hân.
Với thực lực tương đương với phá khí kì cô liên tục di chuyển như ma quỷ, cắt qua cổ họng đám trọc đầu kia.
Nhưng khi tới trước mặt tên họ Vương thì bị một đôi tay chặn lại.
Một tên cao lớn đi ra.
Trên người là một bộ da thú.
Cơ bắp hắn cuồn cuộn, lại có một bộ râu quai nón rất dọa người.
Gia Hân tức giận lắm.
"Vì sao ngăn ta?"
Chỉ nghe tên râu quai nón nói.
"Ta là thị vệ của Vương Công tử nên tất nhiên phải ngăn cô lại rồi."
Nghe vậy Gia Hân lập tức tiếp tục tấn công.
"Được.
Vậy hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo giết cả ngươi."
Nói rồi sau lưng cô hiện lên một hư ảnh rắn 5 đầu.
Trên mặt cũng xuất hiện những cái vảy, răng nanh nhô ra và đặc biệt đôi thay đã vô cùng mềm dẻo như không có xương.
Tên Râu Quai nón thấy vậy thì cười.
"Thì ra là huyết mạch cửu đầu yêu xà.
Không biết đã dung hợp những ma hạch gì?"
Nói xong, Cơ thể hắn cũng bắt đầu biến đổi.
Cơ bắp cuồn cuộn hơn.
Móng vuột cũng mọc dài ra.
Bộ râu quai nón cũng trở nên rậm rạp.
Gia Hân thấy vậy thì có vẻ lo lắng mà nói.
"Ngươi là huyết mạch sư kim yêu."
Nói về huyết mạch thì con người ở đất nước này huyết mạch không bị pha loãng như ở Xích Quỷ quốc.
Họ có thể thông qua hấp thụ ma hạch để nâng cao huyết mạch rồi sử dụng chúng.
Trước đây khi mới tới đất nước này tôi cũng đã gặp những đội đi sẵn ma hạch.
Tuy nhiên đất nước này khác với những quốc gia mà tôi đi qua.
Từ Quỷ hóa cấp 1 tới quỷ hóa cấp 3 thì chỉ là rèn luyện thuộc tính cơ thể.
Quỷ hóa 4 tới cấp 6 có thể phát động kĩ năng cường hóa thân thể mà từ cấp 7 tới cấp 9 mới có kĩ năng thần thông.
Mà từ cấp 4 có thể phóng xuất hư ảnh huyết mạch.
Hư ảnh huyết mạch thường mô phỏng theo hình dáng linh thú thượng cổ và có màu sắc là do thuộc tính ma hạch hấp thụ.
Ví dụ voi chiến thượng cổ là một con voi chín ngà.
Khi võ giả đạt cấp 4 sẽ hiển thị hư ảnh một con voi có 4 chiếc ngà, cấp độ càng cao thì số ngà hiển thị sẽ càng lớn.
Đa phần người có huyết mạch Voi chiến thì đều chủ tu lực lượng nên màu sắc thường có màu trắng.
Tuy nhiên cũng có người dung hợp ma hạch hệ hỏa để tăng tính sát thương thì hư ảnh sẽ có màu đỏ.
Và tất nhiên là khi kích phát hư ảnh cũng sẽ khiến cho cơ thể biến đổi theo.
Đó là cơ bản về cấp độ thế giới này.
"Xin các vị giúp ta làm chủ.
Tên họ Hứa kia mượn tiền của ta mà không chịu trả.
Ta còn có mẹ già đang đợi tiền của ta để mua thuốc.
Cầu xin các vị, cầu xin các vị giúp ta."
Nói rồi hắn liên tục dập đầu.
Mấy tên đầu trọc kia đi về phía tên họ Hứa định nói gì đó thì tên họ Hứa lại lén đưa cho chọ chúng một túi tiền.
Rất nhanh vẻ mặt của đám đầu trọc thay đổi.
"A di đà phật.
Ân oán nên giải không nên kết.
Thí chủ nên buông bỏ đi.
Kiếp trước thí chủ nợ tiền người ta nên kiếp này phải trả lại.
Họ không trả lại thì đó là nhân quả đã kết.
Họ có trốn thì cũng xin thì chủ không cần buồn phiền, cũng không cần báo quan mà thêm rắc rối.
Hãy chấp nhận nó vì đó là những gì nhân quả đã sắp đặt."
"Chuyện này."
Thanh niên kia định nói tiếp thì có một đám dân không biết từ đâu ra liên tục hô lớn.
"Lui xuống đi.
Đó chính là nhân quả.
Sống thì phải tuân theo nhân quả thì kiếp sau mới được hưởng phúc."
"Đúng vậy đó.
Hồng trần là bể khổ, mẹ ngươi qua đời cũng coi là sự giải thoát cho bà ấy."
Nghe tới đây thì Gia Hân hai tay nắm chặt.
Cô định ra tay thì tôi ngăn cản.
Lúc này tôi thấy Pháp Chính đang đứng đó mà thất thần như đang suy tư cái gì đó.
Nhân quả là gì đây? Liệu nó có dễ dàng mà nói ra không, liệu nó có dễ dàng nhìn thấy không.
Cuộc đời đúng là bể khổ, buông bỏ là tốt nhưng có phải cái gì cũng có thể buông không.
Lúc này thì vị phụ nhân kia cũng ôm con đi tới.
"Cầu xin các vị phật gia cứu giúp cho con của ta.
Cầu xin các vị."
Một tên đầu trọc đi ra.
Hắn đưa ra một cái đĩa lớn ý muốn người phụ nữ kia dâng lễ.
"Mời thì chủ tỏ lòng thành với Phật Tổ.
Người phụ nữ tìm khắp cơ thể nhưng lại không có cái gì đáng giá."
Bà ta ấp úng nói.
"Ta ... ta hiện trên người ta không có gì đáng giá.
Cầu xin các vị phật gia làm ơn làm phúc.
Ta nguyện cả đời ăn chay."
Chỉ nghe tên đầu trọc kia quay đi mà nói.
"A di đà phật.
Chúng ta cũng là người, phật tổ cũng cần giúp người khác.
Đâu thể chỉ cho đi mà không nhận về.
Thí chủ nay không có gì, đó chính là nhân quả, là số phận an bài.
Thí chủ hãy đưa còn của mình về nhà đi.
Duyên phận của hai người đến đây là kết thúc rồi.
Nhân quả tuần hoàn, kiếp sau hai người vẫn sẽ là mẹ con nên đừng buồn."
Người phụ nữ kia nghe vậy thì quỳ xuống, liên tục dập đầu cầu xin nhưng rất nhanh đã bị hai kẻ to béo kéo thẳng ra ngoài.
Rất nhanh lại có rất nhiều người tới cầu xin.
Kẻ cầu giàu sang thì đám đầu trọc nói.
"Nhân quả đã an bài.
Thí chủ chỉ cần đi buôn bán, sau này chắc chắn sẽ giàu có."
Người cầu tuổi thọ thì chúng nói.
"Nhân quả tuần hoàn.
Chỉ cần thí chủ không ngừng cầu nguyện, ngày ngày ăn chay, tụng kinh và dâng lễ.
Thí chủ có thể sống lâu trăm tuổi."
Tôi nghe xong thì cũng ứa gan.
Các cụ có câu, phi thương bất phú.
Muốn giàu thì phải kinh doanh chứ làm công ăn lương thì giàu sao được.
Muốn sống thọ thì ăn chay cũng là một biện pháp giảm thiểu nhiều căn bệnh.
Nói chung đó chỉ là những cái cơ bản ở đời người chứ nhân quả rắm chó gì.
Sau một hồi thất thần thì Pháp Chính dường như đã nghĩ thông.
Hắn nói với chúng tôi.
"Chúng ta đi thôi."
Tôi và Gia Hân cũng chẳng muốn tiếp tục ở lại nơi như thế này.
Đêm hôm đó khi Pháp Chính ngủ say.
Gia Hân lại lặng lẽ đi tới đền thờ đó.
Tôi cũng lặng lẽ đi theo để đề phòng có gì xấu xảy ra.
Ở bên trong cái tên Vương công tử và tên sư to béo đang vui vẻ cười nói.
"Ha ha, đúng là một đám ngu dân.
Chỉ cần ta khua môi múa mép là có thể thu được tiền bạc từ chúng rồi.
Nhưng hôm nay ta lại phát hiện có mấy tên không chịu tín phục chúng ta nha."
Tên Vương công tử tiếp lời.
"Yên Tâm.
Mai ta sẽ sai người đi giết hết chúng là xong.
Chúng ta sẽ xây dựng một vùng đất mà đám dân đen xem chúng ta là trời.
Bảo chúng làm gì cũng làm theo ha ha!"
Gia Hân đang lấp ở trong bóng tối, nhanh như một cơn gió lướt qua, lập tức cắt qua cuống họng tên béo.
Trên tay là 2 con dao quắm sáng loáng.
Máu phun ra từng dòng, bắn lên mặt tên họ Vương.
Hắn la lớn.
"Người đâu, người đâu.
Có kẻ giết Âm Chủ Trì rồi.
Ngươi đâu, mau tới đây."
Rất nhanh có một đám đầu trọc cầm vũ khí lao tới.
Nhưng chúng sao có thể là đối thủ của Gia Hân.
Với thực lực tương đương với phá khí kì cô liên tục di chuyển như ma quỷ, cắt qua cổ họng đám trọc đầu kia.
Nhưng khi tới trước mặt tên họ Vương thì bị một đôi tay chặn lại.
Một tên cao lớn đi ra.
Trên người là một bộ da thú.
Cơ bắp hắn cuồn cuộn, lại có một bộ râu quai nón rất dọa người.
Gia Hân tức giận lắm.
"Vì sao ngăn ta?"
Chỉ nghe tên râu quai nón nói.
"Ta là thị vệ của Vương Công tử nên tất nhiên phải ngăn cô lại rồi."
Nghe vậy Gia Hân lập tức tiếp tục tấn công.
"Được.
Vậy hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo giết cả ngươi."
Nói rồi sau lưng cô hiện lên một hư ảnh rắn 5 đầu.
Trên mặt cũng xuất hiện những cái vảy, răng nanh nhô ra và đặc biệt đôi thay đã vô cùng mềm dẻo như không có xương.
Tên Râu Quai nón thấy vậy thì cười.
"Thì ra là huyết mạch cửu đầu yêu xà.
Không biết đã dung hợp những ma hạch gì?"
Nói xong, Cơ thể hắn cũng bắt đầu biến đổi.
Cơ bắp cuồn cuộn hơn.
Móng vuột cũng mọc dài ra.
Bộ râu quai nón cũng trở nên rậm rạp.
Gia Hân thấy vậy thì có vẻ lo lắng mà nói.
"Ngươi là huyết mạch sư kim yêu."
Nói về huyết mạch thì con người ở đất nước này huyết mạch không bị pha loãng như ở Xích Quỷ quốc.
Họ có thể thông qua hấp thụ ma hạch để nâng cao huyết mạch rồi sử dụng chúng.
Trước đây khi mới tới đất nước này tôi cũng đã gặp những đội đi sẵn ma hạch.
Tuy nhiên đất nước này khác với những quốc gia mà tôi đi qua.
Từ Quỷ hóa cấp 1 tới quỷ hóa cấp 3 thì chỉ là rèn luyện thuộc tính cơ thể.
Quỷ hóa 4 tới cấp 6 có thể phát động kĩ năng cường hóa thân thể mà từ cấp 7 tới cấp 9 mới có kĩ năng thần thông.
Mà từ cấp 4 có thể phóng xuất hư ảnh huyết mạch.
Hư ảnh huyết mạch thường mô phỏng theo hình dáng linh thú thượng cổ và có màu sắc là do thuộc tính ma hạch hấp thụ.
Ví dụ voi chiến thượng cổ là một con voi chín ngà.
Khi võ giả đạt cấp 4 sẽ hiển thị hư ảnh một con voi có 4 chiếc ngà, cấp độ càng cao thì số ngà hiển thị sẽ càng lớn.
Đa phần người có huyết mạch Voi chiến thì đều chủ tu lực lượng nên màu sắc thường có màu trắng.
Tuy nhiên cũng có người dung hợp ma hạch hệ hỏa để tăng tính sát thương thì hư ảnh sẽ có màu đỏ.
Và tất nhiên là khi kích phát hư ảnh cũng sẽ khiến cho cơ thể biến đổi theo.
Đó là cơ bản về cấp độ thế giới này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.