Chương 17: Không giám nói ra là anh yêu em
Linh Thất
02/02/2024
Buổi sáng ngày hôm sau, Min đang ngủ trong phòng thì có tiếng rõ cửa ở ngoài, và tiếng người kêu từ ngoài vọng vào trong phòng:
- Min à dậy thôi nào... nếu cậu mà không dậy thì tớ vào trong đó.
Bat mở cửa bước vào, đi đến cạnh giường Min rồi ngồi xuống đặt tay mình lên trên tóc Min xoa nhẹ nhàng cất giọng vừa nghe:
- Dậy thôi nào, cậu sẽ bị trễ học đó Min.
Mặt cho Bat kêu thế nào Min vẫn không chịu thức Bat liền cuối người xuống hôn Min, Min bất ngờ tỉnh ngay lập tức, ngại ngùng nói:
- Nè cậu làm gì vậy hả, muốn kêu thì kêu như bình thường thôi tại sao phải lại hôn tớ nữa hả.
- Lúc trước không phải là người yêu, nhưng bây giờ là người yêu rồi, bộ tớ không có quyền kêu cậu bằng cách này à.
- Có nhưng mà...
- Thôi không nhưng nhị gì nữa, từ nay về sau nếu tớ kêu mà cậu không chịu thức thì tớ sẽ dùng cách này, còn bây giờ cậu mau thức đi tớ có mua bánh rồi cho cậu ăn sáng.
- Được vậy cậu xuống nhà trước đi, tớ thay đồ xong sẽ xuống ngay.
Ba gật đầu đồng ý rồi đứng lên bước ra mở cửa đi xuống nhà, [20 phút sau] Min từ trên phòng bước xuống đi đến chỗ Bat:
- Tớ xong rồi mình đi học thôi.
Bat đưa túi bánh đang cầm trên tay cho Min:
- Bữa sáng của cậu đây.
- Cảm ơn cậu.
Min đưa tay ra nhận lấy rồi quay qua chỗ ba mẹ:
- Mẹ ơi anh Vat và anh Tori không ăn sáng ạ, đi đâu mất rồi.
- Vat với cả Tori đã đi làm từ sớm rồi con nói là có hợp đồng gì đó quan trọng.
- Dạ, vậy thưa ba mẹ Min đi học luôn đây ạ.
- Min đi cẩn thận nha con.
Bat đứng lên cúi đầu:
- Thưa ba mẹ Bat cũng đi học đây ạ.
- Được được, hai con đi đường cẩn thận đó.
Min và Bat gật đầu rồi rời đi, đang đi trên đường thì gặp Max, Min thấy Max đi một mình thì lên tiếng kêu:
- Này Max, sao hôm nay cậu lại đi một mình vậy Na đâu.
Max bước đến chỗ Min và Bat rồi trả lời:
- Hôm nay Na bảo là đi chung với bạn trai rồi nên tớ đi một mình, cũng đúng đâu phải lúc nào bọn tớ cũng đi cùng nhau được chứ.
- Vậy thôi đi đến trường chung với bọn tớ luôn đi.
- Ừm được.
Ba người cùng nhau đi đến trường, khi vừa đến thì thấy Na cùng bạn trai đang tình tứ nắm tay với nhau, Max thấy vậy thì nắm chặt bàn tay lại rồi bảo với Min và Bat:
- Hai cậu tớ đi vào lớp trước đây.
- Ừm được.
Max nói xong thì đi thẳng đến lớp Min nhìn Max xong lại quay qua nhìn Na tự nói một mình:
- Thật là hai người một người thương không nói một người thì không biết tình cảm của người kia nhưng luôn luôn thân thiết khiến người ta hiểu lầm.
Bat không hiểu Min đang nói gì liền hỏi:
- Hả cậu nói gì, sao tớ nghe không hiểu gì hết vậy.
- Thì Max đó thấy cách cậu ấy quan tâm Na thì cũng đủ hiểu rồi, cậu ấy thích Na cũng lâu lắm rồi đó nhưng mà Na ấy mà luôn luôn vô tư không biết tình của Max cứ luôn coi Max là một người bạn, thôi đây là chuyện của hai cậu ấy, tụi mình đi vào lớp thôi.
- Ừm được, đi thôi.
Min và Bat cũng nhau đi vào lớp, thấy Max đang ngồi úp mặt xuống bàn Min đi đến ngồi cạnh Max:
- Này Max bị sao vậy.
Max nhìn qua bên chỗ Min nói với giọng buồn bã:
- Tớ không sao hết, cậu yên tâm.
- Cậu đó thích Na thì cứ nói ra cho cậu ấy biết đi cậu cứ giấu khư khư trong lòng thì ai mà biết, tớ chỉ nói vậy thôi cậu đủ thông minh để biết mình nên làm gì.
Min lấy tay vỗ vỗ vào sau lưng Max an ủi rồi đứng lên đi về chỗ của mình:
- Min à dậy thôi nào... nếu cậu mà không dậy thì tớ vào trong đó.
Bat mở cửa bước vào, đi đến cạnh giường Min rồi ngồi xuống đặt tay mình lên trên tóc Min xoa nhẹ nhàng cất giọng vừa nghe:
- Dậy thôi nào, cậu sẽ bị trễ học đó Min.
Mặt cho Bat kêu thế nào Min vẫn không chịu thức Bat liền cuối người xuống hôn Min, Min bất ngờ tỉnh ngay lập tức, ngại ngùng nói:
- Nè cậu làm gì vậy hả, muốn kêu thì kêu như bình thường thôi tại sao phải lại hôn tớ nữa hả.
- Lúc trước không phải là người yêu, nhưng bây giờ là người yêu rồi, bộ tớ không có quyền kêu cậu bằng cách này à.
- Có nhưng mà...
- Thôi không nhưng nhị gì nữa, từ nay về sau nếu tớ kêu mà cậu không chịu thức thì tớ sẽ dùng cách này, còn bây giờ cậu mau thức đi tớ có mua bánh rồi cho cậu ăn sáng.
- Được vậy cậu xuống nhà trước đi, tớ thay đồ xong sẽ xuống ngay.
Ba gật đầu đồng ý rồi đứng lên bước ra mở cửa đi xuống nhà, [20 phút sau] Min từ trên phòng bước xuống đi đến chỗ Bat:
- Tớ xong rồi mình đi học thôi.
Bat đưa túi bánh đang cầm trên tay cho Min:
- Bữa sáng của cậu đây.
- Cảm ơn cậu.
Min đưa tay ra nhận lấy rồi quay qua chỗ ba mẹ:
- Mẹ ơi anh Vat và anh Tori không ăn sáng ạ, đi đâu mất rồi.
- Vat với cả Tori đã đi làm từ sớm rồi con nói là có hợp đồng gì đó quan trọng.
- Dạ, vậy thưa ba mẹ Min đi học luôn đây ạ.
- Min đi cẩn thận nha con.
Bat đứng lên cúi đầu:
- Thưa ba mẹ Bat cũng đi học đây ạ.
- Được được, hai con đi đường cẩn thận đó.
Min và Bat gật đầu rồi rời đi, đang đi trên đường thì gặp Max, Min thấy Max đi một mình thì lên tiếng kêu:
- Này Max, sao hôm nay cậu lại đi một mình vậy Na đâu.
Max bước đến chỗ Min và Bat rồi trả lời:
- Hôm nay Na bảo là đi chung với bạn trai rồi nên tớ đi một mình, cũng đúng đâu phải lúc nào bọn tớ cũng đi cùng nhau được chứ.
- Vậy thôi đi đến trường chung với bọn tớ luôn đi.
- Ừm được.
Ba người cùng nhau đi đến trường, khi vừa đến thì thấy Na cùng bạn trai đang tình tứ nắm tay với nhau, Max thấy vậy thì nắm chặt bàn tay lại rồi bảo với Min và Bat:
- Hai cậu tớ đi vào lớp trước đây.
- Ừm được.
Max nói xong thì đi thẳng đến lớp Min nhìn Max xong lại quay qua nhìn Na tự nói một mình:
- Thật là hai người một người thương không nói một người thì không biết tình cảm của người kia nhưng luôn luôn thân thiết khiến người ta hiểu lầm.
Bat không hiểu Min đang nói gì liền hỏi:
- Hả cậu nói gì, sao tớ nghe không hiểu gì hết vậy.
- Thì Max đó thấy cách cậu ấy quan tâm Na thì cũng đủ hiểu rồi, cậu ấy thích Na cũng lâu lắm rồi đó nhưng mà Na ấy mà luôn luôn vô tư không biết tình của Max cứ luôn coi Max là một người bạn, thôi đây là chuyện của hai cậu ấy, tụi mình đi vào lớp thôi.
- Ừm được, đi thôi.
Min và Bat cũng nhau đi vào lớp, thấy Max đang ngồi úp mặt xuống bàn Min đi đến ngồi cạnh Max:
- Này Max bị sao vậy.
Max nhìn qua bên chỗ Min nói với giọng buồn bã:
- Tớ không sao hết, cậu yên tâm.
- Cậu đó thích Na thì cứ nói ra cho cậu ấy biết đi cậu cứ giấu khư khư trong lòng thì ai mà biết, tớ chỉ nói vậy thôi cậu đủ thông minh để biết mình nên làm gì.
Min lấy tay vỗ vỗ vào sau lưng Max an ủi rồi đứng lên đi về chỗ của mình:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.