Chương 123: Vu Béo Đột Phá
Tiểu Thúc Thao Thiên
06/07/2024
Cũng may những đứa trẻ này không có nhiều thủ đoạn công kích.
Chúng chỉ có một bộ răng sắc nhọn, một đôi mắt xanh đỏ và tốc độ đáng kinh người.
Chúng tôi đứng tụm lại với nhau vì xung quanh, những đứa trẻ hiện giờ như những con thú bò bằng bốn chân.
Chốc chốc chúng nó lại nhảy tới nhe răng cắn.
Vu Béo thấy vậy quát lớn.
"Con mẹ nó.
Lao hổ không phát uy ngươi lại nghĩ ta là con mèo bệnh."
Nói rồi hắn vung nắm đấm to của mình nên mà đấm, mà đá.
Những đứa trẻ lao tới thì bị hắn đấm đá mà bay ra như những trái bóng.
Nhìn vậy mà chúng tôi không khỏi buồn cười.
Nếu có người nhìn thấy cảnh này sẽ nghĩ chúng tôi đang hành hạ trẻ em mất.
Âm Nguyệt thì triệu hóa ra Linh Miêu mà chém như chém hoa quả.
Những cái đầu lớn của đám quỷ nhi liền bị cắt liên tục rồi lăn xuống trên đất.
Thấy tình hình không ổn, con Ma Linh Nhi vương hướng tới chúng tôi mà mà khóc oe oe.
Tiếng khóc như hóa thành thực chất sóng âm, như những lưỡi đao sắc bén chém tới.
Chúng tôi bịt tai vì tiếng đó quá lớn nhưng dường như âm thanh đó còn đánh thẳng vào linh hồn.
Lão khô cốt tức giận quát.
"Ồn chết đi được."
Nói rồi lão túm Vu Béo mà ném thẳng về phía Ma Linh Nhi Vương.
"Ơ, ơ.
Sư phụ.
Người chơi con à."
Vu Béo nhanh chóng phát động Song Nhi xuất hiện.
Vừa công kích vừa phòng thủ, bảo vệ bản thân không bị sóng âm công kích.
Vu Béo bay tới trước mặt Ma Linh Nhi Vương thì đá đến “ bốp” một cái vào đầu nó.
"Này thì gào này."
Ngỡ như con Ma Linh Thi Vương sẽ bị một chiêu này đánh bay đi nhưng kết quả lại trái ngược.
Chỉ thấy Vu Béo ôm chân kêu gào.
"Ai da, đau quá, đau chết mất thôi.
Sao nó lại cứng thế chứ?"
Âm nguyệt thấy vậy thì lo lắng.
"Ngươi không sao chứ?"
Nghe vậy Vu Béo đứng thẳng người dậy ma hô to.
"Ta không sao.
Ta mạnh như vậy có thể làm sao chứ?"
Cơ mà nhìn cái mặt nhăn như đít khỉ kia thì chúng tôi cũng đoán ra được phần nào.
Con Ma Linh Nhi Vương này cũng là một kiểu quỷ nhi như tôi đã đối đầu ở Đại Hoa quốc.
Cơ thể nó vô cùng cường đại.
Rất khó để tiêu diệt.
Nhớ trước đây chúng tôi may mắn gϊếŧ chết quỷ mẫu dẫn tới quỷ nhi mất đi năng lực phản kháng thì mới may mắn gϊếŧ được nó.
Giờ con quỷ nhi này lại là độc lập.
Không biết chúng tôi sẽ phải đánh thế nào đây?
Ngay lúc này, Ma linh nhi vương há lớn miệng.
Những con quỷ linh nhi xung quay liên tục nhảy vào miệng vương của nó.
Kích thước của Ma Linh nhi vương không ngừng biến lớn.
Rất nhanh nó hóa thành một đứa trẻ không lồ đỏ au, cao tới độ ba mét.
Nó lập tức vung tay đập về phía Vu Béo.
Vu Béo rất nhanh chóng phát động công pháp chạy sang một bên mà né tránh.
Nhưng Con Ma Linh Nhi Vương này thấy vậy chỉ cười hai tiếng.
Nó cười lên một tiếng khúc khích thì bụng của Vu Béo bỗng to lên bất thường như thực sự có thai sắp đẻ.
Vu Béo ôm bụng mà lăn lội kêu gào.
Nhưng cũng rất nhanh ma linh Thanh Nhi đã xuất hiện, ôm lấy hắn.
Cơ thể của hắn khôi phục lại như ban đầu.
Thấy công kích nguyền rủa của mình không có nhiều tác dụng thì nó trực tiếp công kích vật lí.
Nó như oan hồn xuất hiện sau lưng chúng tôi mà tung ra một cú đá.
Thâm chí chúng tôi còn không kịp nhìn xem nó di chuyển như thế nào thì cú đá đã xuất hiện sau lưng.
Chỉ thấy lão khô cốt đưa một cánh tay ra sau mà dễ dàng chặn lại.
Cơ mà chưa kịp phản công thì nó lại như có thể thuấn di mà xuất hiện phía sau Vu Béo.
Âm Nguyệt cũng chỉ kịp hét lớn.
"Cẩn thận!"
Một cú tát như trời giáng từ phía sau ập tới.
Cũng may Thanh Nhi đã kịp tạo kết giới phòng ngự nên Vu Béo chỉ bị đánh bay đi mà không bị thương gì.
Rất nhanh chúng tôi đã lao tới chỗ Vu Béo rồi đứng thành một vòng tròn.
Lần này để xem nó có thể xuất hiện ở phía sau chúng tôi nữa không.
Nhưng rất nhanh chúng tôi đã thấy sai lầm.
Nó xuất hiện trên đầu chúng tôi mà dùng cả cơ thể to uỳnh đè xuống.
Chúng tôi nhanh chóng lộn nhào ra bốn phía né tránh rồi tung kích phản đòn.
Cơ mà cơ thể nó lại đột nhiên bé lại khiến công kích của chúng tôi bị hụt.
Chưa kịp hết bất ngờ thì nó đã lại xuất hiện phía sau Âm Nguyệt mà ôm lấy nàng không ngừng kêu.
"Mẹ, mẹ."
Nói xong câu đó, bụng nàng bắt đầu trướng to.
Nàng đau đớn lăn lộn.
Tôi vội gọi con Ma Linh Dê ra để tạm thời khống chế nó.
Tranh thủ cho đám Vu Béo chút thời gian giải cứu Âm Nguyệt.
Vì Ma Linh Nhi Vương tồn tại chút tâm trí mà tôi dễ dàng khiến nó bị khống chế trong huyễn cảnh.
Lão Khô Cốt thấy vậy cũng không có chần trừ mà nhảy tới hét lớn.
"Chết đi!"
Rồi tung một đấm cực mạnh đánh lên đầu con Ma Linh Nhi Vương.
Nó bay ngược ra nhưng mà giường như không hề bị thương chút nào.
Ánh mắt nó đỏ lên đầy sát khí nhìn chúng tôi.
Nó xuất hiện phía sau tôi mà há miệng lớn toan cắn đứt đầu tôi.
Vu Béo đã giải nguyền xong cho Âm Nguyệt thì điều khiển Hồng Nhi dùng công kích đánh bay tôi đi để cứu tôi một mạng.
Thấy Âm Nguyệt bị thương quằn quại đau đớn hắn như phát điên mà trực tiếp dung nhập với Song Nhi đột phá Lục Giai.
Sức mạnh của hắn tăng vọt.
Thanh nhi cung cấp cho hắn một đôi cánh và một bộ giáp.
Còn Hồng Nhi lại hóa thành một cái chùy gỗ.
Hắn như một chiến thần mà lao vào con Ma Linh Nhi Vương.
"Ngươi làm dám làm cô ấy đau.
Ta cho ngươi chết này.
Ta đánh cho ngươi đến mẹ ngươi không nhận ra."
Chết đi, đồ quỷ nhi."
Con Ma Linh Thi Vương cười khúc khích rồi định dịch chuyển ra sau lưng Âm Nguyệt nhưng kết quả lại không thể di chuyển.
Lúc này nó mới nhận ra Hồng Nhi ngoài hóa thành một cái chùy còn phóng thích một làn sương mù khống chế hành động của nó.
Nó vẫn có thể di chuyển nhưng lại không thể phát động thiên phú vì mất đi mục tiêu.
Kì thật con Ma Linh Nhi Vương cần có mục tiêu mới có thể di chuyển ra phía sau lưng nhưng trong sương mù thì nó đã mất đi tầm nhìn.
Lúc này nó sẽ phải chiến đấu với Vu Béo chứ cũng không thể nào chạy trốn.
Thấy nó hoang mang nhìn quay thì Vu Béo cười lạnh.
"Nào, lại đây chiến đấu như hai thằng đan ông nào."
Con Ma Linh Nhi Vương mà trả lời được chắc nó sẽ nói.
"Ta vẫn là trẻ con mà.
Ngươi đi chỗ khác chơi đi."
Vu Béo rất nhanh tiếp cận con Ma Linh Nhi Vương mà vung chùy đập không thường tiếc.
Ma Linh Nhi Vương rất nhanh đã chuyển từ cười sang khóc.
Nó không có năng lực di chuyển cũng không thể nguyền rủa.
Với thể xác lớn nhưng chậm chạp không thể nào bắt được thân ảnh của Vu Béo.
Chúng chỉ có một bộ răng sắc nhọn, một đôi mắt xanh đỏ và tốc độ đáng kinh người.
Chúng tôi đứng tụm lại với nhau vì xung quanh, những đứa trẻ hiện giờ như những con thú bò bằng bốn chân.
Chốc chốc chúng nó lại nhảy tới nhe răng cắn.
Vu Béo thấy vậy quát lớn.
"Con mẹ nó.
Lao hổ không phát uy ngươi lại nghĩ ta là con mèo bệnh."
Nói rồi hắn vung nắm đấm to của mình nên mà đấm, mà đá.
Những đứa trẻ lao tới thì bị hắn đấm đá mà bay ra như những trái bóng.
Nhìn vậy mà chúng tôi không khỏi buồn cười.
Nếu có người nhìn thấy cảnh này sẽ nghĩ chúng tôi đang hành hạ trẻ em mất.
Âm Nguyệt thì triệu hóa ra Linh Miêu mà chém như chém hoa quả.
Những cái đầu lớn của đám quỷ nhi liền bị cắt liên tục rồi lăn xuống trên đất.
Thấy tình hình không ổn, con Ma Linh Nhi vương hướng tới chúng tôi mà mà khóc oe oe.
Tiếng khóc như hóa thành thực chất sóng âm, như những lưỡi đao sắc bén chém tới.
Chúng tôi bịt tai vì tiếng đó quá lớn nhưng dường như âm thanh đó còn đánh thẳng vào linh hồn.
Lão khô cốt tức giận quát.
"Ồn chết đi được."
Nói rồi lão túm Vu Béo mà ném thẳng về phía Ma Linh Nhi Vương.
"Ơ, ơ.
Sư phụ.
Người chơi con à."
Vu Béo nhanh chóng phát động Song Nhi xuất hiện.
Vừa công kích vừa phòng thủ, bảo vệ bản thân không bị sóng âm công kích.
Vu Béo bay tới trước mặt Ma Linh Nhi Vương thì đá đến “ bốp” một cái vào đầu nó.
"Này thì gào này."
Ngỡ như con Ma Linh Thi Vương sẽ bị một chiêu này đánh bay đi nhưng kết quả lại trái ngược.
Chỉ thấy Vu Béo ôm chân kêu gào.
"Ai da, đau quá, đau chết mất thôi.
Sao nó lại cứng thế chứ?"
Âm nguyệt thấy vậy thì lo lắng.
"Ngươi không sao chứ?"
Nghe vậy Vu Béo đứng thẳng người dậy ma hô to.
"Ta không sao.
Ta mạnh như vậy có thể làm sao chứ?"
Cơ mà nhìn cái mặt nhăn như đít khỉ kia thì chúng tôi cũng đoán ra được phần nào.
Con Ma Linh Nhi Vương này cũng là một kiểu quỷ nhi như tôi đã đối đầu ở Đại Hoa quốc.
Cơ thể nó vô cùng cường đại.
Rất khó để tiêu diệt.
Nhớ trước đây chúng tôi may mắn gϊếŧ chết quỷ mẫu dẫn tới quỷ nhi mất đi năng lực phản kháng thì mới may mắn gϊếŧ được nó.
Giờ con quỷ nhi này lại là độc lập.
Không biết chúng tôi sẽ phải đánh thế nào đây?
Ngay lúc này, Ma linh nhi vương há lớn miệng.
Những con quỷ linh nhi xung quay liên tục nhảy vào miệng vương của nó.
Kích thước của Ma Linh nhi vương không ngừng biến lớn.
Rất nhanh nó hóa thành một đứa trẻ không lồ đỏ au, cao tới độ ba mét.
Nó lập tức vung tay đập về phía Vu Béo.
Vu Béo rất nhanh chóng phát động công pháp chạy sang một bên mà né tránh.
Nhưng Con Ma Linh Nhi Vương này thấy vậy chỉ cười hai tiếng.
Nó cười lên một tiếng khúc khích thì bụng của Vu Béo bỗng to lên bất thường như thực sự có thai sắp đẻ.
Vu Béo ôm bụng mà lăn lội kêu gào.
Nhưng cũng rất nhanh ma linh Thanh Nhi đã xuất hiện, ôm lấy hắn.
Cơ thể của hắn khôi phục lại như ban đầu.
Thấy công kích nguyền rủa của mình không có nhiều tác dụng thì nó trực tiếp công kích vật lí.
Nó như oan hồn xuất hiện sau lưng chúng tôi mà tung ra một cú đá.
Thâm chí chúng tôi còn không kịp nhìn xem nó di chuyển như thế nào thì cú đá đã xuất hiện sau lưng.
Chỉ thấy lão khô cốt đưa một cánh tay ra sau mà dễ dàng chặn lại.
Cơ mà chưa kịp phản công thì nó lại như có thể thuấn di mà xuất hiện phía sau Vu Béo.
Âm Nguyệt cũng chỉ kịp hét lớn.
"Cẩn thận!"
Một cú tát như trời giáng từ phía sau ập tới.
Cũng may Thanh Nhi đã kịp tạo kết giới phòng ngự nên Vu Béo chỉ bị đánh bay đi mà không bị thương gì.
Rất nhanh chúng tôi đã lao tới chỗ Vu Béo rồi đứng thành một vòng tròn.
Lần này để xem nó có thể xuất hiện ở phía sau chúng tôi nữa không.
Nhưng rất nhanh chúng tôi đã thấy sai lầm.
Nó xuất hiện trên đầu chúng tôi mà dùng cả cơ thể to uỳnh đè xuống.
Chúng tôi nhanh chóng lộn nhào ra bốn phía né tránh rồi tung kích phản đòn.
Cơ mà cơ thể nó lại đột nhiên bé lại khiến công kích của chúng tôi bị hụt.
Chưa kịp hết bất ngờ thì nó đã lại xuất hiện phía sau Âm Nguyệt mà ôm lấy nàng không ngừng kêu.
"Mẹ, mẹ."
Nói xong câu đó, bụng nàng bắt đầu trướng to.
Nàng đau đớn lăn lộn.
Tôi vội gọi con Ma Linh Dê ra để tạm thời khống chế nó.
Tranh thủ cho đám Vu Béo chút thời gian giải cứu Âm Nguyệt.
Vì Ma Linh Nhi Vương tồn tại chút tâm trí mà tôi dễ dàng khiến nó bị khống chế trong huyễn cảnh.
Lão Khô Cốt thấy vậy cũng không có chần trừ mà nhảy tới hét lớn.
"Chết đi!"
Rồi tung một đấm cực mạnh đánh lên đầu con Ma Linh Nhi Vương.
Nó bay ngược ra nhưng mà giường như không hề bị thương chút nào.
Ánh mắt nó đỏ lên đầy sát khí nhìn chúng tôi.
Nó xuất hiện phía sau tôi mà há miệng lớn toan cắn đứt đầu tôi.
Vu Béo đã giải nguyền xong cho Âm Nguyệt thì điều khiển Hồng Nhi dùng công kích đánh bay tôi đi để cứu tôi một mạng.
Thấy Âm Nguyệt bị thương quằn quại đau đớn hắn như phát điên mà trực tiếp dung nhập với Song Nhi đột phá Lục Giai.
Sức mạnh của hắn tăng vọt.
Thanh nhi cung cấp cho hắn một đôi cánh và một bộ giáp.
Còn Hồng Nhi lại hóa thành một cái chùy gỗ.
Hắn như một chiến thần mà lao vào con Ma Linh Nhi Vương.
"Ngươi làm dám làm cô ấy đau.
Ta cho ngươi chết này.
Ta đánh cho ngươi đến mẹ ngươi không nhận ra."
Chết đi, đồ quỷ nhi."
Con Ma Linh Thi Vương cười khúc khích rồi định dịch chuyển ra sau lưng Âm Nguyệt nhưng kết quả lại không thể di chuyển.
Lúc này nó mới nhận ra Hồng Nhi ngoài hóa thành một cái chùy còn phóng thích một làn sương mù khống chế hành động của nó.
Nó vẫn có thể di chuyển nhưng lại không thể phát động thiên phú vì mất đi mục tiêu.
Kì thật con Ma Linh Nhi Vương cần có mục tiêu mới có thể di chuyển ra phía sau lưng nhưng trong sương mù thì nó đã mất đi tầm nhìn.
Lúc này nó sẽ phải chiến đấu với Vu Béo chứ cũng không thể nào chạy trốn.
Thấy nó hoang mang nhìn quay thì Vu Béo cười lạnh.
"Nào, lại đây chiến đấu như hai thằng đan ông nào."
Con Ma Linh Nhi Vương mà trả lời được chắc nó sẽ nói.
"Ta vẫn là trẻ con mà.
Ngươi đi chỗ khác chơi đi."
Vu Béo rất nhanh tiếp cận con Ma Linh Nhi Vương mà vung chùy đập không thường tiếc.
Ma Linh Nhi Vương rất nhanh đã chuyển từ cười sang khóc.
Nó không có năng lực di chuyển cũng không thể nguyền rủa.
Với thể xác lớn nhưng chậm chạp không thể nào bắt được thân ảnh của Vu Béo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.