Ảnh Hậu Toàn Năng Sủng Chồng Ngốc
Chương 181: Chương 90.2
Mị Dạ Thủy Thảo
22/04/2019
“ Sở Ngao Dư, anh thật sự muốn kết hôn với cô ta sao? Anh thà chọn cô
ta, chứ không chọn em? Rốt cuộc là em có chỗ nào không bằng cô ta, cô ta có thích anh không? ” Giọng nói của cô ta mang theo đau khổ, nhưng cũng làm cho người khác khó chịu.
“ Đậu Vũ Loan, nhà cô dạy cô như vậy sao? ” Giọng nói của anh lạnh nhạt, nhưng nghe ra được sự tức giận.
Đậu Vũ Loan là thanh mai trúc mã với Sở Ngao Dư, từ nhỏ đã âm thầm mến mộ anh, nhưng anh vẫn lạnh nhạt với cô ta, cô ta cố gắng bao nhiêu năm như vậy, mới có thể miễn cưỡng làm bạn với anh.
“ Em đã thích ai thì sẽ lấy người đó, em cần gì gia giáo chứ! ” Đậu Vũ Loan rụt cổ, nhưng vẫn cố gắng thuyết phục anh, cô ta biết nếu bây giờ cô ta không giành giật, thì không còn cơ hội nữa.
Sau khi tin tức của anh và Hoàng Phủ Tử Y được truyền đi, cô ta rất để ý, với thân phận của cô ta còn không bằng tiểu minh tinh kia sao, cô ta luôn nghĩ Hoàng Phủ Tử Y làm gì có tư cách cướp người với cô ta chứ, không biết anh vừa mắt gì với cô minh tinh kia nữa, chắc cũng chỉ là vui đùa thôi, chứ cơ bản là không thích cô, cho nên cứ nhẫn nhịn, đến tận bây giờ.
“ Tôi đã nói với cô, tôi không thích cô cũng sẽ không bao giờ thích cô, hơn nữa tôi cũng phù hợp với cô, nếu cô còn vài phần lý tính, thì đừng có ở đây náo loạn nữa, tôi có thể cho cô một cơ hội xin lỗi, nhưng chỉ có một lần! ” Giọng điệu của anh rất nghiêm túc, giải thích cho đối phương nghe, cũng là lời cảnh cáo đối phương, cô ta còn làm tổn thương người của anh thì đừng trách anh.
“ Em ồn ào náo loạn? Anh bảo vệ cô ta như thế? Anh bảo vệ cô ta như thế, cô ta đáng sao? Thân phận cô ta như thế, ở cùng với anh cũng chỉ bởi vì gia thế của anh thôi, chứ không hề thật tâm thích anh, anh đừng để cô ta lừa! ” Đậu Vũ Loan vừa tức vừa uất, từ nhỏ đến lớn, cô ta chưa từng bị ai nói như thế, cô ta thích anh như thế, không những không ghét bỏ dung mạo của anh, cũng không ghét anh vì anh tàn tật, cô ta đối với anh tốt như vậy, sao anh lại đối với cô ta như thế, thật làm cô ta thương tâm.
“ Cô ấy chỗ nào cũng tốt, tôi thích cô ấy, đời này chỉ thích cô ấy, cô đừng có mà náo loạn ở đây! ” Sở Ngao Dư nói xong, thì dứt khoát cúp máy, đối với anh mà nói, không ai có thể sánh được với Tử Y, anh không để cho ai có thể bắt nạt cô, nếu như lúc trước vì giao tình của hai nhà mà anh phải nể mặt, vậy thì bây giờ, anh sẽ không để ai có thể làm gì cô cả.
Sau khi bị anh cúp máy, cô ta rất tức giận, đập vỡ điện thoại, khuôn mặt tức đến vặn vẹo.
Chỗ nào cũng tốt, sao có thể chứ! Một diễn viên như cô ta có gì tốt, cô ta không phục, không cam tâm, cô ta nhất định phải cướp anh về, anh là của cô ta.
Không hay không biết, Hoàng Phủ Tử Y lại có thêm một tình địch, nhưng mà với cô mà nói, những ý nghĩ của các người đó cũng na ná như nhau, đều không có gì tốt.
“ Đậu Vũ Loan, nhà cô dạy cô như vậy sao? ” Giọng nói của anh lạnh nhạt, nhưng nghe ra được sự tức giận.
Đậu Vũ Loan là thanh mai trúc mã với Sở Ngao Dư, từ nhỏ đã âm thầm mến mộ anh, nhưng anh vẫn lạnh nhạt với cô ta, cô ta cố gắng bao nhiêu năm như vậy, mới có thể miễn cưỡng làm bạn với anh.
“ Em đã thích ai thì sẽ lấy người đó, em cần gì gia giáo chứ! ” Đậu Vũ Loan rụt cổ, nhưng vẫn cố gắng thuyết phục anh, cô ta biết nếu bây giờ cô ta không giành giật, thì không còn cơ hội nữa.
Sau khi tin tức của anh và Hoàng Phủ Tử Y được truyền đi, cô ta rất để ý, với thân phận của cô ta còn không bằng tiểu minh tinh kia sao, cô ta luôn nghĩ Hoàng Phủ Tử Y làm gì có tư cách cướp người với cô ta chứ, không biết anh vừa mắt gì với cô minh tinh kia nữa, chắc cũng chỉ là vui đùa thôi, chứ cơ bản là không thích cô, cho nên cứ nhẫn nhịn, đến tận bây giờ.
“ Tôi đã nói với cô, tôi không thích cô cũng sẽ không bao giờ thích cô, hơn nữa tôi cũng phù hợp với cô, nếu cô còn vài phần lý tính, thì đừng có ở đây náo loạn nữa, tôi có thể cho cô một cơ hội xin lỗi, nhưng chỉ có một lần! ” Giọng điệu của anh rất nghiêm túc, giải thích cho đối phương nghe, cũng là lời cảnh cáo đối phương, cô ta còn làm tổn thương người của anh thì đừng trách anh.
“ Em ồn ào náo loạn? Anh bảo vệ cô ta như thế? Anh bảo vệ cô ta như thế, cô ta đáng sao? Thân phận cô ta như thế, ở cùng với anh cũng chỉ bởi vì gia thế của anh thôi, chứ không hề thật tâm thích anh, anh đừng để cô ta lừa! ” Đậu Vũ Loan vừa tức vừa uất, từ nhỏ đến lớn, cô ta chưa từng bị ai nói như thế, cô ta thích anh như thế, không những không ghét bỏ dung mạo của anh, cũng không ghét anh vì anh tàn tật, cô ta đối với anh tốt như vậy, sao anh lại đối với cô ta như thế, thật làm cô ta thương tâm.
“ Cô ấy chỗ nào cũng tốt, tôi thích cô ấy, đời này chỉ thích cô ấy, cô đừng có mà náo loạn ở đây! ” Sở Ngao Dư nói xong, thì dứt khoát cúp máy, đối với anh mà nói, không ai có thể sánh được với Tử Y, anh không để cho ai có thể bắt nạt cô, nếu như lúc trước vì giao tình của hai nhà mà anh phải nể mặt, vậy thì bây giờ, anh sẽ không để ai có thể làm gì cô cả.
Sau khi bị anh cúp máy, cô ta rất tức giận, đập vỡ điện thoại, khuôn mặt tức đến vặn vẹo.
Chỗ nào cũng tốt, sao có thể chứ! Một diễn viên như cô ta có gì tốt, cô ta không phục, không cam tâm, cô ta nhất định phải cướp anh về, anh là của cô ta.
Không hay không biết, Hoàng Phủ Tử Y lại có thêm một tình địch, nhưng mà với cô mà nói, những ý nghĩ của các người đó cũng na ná như nhau, đều không có gì tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.