Chương 33: Không cùng đẳng cấp
Trần Thị Hoàng Yến
19/06/2021
Cảnh quay đầu tiên luôn là của nam
nữ chính nên Giản Ngân ngồi ở gần đó quan sát. Không thể không nói diễn
xuất là năng khiếu của Bạch Y Y. Từ hình tượng ngây thơ vô tội đến nữ
thần cao ngạo, cô ta đều diễn rất đạt.
Đang suy nghĩ thì Lãnh Hiên tiến lại, ngồi xuống bên cạnh. "Chậc, bà cũng để ý cô ta quá ha."
Giản Ngân cũng rất thuần thục dịch sang chỗ khác. "Ông cứ dính dính tôi là ngày mai 2 đứa có scandal đấy! Tôi sợ nổi tiếng với Ảnh Đế lắm."
"Người ngoài nhìn vào cũng coi như tôi đang chỉ dẫn người mới thôi. Bà nên lo bà đi kìa. Người đẹp kia nãy giờ quan sát bà dữ lắm đấy!"
"Ông không có việc gì làm à? Rảnh quá thì lo học kịch bản hay đi tìm tiền bối Giang Khiêm trò chuyện đi."
Lãnh Hiên bĩu môi trả lời: "Ông đây sinh ra đã là thiên tài, một quyển kịch bản không làm khó được tôi đâu. Còn tên Giang Khiêm kia, xin lỗi chứ anh ta không cùng đẳng cấp với tôi."
Giản Ngân nhìn tên Lãnh Hiên đang tự luyến kia, có chút buồn cười. Dù sao điều mà cậu ta nói cũng đúng, trong dàn diễn viên chỉ có mỗi Lãnh Hiên được gọi là Ảnh Đế, còn lại đều chưa được nhận giải nào cả. Hơn nữa, cậu ta lại còn xuất thân từ Lãnh tộc cao quý, khó tránh việc nhìn người có chút cao hơn.
"Này, hay ông kể tôi nghe vài điều về Lãnh gia của ông đi."
Lãnh Hiên vốn là 1 tên cực kì thích việc hóng hớt chuyện, lần này lại thẳng thừng từ chối. "Không được." Anh còn muốn sống đến 100 tuổi lận.
"Ơ, ông không coi tôi là bạn bè à? Tôi chỉ muốn biết sơ sơ thôi, càng khái quát càng tốt."
"Mà bà biết làm gì? Tốt nhất bà đừng có dính dáng đến Lãnh tộc."
"Chắc chắn, sẽ không. Kể tôi nghe đi, tôi thề sẽ không nói cho bất kì ai cả. Trời biết, đất biết, tôi và ông biết."
Lãnh Hiên nhìn Giản Ngân, để xem cô nói thật hay giả. Sau khi xác nhận, Lãnh Hiên mới nói: "Lãnh gia vốn tồn tại từ rất lâu, là 1 trong những gia tộc trụ cột của nước Z. Hầu hết mọi người trong Lãnh tộc không lộ diện vì đây là ý muốn của dòng chính, lý do thì tôi không biết.
Lúc trước người đứng đầu Lãnh tộc là Lãnh gia chủ, nhưng hơn 1 tuần trước cháu nội ông ấy về nước, nên bây giờ anh ta đảm nhiệm cả Lãnh tộc."
"Anh ta tên gì vậy?"
"Lãnh... Bà đừng dụ tôi. Trong cả Lãnh tộc, anh ta là người đáng sợ nhất đấy."
"Chậc, đáng sợ vậy à?"
"Ừ, nghe nói ở nước ngoài anh ta còn 1 thế lực ngầm nữa."
Giản Ngân còn định hỏi thêm thì đạo diễn Tằng đã gọi 2 người lại.
"2 người diễn thử cảnh 20 đi. Lãnh Hiên, Giản Ngân là người mới nên cậu phải giúp đỡ cô ấy đấy."
"Yes sir~"
Cảnh 20: Dưới mưa.
Mộc Trường Ninh đang đi dạo ở bờ hồ thì 1 cơn mưa lớn đổ xuống. Nàng nhanh chóng chạy đi tìm chỗ trú, vô tình đụng phải Lục vương gia Sở Dật. Chàng liền đưa nàng đến phủ của mình.
"Trường Ninh, trời mưa lớn vậy sao muội lại chạy loạn trong cung như thế?"
"Muội đang đi dạo thì mưa chứ bộ. Nhưng cũng chẳng phải gặp được huynh rồi đó ư?"
Sở Dật nhìn Mộc Trường Ninh, chỉ khẽ thở dài. Đây là vương phi tương lai của mình, không được đắc tội!
Chàng đưa tay xoa đầu cô gái nhỏ, nhje nhàng bảo: "Để ta kêu người hầu đem y phục với canh nóng đến cho muội."
"Vâng, Dật huynh là tốt nhất."
Mọi người xung quanh nhìn 2 người diễn, không ai dám cử động mạnh. Dường như thế giới bây giờ chỉ là của họ, đừng mong có thể xen vào.
Tằng Mộ lúc đầu còn lo Giản Ngân không theo nổi tiết tấu của Lãnh Hiên, nhưng sau đó ông cảm thấy mình lo dư thừa. Cô ấy hoàn toàn có thể bắt kịp Lãnh Hiên, bằng hoặc hơn chứ không hề kém!
Đang suy nghĩ thì Lãnh Hiên tiến lại, ngồi xuống bên cạnh. "Chậc, bà cũng để ý cô ta quá ha."
Giản Ngân cũng rất thuần thục dịch sang chỗ khác. "Ông cứ dính dính tôi là ngày mai 2 đứa có scandal đấy! Tôi sợ nổi tiếng với Ảnh Đế lắm."
"Người ngoài nhìn vào cũng coi như tôi đang chỉ dẫn người mới thôi. Bà nên lo bà đi kìa. Người đẹp kia nãy giờ quan sát bà dữ lắm đấy!"
"Ông không có việc gì làm à? Rảnh quá thì lo học kịch bản hay đi tìm tiền bối Giang Khiêm trò chuyện đi."
Lãnh Hiên bĩu môi trả lời: "Ông đây sinh ra đã là thiên tài, một quyển kịch bản không làm khó được tôi đâu. Còn tên Giang Khiêm kia, xin lỗi chứ anh ta không cùng đẳng cấp với tôi."
Giản Ngân nhìn tên Lãnh Hiên đang tự luyến kia, có chút buồn cười. Dù sao điều mà cậu ta nói cũng đúng, trong dàn diễn viên chỉ có mỗi Lãnh Hiên được gọi là Ảnh Đế, còn lại đều chưa được nhận giải nào cả. Hơn nữa, cậu ta lại còn xuất thân từ Lãnh tộc cao quý, khó tránh việc nhìn người có chút cao hơn.
"Này, hay ông kể tôi nghe vài điều về Lãnh gia của ông đi."
Lãnh Hiên vốn là 1 tên cực kì thích việc hóng hớt chuyện, lần này lại thẳng thừng từ chối. "Không được." Anh còn muốn sống đến 100 tuổi lận.
"Ơ, ông không coi tôi là bạn bè à? Tôi chỉ muốn biết sơ sơ thôi, càng khái quát càng tốt."
"Mà bà biết làm gì? Tốt nhất bà đừng có dính dáng đến Lãnh tộc."
"Chắc chắn, sẽ không. Kể tôi nghe đi, tôi thề sẽ không nói cho bất kì ai cả. Trời biết, đất biết, tôi và ông biết."
Lãnh Hiên nhìn Giản Ngân, để xem cô nói thật hay giả. Sau khi xác nhận, Lãnh Hiên mới nói: "Lãnh gia vốn tồn tại từ rất lâu, là 1 trong những gia tộc trụ cột của nước Z. Hầu hết mọi người trong Lãnh tộc không lộ diện vì đây là ý muốn của dòng chính, lý do thì tôi không biết.
Lúc trước người đứng đầu Lãnh tộc là Lãnh gia chủ, nhưng hơn 1 tuần trước cháu nội ông ấy về nước, nên bây giờ anh ta đảm nhiệm cả Lãnh tộc."
"Anh ta tên gì vậy?"
"Lãnh... Bà đừng dụ tôi. Trong cả Lãnh tộc, anh ta là người đáng sợ nhất đấy."
"Chậc, đáng sợ vậy à?"
"Ừ, nghe nói ở nước ngoài anh ta còn 1 thế lực ngầm nữa."
Giản Ngân còn định hỏi thêm thì đạo diễn Tằng đã gọi 2 người lại.
"2 người diễn thử cảnh 20 đi. Lãnh Hiên, Giản Ngân là người mới nên cậu phải giúp đỡ cô ấy đấy."
"Yes sir~"
Cảnh 20: Dưới mưa.
Mộc Trường Ninh đang đi dạo ở bờ hồ thì 1 cơn mưa lớn đổ xuống. Nàng nhanh chóng chạy đi tìm chỗ trú, vô tình đụng phải Lục vương gia Sở Dật. Chàng liền đưa nàng đến phủ của mình.
"Trường Ninh, trời mưa lớn vậy sao muội lại chạy loạn trong cung như thế?"
"Muội đang đi dạo thì mưa chứ bộ. Nhưng cũng chẳng phải gặp được huynh rồi đó ư?"
Sở Dật nhìn Mộc Trường Ninh, chỉ khẽ thở dài. Đây là vương phi tương lai của mình, không được đắc tội!
Chàng đưa tay xoa đầu cô gái nhỏ, nhje nhàng bảo: "Để ta kêu người hầu đem y phục với canh nóng đến cho muội."
"Vâng, Dật huynh là tốt nhất."
Mọi người xung quanh nhìn 2 người diễn, không ai dám cử động mạnh. Dường như thế giới bây giờ chỉ là của họ, đừng mong có thể xen vào.
Tằng Mộ lúc đầu còn lo Giản Ngân không theo nổi tiết tấu của Lãnh Hiên, nhưng sau đó ông cảm thấy mình lo dư thừa. Cô ấy hoàn toàn có thể bắt kịp Lãnh Hiên, bằng hoặc hơn chứ không hề kém!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.