Chương 80: Đi thảm đỏ
Đào Ảnh Xước Xước
20/03/2017
Edit; tiểu lộc hàm
Trang Dực suy nghĩ trong chốc lát, vẫn không nhớ được rốt cuộc là đã gặp Vạn Tình Như ở nơi nào.
Trần Nhuận cũng nghe thấy lời nói của Tiểu Nhậm, quay đầu cười ha hả nói: "À, Tịnh Như là diễn viên dưới trướng của Tinh Diệu các cậu đấy, bình thường rất nhiệt tâm, giúp chúng tôi không ít việc vặt."
Trang Dực nghe vậy thì liếc nhìn ông ấy.
Trần Nhuận là người nham hiểm, lời này nói ra, hắn nghe vào tai lại cảm thấy đầy châm chọc.
hắn nhíu mày nhìn Vạn Tịnh Như bước nhanh đến bên cạnh Tiêu Điều, ánh mắt rất không vừa lòng.
Nếu thích làm công việc của nhân viên tạp vụ như vậy, thì làm diễn viên làm gì? Trực tiếp chuyển qua làm tạp vụ là được!
không thấy những người khác đều cúi đầu ôn tập lại lời thoại, dáng vẻ đầy nghiêm túc chuyên tâm, ai giống như cô ta chạy tới chạy lui, ngay cả việc sắp đến cảnh quay của mình cũng phải để đạo diễn nhắc nhở?
Tiểu Nhậm cũng kinh ngạc nhìn Vạn Tịnh Như.
Trang Dực lắc đầu, cảm thấy nên nói chuyện lại với anh Mã, không hiểu là do người nào tuyển chọn nữa. Nếu đã ký hợp đồng, thì nên chỉ rõ bản thân đang ở cương vị nào.
Trang Dực cảm thấy sầu lo cho nghệ sĩ dưới trướng của Tinh Diệu.
Mà Vạn Tịnh Như đã sớm phát hiện ánh mắt Trang Dực vẫn dõi theo cô ta, trong lòng không khỏi như có hàng nghìn con ngựa chạy nhảy, khẩn trương đến mức lòng bàn tay đầy mồ hôi, tay chân đều không biết nên để như thế nào, tất nhiên quên hết lời thoại, liên tục NG mười lần.
Tiêu Điều không nói lời nào, chỉ ôm tay đứng ở một bên, sắc mặt lạnh lùng như gió bắc cực thổi qua. Phó đạo diễn ở bên cạnh cười cười nhỏ giọng hoà giải.
Sắc mặt Trang Dực không tệ, nhưng nhíu chặt chân mày, ánh mắt không chút kiên nhẫn.
anh Mã đã lớn tuổi nên bị đục thủy tinh thể rồi hay sao? Diễn viên như vậy cũng ký hợp đồng? Chả nhẽ muốn Tinh Diệu nhanh chóng đóng cửa?
Trang Dực ngẫm lại tiền hoa hồng hàng năm mình được chia, quyết định khi quay về sẽ nói chuyện với anh Mã, cái cô Vạn Tịnh Như gì gì này tốt nhất là nên lôi cổ về, huấn luyện cho tốt mới được thả ra, nếu không cứ làm tạp vụ ở Tinh Diệu là được!
Trang Dực không đành lòng nhìn, quay đầu nhìn về phía Chu Hạ Ninh, thấy cô chỉ tùy ý liếc nhìn mình một cái rồi lại cúi đầu nghiêm túc nghiên cứu kịch bản, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Nhìn Hạ Ninh nhà hắn xem, rất có khí thế của bà chủ nhé! Làm việc rất chuyên nghiệp nhé! Xử sự cũng rất bình tĩnh nhé!
Đợi đến khi vành mắt Vạn Tịnh Như đỏ ửng, sau khi Trần Nhuận nhẫn nhịn nói cut lần thứ n, rốt cuộc cũng có thể khiến Trần Nhuận tạm hài lòng, gật đầu cho qua.
Mà Trần Nhuận vừa kêu "CUT", Tiêu Điều lập tức xụ mặt, nhìn cũng không thèm nhìn Vạn Tịnh Như một cái, bước nhanh đến bên cạnh Chu Hạ Ninh ngồi xuống.
"Ha ha, cực khổ." Chu Hạ Ninh ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tiêu Điều.
Tiêu Điều cầm cốc nước từ tay trợ lý uống một ngụm, lúc này mới chậm rãi bình tĩnh: "cô cứ nói tôi đi, rất nhanh cô cũng được nếm thử thôi."
Vạn Tịnh Như đóng vai nữ phụ, vai diễn cũng không quá quan trọng, trước mắt các cảnh diễn chung với nam chính Tiêu Điều là nhiều nhất, nhưng kế tiếp Chu Hạ Ninh cũng có một vài cảnh đóng chung với Vạn Tịnh Như.
Chu Hạ Ninh cười khẽ: "Cũng tốt hơn so với cậu."
Mấy ngày hôm trước có một diễn viên đóng vai cha của Chu Hạ Ninh và Vạn Tịnh Như, trực tiếp từ chối không diễn, nói là khi nào Vạn Tịnh Như học thuộc lời thời thì lại quay tiếp.
"Nếu không phải anh Mã muốn tôi chăm sóc cô ta nhiều một chút, tôi đã sớm cầm kịch bản ném vào mặt cô ta rồi!" Tiêu Điều căm giận nói: "đã lâu như vậy, lời thoại còn ngắc ngứ, trí nhớ của người tám mươi tuổi cũng còn hơn cô ta?"
"Tiêu Điều, Vạn Tịnh Như kia hôm nay biểu hiện không tốt, hay là luôn như vậy?" Trang Dực chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Tiêu Điều, trợ lý của hắn tay mắt lanh lẹ, đã sớm đứng dậy nhường chỗ của mình cho Trang Dực.
Chu Hạ Ninh quay đi không nhìn Trang Dực.
Tiêu Điều liếc nhìn Trang Dực: "Vẫn không quá tệ, nhưng hôm nay biểu hiện đặc biệt kém."
hắn nghĩ đến vừa rồi Vạn Tịnh Như rất ân cần đối với Trang Dực, khóe môi không khỏi nhếch lên: "Có thể là vì anh tới đây cho nên cô ta khẩn trương."
Trang Dực cười liếc nhìn hắn: "nói không chừng là vì quay chung với cậu, cho nên mới đặc biệt khẩn trương. Lần sau nên nói một tiếng với công ty, đừng để cô ta diễn cùng nam diễn viên quá đẹp trai là được."
Tiêu Điều cũng cười cười: "Nhưng xem ra cô ta có vẻ rất thân quen với anh, vừa rồi cô ta còn gọi anh là anh hai đó."
Trang Dực sửng sốt.
hắn vừa rồi ngồi bên cạnh Trần Nhuận, tâm tư gần như đặt hết trên người Chu Hạ Ninhcòn phải nói chuyện đối phó với Trần Nhuận, căn bản không có chú ý tới cách xưng hô với hắn của nữ diễn viên mà hắn tưởng nhầm là nhân viên tạp vụ kia.
"cô ta gọi tôi là anh hai?" Trang Dực quay đầu, hỏi Tiểu Nhậm.
Tiểu Nhậm gật gật đầu: "Đúng vậy, em cũng cảm thấy rất kỳ quái."
Trang Dực cau mày, đột nhiên nhớ tới người bạn học lúc trước của Thịnh Minh Nguyệt muốn gia nhập Tinh Diệu, hình như tuổi tác cũng tương đương, hiện tại nhớ lại hình như dáng vẻ cũng không khác là bao.
Nhưng cô gái đó không phải họ Ngàn sao? Sao lại là họ Vạn?
"Ha ha, có thể bạn học của em họ tôi, học theo cách gọi của em họ, tôi cũng không nhớ rõ." Trang Dực nhìn Chu Hạ Ninh một cái, vội vàng giải thích: "Hình như trước đó có gặp một lần, nhưng lúc ấy tôi không để ý, không nhớ rõ cô ta tên là gì dáng vẻ như thế nào."
"Đúng vậy, Thịnh tiểu thư hình như cũng nói qua với tôi một lần, cô ấy có một người bạn học gia nhập Tinh Diệu làm diễn viên.." Tiểu Nhậm không dám nói trước mặt Chu Hạ Ninh, Thịnh Minh Nguyệt từng vụng trộm giữ hắn lại, yêu cầu hắn tích cực tác hợp bạn học của cô ấy với Trang Dực.
Loại chuyện này hắn làm sao có thể làm được chứ?
hắn nghe qua rồi quên, cũng không nhớ rõ bạn học Thịnh Minh Nguyệt tên là gì...
Trang Dực ngồi trong chốc lát, thừa dịp Chu Hạ Ninh và Tiêu Điều đứng dậy chuẩn bị đi quay phim, vụng trộm nắm tay cô, sau đó quay đầu, thật vô tội cười cười với cô.
Tuy rằng gần nhất bận rộn, không thể gặp mặt nhưng rất nhanh sẽ đến tháng năm rồi.
Chu Hạ Ninh quay xong một cảnh, Trang Dực đã rời đi cùng Tiểu Nhậm, cô nhìn tin nhắn trong di động Trang Dực gửi tới, khóe môi hơi hơi nhếch lên.
Từ lúc chào đời tới nay, lần đầu tiên chờ đợi ngóng trông tháng 5 mau đến nhanh một chút!
***
Tháng 5 còn chưa tới đến, lễ trai giải giải thưởng Kim Ảnh đã đến.
Trung tuần tháng tư bầu trời thành phố S tươi sáng, Chu Hạ Ninh và Tiêu Điều xin phép nghỉ ở đoàn phim để tham gia lễ trao giải.
Chu Hạ Ninh được đề cử nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất và diễn viên mới xuất sắc nhất, mà Tiêu Điều được đề cử nam diễn viên chính xuất sắc nhất.
"Lần này tôi cạnh tranh với Trang Dực giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, cô cảm thấy trong hai chúng tôi ai có hi vọng lớn hơn?"
Chu Hạ Ninh cùng Tiêu Điều bắt xe cùng tới thành phố S, nghe vậy liếc mắt nhìn Tiêu Điều, ha ha cười: "Hai người đều có hi vọng lớn."
"Năm kia tôi từng đạt giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất, năm nay nếu như có thể đạt được ảnh đế vậy thì quá viên mãn. Trang Dực đã từng đạt ảnh đế một lần, nhường cho tôi cũng không sao."
Chu Hạ Ninh tiếp tục ha ha cười, không tiếp lời hắn.
Kỳ thật, nếu Chu Hạ Ninh nhớ không lầm, lần này đạt được ảnh đế là Lý Giác Viễn, mà năm đó Phó Vân Nhứ thì dựa vào < Về nhà > mà đạt được giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất.
Mà nay năm, Phó Vân Nhứ không được đề cử bất kì giải thưởng nào.
< Về nhà > năm đó thắng lớn tại lễ trao giải, đạt được rất nhiều giải thưởng, giải thưởng bộ phim của năm, đạo diễn xuất sắc nhất, biên kịch xuất sắc nhất, nam diễn viên xuất sắc nhất, toàn là những giải thưởng quan trọng.
Lúc này đây < Kỳ án tìm kiếm > cũng được đề cử giải đạo diễn xuất sắc nhất, bộ phim của năm, nam nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, hươu chết vào tay ai còn phải chờ kết quả.
Buổi chiều đến thành phố S, Chu Hạ Ninh và Tiêu Điều mỗi người đi một ngả.
cô hội họp với đoàn phim < Kỳ án tìm kiếm >.
cô và Lộ Đan tới khách sạn đã đặt trước thì chị Đỗ và thợ trang điểm đã đợi được một lúc. Chị Đỗ đến gần đưa cho cô mấy bộ lễ phục.
Chu Hạ Ninh chọn hai bộ lễ phục màu đen, dáng vẻ đơn giản sang trọng không quá hở hang.
cô là người mới, trong trường hợp như thế này không cần thiết phải đấu chọi với các nữ minh tinh khác, chỉ cần đạt được giải thưởng, đó mới là việc quang trọng nhất.
một bộ lễ phục dáng dài, đi trên thảm đỏ, thoạt nhìn rất quyến rũ, khi tham dự lễ trao giải sẽ chọn bộ váy dài đến đầu gối, vừa hoạt bát lại không quá bất tiện khi hoạt động.
Đoàn phim của bọn họ chia làm hai xe, Chu Hạ Ninh và Giả Huân ngồi hai bên trái phải của Ngô Minh Vệ, bên cạnh cô là Trang Dực, John thì ngồi cạnh Giả Huân.
một hàng năm người bước trên thảm đỏ nhất thời thu hút vô số truyền thông.
Nhìn vô số đèn flash nháy liên tiếp, Chu Hạ Ninh hít thở sâu một hơi, đáy lòng khó tránh khỏi có chút kích động.
Hôm nay có thể đứng ở nới này, cô đã thành công hơn phân nửa.
Đời này, cô rốt cuộc cũng không còn là diễn viên hạng ba mười năm vẫn chưa có tiếng tăm gì, mà là Chu Hạ Ninh diễn viên thứ chính được mời tham gia lễ trao giải thưởng theo đoàn làm phim.
cô của mười năm sau, mặc dù có cơ hội đi trên thảm đỏ, nhưng đã mất đi khoảng thời gian tươi đẹp nhất của tuổi trẻ.
Mà hôm nay, sự thấp thỏm khẩn trương của cô, nháy mắt đều bị sự phấn khởi thay thế.
Tước khi tiến vào hội trường diễn ra lễ trao giải, có MC đến phỏng vấn nhanh, hai MC một nam một nữ trẻ tuổi đi đến trước mặt đoàn phim đầy tiên là chúc mừng Giả Huân, con trai của cô ấy đã được sáu tháng.
Dáng người Giả Huân còn có chút đầy đặn, nhưng nụ cười trên mặt cô ấy lại đẹp và dịu dàng.
Chu Hạ Ninh kỳ thật có chút hâm mộ.
Công việc và cuộc sống đều không trễ nải mới là sự viên mãn của đời người!
Buổi chiều khi nói chuyện phiếm, không hiểu Giả Huân vô tình hay cố ý mà nói rằng bản thân cảm thấy rất hối hận vì đã không sớm kết hôn sinh con, còn mở ảnh con trai cho cô xem: "Tôi tính năm sau sinh thêm một đứa nữa."
Rất nhiều nữ minh tinh khi trẻ tuổi không nghĩ đến việc kết hôn sinh con, đợi đến khi muốn sinh con thìđã là cô muốn sinh nhưng chưa chắc đã sinh được.
Khi cuộc sống đến một thời điểm nhất định không có ai có thể chống lại thời gian.
Chu Hạ Ninh hiểu rõ, cô nghe Giả Huân nói mà có chút động tâm.
Mà bây giờ, nhìn vẻ mặt tươi cười của Giả Huân nói cảm ơn với MC cô lại càng thêm động tâm.
Kỳ thật, việc kết hôn sinh con có lẽ cũng là một niềm hạnh phúc, không, phải nói là cực kỳ hạnh phúc!
MC phỏng vấn John, John vốn tưởng Chu Hạ Ninh sẽ làm phiên dịch, kết quả Trang Dực đi tới bên cạnh hắn cười nói: "Tôi tạm thời sẽ làm phiên dịch giúp John."
John liếc nhìn Trang Dực, không có phản đối.
Đến khi vào trong hội trường, Chu Hạ Ninh và Giả Huân cùng nhau đi đổi lễ phục, bên cạnh một đám nữ minh tinh ăn mặc rất đẹp đẽ, cũng có người khuyết trên có người hở dưới chả có mấy mét vải che thân.
"Vì muốn bước lên cái thảm đỏ này, chịu bỏ không ít vốn liếng rồi." Giả Huân cười chế nhạo bên tai Chu Hạ Ninh.
Chu Hạ Ninh che miệng, nhìn nữ minh tinh trẻ tuổi vênh mặt đi ngang qua hai người, trang phục gần như trong suốt, quá giấu đầu hở đuôi rồi.
Trang Dực suy nghĩ trong chốc lát, vẫn không nhớ được rốt cuộc là đã gặp Vạn Tình Như ở nơi nào.
Trần Nhuận cũng nghe thấy lời nói của Tiểu Nhậm, quay đầu cười ha hả nói: "À, Tịnh Như là diễn viên dưới trướng của Tinh Diệu các cậu đấy, bình thường rất nhiệt tâm, giúp chúng tôi không ít việc vặt."
Trang Dực nghe vậy thì liếc nhìn ông ấy.
Trần Nhuận là người nham hiểm, lời này nói ra, hắn nghe vào tai lại cảm thấy đầy châm chọc.
hắn nhíu mày nhìn Vạn Tịnh Như bước nhanh đến bên cạnh Tiêu Điều, ánh mắt rất không vừa lòng.
Nếu thích làm công việc của nhân viên tạp vụ như vậy, thì làm diễn viên làm gì? Trực tiếp chuyển qua làm tạp vụ là được!
không thấy những người khác đều cúi đầu ôn tập lại lời thoại, dáng vẻ đầy nghiêm túc chuyên tâm, ai giống như cô ta chạy tới chạy lui, ngay cả việc sắp đến cảnh quay của mình cũng phải để đạo diễn nhắc nhở?
Tiểu Nhậm cũng kinh ngạc nhìn Vạn Tịnh Như.
Trang Dực lắc đầu, cảm thấy nên nói chuyện lại với anh Mã, không hiểu là do người nào tuyển chọn nữa. Nếu đã ký hợp đồng, thì nên chỉ rõ bản thân đang ở cương vị nào.
Trang Dực cảm thấy sầu lo cho nghệ sĩ dưới trướng của Tinh Diệu.
Mà Vạn Tịnh Như đã sớm phát hiện ánh mắt Trang Dực vẫn dõi theo cô ta, trong lòng không khỏi như có hàng nghìn con ngựa chạy nhảy, khẩn trương đến mức lòng bàn tay đầy mồ hôi, tay chân đều không biết nên để như thế nào, tất nhiên quên hết lời thoại, liên tục NG mười lần.
Tiêu Điều không nói lời nào, chỉ ôm tay đứng ở một bên, sắc mặt lạnh lùng như gió bắc cực thổi qua. Phó đạo diễn ở bên cạnh cười cười nhỏ giọng hoà giải.
Sắc mặt Trang Dực không tệ, nhưng nhíu chặt chân mày, ánh mắt không chút kiên nhẫn.
anh Mã đã lớn tuổi nên bị đục thủy tinh thể rồi hay sao? Diễn viên như vậy cũng ký hợp đồng? Chả nhẽ muốn Tinh Diệu nhanh chóng đóng cửa?
Trang Dực ngẫm lại tiền hoa hồng hàng năm mình được chia, quyết định khi quay về sẽ nói chuyện với anh Mã, cái cô Vạn Tịnh Như gì gì này tốt nhất là nên lôi cổ về, huấn luyện cho tốt mới được thả ra, nếu không cứ làm tạp vụ ở Tinh Diệu là được!
Trang Dực không đành lòng nhìn, quay đầu nhìn về phía Chu Hạ Ninh, thấy cô chỉ tùy ý liếc nhìn mình một cái rồi lại cúi đầu nghiêm túc nghiên cứu kịch bản, khóe miệng không khỏi nhếch lên.
Nhìn Hạ Ninh nhà hắn xem, rất có khí thế của bà chủ nhé! Làm việc rất chuyên nghiệp nhé! Xử sự cũng rất bình tĩnh nhé!
Đợi đến khi vành mắt Vạn Tịnh Như đỏ ửng, sau khi Trần Nhuận nhẫn nhịn nói cut lần thứ n, rốt cuộc cũng có thể khiến Trần Nhuận tạm hài lòng, gật đầu cho qua.
Mà Trần Nhuận vừa kêu "CUT", Tiêu Điều lập tức xụ mặt, nhìn cũng không thèm nhìn Vạn Tịnh Như một cái, bước nhanh đến bên cạnh Chu Hạ Ninh ngồi xuống.
"Ha ha, cực khổ." Chu Hạ Ninh ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tiêu Điều.
Tiêu Điều cầm cốc nước từ tay trợ lý uống một ngụm, lúc này mới chậm rãi bình tĩnh: "cô cứ nói tôi đi, rất nhanh cô cũng được nếm thử thôi."
Vạn Tịnh Như đóng vai nữ phụ, vai diễn cũng không quá quan trọng, trước mắt các cảnh diễn chung với nam chính Tiêu Điều là nhiều nhất, nhưng kế tiếp Chu Hạ Ninh cũng có một vài cảnh đóng chung với Vạn Tịnh Như.
Chu Hạ Ninh cười khẽ: "Cũng tốt hơn so với cậu."
Mấy ngày hôm trước có một diễn viên đóng vai cha của Chu Hạ Ninh và Vạn Tịnh Như, trực tiếp từ chối không diễn, nói là khi nào Vạn Tịnh Như học thuộc lời thời thì lại quay tiếp.
"Nếu không phải anh Mã muốn tôi chăm sóc cô ta nhiều một chút, tôi đã sớm cầm kịch bản ném vào mặt cô ta rồi!" Tiêu Điều căm giận nói: "đã lâu như vậy, lời thoại còn ngắc ngứ, trí nhớ của người tám mươi tuổi cũng còn hơn cô ta?"
"Tiêu Điều, Vạn Tịnh Như kia hôm nay biểu hiện không tốt, hay là luôn như vậy?" Trang Dực chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Tiêu Điều, trợ lý của hắn tay mắt lanh lẹ, đã sớm đứng dậy nhường chỗ của mình cho Trang Dực.
Chu Hạ Ninh quay đi không nhìn Trang Dực.
Tiêu Điều liếc nhìn Trang Dực: "Vẫn không quá tệ, nhưng hôm nay biểu hiện đặc biệt kém."
hắn nghĩ đến vừa rồi Vạn Tịnh Như rất ân cần đối với Trang Dực, khóe môi không khỏi nhếch lên: "Có thể là vì anh tới đây cho nên cô ta khẩn trương."
Trang Dực cười liếc nhìn hắn: "nói không chừng là vì quay chung với cậu, cho nên mới đặc biệt khẩn trương. Lần sau nên nói một tiếng với công ty, đừng để cô ta diễn cùng nam diễn viên quá đẹp trai là được."
Tiêu Điều cũng cười cười: "Nhưng xem ra cô ta có vẻ rất thân quen với anh, vừa rồi cô ta còn gọi anh là anh hai đó."
Trang Dực sửng sốt.
hắn vừa rồi ngồi bên cạnh Trần Nhuận, tâm tư gần như đặt hết trên người Chu Hạ Ninhcòn phải nói chuyện đối phó với Trần Nhuận, căn bản không có chú ý tới cách xưng hô với hắn của nữ diễn viên mà hắn tưởng nhầm là nhân viên tạp vụ kia.
"cô ta gọi tôi là anh hai?" Trang Dực quay đầu, hỏi Tiểu Nhậm.
Tiểu Nhậm gật gật đầu: "Đúng vậy, em cũng cảm thấy rất kỳ quái."
Trang Dực cau mày, đột nhiên nhớ tới người bạn học lúc trước của Thịnh Minh Nguyệt muốn gia nhập Tinh Diệu, hình như tuổi tác cũng tương đương, hiện tại nhớ lại hình như dáng vẻ cũng không khác là bao.
Nhưng cô gái đó không phải họ Ngàn sao? Sao lại là họ Vạn?
"Ha ha, có thể bạn học của em họ tôi, học theo cách gọi của em họ, tôi cũng không nhớ rõ." Trang Dực nhìn Chu Hạ Ninh một cái, vội vàng giải thích: "Hình như trước đó có gặp một lần, nhưng lúc ấy tôi không để ý, không nhớ rõ cô ta tên là gì dáng vẻ như thế nào."
"Đúng vậy, Thịnh tiểu thư hình như cũng nói qua với tôi một lần, cô ấy có một người bạn học gia nhập Tinh Diệu làm diễn viên.." Tiểu Nhậm không dám nói trước mặt Chu Hạ Ninh, Thịnh Minh Nguyệt từng vụng trộm giữ hắn lại, yêu cầu hắn tích cực tác hợp bạn học của cô ấy với Trang Dực.
Loại chuyện này hắn làm sao có thể làm được chứ?
hắn nghe qua rồi quên, cũng không nhớ rõ bạn học Thịnh Minh Nguyệt tên là gì...
Trang Dực ngồi trong chốc lát, thừa dịp Chu Hạ Ninh và Tiêu Điều đứng dậy chuẩn bị đi quay phim, vụng trộm nắm tay cô, sau đó quay đầu, thật vô tội cười cười với cô.
Tuy rằng gần nhất bận rộn, không thể gặp mặt nhưng rất nhanh sẽ đến tháng năm rồi.
Chu Hạ Ninh quay xong một cảnh, Trang Dực đã rời đi cùng Tiểu Nhậm, cô nhìn tin nhắn trong di động Trang Dực gửi tới, khóe môi hơi hơi nhếch lên.
Từ lúc chào đời tới nay, lần đầu tiên chờ đợi ngóng trông tháng 5 mau đến nhanh một chút!
***
Tháng 5 còn chưa tới đến, lễ trai giải giải thưởng Kim Ảnh đã đến.
Trung tuần tháng tư bầu trời thành phố S tươi sáng, Chu Hạ Ninh và Tiêu Điều xin phép nghỉ ở đoàn phim để tham gia lễ trao giải.
Chu Hạ Ninh được đề cử nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất và diễn viên mới xuất sắc nhất, mà Tiêu Điều được đề cử nam diễn viên chính xuất sắc nhất.
"Lần này tôi cạnh tranh với Trang Dực giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, cô cảm thấy trong hai chúng tôi ai có hi vọng lớn hơn?"
Chu Hạ Ninh cùng Tiêu Điều bắt xe cùng tới thành phố S, nghe vậy liếc mắt nhìn Tiêu Điều, ha ha cười: "Hai người đều có hi vọng lớn."
"Năm kia tôi từng đạt giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất, năm nay nếu như có thể đạt được ảnh đế vậy thì quá viên mãn. Trang Dực đã từng đạt ảnh đế một lần, nhường cho tôi cũng không sao."
Chu Hạ Ninh tiếp tục ha ha cười, không tiếp lời hắn.
Kỳ thật, nếu Chu Hạ Ninh nhớ không lầm, lần này đạt được ảnh đế là Lý Giác Viễn, mà năm đó Phó Vân Nhứ thì dựa vào < Về nhà > mà đạt được giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất.
Mà nay năm, Phó Vân Nhứ không được đề cử bất kì giải thưởng nào.
< Về nhà > năm đó thắng lớn tại lễ trao giải, đạt được rất nhiều giải thưởng, giải thưởng bộ phim của năm, đạo diễn xuất sắc nhất, biên kịch xuất sắc nhất, nam diễn viên xuất sắc nhất, toàn là những giải thưởng quan trọng.
Lúc này đây < Kỳ án tìm kiếm > cũng được đề cử giải đạo diễn xuất sắc nhất, bộ phim của năm, nam nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, hươu chết vào tay ai còn phải chờ kết quả.
Buổi chiều đến thành phố S, Chu Hạ Ninh và Tiêu Điều mỗi người đi một ngả.
cô hội họp với đoàn phim < Kỳ án tìm kiếm >.
cô và Lộ Đan tới khách sạn đã đặt trước thì chị Đỗ và thợ trang điểm đã đợi được một lúc. Chị Đỗ đến gần đưa cho cô mấy bộ lễ phục.
Chu Hạ Ninh chọn hai bộ lễ phục màu đen, dáng vẻ đơn giản sang trọng không quá hở hang.
cô là người mới, trong trường hợp như thế này không cần thiết phải đấu chọi với các nữ minh tinh khác, chỉ cần đạt được giải thưởng, đó mới là việc quang trọng nhất.
một bộ lễ phục dáng dài, đi trên thảm đỏ, thoạt nhìn rất quyến rũ, khi tham dự lễ trao giải sẽ chọn bộ váy dài đến đầu gối, vừa hoạt bát lại không quá bất tiện khi hoạt động.
Đoàn phim của bọn họ chia làm hai xe, Chu Hạ Ninh và Giả Huân ngồi hai bên trái phải của Ngô Minh Vệ, bên cạnh cô là Trang Dực, John thì ngồi cạnh Giả Huân.
một hàng năm người bước trên thảm đỏ nhất thời thu hút vô số truyền thông.
Nhìn vô số đèn flash nháy liên tiếp, Chu Hạ Ninh hít thở sâu một hơi, đáy lòng khó tránh khỏi có chút kích động.
Hôm nay có thể đứng ở nới này, cô đã thành công hơn phân nửa.
Đời này, cô rốt cuộc cũng không còn là diễn viên hạng ba mười năm vẫn chưa có tiếng tăm gì, mà là Chu Hạ Ninh diễn viên thứ chính được mời tham gia lễ trao giải thưởng theo đoàn làm phim.
cô của mười năm sau, mặc dù có cơ hội đi trên thảm đỏ, nhưng đã mất đi khoảng thời gian tươi đẹp nhất của tuổi trẻ.
Mà hôm nay, sự thấp thỏm khẩn trương của cô, nháy mắt đều bị sự phấn khởi thay thế.
Tước khi tiến vào hội trường diễn ra lễ trao giải, có MC đến phỏng vấn nhanh, hai MC một nam một nữ trẻ tuổi đi đến trước mặt đoàn phim đầy tiên là chúc mừng Giả Huân, con trai của cô ấy đã được sáu tháng.
Dáng người Giả Huân còn có chút đầy đặn, nhưng nụ cười trên mặt cô ấy lại đẹp và dịu dàng.
Chu Hạ Ninh kỳ thật có chút hâm mộ.
Công việc và cuộc sống đều không trễ nải mới là sự viên mãn của đời người!
Buổi chiều khi nói chuyện phiếm, không hiểu Giả Huân vô tình hay cố ý mà nói rằng bản thân cảm thấy rất hối hận vì đã không sớm kết hôn sinh con, còn mở ảnh con trai cho cô xem: "Tôi tính năm sau sinh thêm một đứa nữa."
Rất nhiều nữ minh tinh khi trẻ tuổi không nghĩ đến việc kết hôn sinh con, đợi đến khi muốn sinh con thìđã là cô muốn sinh nhưng chưa chắc đã sinh được.
Khi cuộc sống đến một thời điểm nhất định không có ai có thể chống lại thời gian.
Chu Hạ Ninh hiểu rõ, cô nghe Giả Huân nói mà có chút động tâm.
Mà bây giờ, nhìn vẻ mặt tươi cười của Giả Huân nói cảm ơn với MC cô lại càng thêm động tâm.
Kỳ thật, việc kết hôn sinh con có lẽ cũng là một niềm hạnh phúc, không, phải nói là cực kỳ hạnh phúc!
MC phỏng vấn John, John vốn tưởng Chu Hạ Ninh sẽ làm phiên dịch, kết quả Trang Dực đi tới bên cạnh hắn cười nói: "Tôi tạm thời sẽ làm phiên dịch giúp John."
John liếc nhìn Trang Dực, không có phản đối.
Đến khi vào trong hội trường, Chu Hạ Ninh và Giả Huân cùng nhau đi đổi lễ phục, bên cạnh một đám nữ minh tinh ăn mặc rất đẹp đẽ, cũng có người khuyết trên có người hở dưới chả có mấy mét vải che thân.
"Vì muốn bước lên cái thảm đỏ này, chịu bỏ không ít vốn liếng rồi." Giả Huân cười chế nhạo bên tai Chu Hạ Ninh.
Chu Hạ Ninh che miệng, nhìn nữ minh tinh trẻ tuổi vênh mặt đi ngang qua hai người, trang phục gần như trong suốt, quá giấu đầu hở đuôi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.