Chương 189: Hiện thân
Đông Nhật Nãi Trà
29/10/2021
Ứng Uyển Dung dưỡng thai mọi chuyện đều không để ý. Thế nhưng mà ở bên này, Vưu Lương Tài thì thật sự bận rộn chết đi được.
Bởi vì Ứng Uyển Dung đã từng là người được đề cử trong danh sách vai nữ phụ hay nhất của giải thưởng Sư tử vàng, sự việc lần này thật sự là lại làm cho Ứng Uyển Dung một lần nữa thành công nổi tiếng ở trên trường quốc tế. Khiến cho càng ngày càng có nhiều người chú ý tới cô.
Kịch bản đến trong tay Vưu Lương Tài ngày càng nhiều hơn. Trong đó một số kịch bản vẫn không thể nói hai ba câu là có thể khước từ được. Vưu Lương Tài anh phải từng bước từng bước gọi điện thoại đến để giải thích cặn kẽ.
Kịch bản hay có ít, Vưu Lương Tài cũng buồn, nhiều hơn anh cũng buồn! Ai kêu Ứng Uyển Dung bây giờ đang ở trong tình huống đặc biệt. Kịch bản cũng không chờ người, mỗi một lần từ chối là một lần Vưu Lương Tài anh đều đau lòng.
"A lô, là Uyển Dung sao? ..." Vưu Lương Tài ngồi ở trên ghế làm việc, xoa bóp nơi thái dương. Anh có cảm giác gần đây thần kinh của mình bị đặc biệt căng thẳng, bận rộn bù đầu.
Đầu kia điện thoại Ứng Uyển Dung còn đang ăn trái cây. Nghe vậy đáp ừm một tiếng rồi mới hỏi lại: "Anh Tài, hôm nay nghĩ như thế nào lại gọi điện thoại đến tìm em như vậy hả?"
Vưu Lương Tài có chút đau đầu nói: "Uyển Dung, nghe nói gần đây thân thể của em đã tốt lên nhiều rồi phải không..."
Ứng Uyển Dung lập tức cảnh giác nói: "Anh Tài, đã nói là em tránh bóng một năm mà. Anh nghĩ mà xem, cái bụng của em cao chót vót lên như thế này, quay chụp biểu diễn cái gì được chứ."
Vưu Lương Tài mềm giọng nói: "Việc này đương nhiên là tôi biết, nhưng là vì hào quang sáng tỏ của em, hiện tại em đón nhận vài cái quảng cáo làm đại diện phát ngôn sản phẩm, thì cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa em cũng đã biết chuyện em được đề cử danh sách giải thưởng rồi chứ, phải không?"
Ứng Uyển Dung lấy khăn giấy ra lau lau rồi khóe miệng một chút, mới từ từ nói: "Tháng trước em có nghe phóng viên nói, việc này anh xem trực tiếp mà không cũng biết hay sao?"
Vưu Lương Tài cười tủm tỉm đề nghị nói: "Này, em có muốn nhân cơ hội này để thư giãn một chút hay không? Yên tâm đi, bước đi trên thảm đỏ, chúng ta cùng hòa vào trong sự náo nhiệt. Suy cho cùng, em đang mang thai mà."
Ứng Uyển Dung nhìn nhìn Cao Lãng. Cô có cảm giác, cảm thấy anh hẳn là cũng nghe được, dù sao hiện tại nói chuyện điện thoại vẫn bị lọt tiếng nói ra ngoài. Quanh thân Cao Lãng tỏa ra một luồng khí lạnh lẽo đang thổi về hướng cô nơi này
Ứng Uyển Dung nói cự tuyệt vẻ bất đắc dĩ: "Anh Tài, em thật sự không đi được đâu. Cái dáng người của em bây giờ bước đi trên thảm đỏ như vậy, không phải là làm cho người ta phải chê cười hay sao?"
Nữ minh tinh nào mà không tạo cho bản thân mình một trạng thái tốt nhất để bước đi trên thảm đỏ kia chứ! Cho dù Ứng Uyển Dung không để ý đến hình tượng của mình, nhưng cô vác cái bụng nhô cao chạy tới để bước trên thảm đỏ như vậy, đây cũng thật là quá xấu hổ rồi.
Lại nói, trong bộ phim này, cô chân chân chính chính chỉ là một cái bình hoa. Mặc dù không biết làm thế nào mà cô lại có thể có tên trong danh sách được đề cử, nhưng cơ hội để Ứng Uyển Dung cô đoạt giải, cũng có thể cảm thấy được là cực kỳ nhỏ.
Vưu Lương Tài cũng không phải là không biết điều này. Thế nhưng mà anh vẫn kiên trì khuyên nhủ Ứng Uyển Dung nên đi. Không chỉ là vì muốn cho cô được tỏa sáng, mà cũng là muốn củng cố địa vị của Ứng Uyển Dung ở trong lòng người dân trong nước. Dù sao thì cô cũng đã rèn luyện qua thực tế trên sàn điện ảnh quốc tế rồi. Về sau này, nhóm đại đạo diễn kia nhất định là sẽ có ý nghĩ ưu tiên trước đối với côĩ.
"Không có việc gì, chuyện này em cứ giao cho nhà thiết kế đi, cam đoan sẽ làm cho em thành một phụ nữ có thai đẹp nhất. Chính là đi trên thảm đỏ lần này thời tiết cũng sẽ không lạnh đâu. Uyển Dung à, dường như em cũng đã không còn giống như em nữa rồi! Có phải là Cao Lãng không đồng ý hay không vậy?"
Ứng Uyển Dung phi thường nghĩ muốn nói cho Vưu Lương Tài biết, ngàn vạn lần đừng có tìm đường chết. Bởi vì lúc này Cao Lãng đang an vị ở bên cạnh cô, anh đang bận gọt trái táo cho cô ăn đấy. Lời nói này anh có dám nói, hỏi một chút trước mặt Cao Lãng hay không?
Cô không biết Vưu Lương Tài thật sự không hề sợ hãi. Bản thân làm một người người đại diện phi thường đủ tư cách, Ứng Uyển Dung ở trong tay anh thực sự nắm được không ít quân bài tốt. Nếu như không phải là đụng phải Cao Lãng, anh đã sớm nâng Ứng Uyển Dung đến một cái độ cao khác rồi.
"Ngoài ra, có phải là em đã quên rồi hay không. Lúc trước em cũng đã đáp ứng với tôi là sẽ đón chụp vài cái quảng cáo rồi. Vừa vặn, lần này đi nhân thể làm luôn, chỉ còn thiếu nhân vật chính là em nữa thôi." Vưu Lương Tài tiếp tục khuyên nhủ.
Ứng Uyển Dung yên lặng không nói năng gì. Lúc trước cô là nghĩ rằng, trong một năm này cô sẽ không lộ sáng, việc đón chụp vài cái quảng cáo cũng không có chuyện gì lớn. Hơn nữa nếu như là ở trong nước thôi, thì có thể nói..., hoàn toàn có thể gọi người tới bên này để mà quay quảng cáo, đến hậu kỳ sẽ chỉnh sửa hoàn chỉnh.
Cao Lãng đã gọt xong quả táo và cắt thành từng miếng để vào trong cái đĩa đưa tới trước mặt Ứng Uyển Dung. Anh nhìn thấy cô cau mày, liền mở miệng nói: "Nếu như em muốn đi, trước đi đến bệnh viện để kiểm tra xem đã, Nếu như bác sĩ nói rằng không có việc gì... Vậy thì em hãy đi đi."
Đây là giới hạn thấp nhất của sự nhượng bộ của Cao Lãng rồi. Hết thảy anh vẫn là lấy thân thể của Ứng Uyển Dung làm trọng. Cao Lãng cũng biết ở nhà buồn chán cũng sẽ làm cho con người ta cảm thấy ngột ngạt. Anh cũng không mong muốn cô vợ nhỏ của anh cả ngày rầu rĩ không vui. Cho dù là Ứng Uyển Dung không có mở miệng nói ra, thì anh cũng vẫn có thể cảm nhận được Ứng Uyển Dung có chút ngồi không yên.
Chỉ cần nghĩ lại đến cái ngày anh bị thương đó, anh chỉ có thể đứng ở bệnh viện, cũng không thể nào đi được đến đâu. Bản thân đã có bao nhiêu gian nan khổ sở, anh cảm thấy rõ ràng nhất. Tuy rằng mỗi ngày Cao Lãng đều cùng cô vợ nhỏ của mình đi dạo ở trong doanh, cũng có không ít người sang đây để thăm cô, chơi đùa cho cô thoải mái.
Nhưng những thứ kia thì không đồng dạng như vậy. Những người đã có sự quen thuộc với sức nóng ở trên sân khấu rồi, bây giờ lại trở về gia đình thế này, chỉ biết càng thêm thất lạc.
Chuyện này Trâu Khải cũng đã từng đề cập với Cao Lãng rồi. Trâu Khải cũng đã nhắc nhở với anh, cần phải chú ý nhiều hơn đến vấn đề cảm xúc của Ứng Uyển Dung. Người bình thường ở nhà như vậy còn thấy buồn nữa là người đang mang thai. Nếu thân thể không khoẻ thì nhất định sự cáu kỉnh sẽ có chút bị bùng nổ. Nhưng nếu mà không phải như vậy, cứ ẩn nhẫn bên trong không phát ra ngoài, tình huống này, ngược lại lại càng phải chú ý quan trọng.
Ứng Uyển Dung còn chưa kịp nói năng gì, Vưu Lương Tài nghe thấy lời nói này của Cao Lãng, ở đầu điện thoại bên kia trực tiếp vội vã mở miệng nói luôn: "A đấy nhé! Cao Lãng cũng đã đồng ý rồi đó. Tôi nói này, Uyển Dung à, em cũng đừng ngang ngược nữa được không? Chúng ta nên kiểm tra một chút, không có chuyện gì lớn, vậy thì sẽ cùng nhau đi ra nước ngoài đi dạo một chút nhé."
Ứng Uyển Dung thở ra một hơi, nói: "Thôi được, đến lúc đó em sẽ liên lạc lại với anh."
Bởi vì Ứng Uyển Dung đã từng là người được đề cử trong danh sách vai nữ phụ hay nhất của giải thưởng Sư tử vàng, sự việc lần này thật sự là lại làm cho Ứng Uyển Dung một lần nữa thành công nổi tiếng ở trên trường quốc tế. Khiến cho càng ngày càng có nhiều người chú ý tới cô.
Kịch bản đến trong tay Vưu Lương Tài ngày càng nhiều hơn. Trong đó một số kịch bản vẫn không thể nói hai ba câu là có thể khước từ được. Vưu Lương Tài anh phải từng bước từng bước gọi điện thoại đến để giải thích cặn kẽ.
Kịch bản hay có ít, Vưu Lương Tài cũng buồn, nhiều hơn anh cũng buồn! Ai kêu Ứng Uyển Dung bây giờ đang ở trong tình huống đặc biệt. Kịch bản cũng không chờ người, mỗi một lần từ chối là một lần Vưu Lương Tài anh đều đau lòng.
"A lô, là Uyển Dung sao? ..." Vưu Lương Tài ngồi ở trên ghế làm việc, xoa bóp nơi thái dương. Anh có cảm giác gần đây thần kinh của mình bị đặc biệt căng thẳng, bận rộn bù đầu.
Đầu kia điện thoại Ứng Uyển Dung còn đang ăn trái cây. Nghe vậy đáp ừm một tiếng rồi mới hỏi lại: "Anh Tài, hôm nay nghĩ như thế nào lại gọi điện thoại đến tìm em như vậy hả?"
Vưu Lương Tài có chút đau đầu nói: "Uyển Dung, nghe nói gần đây thân thể của em đã tốt lên nhiều rồi phải không..."
Ứng Uyển Dung lập tức cảnh giác nói: "Anh Tài, đã nói là em tránh bóng một năm mà. Anh nghĩ mà xem, cái bụng của em cao chót vót lên như thế này, quay chụp biểu diễn cái gì được chứ."
Vưu Lương Tài mềm giọng nói: "Việc này đương nhiên là tôi biết, nhưng là vì hào quang sáng tỏ của em, hiện tại em đón nhận vài cái quảng cáo làm đại diện phát ngôn sản phẩm, thì cũng không có vấn đề gì. Hơn nữa em cũng đã biết chuyện em được đề cử danh sách giải thưởng rồi chứ, phải không?"
Ứng Uyển Dung lấy khăn giấy ra lau lau rồi khóe miệng một chút, mới từ từ nói: "Tháng trước em có nghe phóng viên nói, việc này anh xem trực tiếp mà không cũng biết hay sao?"
Vưu Lương Tài cười tủm tỉm đề nghị nói: "Này, em có muốn nhân cơ hội này để thư giãn một chút hay không? Yên tâm đi, bước đi trên thảm đỏ, chúng ta cùng hòa vào trong sự náo nhiệt. Suy cho cùng, em đang mang thai mà."
Ứng Uyển Dung nhìn nhìn Cao Lãng. Cô có cảm giác, cảm thấy anh hẳn là cũng nghe được, dù sao hiện tại nói chuyện điện thoại vẫn bị lọt tiếng nói ra ngoài. Quanh thân Cao Lãng tỏa ra một luồng khí lạnh lẽo đang thổi về hướng cô nơi này
Ứng Uyển Dung nói cự tuyệt vẻ bất đắc dĩ: "Anh Tài, em thật sự không đi được đâu. Cái dáng người của em bây giờ bước đi trên thảm đỏ như vậy, không phải là làm cho người ta phải chê cười hay sao?"
Nữ minh tinh nào mà không tạo cho bản thân mình một trạng thái tốt nhất để bước đi trên thảm đỏ kia chứ! Cho dù Ứng Uyển Dung không để ý đến hình tượng của mình, nhưng cô vác cái bụng nhô cao chạy tới để bước trên thảm đỏ như vậy, đây cũng thật là quá xấu hổ rồi.
Lại nói, trong bộ phim này, cô chân chân chính chính chỉ là một cái bình hoa. Mặc dù không biết làm thế nào mà cô lại có thể có tên trong danh sách được đề cử, nhưng cơ hội để Ứng Uyển Dung cô đoạt giải, cũng có thể cảm thấy được là cực kỳ nhỏ.
Vưu Lương Tài cũng không phải là không biết điều này. Thế nhưng mà anh vẫn kiên trì khuyên nhủ Ứng Uyển Dung nên đi. Không chỉ là vì muốn cho cô được tỏa sáng, mà cũng là muốn củng cố địa vị của Ứng Uyển Dung ở trong lòng người dân trong nước. Dù sao thì cô cũng đã rèn luyện qua thực tế trên sàn điện ảnh quốc tế rồi. Về sau này, nhóm đại đạo diễn kia nhất định là sẽ có ý nghĩ ưu tiên trước đối với côĩ.
"Không có việc gì, chuyện này em cứ giao cho nhà thiết kế đi, cam đoan sẽ làm cho em thành một phụ nữ có thai đẹp nhất. Chính là đi trên thảm đỏ lần này thời tiết cũng sẽ không lạnh đâu. Uyển Dung à, dường như em cũng đã không còn giống như em nữa rồi! Có phải là Cao Lãng không đồng ý hay không vậy?"
Ứng Uyển Dung phi thường nghĩ muốn nói cho Vưu Lương Tài biết, ngàn vạn lần đừng có tìm đường chết. Bởi vì lúc này Cao Lãng đang an vị ở bên cạnh cô, anh đang bận gọt trái táo cho cô ăn đấy. Lời nói này anh có dám nói, hỏi một chút trước mặt Cao Lãng hay không?
Cô không biết Vưu Lương Tài thật sự không hề sợ hãi. Bản thân làm một người người đại diện phi thường đủ tư cách, Ứng Uyển Dung ở trong tay anh thực sự nắm được không ít quân bài tốt. Nếu như không phải là đụng phải Cao Lãng, anh đã sớm nâng Ứng Uyển Dung đến một cái độ cao khác rồi.
"Ngoài ra, có phải là em đã quên rồi hay không. Lúc trước em cũng đã đáp ứng với tôi là sẽ đón chụp vài cái quảng cáo rồi. Vừa vặn, lần này đi nhân thể làm luôn, chỉ còn thiếu nhân vật chính là em nữa thôi." Vưu Lương Tài tiếp tục khuyên nhủ.
Ứng Uyển Dung yên lặng không nói năng gì. Lúc trước cô là nghĩ rằng, trong một năm này cô sẽ không lộ sáng, việc đón chụp vài cái quảng cáo cũng không có chuyện gì lớn. Hơn nữa nếu như là ở trong nước thôi, thì có thể nói..., hoàn toàn có thể gọi người tới bên này để mà quay quảng cáo, đến hậu kỳ sẽ chỉnh sửa hoàn chỉnh.
Cao Lãng đã gọt xong quả táo và cắt thành từng miếng để vào trong cái đĩa đưa tới trước mặt Ứng Uyển Dung. Anh nhìn thấy cô cau mày, liền mở miệng nói: "Nếu như em muốn đi, trước đi đến bệnh viện để kiểm tra xem đã, Nếu như bác sĩ nói rằng không có việc gì... Vậy thì em hãy đi đi."
Đây là giới hạn thấp nhất của sự nhượng bộ của Cao Lãng rồi. Hết thảy anh vẫn là lấy thân thể của Ứng Uyển Dung làm trọng. Cao Lãng cũng biết ở nhà buồn chán cũng sẽ làm cho con người ta cảm thấy ngột ngạt. Anh cũng không mong muốn cô vợ nhỏ của anh cả ngày rầu rĩ không vui. Cho dù là Ứng Uyển Dung không có mở miệng nói ra, thì anh cũng vẫn có thể cảm nhận được Ứng Uyển Dung có chút ngồi không yên.
Chỉ cần nghĩ lại đến cái ngày anh bị thương đó, anh chỉ có thể đứng ở bệnh viện, cũng không thể nào đi được đến đâu. Bản thân đã có bao nhiêu gian nan khổ sở, anh cảm thấy rõ ràng nhất. Tuy rằng mỗi ngày Cao Lãng đều cùng cô vợ nhỏ của mình đi dạo ở trong doanh, cũng có không ít người sang đây để thăm cô, chơi đùa cho cô thoải mái.
Nhưng những thứ kia thì không đồng dạng như vậy. Những người đã có sự quen thuộc với sức nóng ở trên sân khấu rồi, bây giờ lại trở về gia đình thế này, chỉ biết càng thêm thất lạc.
Chuyện này Trâu Khải cũng đã từng đề cập với Cao Lãng rồi. Trâu Khải cũng đã nhắc nhở với anh, cần phải chú ý nhiều hơn đến vấn đề cảm xúc của Ứng Uyển Dung. Người bình thường ở nhà như vậy còn thấy buồn nữa là người đang mang thai. Nếu thân thể không khoẻ thì nhất định sự cáu kỉnh sẽ có chút bị bùng nổ. Nhưng nếu mà không phải như vậy, cứ ẩn nhẫn bên trong không phát ra ngoài, tình huống này, ngược lại lại càng phải chú ý quan trọng.
Ứng Uyển Dung còn chưa kịp nói năng gì, Vưu Lương Tài nghe thấy lời nói này của Cao Lãng, ở đầu điện thoại bên kia trực tiếp vội vã mở miệng nói luôn: "A đấy nhé! Cao Lãng cũng đã đồng ý rồi đó. Tôi nói này, Uyển Dung à, em cũng đừng ngang ngược nữa được không? Chúng ta nên kiểm tra một chút, không có chuyện gì lớn, vậy thì sẽ cùng nhau đi ra nước ngoài đi dạo một chút nhé."
Ứng Uyển Dung thở ra một hơi, nói: "Thôi được, đến lúc đó em sẽ liên lạc lại với anh."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.