Chương 52: Mị lực 3
Đông Nhật Nãi Trà
18/08/2021
Editor: Mẹ Bầu
Ứng Uyển Dung mới nghĩ đến, cô vậy mà lại không nhảy nhót cùng với người đàn ông kia, thật sự là rất thất sách. So với sự hàm súc vừa rồi, ở trước mặt Cao Lãng, cô đương nhiên sẽ không keo kiệt với sức quyến rũ của mình. Ứng Uyển Dung khẳng định sẽ lấy ra, sử dụng tất cả vốn liếng của mình để cho anh không thể dời mắt được, chỉ sợ người đàn ông ấy sợ đến choáng váng.
Buổi tối khi trở về mọi người đều rất tận hứng. Mặc dù biết bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày đều sẽ là phải tiếp tục tăng ca làm việc thêm giờ, thế nhưng cả đoàn người tâm tình vẫn còn cảm thấy phi thường sung sướng. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Nhất là sau khi Ứng Uyển Dung đã mở ra một cánh cổng khác cho bọn họ, mọi người vui chơi gần như là hết sức rồi, ở trong sàn nhảy nhảy như quần ma loạn vũ. (*)
(*) Quần ma loạn vũ: Nhảy múa cuồng loạn như một bầy ma quỷ
Bởi vì cách nơi nhà khách đang ở lại rất gần, nên một đám người cứ theo đường cái mà đi về, cười cười nói nói cực kỳ náo nhiệt.
Nhạc Tu Minh trực tiếp gọi Ứng Uyển Dung đi lên phía trước nói chuyện với cô. Ở trước bàn dân thiên hạ như vậy,die,n;da.nlze.qu;ydo/nn mọi người cũng sẽ không thể cảm thấy bọn họ có quan hệ gì đó đặc biệt. Sau khi trở về, ngược lại muốn tránh sự nghi ngờ một ít, đỡ phải gây ra những lời đồn đãi gì đó không tốt.
"Uyển Dung, cô có muốn đi làm diễn viên cho đoàn quay phim của Đạo diễn Lý hay không?" Nhạc Tu Minh nhét tay vào túi, trực tiếp hỏi Ứng Uyển Dung.
Ứng Uyển Dung đương nhiên là đồng ý, bất quá... "Không phải là Đạo diễn Lý vừa mới quay xong một bộ phim hay sao? Nhanh như vậy lại đã khai mạc bộ phim mới nữa rồi sao?"
"Không nhanh như vậy đâu! Diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn Đạo diễn Lý có yêu cầu rất cao đối với kịch bản. Trừ bỏ vài người diễn viên chính mà ông ấy đã liên hệ và sẵn sàng rời khỏi lịch trình, những người khác vẫn chưa được xác định." Nhạc Tu Minh nói giải thích với cô.
"Hơn nữa... Đạo diễn Lý lại thấy rất hài lòng đối với cô."
Ứng Uyển Dung cười mỉm, "Đạo diễn Nhạc, ngài cũng đừng tâng bốc tôi như vậy. Đạo diễn Lý mấy ngày nay rõ ràng thấy tôi, nhưng vẫn không hề có biểu cảm gì." Nói ông hài lòng cũng là có chút quá gượng ép rồi.
"Vậy cũng còn phải xem thuyết khách là ai đã? Hơn nữa, cô có thể là diễn viên của tôi và lão Khang như vậy, vẫn còn chưa đủ để thuyết minh rằng cô thực sự ưu tú hay sao? Đạo diễn Lý rất hài lòng đối với ngoại hình của cô, nhưng mà sợ cô sẽ không vượt qua cái khác. Nhưng hôm nay cô đã để cho ông ta nhìn thấy một mặt khác của mình. Cho nên ông ấy nghĩ muốn cô có thể đi đến để quay phim thử một chút xem thế nào."
Thực sự lâu lắm rồi, Ứng Uyển Dung không có cái loại cảm giác này. Nếu thành danh, thì về sau này không nói đến chuyện cô sẽ được tùy ý chọn kịch bản đạo diễn. Cô cũng sẽ không còn phải giống như hiện tại, phải bị động chờ người khác chọn lựa, sau đó mới được vào danh sách diễn viên quay phim thử.
Nhưng đạo diễn Lý thì khác, đây là một đạo diễn rất nghiêm túc với phim ảnh, Ứng Uyển Dung cũng rất mong chờ vào vị trí này.
"Không thành vấn đề, chỉ cần Đạo diễn Lý nguyện ý cho tôi cơ hội này, tôi liền sẽ tận lực tranh thủ."
"Không phải là tận lực, mà là toàn lực để ứng phó." Nhạc Tu Minh nói vẻ cực kỳ nghiêm túc.
Ứng Uyển Dung cười cười, đôi con ngươi sáng ngời, "Đúng, phải dùng toàn lực để ứng phó."
"Đạo diễn Nhạc, anh đối với tôi tốt như vậy, tôi thật sự là không có gì để báo đáp, trừ bỏ lấy thân để báo đáp, tôi cũng chỉ có thể..."
"Chỉ có thể cái gì?" Nhạc Tu Minh hỏi lại vẻ tò mò.
"Chỉ có thể thiếu nợ anh mà thôi!." Ứng Uyển Dung cười cười rồi đi về phía trước. Nhạc Tu Minh cười lắc lắc đầu, cũng tiếp tục đi về phía trước.
Cơ hội quay phim thử tới cực kỳ mau. Giống như là Nhạc Tu Minh đã nói, kịch bản của Lý Hữu Đạo mặc dù chưa được hoàn toàn chỉnh sửa xong hoàn chỉnh, nhưng mà những người mà ông liên hệ đều là những diễn viên có kinh nghiệm lâu năm, đã từng hợp tác với đạo diễn. Đối với vai nữ chính lại chậm chạp chưa được xác định, vẫn còn đang trong giai đoạn tuyển lựa.
Chỉ cần ông hơi thả ra một chút tiếng gió, liền sẽ có không ít người liên hệ với ông, hy vọng có thể có một cơ hội được quay phim thử. Cho nên cái ngày Ứng Uyển Dung được liên hệ đi quay phim thử kia, thì tại nơi quay phim thử cũng đã có hơn mười người đẹp, với tư thái và vẻ xinh đẹp thiên hình vạn trạng khác nhau, đã chờ ở nơi này rồi.
Nhạc Tu Minh biết Ứng Uyển Dung phải đi quay phim thử, liền hào phóng cho cô nghỉ một ngày. Sau khi đã quay được 2/3 cảnh quay, công việc quay phim sau đó cũng đã nhàn hạ hơn. Dự kiến độ một tháng nữa là sẽ hoàn thành. Tranh thủ thời gian cắt nối biên tập xong, sẽ đưa thẩm định và chiếu phim.
Thời điểm đi đến nơi, Ứng Uyển Dung ngược lại cũng không có sự đãi ngộ đặc biệt nào. Cô lĩnh một cái mã số. Không trước không sau, mỗi một người đều được phân phát một trang giấy, trên đó có vài câu lời thoại đơn giản cùng cảnh tượng. Hơn nữa lời thoại lặp lại cực cao, trong hơn mười người thì có đến ba người được nhận tờ giấy có lời thoại giống nhau...
Ứng Uyển Dung từ Nhạc Tu Minh nào biết được bộ phim của Đạo diễn Lý muốn quay lần này chính là bộ phim dân quốc (*). Cô nhíu mày nhìn xem lời kịch, có chút đăm chiêu gõ gõ lên trang giấy, nghiền ngẫm kịch bản, suy nghĩ xem đến cùng nữ chính phải thể hiện ở cái bộ dạng như thế nào.
(*) Bộ phim dân quốc: là những bộ phim dựng lại bối cảnh của xã hội Trung Quốc thời buổi loạn lạc, hay còn gọi là thời kì dân quốc
Ứng Uyển Dung đã từng xem không ít phim của Đạo diễn Lý. Phim kinh điển thì cô ít lưu ý, nhưng cô chưa từng bao giờ xem cái gọi là phim về thời dân quốc kia. Cũng không biết được bươm buớm vỗ cánh bay tới nơi nào, cho nên một chút nội tình thế nào, cô cũng không sao tìm được.
Nhưng kỳ thật Ứng Uyển Dung cũng không ngại khởi động não bộ để suy xét, xem bộ phim mà Lý Hữu Đạo sắp quay kia là cái dạng gì. Nhạc Tu Minh đã từng nói, Lý Hữu Đạo rất vừa lòng với gương mặt của cô. Lý Hữu Đạo đã từng chứng kiến cô diễn xuất khi quay phân cảnh ngày đó, sau đó đã nguyện ý cho cô một cái cơ hội để quay phim thử.
Lý Hữu Đạo và Tào Tinh, thậm chí vì muốn sưu tầm dân ca, mà đi loanh quanh trong tỉnh S. Không khó phỏng đoán ra vai nữ chính chắc chắn phải có dung mạo mĩ miều hơn người, nội tâm lại rất kiên nghị. Kết hợp với bối cảnh đặc thù thời dân quốc, cái thân phận gián điệp này chính là ý tưởng mà cô nghĩ đến trước tiên.
Bối cảnh lời thoại đã suy nghĩ hoàn chỉnh, Ứng Uyển Dung khẽ nhắm hai mắt lại mô phỏng ở trong đầu. Từng người một được nhân viên gọi số đi vào lại đi ra. Tốc độ quay phim thử kỳ thực rất nhanh, cơ bản sẽ không tiêu phí hết mười phút đã ngoài. Đến phiên Ứng Uyển Dung, thời gian bất quá mới trôi qua được một giờ.
Hướng về phía nhân viên công tác nói lời cám ơn, cầm trên tay tờ giấy có lời thoại kia, Ứng Uyển Dung đẩy cánh cửa gỗ phòng quay phim thử ra, rồi nhẹ nhàng khép lại. Cô hương về phía bốn người ngồi xếp thành một hàng ở tận cùng trong phòng đã sớm gặp qua, gật gật đầu chào. Một người đàn ông ngồi ở vị trí đầu tiên bên phải, đối diện cô nhấp môi khẽ cười.
Ứng Uyển Dung mới nghĩ đến, cô vậy mà lại không nhảy nhót cùng với người đàn ông kia, thật sự là rất thất sách. So với sự hàm súc vừa rồi, ở trước mặt Cao Lãng, cô đương nhiên sẽ không keo kiệt với sức quyến rũ của mình. Ứng Uyển Dung khẳng định sẽ lấy ra, sử dụng tất cả vốn liếng của mình để cho anh không thể dời mắt được, chỉ sợ người đàn ông ấy sợ đến choáng váng.
Buổi tối khi trở về mọi người đều rất tận hứng. Mặc dù biết bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày đều sẽ là phải tiếp tục tăng ca làm việc thêm giờ, thế nhưng cả đoàn người tâm tình vẫn còn cảm thấy phi thường sung sướng. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com Nhất là sau khi Ứng Uyển Dung đã mở ra một cánh cổng khác cho bọn họ, mọi người vui chơi gần như là hết sức rồi, ở trong sàn nhảy nhảy như quần ma loạn vũ. (*)
(*) Quần ma loạn vũ: Nhảy múa cuồng loạn như một bầy ma quỷ
Bởi vì cách nơi nhà khách đang ở lại rất gần, nên một đám người cứ theo đường cái mà đi về, cười cười nói nói cực kỳ náo nhiệt.
Nhạc Tu Minh trực tiếp gọi Ứng Uyển Dung đi lên phía trước nói chuyện với cô. Ở trước bàn dân thiên hạ như vậy,die,n;da.nlze.qu;ydo/nn mọi người cũng sẽ không thể cảm thấy bọn họ có quan hệ gì đó đặc biệt. Sau khi trở về, ngược lại muốn tránh sự nghi ngờ một ít, đỡ phải gây ra những lời đồn đãi gì đó không tốt.
"Uyển Dung, cô có muốn đi làm diễn viên cho đoàn quay phim của Đạo diễn Lý hay không?" Nhạc Tu Minh nhét tay vào túi, trực tiếp hỏi Ứng Uyển Dung.
Ứng Uyển Dung đương nhiên là đồng ý, bất quá... "Không phải là Đạo diễn Lý vừa mới quay xong một bộ phim hay sao? Nhanh như vậy lại đã khai mạc bộ phim mới nữa rồi sao?"
"Không nhanh như vậy đâu! Diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn Đạo diễn Lý có yêu cầu rất cao đối với kịch bản. Trừ bỏ vài người diễn viên chính mà ông ấy đã liên hệ và sẵn sàng rời khỏi lịch trình, những người khác vẫn chưa được xác định." Nhạc Tu Minh nói giải thích với cô.
"Hơn nữa... Đạo diễn Lý lại thấy rất hài lòng đối với cô."
Ứng Uyển Dung cười mỉm, "Đạo diễn Nhạc, ngài cũng đừng tâng bốc tôi như vậy. Đạo diễn Lý mấy ngày nay rõ ràng thấy tôi, nhưng vẫn không hề có biểu cảm gì." Nói ông hài lòng cũng là có chút quá gượng ép rồi.
"Vậy cũng còn phải xem thuyết khách là ai đã? Hơn nữa, cô có thể là diễn viên của tôi và lão Khang như vậy, vẫn còn chưa đủ để thuyết minh rằng cô thực sự ưu tú hay sao? Đạo diễn Lý rất hài lòng đối với ngoại hình của cô, nhưng mà sợ cô sẽ không vượt qua cái khác. Nhưng hôm nay cô đã để cho ông ta nhìn thấy một mặt khác của mình. Cho nên ông ấy nghĩ muốn cô có thể đi đến để quay phim thử một chút xem thế nào."
Thực sự lâu lắm rồi, Ứng Uyển Dung không có cái loại cảm giác này. Nếu thành danh, thì về sau này không nói đến chuyện cô sẽ được tùy ý chọn kịch bản đạo diễn. Cô cũng sẽ không còn phải giống như hiện tại, phải bị động chờ người khác chọn lựa, sau đó mới được vào danh sách diễn viên quay phim thử.
Nhưng đạo diễn Lý thì khác, đây là một đạo diễn rất nghiêm túc với phim ảnh, Ứng Uyển Dung cũng rất mong chờ vào vị trí này.
"Không thành vấn đề, chỉ cần Đạo diễn Lý nguyện ý cho tôi cơ hội này, tôi liền sẽ tận lực tranh thủ."
"Không phải là tận lực, mà là toàn lực để ứng phó." Nhạc Tu Minh nói vẻ cực kỳ nghiêm túc.
Ứng Uyển Dung cười cười, đôi con ngươi sáng ngời, "Đúng, phải dùng toàn lực để ứng phó."
"Đạo diễn Nhạc, anh đối với tôi tốt như vậy, tôi thật sự là không có gì để báo đáp, trừ bỏ lấy thân để báo đáp, tôi cũng chỉ có thể..."
"Chỉ có thể cái gì?" Nhạc Tu Minh hỏi lại vẻ tò mò.
"Chỉ có thể thiếu nợ anh mà thôi!." Ứng Uyển Dung cười cười rồi đi về phía trước. Nhạc Tu Minh cười lắc lắc đầu, cũng tiếp tục đi về phía trước.
Cơ hội quay phim thử tới cực kỳ mau. Giống như là Nhạc Tu Minh đã nói, kịch bản của Lý Hữu Đạo mặc dù chưa được hoàn toàn chỉnh sửa xong hoàn chỉnh, nhưng mà những người mà ông liên hệ đều là những diễn viên có kinh nghiệm lâu năm, đã từng hợp tác với đạo diễn. Đối với vai nữ chính lại chậm chạp chưa được xác định, vẫn còn đang trong giai đoạn tuyển lựa.
Chỉ cần ông hơi thả ra một chút tiếng gió, liền sẽ có không ít người liên hệ với ông, hy vọng có thể có một cơ hội được quay phim thử. Cho nên cái ngày Ứng Uyển Dung được liên hệ đi quay phim thử kia, thì tại nơi quay phim thử cũng đã có hơn mười người đẹp, với tư thái và vẻ xinh đẹp thiên hình vạn trạng khác nhau, đã chờ ở nơi này rồi.
Nhạc Tu Minh biết Ứng Uyển Dung phải đi quay phim thử, liền hào phóng cho cô nghỉ một ngày. Sau khi đã quay được 2/3 cảnh quay, công việc quay phim sau đó cũng đã nhàn hạ hơn. Dự kiến độ một tháng nữa là sẽ hoàn thành. Tranh thủ thời gian cắt nối biên tập xong, sẽ đưa thẩm định và chiếu phim.
Thời điểm đi đến nơi, Ứng Uyển Dung ngược lại cũng không có sự đãi ngộ đặc biệt nào. Cô lĩnh một cái mã số. Không trước không sau, mỗi một người đều được phân phát một trang giấy, trên đó có vài câu lời thoại đơn giản cùng cảnh tượng. Hơn nữa lời thoại lặp lại cực cao, trong hơn mười người thì có đến ba người được nhận tờ giấy có lời thoại giống nhau...
Ứng Uyển Dung từ Nhạc Tu Minh nào biết được bộ phim của Đạo diễn Lý muốn quay lần này chính là bộ phim dân quốc (*). Cô nhíu mày nhìn xem lời kịch, có chút đăm chiêu gõ gõ lên trang giấy, nghiền ngẫm kịch bản, suy nghĩ xem đến cùng nữ chính phải thể hiện ở cái bộ dạng như thế nào.
(*) Bộ phim dân quốc: là những bộ phim dựng lại bối cảnh của xã hội Trung Quốc thời buổi loạn lạc, hay còn gọi là thời kì dân quốc
Ứng Uyển Dung đã từng xem không ít phim của Đạo diễn Lý. Phim kinh điển thì cô ít lưu ý, nhưng cô chưa từng bao giờ xem cái gọi là phim về thời dân quốc kia. Cũng không biết được bươm buớm vỗ cánh bay tới nơi nào, cho nên một chút nội tình thế nào, cô cũng không sao tìm được.
Nhưng kỳ thật Ứng Uyển Dung cũng không ngại khởi động não bộ để suy xét, xem bộ phim mà Lý Hữu Đạo sắp quay kia là cái dạng gì. Nhạc Tu Minh đã từng nói, Lý Hữu Đạo rất vừa lòng với gương mặt của cô. Lý Hữu Đạo đã từng chứng kiến cô diễn xuất khi quay phân cảnh ngày đó, sau đó đã nguyện ý cho cô một cái cơ hội để quay phim thử.
Lý Hữu Đạo và Tào Tinh, thậm chí vì muốn sưu tầm dân ca, mà đi loanh quanh trong tỉnh S. Không khó phỏng đoán ra vai nữ chính chắc chắn phải có dung mạo mĩ miều hơn người, nội tâm lại rất kiên nghị. Kết hợp với bối cảnh đặc thù thời dân quốc, cái thân phận gián điệp này chính là ý tưởng mà cô nghĩ đến trước tiên.
Bối cảnh lời thoại đã suy nghĩ hoàn chỉnh, Ứng Uyển Dung khẽ nhắm hai mắt lại mô phỏng ở trong đầu. Từng người một được nhân viên gọi số đi vào lại đi ra. Tốc độ quay phim thử kỳ thực rất nhanh, cơ bản sẽ không tiêu phí hết mười phút đã ngoài. Đến phiên Ứng Uyển Dung, thời gian bất quá mới trôi qua được một giờ.
Hướng về phía nhân viên công tác nói lời cám ơn, cầm trên tay tờ giấy có lời thoại kia, Ứng Uyển Dung đẩy cánh cửa gỗ phòng quay phim thử ra, rồi nhẹ nhàng khép lại. Cô hương về phía bốn người ngồi xếp thành một hàng ở tận cùng trong phòng đã sớm gặp qua, gật gật đầu chào. Một người đàn ông ngồi ở vị trí đầu tiên bên phải, đối diện cô nhấp môi khẽ cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.