Chương 194: Khoan Xà
Tiểu Thúc Thao Thiên
15/09/2024
Đúng là ông trời luôn có mắt.
Sau vài lần thì chúng tôi gặp phải một con robot cấp cao.
Nó có hình dáng vô cùng kì lạ.
Cả cơ thể được bao bọc trong lớp vảy giáp.
Cái đầu lại có hình dạng mũi khoan.
Mặc dù không có chân nhưng nó lại di chuyển được theo kiểu rắn.
Nó cũng có động cơ đẩy ẩn ở bên người.
Mới đầu khi gặp con robot này chúng tôi chỉ nghĩ nó là một con robot dạng rắn thông thường.
Một học viên lao tới định một kiếm chém chết nó.
Con Khoan Xà kích hoạt động cơ phản lực lao tới như một mũi tên mà xuyên qua chiến xa của học viên kia.
Mọi người thấy vậy thì vô cùng kinh hoàng.
Vội sử dụng kĩ năng công kích từ xa để tấn công nó nhưng nó vô cùng linh hoạt.
Cơ thể cũng được bao bọc trong lớp vảy kim loại siêu cứng nên hầu nhưng công kích đều vô dụng.
Nó lao tới quân lấy chiến xa một học viên khiến người này không sao cử động rồi cái đầu của nó bắt đầu xoay tròn.
Những tiếng động cơ vang lên như tử thần đòi mạng.
Chỉ thấy ảnh lửa lóe lên, cái đầu đã xuyên qua trung tâm điều khiển của chiến xa.
Dù có mở lồng bảo hộ cũng không có nhiều tác dụng.
Thấy tình thế không ổn chúng tôi vội lùi lại.
Mấy tên nhà giàu thấy vậy thì lên tiếng khinh khỉnh.
"Đéo mẹ, có mỗi một con giun mà cũng không xử lí được.
Cút sang bên kia mà tiêu diệt mấy con robot cấp thấp đi.
Đúng là phế vật."
Thấy vậy chúng tôi vội rời đi.
Không phải chúng tôi sợ hay phải nghe đám nhà giàu.
Nhưng xã hội là vậy, lời nói của kẻ hơn người luôn có sức nặng bất kể đúng sai.
Người giàu nói gì cũng được, người xinh lại có quyền sai bảo người khác.
Ấy đó là tâm lí cơ bản mà thôi.
Mặc dù chúng tôi đi sang tiêu diệt robot loại yếu nhưng vẫn chú ý quan sát bên này.
Mấy tên nhà giàu mới đầu vô cùng kiêu ngạo.
Một tên nhảy ra sử dụng cánh tay cường tráng mà kẹp lấy con Khoan Xà.
Cơ mà khi bị túm thì cơ thể con khoan xà xuất hiện một chất nhờn khiến nó trốn thoát.
Lập tức nó quấy lấy cơ thể tên kia mà khoan qua đầu.
Mấy tên nhà giàu thấy vậy vội vã vây công.
Có một tên bắn ra một cái lưới lớn.
Hắn cười lớn đắc ý.
"Ha ha, ta đã thấy người ta bắt động vật rồi.
Lần này ngươi có chạy đằng trời."
Cơ mà hắn quên đây không phải là động vật mà là robot.
Lần nữa con Khoan Xà lại như một mũi tên cứ vậy mà xuyên qua ngực tên vừa quăng lưới.
Một tên nhà giàu nhân cơ hội con rắn bị giảm tốc thì sử dụng một cái lồng bảo hộ mà túm lấy phần đầu con rắn.
Hắn gấp gáp hô lớn.
"Ta túm được nó rồi.
Anh em mau tiêu diệt nó đi."
Con rắn bị túm đầu thì vùng vẫy nhưng không sao thoát được.
Nó lại quấy lấy tên vừa túm nó.
Thấy vậy hắn vội hô.
"Ấy, ấy.
Mọi người cẩn thận.
Đùng có công kích trúng tôi."
Một tên khác liền nói.
"Ngươi giờ còn quan trọng cái đó à.
Yên tâm đi.
Đợi tiêu diệt con rắn này chúng ta xin cấp cho ngươi một chiến xa mới."
Nhưng chưa kịp công kích thì cái đuôi của con khoan xà đã phun ra một chất ăn mòn cực mạnh rồi như một thanh kiếm chém đứt hai tay đang giữ đầu nó mà chạy trốn.
Nó chui vào lòng đất rồi lại từ vị trí khác lao ra tấn công một chiến xa khác.
Đám nhà giàu dù cố gắng vẫn không thể làm gì nó.
Con Khoan Xà sau đó liên tục tiêu diệt từng tên nhà giàu một trong sự hoảng sợ của bọn chúng.
Hơn thế nữa, con rắn này còn ưu tiên tiêu diệt người thoát đi khi thoát khỏi chiến xa.
Ngay từ đầu nó đều nhắm thẳng vào vị trí trung tâm điều khiển là vậy.
Mấy tên nhà giàu vô cùng hoang mang.
Một tên trong số chúng nhìn sang phía chúng tôi đang ung dung tiêu diệt những robot yêu đuối mà gào thét như ra lệnh.
"Các ngươi còn không mau qua đây giúp đỡ."
Nhưng tôi lập tức phát lệnh rút lui cho tất cả mọi người.
Thấy vậy tên nhà giàu kia như phát điên.
"Tên kia, vì sao ngươi phát động lệnh rút lui hả.
Các người phải hi sinh bảo về chúng ta.
Đó là nghĩa vụ của các ngươi."
Tôi nở nụ cười khinh thường.
"Điều nào, khoản nào trong luật yêu cầu chúng ta phải nghe lệnh cũng như phải hi sinh vì các người chứ?"
Nghe tôi trả lời thì đám nhà giàu câm nín.
Chúng quen thói ra lệnh cho chúng tôi mà quên rằng chúng tôi nghe lời là vì không muốn có thêm rắc rối.
Sau một hồi thì chúng lại nói.
"Chúng ta là người cùng một quốc gia nên phải hỗ trợ lẫn nhau.
Đây lại là nhiệm vụ chung."
Lúc này lại có một người đứng ra phản bác.
"Ở nhiệm vụ số 371 các người bắt chúng tôi đối kháng với một nhóm robot đông hơn gấp đôi khiến anh em của tôi hi sinh thì sao.
Lúc đó các ngươi chỉ nói do sơ sót."
Đúng là như vậy.
Mặc dù tiêu diệt địch thì đều có chiến công để đổi trang bị nhưng một nhóm lại có những kẻ cậy gia đình có người nhiều chiến công mà để cho đồng đội liều mạng.
Còn mình thì ung dung ngồi nhìn đợi nhiệm vụ hoàn thành thì đúng là không thể chấp nhận.
Chính vì sau thời gian dài như vậy mà giờ đây chúng tôi cũng không có tham ra hỗ trợ mà lập tức rút lui.
Đám nhà giàu biết không thể nói lí thì bắt đầu cầu xin.
"Cầu xin các người mau cứu chúng tôi.
Làm ơn đi."
Cơ mà đã chậm.
Con rắn kia quá nhanh và quá mạnh.
Nó đã tiêu diệt gần hết đám nhà giàu.
Nếu bây giờ chúng tôi không rút lui thì chắc chắn sẽ bị nó nhắm tới.
Mặc dù tôi đủ sức tiêu diệt nó nhưng tôi cũng không muốn bại lộ thực lực.
Dù gì đây cũng không phải người thân hay thân quen gì với tôi.
Có vẻ ích kỉ nhưng xã hội là vậy.
Tôi không thể vì kẻ khác mà hi sinh lợi ích và quyền lợi của mình.
Ở kiếp trước tôi đã vì người khác mà hi sinh rất nhiều nhưng những việc làm kiểu âm thầm sẽ không bao giờ được ghi nhận.
Muốn làm từ thiện thì cũng phải gào to lên thì mới được người ta biết ơn, nếu không họ sẽ chỉ cho đó là trách nhiệm mà bạn phải làm.
Và ở đây cũng vậy.
Tôi không có trách nhiệm phải bảo vệ hay cứu giúp ai cả.
Chúng tôi rút lui để lại phía sau là một đám nhà nhau đang vật lộn với con rắn kia.
Khi thấy tình huống không ổn thì đám nhà giàu cũng chia năm xẻ bảy mà chạy trốn.
Cơ mà con rắn kia không có một mình.
Nó đã ra lệnh cho đám robot khác đi tới cản đường đám nhà giàu.
Trước đó chúng tôi có thể rút lui chẳng qua là vì không bị vây công mà thôi.
Hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu của chúng tôi đều có sau nhiều này thực chiến.
Có thể phối hợp chặt chẽ với nhau chứ không như đám nhà giàu đánh được vài con robot cấp thấp thì nghĩ mình mạnh lắm rồi.
Sau vài lần thì chúng tôi gặp phải một con robot cấp cao.
Nó có hình dáng vô cùng kì lạ.
Cả cơ thể được bao bọc trong lớp vảy giáp.
Cái đầu lại có hình dạng mũi khoan.
Mặc dù không có chân nhưng nó lại di chuyển được theo kiểu rắn.
Nó cũng có động cơ đẩy ẩn ở bên người.
Mới đầu khi gặp con robot này chúng tôi chỉ nghĩ nó là một con robot dạng rắn thông thường.
Một học viên lao tới định một kiếm chém chết nó.
Con Khoan Xà kích hoạt động cơ phản lực lao tới như một mũi tên mà xuyên qua chiến xa của học viên kia.
Mọi người thấy vậy thì vô cùng kinh hoàng.
Vội sử dụng kĩ năng công kích từ xa để tấn công nó nhưng nó vô cùng linh hoạt.
Cơ thể cũng được bao bọc trong lớp vảy kim loại siêu cứng nên hầu nhưng công kích đều vô dụng.
Nó lao tới quân lấy chiến xa một học viên khiến người này không sao cử động rồi cái đầu của nó bắt đầu xoay tròn.
Những tiếng động cơ vang lên như tử thần đòi mạng.
Chỉ thấy ảnh lửa lóe lên, cái đầu đã xuyên qua trung tâm điều khiển của chiến xa.
Dù có mở lồng bảo hộ cũng không có nhiều tác dụng.
Thấy tình thế không ổn chúng tôi vội lùi lại.
Mấy tên nhà giàu thấy vậy thì lên tiếng khinh khỉnh.
"Đéo mẹ, có mỗi một con giun mà cũng không xử lí được.
Cút sang bên kia mà tiêu diệt mấy con robot cấp thấp đi.
Đúng là phế vật."
Thấy vậy chúng tôi vội rời đi.
Không phải chúng tôi sợ hay phải nghe đám nhà giàu.
Nhưng xã hội là vậy, lời nói của kẻ hơn người luôn có sức nặng bất kể đúng sai.
Người giàu nói gì cũng được, người xinh lại có quyền sai bảo người khác.
Ấy đó là tâm lí cơ bản mà thôi.
Mặc dù chúng tôi đi sang tiêu diệt robot loại yếu nhưng vẫn chú ý quan sát bên này.
Mấy tên nhà giàu mới đầu vô cùng kiêu ngạo.
Một tên nhảy ra sử dụng cánh tay cường tráng mà kẹp lấy con Khoan Xà.
Cơ mà khi bị túm thì cơ thể con khoan xà xuất hiện một chất nhờn khiến nó trốn thoát.
Lập tức nó quấy lấy cơ thể tên kia mà khoan qua đầu.
Mấy tên nhà giàu thấy vậy vội vã vây công.
Có một tên bắn ra một cái lưới lớn.
Hắn cười lớn đắc ý.
"Ha ha, ta đã thấy người ta bắt động vật rồi.
Lần này ngươi có chạy đằng trời."
Cơ mà hắn quên đây không phải là động vật mà là robot.
Lần nữa con Khoan Xà lại như một mũi tên cứ vậy mà xuyên qua ngực tên vừa quăng lưới.
Một tên nhà giàu nhân cơ hội con rắn bị giảm tốc thì sử dụng một cái lồng bảo hộ mà túm lấy phần đầu con rắn.
Hắn gấp gáp hô lớn.
"Ta túm được nó rồi.
Anh em mau tiêu diệt nó đi."
Con rắn bị túm đầu thì vùng vẫy nhưng không sao thoát được.
Nó lại quấy lấy tên vừa túm nó.
Thấy vậy hắn vội hô.
"Ấy, ấy.
Mọi người cẩn thận.
Đùng có công kích trúng tôi."
Một tên khác liền nói.
"Ngươi giờ còn quan trọng cái đó à.
Yên tâm đi.
Đợi tiêu diệt con rắn này chúng ta xin cấp cho ngươi một chiến xa mới."
Nhưng chưa kịp công kích thì cái đuôi của con khoan xà đã phun ra một chất ăn mòn cực mạnh rồi như một thanh kiếm chém đứt hai tay đang giữ đầu nó mà chạy trốn.
Nó chui vào lòng đất rồi lại từ vị trí khác lao ra tấn công một chiến xa khác.
Đám nhà giàu dù cố gắng vẫn không thể làm gì nó.
Con Khoan Xà sau đó liên tục tiêu diệt từng tên nhà giàu một trong sự hoảng sợ của bọn chúng.
Hơn thế nữa, con rắn này còn ưu tiên tiêu diệt người thoát đi khi thoát khỏi chiến xa.
Ngay từ đầu nó đều nhắm thẳng vào vị trí trung tâm điều khiển là vậy.
Mấy tên nhà giàu vô cùng hoang mang.
Một tên trong số chúng nhìn sang phía chúng tôi đang ung dung tiêu diệt những robot yêu đuối mà gào thét như ra lệnh.
"Các ngươi còn không mau qua đây giúp đỡ."
Nhưng tôi lập tức phát lệnh rút lui cho tất cả mọi người.
Thấy vậy tên nhà giàu kia như phát điên.
"Tên kia, vì sao ngươi phát động lệnh rút lui hả.
Các người phải hi sinh bảo về chúng ta.
Đó là nghĩa vụ của các ngươi."
Tôi nở nụ cười khinh thường.
"Điều nào, khoản nào trong luật yêu cầu chúng ta phải nghe lệnh cũng như phải hi sinh vì các người chứ?"
Nghe tôi trả lời thì đám nhà giàu câm nín.
Chúng quen thói ra lệnh cho chúng tôi mà quên rằng chúng tôi nghe lời là vì không muốn có thêm rắc rối.
Sau một hồi thì chúng lại nói.
"Chúng ta là người cùng một quốc gia nên phải hỗ trợ lẫn nhau.
Đây lại là nhiệm vụ chung."
Lúc này lại có một người đứng ra phản bác.
"Ở nhiệm vụ số 371 các người bắt chúng tôi đối kháng với một nhóm robot đông hơn gấp đôi khiến anh em của tôi hi sinh thì sao.
Lúc đó các ngươi chỉ nói do sơ sót."
Đúng là như vậy.
Mặc dù tiêu diệt địch thì đều có chiến công để đổi trang bị nhưng một nhóm lại có những kẻ cậy gia đình có người nhiều chiến công mà để cho đồng đội liều mạng.
Còn mình thì ung dung ngồi nhìn đợi nhiệm vụ hoàn thành thì đúng là không thể chấp nhận.
Chính vì sau thời gian dài như vậy mà giờ đây chúng tôi cũng không có tham ra hỗ trợ mà lập tức rút lui.
Đám nhà giàu biết không thể nói lí thì bắt đầu cầu xin.
"Cầu xin các người mau cứu chúng tôi.
Làm ơn đi."
Cơ mà đã chậm.
Con rắn kia quá nhanh và quá mạnh.
Nó đã tiêu diệt gần hết đám nhà giàu.
Nếu bây giờ chúng tôi không rút lui thì chắc chắn sẽ bị nó nhắm tới.
Mặc dù tôi đủ sức tiêu diệt nó nhưng tôi cũng không muốn bại lộ thực lực.
Dù gì đây cũng không phải người thân hay thân quen gì với tôi.
Có vẻ ích kỉ nhưng xã hội là vậy.
Tôi không thể vì kẻ khác mà hi sinh lợi ích và quyền lợi của mình.
Ở kiếp trước tôi đã vì người khác mà hi sinh rất nhiều nhưng những việc làm kiểu âm thầm sẽ không bao giờ được ghi nhận.
Muốn làm từ thiện thì cũng phải gào to lên thì mới được người ta biết ơn, nếu không họ sẽ chỉ cho đó là trách nhiệm mà bạn phải làm.
Và ở đây cũng vậy.
Tôi không có trách nhiệm phải bảo vệ hay cứu giúp ai cả.
Chúng tôi rút lui để lại phía sau là một đám nhà nhau đang vật lộn với con rắn kia.
Khi thấy tình huống không ổn thì đám nhà giàu cũng chia năm xẻ bảy mà chạy trốn.
Cơ mà con rắn kia không có một mình.
Nó đã ra lệnh cho đám robot khác đi tới cản đường đám nhà giàu.
Trước đó chúng tôi có thể rút lui chẳng qua là vì không bị vây công mà thôi.
Hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu của chúng tôi đều có sau nhiều này thực chiến.
Có thể phối hợp chặt chẽ với nhau chứ không như đám nhà giàu đánh được vài con robot cấp thấp thì nghĩ mình mạnh lắm rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.