Ảnh Giới

Chương 162: Thể Chiến

Tiểu Thúc Thao Thiên

13/08/2024

Tôi cũng có một chút tâm tư, để thử lực lượng nhục thân như thế nào vì vậy đã ngưng tụ linh lực quanh người.

Một màu đen hiện lên bao quanh thân.

Tôi lao tới quyền đấu quyền với Hỏa Tượng.

Hắn vung quyền đáp lễ vô cùng có lực.

Mỗi cú đấm của hắn thì hư ảnh Voi Chiến lại vung vòi quật một cái.

Quyền của hắn lại kém thêm hỏa diễm có sức sâm thực vô cùng lớn nhưng tôi cũng không sợ.

Quyền đối quyền trăm chiêu không phân ra thắng bại.

Hắn nhảy lùi lại nhìn tôi tức giận.

"Ngươi rất mạnh, nhưng ta chưa dùng toàn lực đâu."

Nói rồi cả cơ thể hắn như to thêm một vòng, dung nhập hoàn toàn với Voi Chiến.

Con Voi Chiến cũng trở lên to hơn, hỏa diễm cháy lớn hơn.

Tôi hừ lạnh rồi nói.

"Ngươi nghĩ mình ngươi chưa dùng toàn lực sao?"

Nói rồi tôi cũng hét lớn.

Ngọn lửa màu đen lại bùng to hơn.

Hỏa Tượng tung ra liên tục nhiều quyền về phía tôi.

Khác với quyền kình thông thường thì giờ nó là trăm ngàn con voi, lương theo quyền pháp ầm ầm lao tới tôi.

Tôi không lao lúng nhưng cũng không muốn sử dụng các kĩ xảo khác ngoài quyền thuật.

Tôi xúc lực, tung một chiêu xông phi cước mà tới.

Cú đá của tôi như một mũi tên lao nhanh xuyên qua người những hư ảnh quyền tượng.

Nhưng tiếng nổ ầm ầm liên miên không dứt.

Sau khi khói bụi tan đi thì cú đá của tôi đã đặt lên tay của Hỏa Tượng.

Cả hai đã rơi vào trạng thái đọ lực.

Hỏa Tượng lùi lại hai bước, chân lún sâu vào lòng đất nhưng hắn cũng rất nhanh có điểm tựa để phản công.

Còn tôi thì sau một lúc thì lực lượng tiêu hao không còn đành nhảy lùi lại, tránh quyền tiếp theo của Hỏa Tượng.

Tôi nhìn hắn cười.

"Ngươi rất mạnh."

"Ngươi cũng vậy."

Nói rồi chúng tôi lại tiếp tục lao tới quyền đối quyền, cước đối cước.

Hư ảnh quyền tượng liên tục đánh về phía tôi nhưng tôi cũng rất nhanh dùng nắm đấm có kèm lửa đen đánh tan hết thảy.

Đã lâu rồi tôi không được đánh sảng khoái như thế này.

Trước đây không gặp phải địch mạnh thì lại gặp đối thủ quá yếu.

Không thì cũng là đấu kĩ xảo, đấu mưu, đấu dũng.

Đây là một trận đấu hiếm hoi tôi được dùng toàn lực để đánh một cách thống khoái.

Tất nhiên đây chỉ là toàn lực của thân thể chứ không hề có vận dụng lực lượng thần hồn hay kĩ xảo.

Lại qua vài trăm chiêu thì Hỏa Tượng dường như đã kiệt sức.

Quyền của hắn yếu dần.



Hắn nhìn tôi rồi nói.

"Hãy nhân chiêu này của ta.

Nếu ngươi đỡ được thì ta sẽ tùy ngươi sở trí."

"Được, lại đây."

Tôi sảng khoái đáp ứng.

Xong, cả cơ thể hắn thu lại như một cái lò xo.

Rồi hắn lao thẳng về phía tôi với tốc độ kinh người.

Chỉ thấy một hư ảnh Voi Chiến ầm ầm lao lớn.

Tôi không chắc là mình có thể dùng lực lượng nhục thân để đỡ lại chiêu này hay không.

Nhưng thần hồn còn thì nhục thân chỉ là một tấm da mà thôi.

Tôi mặc kệ sát thương cực lớn của chiêu này.

Lập tức, tôi đưa tay ra mà túm lấy hai cái ngà của Voi Chiến.

Cơ thể của tôi liên tục bị đẩy lùi lại.

Liên tục phá hủy mấy chục ngôi nhà mới dừng lại.

Trên miệng tôi xuất hiện máu tươi.

Hai tay đã gãy nát.

Người cũng bị đâm ra một lỗ lớn.

Cả người vô cùng thê thảm.

Hỏa Tượng đứng nhìn tôi rồi cười lớn

"Ha ha, ta thắng rồi.

Ngươi có thể an tâm đi đầu thai rồi.

A di đà phật."

Thấy tôi thê thảm vậy thì Gia Hân và Pháp Chính vô cùng lo lắng.

Pháp Chính vẻ mặt trấn kinh.

"Làm sao có thể chứ?"

Gia Hân thì có vẻ lo lắng hơn.

"Chủ nhân, người không thể có chuyện gì được."

Nước mắt nàng trực rơi.

Tôi thấy vậy thì thở dài.

"Ài!"

Chỉ thấy cả cơ thể tôi bốc nên một ngọn lửa đen không ngừng tái tạo lại phần tổn hại.

Tôi vừa tái tạo, vừa bước ra khỏi đống đổ nát như một vị thần.

Tôi nhìn Hỏa Tượng mà nói.

"Nếu xét về lực lượng thân thể thì ta đã thua, chỉ tiếc ta không chỉ có lực lượng nhục thân."

Trong mắt Hỏa Tượng tràn đầy vẻ khó tin.

"Chuyền này, làm sao có thể?"



Hắn liên tục bước lùi lại.

Rất nhanh tôi đã đi tới và đứng trước mặt hắn.

Tôi đưa tay chỉ vào mi tâm hắn mà nói.

"Ngươi thua rồi!"

Hắn nhìn tôi cười lớn.

"Ta thua.

Nhưng ta không cam tâm.

Ta thà chết chứ không khuất phục.

Dù chết ta vẫn muốn giữ trọn cái đạo của mình.

Mau ra tay đi."

"Nếu ngươi đã muốn vậy thì ta thành toàn cho ngươi."

Nói rồi chỉ thấy một ngọn lửa tràn vào cơ thể Hỏa Tượng mà phá hủy hết thảy căn cơ của hắn.

Biến hắn từ một quỷ hóa cấp 7 trở thành một phàm nhân.

Thấy vậy hắn trợn mắt nhìn tôi.

"Ngươi muốn làm gì? Muốn giết thì giết cần gì phải làm nhục ta như vậy."

Tôi lắc đầu.

"Ta không làm nhục ngươi.

Ta sẽ cho ngươi thấy cuộc sống phàm nhân ở trong Đạo của các ngươi sẽ khổ như thế nào."

Vậy là tôi khống chế hắn đi theo chúng tôi.

Hỏa Tượng và Pháp Chính bất giác trở thành hai kẻ khổ tu mà đi tìm Đạo của mình.

Chúng tôi lại tiếp tục lên đường về phía tòa thành phía tây.

Một tháng qua đi cơ thể của Hỏa Tượng đã không còn khôi ngô.

Hiện hắn gầy hơn cả Lão Khô Cốt.

Hắn cũng không được ăn uống đầy đủ mà chỉ được ăn như những người dân thường, không có linh khí tu bổ thì như vậy là quá ít.

Chúng tôi đi trên đường thì gặp rất nhiều chuyện trướng tai gai mắt.

Có một thanh niên nọ, thay vì cố gắng học tập để nâng cao tu vi thì hắn ngày ngày sắm sửa lễ vật để cầu xin ở một ngôi chùa.

Không biết có thần thánh nào thấy hắn có tâm mà ban sức mạnh cho không.

Nhưng hiện tại hắn chỉ là một kẻ bán nhà, bán cửa mà theo lễ cửa thầy.

Lại có một cô gái đến cửa chùa mà gào đòi lấy được một công tử nọ.

Nếu không lấy được sẽ chết trước cửa chùa.

Cũng có kẻ có con bệnh sắp chết lại tới cửa chùa mà cầu xin ban cho sức khỏe mà không chịu đưa con đi khám, chữa bệnh.

Thậm chí còn có tên đồ tể chuyên mổ heo tới mà cầu xin cho con buôn may bán đắt.

Những chuyện như vậy nhiều, nhiều lắm.

Kể không sao hết được.

Điều đó chỉ cho thấy, rất nhiều dân chúng đã không còn hiểu gì về Phật.

Họ chỉ cầu xin thứ họ muốn mà quên mất, cái gì cũng cần bản thân nỗ lực thì Phật mới độ được.

Chứ cứ dâng lễ là thành thì xã hội ai cũng giàu, ai cũng thành công rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ảnh Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook