Chương 210: Trở Thành Hộ Vệ Giả
Tiểu Thúc Thao Thiên
02/10/2024
Tên nửa người, nửa robot kia phất tay mội cái, chúng tôi được trực tiếp truyền tống tới khu vực dân cư.
Đây là khoa học về không gian.
Cứ vậy, chúng tôi nhìn một vòng đất nước robot này mà há hốc vì kinh ngạc.
Đúng như những gì tên robot kia nói.
Đất nước này hoàn toàn bình yên.
Mọi thứ đều được cung cấp một cách miễn phí.
Người ở đây thỏa sức mà sáng tạo.
Tất cả chỉ nhằm tới một mục tiêu được trở thành sáng tạo giả và được tới thiên đường.
Qua ba ngày, chúng tôi cảm nhận được người dân ở đây đều được học hỏi không ngừng, những thành tựu khoa học kĩ thuật cũng vượt xa ở thế giới bên ngoài.
Những ai có thực lực, tư duy sáng tạo đều được hỗ trợ trở thành sáng tạo giả.
Những người một lòng nghiên cứu mà không có thành tựu sẽ được cân nhắc trở thành hộ vệ giả.
Nói chung là ở đây giống như là thiên đường vậy, không có người xấu người tốt, tất cả đều nhờ vào thành tựu nói chuyện.
Hai đất nước trong mắt tôi giờ giống như hai thái cực âm dương không thể dung hòa.
Mỗi đất nước đều có định hướng phát triển riêng, đều có lí tưởng phải bảo vệ của riêng mình.
Không có đúng sai.
Chỉ có tín niệm bất diệt.
Ba ngày sau, chúng tôi gặp lại tên robot sáng tạo giả.
Hắn hỏi chúng tôi.
"Sao rồi.
Các bạn đã có đáp án chưa?"
Hồng Liên nghi vấn hỏi.
"Tất cả những lời ngươi nói là thật?"
Tên sáng tạo giả cười lớn.
"Haha, ta việc gì phải lừa các ngươi.
Các ngươi cũng đi qua đất nước của ta rồi.
Chỉ cần các ngươi đồng ý ta sẽ giúp các ngươi trở thành hộ vệ giả.
Ta cũng có thể truyền hết những tri thức bấy lâu vào đầu các ngươi.
Từ đó nếu các ngươi có tư duy và sự sáng tạo.
Các ngươi cũng hoàn toàn có thể trở thành sáng tạo giả."
Phải biết tri thức nhân loại trải qua chiều dài lịch sử nhiều lắm.
Nếu với não bộ của con người thì không thể thu dữ hết được.
Chưa nói đến việc tính toán tổ hợp, phân tích.
Nên nếu trở thành một người cải tạo với những người đam mê khoa học là điều cần thiết.
Sau một hồi tính toán, chúng tôi quyết định đồng ý.
Mặc dù vô cùng nghi hoặc nhưng thực tế chứng minh rất rõ ràng.
Từ khi sinh ra con người ở ngoài nơi đây đâu có một ngày yên bình.
Người không quyền không thế phải lao động cực khổ, người có chút thực lực thì phải gia nhập quân đội.
Trong khi đó rõ ràng thực tế họ chưa bao giờ thấy robot tấn công con người.
Đó lại là sự thật.
Chỉ là từ nhỏ được tẩy não họ đâu dám nghi ngờ.
Đến giờ sự thật phơi bày họ không có lí do gì cự tuyệt.
Hơn nữa, chúng tôi cảm thấy tiếp tục chiến đấu là vô nghĩa.
Nếu muốn thì những siêu robot với khoa học kĩ thuật siêu cao ở thủ đô có thể hủy diệt đất nước của con người.
Nhưng họ không làm vậy mà muốn duy trì một sự cân bằng.
Niềm tin không còn, vậy là chúng tôi đều đồng ý.
Chúng tôi được đưa vào trong một cái máy giống như một chiếc hộp sau đó thể xác được gây mê.
Đầu óc được kết nối với máy tính.
Đầu óc quay cuồng, hoàng loạt tri thức của nhân loại cứ ồ ạt truyền vào não chúng tôi.
Không biết qua bao lâu chúng tôi tỉnh lại.
Nhìn xuống cơ thể chúng tôi lúc này đã là những con robot.
Mặc dù bề ngoài không khác gì chúng tôi trước đây nhưng chúng tôi cảm nhận được nguồn năng lượng bên trong.
Năng lượng đó đủ để duy trì bộ não khổng lồ.
Đồng thời chúng tôi giống như có thể trực tiếp kiểm soát hết thảy tòa thành trì này cũng như cả đất nước này.
Sau đó chúng tôi nhìn qua kẻ sáng tạo giả kia.
Lúc này trong đầu chúng tôi hiện nên một sự kính ý vô cùng.
Hắn cũng nhìn chúng tôi rồi nói.
"Haha, các ngươi cần phải thích nghi với cơ thể, ta cũng đã nạp sẵn những gì cần nói cho các ngươi trong thư viện rồi.
Có lẽ giờ là lúc ta rời xa nơi đây.
Hãy giúp ta bảo vệ đất nước này.."
Tôi vội vã hỏi.
"Ngài có thể cho tôi biết về nghiên cứu của ngài không?"
"Haha, không có gì.
Chỉ là nghiên cứu về năng lượng biến đổi."
Nói rồi hắn xòe tay ra, một cái cục đá giống như đang được ngưng tụ ra vậy.
"Các ngươi thấy không?"
Mọi vật chất đều được cấu tạo bởi các hạt và năng lượng.
Ta chỉ cần tổng hợp chúng đúng cách thì cái gì ta cũng có thể tạo ra.
Các ngươi biết như vậy có ý nghĩa gì không.
Có nghĩa là ta chỉ cần muốn, ta cũng có thể tái tạo cơ thể, tái tạo vạn vật.
Một ý niệm ta cũng có thể tạo ra vũ khí cường đại và nếu nghịch chuyển lại ta cũng có thể hủy diệt hết thảy.
Thậm chí nó còn vượt xa cả cái gọi là giả kim thuật.
Đó là lí do vì sao chắc chắc người của thiên đường sẽ tới.
Haha, tạm biệt."
Nói rồi hắn ta biến mất.
Lúc này một tin nhắn hiện lên trước màn hình ảo.
Thì ra quân đội quốc gia tạm thời đã rút lui.
Nghe vậy mọi người cũng yên tâm, sau đó lại vội vã sắp xếp lại những gì vừa thu nhận để tìm ra phương án ứng phó cho đợt tấn công sau.
Tôi cũng nói rằng có việc cần đi một chút.
Thực ra là tôi muốn đi hấp thụ thêm kiếm thức thế giới này.
Chưa kể tôi cảm nhận được, việc hấp thu năng lượng và tri thứ như vừa nãy hỗ trợ tôi rất nhiều trong việc cởi bỏ áp chế thiên địa nơi đây.
Tôi tìm cho mình một khu vực an toàn.
Tôi cứ vậy đắm chìm trong hấp thụ chi thức rồi dung hợp nó với linh hồn, với thể xác, với năng lượng.
Không biết lại sau bao lâu tôi tỉnh lại.
Kiểm tra thời gian vậy mà đã mười năm.
Lúc này bước ra ngoài thì cả cơ thể tôi rơi vào một trạng thái đặc biệt.
Không còn là thân xác máy móc hay con người nữa mà là một dạng dữ liệu hình người.
Cả cơ thể phát ra ánh sáng xanh lá với hàng nghìn kí tự đang chạy.
Đây là một trạng thái chưa hề được ghi chép nhưng với kiến thức tu tiên thì tôi biến đây là cơ thể đạt trạng thái bán thánh.
Thân thể tôi bây giờ vô định và có thể biến đổi tùy ý.
Nó có được mọi năng lực của lõi công nghệ mà trước đó vị sáng tạo giả dung nhập vào cơ thể tôi.
Nó cũng giữ được tính vô định hình của tu tiên giả.
Sức mạnh trong cơ thể tôi cũng được giải phong hoàn toàn mà không hề bị áp chế.
Thần thức nhờ công nghệ có thể bao trọn cả đất nước.
Một suy nghĩ có thể tạo ra một đội quân robot và điều khiển chúng.
Bất kì vật thể nào hiện ra trước mắt tôi đều bị tôi hiểu tới tận cấp nguyên tử.
Tôi có thể dễ dàng dung hợp nguyên tố tạo ra vô số thuật giả kim.
Một cảm giác không gì không biết, không gì không thể khiến cho tôi vô cùng hưởng thụ.
Đây là khoa học về không gian.
Cứ vậy, chúng tôi nhìn một vòng đất nước robot này mà há hốc vì kinh ngạc.
Đúng như những gì tên robot kia nói.
Đất nước này hoàn toàn bình yên.
Mọi thứ đều được cung cấp một cách miễn phí.
Người ở đây thỏa sức mà sáng tạo.
Tất cả chỉ nhằm tới một mục tiêu được trở thành sáng tạo giả và được tới thiên đường.
Qua ba ngày, chúng tôi cảm nhận được người dân ở đây đều được học hỏi không ngừng, những thành tựu khoa học kĩ thuật cũng vượt xa ở thế giới bên ngoài.
Những ai có thực lực, tư duy sáng tạo đều được hỗ trợ trở thành sáng tạo giả.
Những người một lòng nghiên cứu mà không có thành tựu sẽ được cân nhắc trở thành hộ vệ giả.
Nói chung là ở đây giống như là thiên đường vậy, không có người xấu người tốt, tất cả đều nhờ vào thành tựu nói chuyện.
Hai đất nước trong mắt tôi giờ giống như hai thái cực âm dương không thể dung hòa.
Mỗi đất nước đều có định hướng phát triển riêng, đều có lí tưởng phải bảo vệ của riêng mình.
Không có đúng sai.
Chỉ có tín niệm bất diệt.
Ba ngày sau, chúng tôi gặp lại tên robot sáng tạo giả.
Hắn hỏi chúng tôi.
"Sao rồi.
Các bạn đã có đáp án chưa?"
Hồng Liên nghi vấn hỏi.
"Tất cả những lời ngươi nói là thật?"
Tên sáng tạo giả cười lớn.
"Haha, ta việc gì phải lừa các ngươi.
Các ngươi cũng đi qua đất nước của ta rồi.
Chỉ cần các ngươi đồng ý ta sẽ giúp các ngươi trở thành hộ vệ giả.
Ta cũng có thể truyền hết những tri thức bấy lâu vào đầu các ngươi.
Từ đó nếu các ngươi có tư duy và sự sáng tạo.
Các ngươi cũng hoàn toàn có thể trở thành sáng tạo giả."
Phải biết tri thức nhân loại trải qua chiều dài lịch sử nhiều lắm.
Nếu với não bộ của con người thì không thể thu dữ hết được.
Chưa nói đến việc tính toán tổ hợp, phân tích.
Nên nếu trở thành một người cải tạo với những người đam mê khoa học là điều cần thiết.
Sau một hồi tính toán, chúng tôi quyết định đồng ý.
Mặc dù vô cùng nghi hoặc nhưng thực tế chứng minh rất rõ ràng.
Từ khi sinh ra con người ở ngoài nơi đây đâu có một ngày yên bình.
Người không quyền không thế phải lao động cực khổ, người có chút thực lực thì phải gia nhập quân đội.
Trong khi đó rõ ràng thực tế họ chưa bao giờ thấy robot tấn công con người.
Đó lại là sự thật.
Chỉ là từ nhỏ được tẩy não họ đâu dám nghi ngờ.
Đến giờ sự thật phơi bày họ không có lí do gì cự tuyệt.
Hơn nữa, chúng tôi cảm thấy tiếp tục chiến đấu là vô nghĩa.
Nếu muốn thì những siêu robot với khoa học kĩ thuật siêu cao ở thủ đô có thể hủy diệt đất nước của con người.
Nhưng họ không làm vậy mà muốn duy trì một sự cân bằng.
Niềm tin không còn, vậy là chúng tôi đều đồng ý.
Chúng tôi được đưa vào trong một cái máy giống như một chiếc hộp sau đó thể xác được gây mê.
Đầu óc được kết nối với máy tính.
Đầu óc quay cuồng, hoàng loạt tri thức của nhân loại cứ ồ ạt truyền vào não chúng tôi.
Không biết qua bao lâu chúng tôi tỉnh lại.
Nhìn xuống cơ thể chúng tôi lúc này đã là những con robot.
Mặc dù bề ngoài không khác gì chúng tôi trước đây nhưng chúng tôi cảm nhận được nguồn năng lượng bên trong.
Năng lượng đó đủ để duy trì bộ não khổng lồ.
Đồng thời chúng tôi giống như có thể trực tiếp kiểm soát hết thảy tòa thành trì này cũng như cả đất nước này.
Sau đó chúng tôi nhìn qua kẻ sáng tạo giả kia.
Lúc này trong đầu chúng tôi hiện nên một sự kính ý vô cùng.
Hắn cũng nhìn chúng tôi rồi nói.
"Haha, các ngươi cần phải thích nghi với cơ thể, ta cũng đã nạp sẵn những gì cần nói cho các ngươi trong thư viện rồi.
Có lẽ giờ là lúc ta rời xa nơi đây.
Hãy giúp ta bảo vệ đất nước này.."
Tôi vội vã hỏi.
"Ngài có thể cho tôi biết về nghiên cứu của ngài không?"
"Haha, không có gì.
Chỉ là nghiên cứu về năng lượng biến đổi."
Nói rồi hắn xòe tay ra, một cái cục đá giống như đang được ngưng tụ ra vậy.
"Các ngươi thấy không?"
Mọi vật chất đều được cấu tạo bởi các hạt và năng lượng.
Ta chỉ cần tổng hợp chúng đúng cách thì cái gì ta cũng có thể tạo ra.
Các ngươi biết như vậy có ý nghĩa gì không.
Có nghĩa là ta chỉ cần muốn, ta cũng có thể tái tạo cơ thể, tái tạo vạn vật.
Một ý niệm ta cũng có thể tạo ra vũ khí cường đại và nếu nghịch chuyển lại ta cũng có thể hủy diệt hết thảy.
Thậm chí nó còn vượt xa cả cái gọi là giả kim thuật.
Đó là lí do vì sao chắc chắc người của thiên đường sẽ tới.
Haha, tạm biệt."
Nói rồi hắn ta biến mất.
Lúc này một tin nhắn hiện lên trước màn hình ảo.
Thì ra quân đội quốc gia tạm thời đã rút lui.
Nghe vậy mọi người cũng yên tâm, sau đó lại vội vã sắp xếp lại những gì vừa thu nhận để tìm ra phương án ứng phó cho đợt tấn công sau.
Tôi cũng nói rằng có việc cần đi một chút.
Thực ra là tôi muốn đi hấp thụ thêm kiếm thức thế giới này.
Chưa kể tôi cảm nhận được, việc hấp thu năng lượng và tri thứ như vừa nãy hỗ trợ tôi rất nhiều trong việc cởi bỏ áp chế thiên địa nơi đây.
Tôi tìm cho mình một khu vực an toàn.
Tôi cứ vậy đắm chìm trong hấp thụ chi thức rồi dung hợp nó với linh hồn, với thể xác, với năng lượng.
Không biết lại sau bao lâu tôi tỉnh lại.
Kiểm tra thời gian vậy mà đã mười năm.
Lúc này bước ra ngoài thì cả cơ thể tôi rơi vào một trạng thái đặc biệt.
Không còn là thân xác máy móc hay con người nữa mà là một dạng dữ liệu hình người.
Cả cơ thể phát ra ánh sáng xanh lá với hàng nghìn kí tự đang chạy.
Đây là một trạng thái chưa hề được ghi chép nhưng với kiến thức tu tiên thì tôi biến đây là cơ thể đạt trạng thái bán thánh.
Thân thể tôi bây giờ vô định và có thể biến đổi tùy ý.
Nó có được mọi năng lực của lõi công nghệ mà trước đó vị sáng tạo giả dung nhập vào cơ thể tôi.
Nó cũng giữ được tính vô định hình của tu tiên giả.
Sức mạnh trong cơ thể tôi cũng được giải phong hoàn toàn mà không hề bị áp chế.
Thần thức nhờ công nghệ có thể bao trọn cả đất nước.
Một suy nghĩ có thể tạo ra một đội quân robot và điều khiển chúng.
Bất kì vật thể nào hiện ra trước mắt tôi đều bị tôi hiểu tới tận cấp nguyên tử.
Tôi có thể dễ dàng dung hợp nguyên tố tạo ra vô số thuật giả kim.
Một cảm giác không gì không biết, không gì không thể khiến cho tôi vô cùng hưởng thụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.