Ảnh Hậu Một Lòng Về Hưu Lại Nổi Như Cồn
Chương 28: Chỉ Hận Không Thể Cho Đàn Ông Ăn Bám 1
Thể Viện Túc Quản Đại Mụ
06/08/2024
Vấn đề là nhiệt độ nước trong này không đủ cao, nếu là nước sôi thì các phân tử sẽ chuyển động nhiệt nhanh hơn, vị cay chắc chắn sẽ tan biến nhanh chóng hơn.
Không nhận được hồi đáp, cô nàng xinh đẹp tưởng Phó Lập Diệp không nghe thấy nên cúi đầu ghé sát lại, “Anh đẹp trai, cho em xin Wechat được không?”
Phó Lập Diệp nhìn chằm chằm vào nồi lẩu cá, vẫn không nói gì, nếu cho đá vào thì lớp dầu màu đỏ trong nồi có bám vào đá không nhỉ, như vậy độ cay trong nồi lẩu cá cũng sẽ giảm xuống.
Thấy Phó Lập Diệp hoàn toàn phớt lờ mình, cô nàng xinh đẹp hơi bực bội, “Này, anh có chút lịch sự nào không vậy? Em đang nói chuyện với anh đấy.”
“Có.”
Phó Lập Diệp cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, lạnh lùng đáp lại cô nàng xinh đẹp một câu, anh đã nghĩ ra cách giảm độ cay rồi, nhưng không thể cho đá vào được, cho vào thì cả nồi sẽ không còn cay nữa, Tô Hân sẽ không thích ăn.
“Cho em xin Wechat được không?”
“Không.”
Lúc Tô Hân quay lại, vừa hay nhìn thấy cô nàng bốc lửa kia tức giận bỏ đi từ chỗ Phó Lập Diệp.
“Quyến rũ đấy nhỉ tiến sĩ Phó.”
Nghe thấy giọng Tô Hân, Phó Lập Diệp mới ngẩng đầu lên, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ khác hẳn với thái độ vừa rồi.
“Cô về rồi à?”
Mọi người xung quanh đều ngẩn người nhìn, cô gái này lợi hại thật, huấn luyện người đàn ông của mình biết nghe lời quá thể.
Hai người ăn xong, Tô Hân đi thanh toán thì thấy cô nàng bốc lửa kia vẫn không chịu bỏ cuộc, hồng hộc quay lại.
Mọi người xung quanh đều vểnh tai, hướng mắt về phía này.
Tô Hân xinh đẹp, cô nàng bốc lửa kia thì ăn mặc mát mẻ gợi cảm, thân hình cũng rất nóng bỏng, lúc nãy cô ta đến xin Wechat của Phó Lập Diệp bị bẽ mặt, mọi người đều nhìn thấy cả, chẳng lẽ hai người đẹp này muốn tranh giành đàn ông trước mặt mọi người?
Ham muốn hóng hớt của quần chúng bùng cháy dữ dội, thậm chí có người còn lấy điện thoại ra định quay video, tiêu đề đã đặt xong xuôi trong đầu: “Hai người đẹp dã chiến để tranh giành soái ca”.
Chỉ thấy cô nàng bốc lửa kia hất tóc một cái, nhìn chằm chằm Tô Hân ra vẻ khó xử, cuối cùng cũng lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên lặng:
“Chị đẹp, em có thể hỏi chị một chút được không, làm thế nào để huấn luyện bạn trai được như vậy?”
“Như vậy? Là như thế nào?”
“Chính là không thèm nhìn những cô gái khác! Không cho những cô gái khác Wechat ấy!”
Tô Hân nhớ lại cảnh tượng vừa rồi lập tức hiểu ra, bỗng nhiên muốn trêu chọc đối phương, “Thì cứ như vậy thôi.”
Nói rồi cô lấy thẻ ra bảo nhân viên phục vụ thanh toán, cô nàng bốc lửa tỏ vẻ hiểu ý, giơ ngón cái lên với cô.
Quả nhiên vật chất quyết định ý thức, “Chị đỉnh quá.”
Lúc trẻ khinh thường đàn ông ăn bám, bây giờ chỉ hận không thể cho đàn ông ăn bám mình!
Tô Hân mỉm cười dẫn Phó Lập Diệp ra ngoài, lần nào gặp Phó Lập Diệp tâm trạng cô cũng rất tốt, có lẽ bởi vì Phó Lập Diệp không có tâm cơ gì, nói chuyện với anh rất thoải mái dễ chịu.
Hai chị em nhà họ Phó đứng rình bên ngoài kinh ngạc phát hiện người thanh toán là Tô Hân, lúc này thư ký cũng vừa gửi tài liệu cho Phó Đinh Châu.
Phó Đinh Châu chỉ liếc mắt một cái là khóe mắt đã rưng rưng, Phó Thừa Tiền giật lấy tập tài liệu.
“Chị gái này cũng thật đáng thương, chị cả, sau này chị đối xử tốt với cô ấy một chút nhé.”
Không nhận được hồi đáp, cô nàng xinh đẹp tưởng Phó Lập Diệp không nghe thấy nên cúi đầu ghé sát lại, “Anh đẹp trai, cho em xin Wechat được không?”
Phó Lập Diệp nhìn chằm chằm vào nồi lẩu cá, vẫn không nói gì, nếu cho đá vào thì lớp dầu màu đỏ trong nồi có bám vào đá không nhỉ, như vậy độ cay trong nồi lẩu cá cũng sẽ giảm xuống.
Thấy Phó Lập Diệp hoàn toàn phớt lờ mình, cô nàng xinh đẹp hơi bực bội, “Này, anh có chút lịch sự nào không vậy? Em đang nói chuyện với anh đấy.”
“Có.”
Phó Lập Diệp cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, lạnh lùng đáp lại cô nàng xinh đẹp một câu, anh đã nghĩ ra cách giảm độ cay rồi, nhưng không thể cho đá vào được, cho vào thì cả nồi sẽ không còn cay nữa, Tô Hân sẽ không thích ăn.
“Cho em xin Wechat được không?”
“Không.”
Lúc Tô Hân quay lại, vừa hay nhìn thấy cô nàng bốc lửa kia tức giận bỏ đi từ chỗ Phó Lập Diệp.
“Quyến rũ đấy nhỉ tiến sĩ Phó.”
Nghe thấy giọng Tô Hân, Phó Lập Diệp mới ngẩng đầu lên, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ khác hẳn với thái độ vừa rồi.
“Cô về rồi à?”
Mọi người xung quanh đều ngẩn người nhìn, cô gái này lợi hại thật, huấn luyện người đàn ông của mình biết nghe lời quá thể.
Hai người ăn xong, Tô Hân đi thanh toán thì thấy cô nàng bốc lửa kia vẫn không chịu bỏ cuộc, hồng hộc quay lại.
Mọi người xung quanh đều vểnh tai, hướng mắt về phía này.
Tô Hân xinh đẹp, cô nàng bốc lửa kia thì ăn mặc mát mẻ gợi cảm, thân hình cũng rất nóng bỏng, lúc nãy cô ta đến xin Wechat của Phó Lập Diệp bị bẽ mặt, mọi người đều nhìn thấy cả, chẳng lẽ hai người đẹp này muốn tranh giành đàn ông trước mặt mọi người?
Ham muốn hóng hớt của quần chúng bùng cháy dữ dội, thậm chí có người còn lấy điện thoại ra định quay video, tiêu đề đã đặt xong xuôi trong đầu: “Hai người đẹp dã chiến để tranh giành soái ca”.
Chỉ thấy cô nàng bốc lửa kia hất tóc một cái, nhìn chằm chằm Tô Hân ra vẻ khó xử, cuối cùng cũng lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên lặng:
“Chị đẹp, em có thể hỏi chị một chút được không, làm thế nào để huấn luyện bạn trai được như vậy?”
“Như vậy? Là như thế nào?”
“Chính là không thèm nhìn những cô gái khác! Không cho những cô gái khác Wechat ấy!”
Tô Hân nhớ lại cảnh tượng vừa rồi lập tức hiểu ra, bỗng nhiên muốn trêu chọc đối phương, “Thì cứ như vậy thôi.”
Nói rồi cô lấy thẻ ra bảo nhân viên phục vụ thanh toán, cô nàng bốc lửa tỏ vẻ hiểu ý, giơ ngón cái lên với cô.
Quả nhiên vật chất quyết định ý thức, “Chị đỉnh quá.”
Lúc trẻ khinh thường đàn ông ăn bám, bây giờ chỉ hận không thể cho đàn ông ăn bám mình!
Tô Hân mỉm cười dẫn Phó Lập Diệp ra ngoài, lần nào gặp Phó Lập Diệp tâm trạng cô cũng rất tốt, có lẽ bởi vì Phó Lập Diệp không có tâm cơ gì, nói chuyện với anh rất thoải mái dễ chịu.
Hai chị em nhà họ Phó đứng rình bên ngoài kinh ngạc phát hiện người thanh toán là Tô Hân, lúc này thư ký cũng vừa gửi tài liệu cho Phó Đinh Châu.
Phó Đinh Châu chỉ liếc mắt một cái là khóe mắt đã rưng rưng, Phó Thừa Tiền giật lấy tập tài liệu.
“Chị gái này cũng thật đáng thương, chị cả, sau này chị đối xử tốt với cô ấy một chút nhé.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.