Chương 114: Thay đổi cộng sự
Mộ Vũ Hề Hề
07/05/2021
"Chính là người dì này sợ nóng a, không chỉ sợ nóng còn sợ ở nhà một mình. Cho nên cháu ở nhà bồi nàng được không? Nếu chỉ có một mình nàng, e rằng sẽ khóc mất."
Lạc Giáo Chủ cũng sợ đến ngây người, cũng không biết làm sao mình lại nói được ra mấy câu như vậy.
Bạch Liễu ngây ngẩn, ánh mắt nhìn tiểu nha đầu tràn đầy đồng cảm, nàng nhịn xuống ý định trong lòng, làm ra dáng vẻ sợ hãi gật đầu một cái.
Tiểu Hi do dự một lát, cuối cùng giống như hạ quyết tâm rất lớn, đưa gấu bông trong ngực tới trước mặt Bạch Liễu.
"Có gấu nhỏ ở cạnh, dì sẽ không cần sợ nữa. Mỗi khi cháu sợ hãi đều sẽ ôm gấu nhỏ. Gấu nhỏ sẽ bảo vệ cháu." Tiểu Hi đưa gấu bông vào tay Bạch Liễu, tuy rằng biểu tình trên mặt viết rõ luyến tiếc nhưng vẫn mím môi nghiêng đầu qua không nhìn gấu nhỏ.
Bạch Liễu lúng túng nhìn Lạc Huyền Ca bên cạnh, Lạc Huyền Ca cầm lấy gấu bông, đưa vào lòng Tiểu Hi: "Cháu thích gấu nhỏ, dì ấy thích cháu, cho nên gấu nhỏ bồi cháu, cháu bồi nàng được không?"
"...... Dạ!"
Lạc Huyền Ca thấy Tiểu Hi gật đầu liền nói với Bạch Liễu: "Nếu đã như vậy, cô ở lại nhà đi. Một mình tôi đi là được."
Cũng không phải Lạc Huyền Ca chăm sóc thành viên trong đội, mà bởi cô cảm thấy chuyện này không cần phải đi hai người. Giống như lần tuyển chọn hạt giống lần trước, bản thân có thể dùng một vài thủ đoạn đẹp đẽ bán sạch hoa quả, mà Bạch Liễu lại lựa chọn ca hát tặng táo cho người mua, cô sợ hát cả buổi chiều cổ họng Bạch Liễu sẽ chịu không nổi.
"Vật tôi đi trước." Lạc Huyền Ca dựa theo hệ thống nhắc nhở, tốn thêm năm đồng tiền vàng mua một phần bản đồ, rốt cuộc sau nửa giờ ngồi xe đi đến sạp trái cây.
Nhìn tình huống trước mặt, Lạc Huyền Ca không khỏi nhíu mày, trái cây cơ bản đều đã hư hỏng, quầy hàng hỗn loạn hết mức.
"Hệ thống, đây là gian hàng nhà Tiểu Hi? Hay là tổ tiết mục tạm thời sắp xếp cho tôi?" Lạc Huyền Ca hỏi hệ thống.
Hệ thống: 【 Chat mật: Đây là gian hàng cha mẹ tuyển thủ Nghiêm Hi cung cấp cho tổ tiết mục, cũng là sạp trái cây cả nhà bọn họ kinh doanh thường ngày. 】
Lạc Huyền Ca: "Trong lúc quay chương trình, cha mẹ Tiểu Hi không cần làm việc sao? Như vậy có ảnh hưởng việc buôn bán của họ không?"
Hệ thống: 【 Chat mật: Lệ phí lên truyền hình của tuyển thủ Nghiêm Hi vượt xa thu nhập một tuần của sạp trái cây, An Thị sẽ cung cấp du lịch theo đoàn, cả nhà bọn họ trước mắt đang nghỉ dưỡng ở hải đảo mùa đầu. Cô có thể yên tâm sử dụng tất cả vật phẩm mà tổ tiết mục cung cấp trong thời gian quay tiết mục. 】
"Tôi hiểu rồi." Lạc Huyền Ca đóng vòng tay, nhìn bốn phía ruồi bay thành đội liền chịu khó bắt đầu quét dọn nơi này.
Mười phút sau cuối cùng dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ trái cây hỏng, đồ dùng cũng đã sắp xếp, bất quá trái cây tươi lại ở nhà, Lạc Huyền Ca nhìn khắp nơi, vẫn không tìm được thứ để vận chuyển.
Thở dài, dự định thuê người thuê xe về nhà chuyển táo tươi đến.
Kết quả đi được hai bước, Lạc Huyền Ca như đột nhiên nghĩ tới điều gì, lập tức lấy ra máy truyền tin gọi Mạnh Tiểu Manh.
Mạnh Tiểu Manh nhấn nghe, vô cùng suy sụp nói: "Huyền Ca, siêu thị này một người khách cũng không có. Tôi sắp phải đóng cửa rồi."
"Ở đó có trái cây tươi không?" Lạc Huyền Ca vội vàng hỏi.
Mạnh Tiểu Manh buông máy truyền tin xuống, đến kiểm tra một hồi liền trả lời: "Có a có a, bất quá tôi sợ là không bán được. Chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng hư mất."
Tâm tình Lạc Huyền Ca đột nhiên tốt lên không ít: "Cô gọi Cố Tầm Tuyết tới nghe điện thoại, nhanh lên một chút."
"À, được."
Chờ Cố Tầm Tuyết tới, Lạc Huyền Ca hỏi đơn giản vài câu, biết được nàng có thể rất nhanh mang trái cây đến, bản thân rốt cuộc cũng yên tâm hơn phần nào.
Trái cây ở chỗ Mạnh Tiểu Manh tạm thời là mình mua, dù gì hệ thống cũng không nói thẳng không cho phép tuyển thủ sử dụng tiền vàng để mua. Cho nên bọn họ trước mắt xem như là chui vào chỗ hở của hệ thống.
Chờ Cố Tầm Tuyết đưa trái cây tới, Lạc Huyền Ca nói cảm tạ: "Phiền cô quá, hôm nào tôi mời cô ăn cơm."
"......" Cố Tầm Tuyết cảm thấy nha đầu này rất thú vị, trước kia không ở chung nên không hiểu rõ lắm, hiện tại tiếp xúc qua mới phát hiện đối phương rất nhiều lúc đơn thuần tựa như tờ giấy trắng, cũng có đôi khi lại tâm cơ đầy mình.
Cố Tầm Tuyết cười khẽ: "Được, tôi chờ cô mời khách."
......
Cố Tầm Tuyết giúp Lạc Huyền Ca bày biện xong hoa quả liền thấy Mạnh Tiểu Manh gọi, chỉ có thể vội vàng cùng Lạc Huyền Ca tạm biệt, lại chạy nhanh trở về giúp Mạnh Tiểu Manh trông siêu thị.
"Tôi đi trước, nếu cô quá bận rộn thì cứ nói với tôi một tiếng." Cố Tầm Tuyết tuy rằng tướng mạo yêu khí nhưng phong độ hiệp nghĩa trong xương không hề ném bỏ, Lạc Huyền Ca rất thưởng thức nàng, nếu là kiếp trước, Lạc Giáo Chủ nhất định phải đem người này kéo tới Ma Giáo.
Chờ Cố Tầm Tuyết rời đi, Lạc Huyền Ca liền bắt đầu nghiệp lớn bán trái cây buổi chiều.
Bình luận trên kênh trực tiếp rất đông đảo, có người nói Lạc Huyền Ca không hấp dẫn nổi khách hàng, còn có fan hâm mộ mỉm cười nói Giáo Chủ đang nạp thẻ bổ sung giá trị, lát nữa sẽ trở lại vẽ đầy mặt mọi người.
Lạc Huyền Ca đúng là đang tự hỏi, làm sao mới có thể bán trái cây nhanh nhất. Hơn nữa giá cả không thể thấp hơn tổ tiết mục định giá, nếu không hệ thống sẽ không thu được thông báo mua bán, không thể cho thêm tiền vàng.
Người ở đây rất nhiều, Lạc Giáo Chủ ở bên sạp nhỏ ngược lại có chút thấp kém.
Hơn nữa hiện giờ quay tiết mục không phải như mấy năm trước, quay một show thực tế, trừ khách mời ra sẽ không thấy được bất kỳ nhân viên công tác nào.
Không có tổ quay khí thế hùng hậu đi theo bên cạnh, rất ít người sẽ ở dưới ánh nắng chói chang nhìn đến chỗ Lạc Huyền Ca, cho dù có người vội vàng nhìn một cái, cũng không thể bảo đảm đám người kia sẽ nhận ra người nổi tiếng.
Lạc Huyền Ca quét mắt qua bình luận trên kênh trực tiếp, thấy dân mạng suy đoán hành động kế tiếp của mình, không khỏi mỉm cười.
"Yên tâm, khẳng định sẽ kiếm đủ tiền vàng. Bất quá hiện tại còn chưa phải lúc." Lạc Huyền Ca trả lời fan hâm mộ, thuận tiện trào phúng một chút mấy kẻ anti.
Hứa Tụ ở bên ngoài kênh livestream, vừa nhìn lời nhắn trên mạng, vừa nghĩ tới thái độ của Lạc Huyền Ca.
Vốn tưởng rằng Lạc Huyền Ca xuất đạo không lâu có thể sẽ không chịu nổi lời đồn đại nhảm nhí trên mạng, lại không nghĩ tới mỗi lần gặp võng hữu chửi rủa, Lạc Huyền Ca đều trực tiếp khinh thường, hoặc là tươi cười bỏ qua.
Nói thật, Hứa Tụ đúng là rất bội phục người này, cũng nhìn ra được tiềm lực bên trong Lạc Huyền Ca.
Nghe nói nha đầu này vừa tròn mười tám tuổi liền ký hợp đồng, hai năm ở đoàn phim làm kẻ chạy cờ diễn thi thể, thầm nghĩ phần đạm nhiên đó cũng là như vậy chậm rãi luyện thành. Chỉ hy vọng Lạc Huyền Ca có thể giữ vững tâm tính, nếu không ở trong chảo nhuộm lớn như giới giải trí, Lạc Huyền Ca e rằng khó mà tiến bước lâu dài.
Mà Lạc Giáo Chủ đối với bình luận trên mạng không thèm quan tâm, cũng không phải nhờ rèn luyện hai năm làm kẻ chạy cờ, mà vì tâm tính mười năm đương chức Giáo Chủ Ma Giáo.
Giờ phút này Lạc Huyền Ca đứng lên, bày biện xong hoa quả, tiếp đó cầm dao lên bắt đầu điêu khắc.
Hơn nữa không phải là điêu khắc động vật nhỏ hoa nhỏ như đợt tuyển chọn lúc trước, lần này cô đem đủ loại trái cây khác nhau ghép lại một chỗ, chậm rãi khắc họa ra một con mãnh hổ trông sống động như thật.
Lúc này người qua đường đều tụ tập lại, không ít kẻ tinh mắt liền nhận ra Lạc Huyền Ca.
Lạc Giáo Chủ nhìn về phía bọn họ, cong lên khóe môi cười nói: "Xin đừng chen chúc, nếu muốn mua hoa quả mời trực tiếp chọn lựa. Tôi có thể dạy miễn phí mọi người cách điêu khắc một số đồ chơi nhỏ ngay tại nơi này."
Vừa nói vừa chuyển động cổ tay điêu khắc ra một em thỏ con, đưa cho tiểu nữ sinh trước mặt: "Tới, đây là món quà nhỏ tặng cô."
Trên kênh trực tiếp lập tức nổ tung trời, sôi nổi hối hận không thể chạy đi mua. Dù gì cũng là thần tượng tự tay chế tác, hơn nữa không ít người hồi tưởng lại tượng gỗ Lạc Huyền Ca đưa cho An Nhược Thủy, tức thì kinh ngạc, đây còn là tay nghề cấp bậc tông sư, kết quả bọn họ chỉ có thể nhìn, lại không thể đích thân tới hiện trường mua sắm.
Lạc Huyền Ca đột nhiên nhận được thông báo mật từ hệ thống, cười khẽ nói với kênh livestream: "Có một tin tức mới nhất muốn nói cho mọi người, bởi vì trái cây quá nhiều, hiện tại khí trời nóng bức, những thứ này đều là nông dân cực khổ trồng ra, tổ tiết mục vì để tránh lãng phí cho nên giá bán trái cây sẽ bằng nửa giá đối với đồng nghiệp trong thành phố. Nếu cần tôi tự tay điêu khắc, mời ghi lại lời nhắn, tổ tiết mục sẽ giao tận tay trong vòng một ngày. An tổng nói tiền thu được từ những hoa quả này sẽ dùng cho từ thiện, trên trang chủ có thể tra ra giá chi tiết, công khai toàn bộ hành trình. Hy vọng mọi người ủng hộ nhiều hơn."
Lạc Huyền Ca nói xong lại cúi đầu tiếp tục điêu khắc hoa quả, tựa hồ bản thân thật sự chỉ là một người truyền đạt tin tức.
Dân mạng trước màn hình không kiềm chế nổi mà hiểu rõ, An Thị luôn vô lại như vậy, mỗi lần phát sóng trực tiếp đều muốn đem ra ít đồ làm từ thiện, bọn họ mỗi lần theo dõi tiết mục của An Thị đều muốn chặt tay.
Lạc Huyền Ca điêu khắc xong mấy chục đóa hoa nhỏ, dành chút thời gian liếc nhìn kênh livestream, phát hiện đã có mấy ngàn người mua, trong lòng liền thở phào nhẹ nhõm, dựa theo tốc độ này, cô cùng siêu thị của Mạnh Tiểu Manh hợp tác, rất nhanh là có thể kiếm đủ tiền vàng, thậm chí còn dư.
......
Lại nói đến An Nhược Thủy bên này, nàng cảm thấy bản thân vừa tham gia show thực tế đã đụng phải thần xui xẻo.
Nơi nào có trẻ trâu, nơi đó liền bị nàng gặp gỡ.
Làm xong giáo án đi tới nhà đứa trẻ mà tổ tiết mục liên hệ, đứa bé thoạt nhìn rất ngoan ngoãn, ngồi ở bàn học nghiêm trang đọc sách.
Mà phụ huynh nhìn thấy An Nhược Thủy hiển nhiên rất kích động, bất quá trước mặt đứa trẻ ngược lại cũng không nhiệt tình quá mức, chỉ dựa theo tình tiết tổ tiết mục an bài trước, để An Nhược Thủy nghiêm trang dạy bổ túc cho con mình.
Lạc Giáo Chủ cũng sợ đến ngây người, cũng không biết làm sao mình lại nói được ra mấy câu như vậy.
Bạch Liễu ngây ngẩn, ánh mắt nhìn tiểu nha đầu tràn đầy đồng cảm, nàng nhịn xuống ý định trong lòng, làm ra dáng vẻ sợ hãi gật đầu một cái.
Tiểu Hi do dự một lát, cuối cùng giống như hạ quyết tâm rất lớn, đưa gấu bông trong ngực tới trước mặt Bạch Liễu.
"Có gấu nhỏ ở cạnh, dì sẽ không cần sợ nữa. Mỗi khi cháu sợ hãi đều sẽ ôm gấu nhỏ. Gấu nhỏ sẽ bảo vệ cháu." Tiểu Hi đưa gấu bông vào tay Bạch Liễu, tuy rằng biểu tình trên mặt viết rõ luyến tiếc nhưng vẫn mím môi nghiêng đầu qua không nhìn gấu nhỏ.
Bạch Liễu lúng túng nhìn Lạc Huyền Ca bên cạnh, Lạc Huyền Ca cầm lấy gấu bông, đưa vào lòng Tiểu Hi: "Cháu thích gấu nhỏ, dì ấy thích cháu, cho nên gấu nhỏ bồi cháu, cháu bồi nàng được không?"
"...... Dạ!"
Lạc Huyền Ca thấy Tiểu Hi gật đầu liền nói với Bạch Liễu: "Nếu đã như vậy, cô ở lại nhà đi. Một mình tôi đi là được."
Cũng không phải Lạc Huyền Ca chăm sóc thành viên trong đội, mà bởi cô cảm thấy chuyện này không cần phải đi hai người. Giống như lần tuyển chọn hạt giống lần trước, bản thân có thể dùng một vài thủ đoạn đẹp đẽ bán sạch hoa quả, mà Bạch Liễu lại lựa chọn ca hát tặng táo cho người mua, cô sợ hát cả buổi chiều cổ họng Bạch Liễu sẽ chịu không nổi.
"Vật tôi đi trước." Lạc Huyền Ca dựa theo hệ thống nhắc nhở, tốn thêm năm đồng tiền vàng mua một phần bản đồ, rốt cuộc sau nửa giờ ngồi xe đi đến sạp trái cây.
Nhìn tình huống trước mặt, Lạc Huyền Ca không khỏi nhíu mày, trái cây cơ bản đều đã hư hỏng, quầy hàng hỗn loạn hết mức.
"Hệ thống, đây là gian hàng nhà Tiểu Hi? Hay là tổ tiết mục tạm thời sắp xếp cho tôi?" Lạc Huyền Ca hỏi hệ thống.
Hệ thống: 【 Chat mật: Đây là gian hàng cha mẹ tuyển thủ Nghiêm Hi cung cấp cho tổ tiết mục, cũng là sạp trái cây cả nhà bọn họ kinh doanh thường ngày. 】
Lạc Huyền Ca: "Trong lúc quay chương trình, cha mẹ Tiểu Hi không cần làm việc sao? Như vậy có ảnh hưởng việc buôn bán của họ không?"
Hệ thống: 【 Chat mật: Lệ phí lên truyền hình của tuyển thủ Nghiêm Hi vượt xa thu nhập một tuần của sạp trái cây, An Thị sẽ cung cấp du lịch theo đoàn, cả nhà bọn họ trước mắt đang nghỉ dưỡng ở hải đảo mùa đầu. Cô có thể yên tâm sử dụng tất cả vật phẩm mà tổ tiết mục cung cấp trong thời gian quay tiết mục. 】
"Tôi hiểu rồi." Lạc Huyền Ca đóng vòng tay, nhìn bốn phía ruồi bay thành đội liền chịu khó bắt đầu quét dọn nơi này.
Mười phút sau cuối cùng dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ trái cây hỏng, đồ dùng cũng đã sắp xếp, bất quá trái cây tươi lại ở nhà, Lạc Huyền Ca nhìn khắp nơi, vẫn không tìm được thứ để vận chuyển.
Thở dài, dự định thuê người thuê xe về nhà chuyển táo tươi đến.
Kết quả đi được hai bước, Lạc Huyền Ca như đột nhiên nghĩ tới điều gì, lập tức lấy ra máy truyền tin gọi Mạnh Tiểu Manh.
Mạnh Tiểu Manh nhấn nghe, vô cùng suy sụp nói: "Huyền Ca, siêu thị này một người khách cũng không có. Tôi sắp phải đóng cửa rồi."
"Ở đó có trái cây tươi không?" Lạc Huyền Ca vội vàng hỏi.
Mạnh Tiểu Manh buông máy truyền tin xuống, đến kiểm tra một hồi liền trả lời: "Có a có a, bất quá tôi sợ là không bán được. Chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng hư mất."
Tâm tình Lạc Huyền Ca đột nhiên tốt lên không ít: "Cô gọi Cố Tầm Tuyết tới nghe điện thoại, nhanh lên một chút."
"À, được."
Chờ Cố Tầm Tuyết tới, Lạc Huyền Ca hỏi đơn giản vài câu, biết được nàng có thể rất nhanh mang trái cây đến, bản thân rốt cuộc cũng yên tâm hơn phần nào.
Trái cây ở chỗ Mạnh Tiểu Manh tạm thời là mình mua, dù gì hệ thống cũng không nói thẳng không cho phép tuyển thủ sử dụng tiền vàng để mua. Cho nên bọn họ trước mắt xem như là chui vào chỗ hở của hệ thống.
Chờ Cố Tầm Tuyết đưa trái cây tới, Lạc Huyền Ca nói cảm tạ: "Phiền cô quá, hôm nào tôi mời cô ăn cơm."
"......" Cố Tầm Tuyết cảm thấy nha đầu này rất thú vị, trước kia không ở chung nên không hiểu rõ lắm, hiện tại tiếp xúc qua mới phát hiện đối phương rất nhiều lúc đơn thuần tựa như tờ giấy trắng, cũng có đôi khi lại tâm cơ đầy mình.
Cố Tầm Tuyết cười khẽ: "Được, tôi chờ cô mời khách."
......
Cố Tầm Tuyết giúp Lạc Huyền Ca bày biện xong hoa quả liền thấy Mạnh Tiểu Manh gọi, chỉ có thể vội vàng cùng Lạc Huyền Ca tạm biệt, lại chạy nhanh trở về giúp Mạnh Tiểu Manh trông siêu thị.
"Tôi đi trước, nếu cô quá bận rộn thì cứ nói với tôi một tiếng." Cố Tầm Tuyết tuy rằng tướng mạo yêu khí nhưng phong độ hiệp nghĩa trong xương không hề ném bỏ, Lạc Huyền Ca rất thưởng thức nàng, nếu là kiếp trước, Lạc Giáo Chủ nhất định phải đem người này kéo tới Ma Giáo.
Chờ Cố Tầm Tuyết rời đi, Lạc Huyền Ca liền bắt đầu nghiệp lớn bán trái cây buổi chiều.
Bình luận trên kênh trực tiếp rất đông đảo, có người nói Lạc Huyền Ca không hấp dẫn nổi khách hàng, còn có fan hâm mộ mỉm cười nói Giáo Chủ đang nạp thẻ bổ sung giá trị, lát nữa sẽ trở lại vẽ đầy mặt mọi người.
Lạc Huyền Ca đúng là đang tự hỏi, làm sao mới có thể bán trái cây nhanh nhất. Hơn nữa giá cả không thể thấp hơn tổ tiết mục định giá, nếu không hệ thống sẽ không thu được thông báo mua bán, không thể cho thêm tiền vàng.
Người ở đây rất nhiều, Lạc Giáo Chủ ở bên sạp nhỏ ngược lại có chút thấp kém.
Hơn nữa hiện giờ quay tiết mục không phải như mấy năm trước, quay một show thực tế, trừ khách mời ra sẽ không thấy được bất kỳ nhân viên công tác nào.
Không có tổ quay khí thế hùng hậu đi theo bên cạnh, rất ít người sẽ ở dưới ánh nắng chói chang nhìn đến chỗ Lạc Huyền Ca, cho dù có người vội vàng nhìn một cái, cũng không thể bảo đảm đám người kia sẽ nhận ra người nổi tiếng.
Lạc Huyền Ca quét mắt qua bình luận trên kênh trực tiếp, thấy dân mạng suy đoán hành động kế tiếp của mình, không khỏi mỉm cười.
"Yên tâm, khẳng định sẽ kiếm đủ tiền vàng. Bất quá hiện tại còn chưa phải lúc." Lạc Huyền Ca trả lời fan hâm mộ, thuận tiện trào phúng một chút mấy kẻ anti.
Hứa Tụ ở bên ngoài kênh livestream, vừa nhìn lời nhắn trên mạng, vừa nghĩ tới thái độ của Lạc Huyền Ca.
Vốn tưởng rằng Lạc Huyền Ca xuất đạo không lâu có thể sẽ không chịu nổi lời đồn đại nhảm nhí trên mạng, lại không nghĩ tới mỗi lần gặp võng hữu chửi rủa, Lạc Huyền Ca đều trực tiếp khinh thường, hoặc là tươi cười bỏ qua.
Nói thật, Hứa Tụ đúng là rất bội phục người này, cũng nhìn ra được tiềm lực bên trong Lạc Huyền Ca.
Nghe nói nha đầu này vừa tròn mười tám tuổi liền ký hợp đồng, hai năm ở đoàn phim làm kẻ chạy cờ diễn thi thể, thầm nghĩ phần đạm nhiên đó cũng là như vậy chậm rãi luyện thành. Chỉ hy vọng Lạc Huyền Ca có thể giữ vững tâm tính, nếu không ở trong chảo nhuộm lớn như giới giải trí, Lạc Huyền Ca e rằng khó mà tiến bước lâu dài.
Mà Lạc Giáo Chủ đối với bình luận trên mạng không thèm quan tâm, cũng không phải nhờ rèn luyện hai năm làm kẻ chạy cờ, mà vì tâm tính mười năm đương chức Giáo Chủ Ma Giáo.
Giờ phút này Lạc Huyền Ca đứng lên, bày biện xong hoa quả, tiếp đó cầm dao lên bắt đầu điêu khắc.
Hơn nữa không phải là điêu khắc động vật nhỏ hoa nhỏ như đợt tuyển chọn lúc trước, lần này cô đem đủ loại trái cây khác nhau ghép lại một chỗ, chậm rãi khắc họa ra một con mãnh hổ trông sống động như thật.
Lúc này người qua đường đều tụ tập lại, không ít kẻ tinh mắt liền nhận ra Lạc Huyền Ca.
Lạc Giáo Chủ nhìn về phía bọn họ, cong lên khóe môi cười nói: "Xin đừng chen chúc, nếu muốn mua hoa quả mời trực tiếp chọn lựa. Tôi có thể dạy miễn phí mọi người cách điêu khắc một số đồ chơi nhỏ ngay tại nơi này."
Vừa nói vừa chuyển động cổ tay điêu khắc ra một em thỏ con, đưa cho tiểu nữ sinh trước mặt: "Tới, đây là món quà nhỏ tặng cô."
Trên kênh trực tiếp lập tức nổ tung trời, sôi nổi hối hận không thể chạy đi mua. Dù gì cũng là thần tượng tự tay chế tác, hơn nữa không ít người hồi tưởng lại tượng gỗ Lạc Huyền Ca đưa cho An Nhược Thủy, tức thì kinh ngạc, đây còn là tay nghề cấp bậc tông sư, kết quả bọn họ chỉ có thể nhìn, lại không thể đích thân tới hiện trường mua sắm.
Lạc Huyền Ca đột nhiên nhận được thông báo mật từ hệ thống, cười khẽ nói với kênh livestream: "Có một tin tức mới nhất muốn nói cho mọi người, bởi vì trái cây quá nhiều, hiện tại khí trời nóng bức, những thứ này đều là nông dân cực khổ trồng ra, tổ tiết mục vì để tránh lãng phí cho nên giá bán trái cây sẽ bằng nửa giá đối với đồng nghiệp trong thành phố. Nếu cần tôi tự tay điêu khắc, mời ghi lại lời nhắn, tổ tiết mục sẽ giao tận tay trong vòng một ngày. An tổng nói tiền thu được từ những hoa quả này sẽ dùng cho từ thiện, trên trang chủ có thể tra ra giá chi tiết, công khai toàn bộ hành trình. Hy vọng mọi người ủng hộ nhiều hơn."
Lạc Huyền Ca nói xong lại cúi đầu tiếp tục điêu khắc hoa quả, tựa hồ bản thân thật sự chỉ là một người truyền đạt tin tức.
Dân mạng trước màn hình không kiềm chế nổi mà hiểu rõ, An Thị luôn vô lại như vậy, mỗi lần phát sóng trực tiếp đều muốn đem ra ít đồ làm từ thiện, bọn họ mỗi lần theo dõi tiết mục của An Thị đều muốn chặt tay.
Lạc Huyền Ca điêu khắc xong mấy chục đóa hoa nhỏ, dành chút thời gian liếc nhìn kênh livestream, phát hiện đã có mấy ngàn người mua, trong lòng liền thở phào nhẹ nhõm, dựa theo tốc độ này, cô cùng siêu thị của Mạnh Tiểu Manh hợp tác, rất nhanh là có thể kiếm đủ tiền vàng, thậm chí còn dư.
......
Lại nói đến An Nhược Thủy bên này, nàng cảm thấy bản thân vừa tham gia show thực tế đã đụng phải thần xui xẻo.
Nơi nào có trẻ trâu, nơi đó liền bị nàng gặp gỡ.
Làm xong giáo án đi tới nhà đứa trẻ mà tổ tiết mục liên hệ, đứa bé thoạt nhìn rất ngoan ngoãn, ngồi ở bàn học nghiêm trang đọc sách.
Mà phụ huynh nhìn thấy An Nhược Thủy hiển nhiên rất kích động, bất quá trước mặt đứa trẻ ngược lại cũng không nhiệt tình quá mức, chỉ dựa theo tình tiết tổ tiết mục an bài trước, để An Nhược Thủy nghiêm trang dạy bổ túc cho con mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.