Chương 5: Bách Khoa viện khảo nghiệm tư chất
Gió Thổi Lá Bay
08/11/2018
Y Dược viện nghiên cứu luyện đan, xuất hiện rất nhiều luyện dược sư. Đa số chiêu sinh thiên tài luyện đan.
Công Nghệ viện chủ yếu luyện khí, trận pháp.
Hàng Không viện chuyên về thân pháp, tốc độ.
Bách Khoa viện tập hợp đủ chỉ cần có thiên phú ngộ tính tốt đều được chọn.
........
Mười năm Bách Khoa viện chiêu sinh một lần, thiên tài khắp nơi tụ tập nơi đây.
Hôm nay là ngày Thanh Hà thành tuyển chọn một số thanh niên tài tuấn tham gia học viện.
Điểm khảo nghiệm là ở một quảng trường lớn, giữa quảng trường. Hùng đứng nhìn xung quanh, khoảng vài ngàn người. Mọi người đến đây đều là võ giả, có khá đông thanh niên cùng tuổi hắn. Bên trên quảng trường 10 đỉnh phong đại võ sư và Thành chủ Ngô Chiến với nhóm người Bách Khoa viện đang ngồi quan sát bên dưới. Nhóm người Bách Khoa viện có 1 nam 2 nữ cùng chấp sự tên Văn Kiệt. Văn Kiệt tầm 40 tuổi vẻ mặt chữ điền xuất thân từ Thanh hà thành tu vi võ tướng, còn nam tử trẻ tuổi ở bên tên Minh Quân, đệ tử Bách Khoa viện si mê Như Ý nên theo cùng tới đây, hắn nhìn xuống dưới bộ dáng khinh thường.
-A! sao 2 nàng ở cùng nhau?
Thấy nữ tử ở ngoài thành đang nói chuyện với Như Ý, Hùng sửng sốt.
Hai nàng như tiên nữ hạ phàm, hạc giữa bầy gà, hấp dẫn đa số anh mắt các thanh niên. Một số thanh niên mê gái trợn mắt nhìn nước dãi chảy thàng dòng. Chữ chịc viết cả lên mặt.
-Nếu có thể có được 1 trong 2 nàng ta nguyện ý tổn thọ 100 năm! Nam tử mặt nhọn ao ước.
-Haha..
Mọi người cười vang.
-Nhìn bộ dạng cùi bắp của ngươi, gần 30 tuổi mới tới sơ cấp võ sĩ, không biết sống được đến 100 năm hay không nữa.
Nam tử nọ không biết ngượng vẫn mang vẻ mặt tự tin mười phần.
-Nghe nói Vân Ngô tiểu thư tư chất cao được tuyển thẳng vào học viện.
-Thì ra nàng tên Vân Ngô.
-Hắc hắc 2 nàng ta đều muốn.
Hùng cười quái dị.
..
Giữa quảng trường có 1 trụ thủy tinh mọi người ồn ào đứng xung quanh.
Một trụ thủy tinh trong suốt, cao chừng 50 mét, chia làm ba đoạn. Lúc này một cô gái trẻ tuổi trên đài phi thân xuống, cố gái này khá đáng yêu, nàng đứng bên cây trụ mỉm cười nhìn mọi người thanh âm thanh thúy vang lên:
- Tiểu Nguyệt sẽ phụ trách kiểm tra tư chất! Mọi người chú ý! Khảo nghiệm bắt đầu. Rất đơn giản, chỉ cần đặt tay lên Tinh Trụ này là được!
Quả thật đơn giản, nhanh chóng có người xung phong tiến lên, đặt tay lên đó, nhưng không có phản ứng gì.
Một người, hai người, ba người, hơn trăm người một ngàn người lên thử vẫn không có động tĩnh gì.
Điều này rất bình thường, đa số mọi người sinh ra là phàm thể.
-Hả....
Xung quanh chợt vang lên tiếng kêu kinh dị, Hùng ngẩng đầu nhìn lên quan sát, cây trụ thủy tinh toả hào quang rực rỡ loá mắt.
-Nguyễn Mạnh Thắng, thiên tài trăm năm mới xuất hiện, 23 tuổi đạt sơ cấp đại đấu sư.
Mọi người cảm thán...
-Oa. Thật đẹp trai ta nằm mơ cũng muốn gả cho huynh ấy.
-Không biết được huynh ấy phang sướng thế nào.
Một vài thiếu nữ mê trai hai mắt toả sáng, hò hét tên Mạnh Thắng.
- Ủa, nhưng vì sao Tinh Trụ kia chỉ sáng một đoạn dưới cùng?
Những người lần đầu tham gia nghi vấn.
-Nó có liên quan tới cường độ lực huyết mạch, thắp sáng đoạn thứ nhất nói rõ tiểu tử này là Nhân linh thể, hơn nữa nhìn độ sáng để phán đoán, đã gần tới Nhân linh thể đỉnh phong!
-Vậy đoạn thứ hai cùng đoạn thứ ba.
-Thắp sáng đoạn thứ hai là Địa linh thể, thắp sáng đoạn thứ ba là Thiên linh thể!
-Hừ, đừng nên coi thường Nhân linh thể, ngay cả đặt toàn bộ võ giả trẻ tuổi Thanh Hà thành tới một chỗ, Nhân linh thể cũng sẽ không vượt quá 100 người, càng đừng nói đạt đến cường độ như Mạnh Thắng.
-Khả năng Mạnh Thắng đạt đến 9 sao, thậm chí 10 sao!
-Còn Địa linh thể... nghe nói nghìn năm trước Thanh Hà thành xuất hiện một người có được thể chất đáng sợ như vậy!
-Thu Hà tiên tử Địa linh thể thập tinh 16 tuổi đại võ sư, 19 tuổi đạt tới võ tướng được tuyển thẳng vào Bách Khoa viện. Thu Hà tiên tử có được năng lực hóa thân Kim Kiếm, không gì không phá, vô địch cùng cấp, thậm chí có thể chống đỡ tồn tại cao hơn nàng một cảnh giới!
Mọi người đều toát ra vẻ rung động tuyệt đối, mặc dù thời gian qua lâu rồi nhưng mọi người vẫn tự hào với Thu Hà tiên tử này.
-Xin hỏi tôn tính đại danh của công tử?
Tiểu Ngọc ôn nhu hỏi Mạnh Thắng, bộ dáng dịu dàng động lòng người khiến cho vô số nam nhân đều đố kỵ, ai bảo bọn họ không có được thiên phú như thế?
-Tại hạ Mạnh Thắng!
Mạnh Thắng ung dung trả lời.
-Mạnh công tử Nhân linh thể thập tinh. Xin mời qua bên kia.
"Kiểm tra" tiếp tục tiến hành, sau Mạnh Thắng liền có thêm Nhân linh thể dẫn động Tinh Trụ nữa bao gồm: Thắng, Huy, Dương, Sinh, Cường, Thành, Dũng, Hà, Trường,..... tổng cộng chín mươi chín người.
Cuối cùng chỉ còn 1 mình, Hùng đi tới phía trước Tinh Trụ, hắn ngưng thần tĩnh khí một chút, rồi vươn tay đặt lên cây trụ kia. Một lát sau vẫn không có động tĩnh gì cả.
Nhận ra Hùng, Vân Ngô lửa giận bùng cháy, thấy vẻ mặt khác lạ của nàng, Như Ý nhìn xuống chỉ thấy một thanh niên áo trắng bộ dạng khá đẹp trai đang khảo nghiệm.
- Vân muội quen hắn?
-A! Không quen chỉ là hắn từng chọc muội. Mà muội không làm gì được hắn.
Vân bối rối trả lời.
-Hihi...Hắn chỉ có tu vi võ Sư! Không phải muội để ý hắn, không dùng hết sức.
Như Ý cười hỏi.
-Tên đó rất lợi hại muội dùng 10 thức Phi Vũ kiếm sơ giai huyền kĩ không làm gì được hắn còn để hắn đi mất.
Như Ý kinh ngạc:
-Tư chất phàm thể, để xem hắn lợi hại như nào! Nói xong nàng truyền âm tiểu Ngọc.
Tiểu Ngọc nhìn Hùng với ánh mắt khó hiểu:
-Xin hỏi công tử tên gì?
Hùng khá bất ngờ:
-Tại hạ tên Trần Anh Hùng.
-Trần công tử Phàm thể. Thông qua xin mời qua bên.
Đám đông xôn xao, ghen tị, hâm mộ:
-Wtf, sao hắn được nhận.
-Ai bảo người ta đẹp trai.
- Đẹp trai có ăn được không, không ngờ Bách Khoa viện tuyển cả trai đẹp, biết vậy ta đập mặt đi xây lại rồi.
-Hừ ngươi tưởng dễ lắm sao, đập mặt xây lại ảnh hưởng việc tăng tiến tu vi sau này không khác gì bình hoa. Học viện nào thu nhận phế vật vào.
-Không biết có tuyển thiên phú chuyện ấy không tại hạ thiên phú dị bẩm cu dài 5 cm, làm tới tận 3 phút được xưng thần thương vô địch.
Một số thiếu nữ nghe vậy mặt đỏ tới mang tai, đi qua chỗ khác. Một số mạnh bạo khinh bỉ:
-A phi, thần thương 5cm không bằng ngón tay người ta nữa.
Thanh niên không biết xấu hổ ưỡn làm ra bộ dáng thiên hạ đệ nhất chim to.
-Hừ, mọi người có ý kiến với quyết định của học viện!
Tiếng hừ lạnh kèm theo khí thế võ tướng đập thẳng vào lòng mọi người. Minh Quân ngạo mạn quét mắt nhìn đám đông.
Mặc dù mọi người rất khó chịu nhưng không ai làm được gì đành ngậm miệng lại, trong lòng chủi rửa tổ tông 18 đời hắn.
Hùng bước qua trước ánh mắt ghen tị của mọi người, hắn đứng bên 99 người đã thông qua.
Văn Kiệt chấp sự bay xuống trước 100 người thông qua, bộ dáng lão tỏ ra cao thủ nhất lưu. Khiến mọi người trầm trồ khen ngợi.
-Cửa thứ nhất khảo hạch có 100 người thông qua. Bây giờ các ngươi đã là người của học viện, khảo nghiệm thứ hai kiểm tra sức mạnh, các ngươi từng người tung võ kĩ mạnh nhất tấn công ta, để ta đánh giá sức chiến đấu của các ngươi! Nói xong lão chắp tay sau lưng.
- Bắt đầu đi!
Mạnh Thắng mặc bộ đồ màu xám, luôn nở nụ cười mỉm, hắn bước tới trước ý muốn làm chim đầu đàn vẻ mặt tự tin mười phần.
-Học trò xin bêu xấu. Kim Cương Quyền! Hây.
Linh khí thiên địa kéo tới nắm tay Thắng, nắm tay hắn chuyển thành màu trắng đục tiếng xé gió vang lên lao thẳng vào Văn Kiệt.
Văn Kiệt bộc phát khí thế dễ dàng hoá giải một quyền vừa rồi.
-Khá lắm, sơ giai đại đấu sư. Chiến lực có thể so cao cấp đại đấu sư.
Lão nhìn Thắng với ánh mắt tán dương.
-Đa tạ. Thắng không kiêu ngạo không siểm nịnh thối lui.
Thấy Thắng biểu hiện như vậy, lão càng hài lòng thầm nhủ thiếu niên này tiền đồ vô lượng.
Công Nghệ viện chủ yếu luyện khí, trận pháp.
Hàng Không viện chuyên về thân pháp, tốc độ.
Bách Khoa viện tập hợp đủ chỉ cần có thiên phú ngộ tính tốt đều được chọn.
........
Mười năm Bách Khoa viện chiêu sinh một lần, thiên tài khắp nơi tụ tập nơi đây.
Hôm nay là ngày Thanh Hà thành tuyển chọn một số thanh niên tài tuấn tham gia học viện.
Điểm khảo nghiệm là ở một quảng trường lớn, giữa quảng trường. Hùng đứng nhìn xung quanh, khoảng vài ngàn người. Mọi người đến đây đều là võ giả, có khá đông thanh niên cùng tuổi hắn. Bên trên quảng trường 10 đỉnh phong đại võ sư và Thành chủ Ngô Chiến với nhóm người Bách Khoa viện đang ngồi quan sát bên dưới. Nhóm người Bách Khoa viện có 1 nam 2 nữ cùng chấp sự tên Văn Kiệt. Văn Kiệt tầm 40 tuổi vẻ mặt chữ điền xuất thân từ Thanh hà thành tu vi võ tướng, còn nam tử trẻ tuổi ở bên tên Minh Quân, đệ tử Bách Khoa viện si mê Như Ý nên theo cùng tới đây, hắn nhìn xuống dưới bộ dáng khinh thường.
-A! sao 2 nàng ở cùng nhau?
Thấy nữ tử ở ngoài thành đang nói chuyện với Như Ý, Hùng sửng sốt.
Hai nàng như tiên nữ hạ phàm, hạc giữa bầy gà, hấp dẫn đa số anh mắt các thanh niên. Một số thanh niên mê gái trợn mắt nhìn nước dãi chảy thàng dòng. Chữ chịc viết cả lên mặt.
-Nếu có thể có được 1 trong 2 nàng ta nguyện ý tổn thọ 100 năm! Nam tử mặt nhọn ao ước.
-Haha..
Mọi người cười vang.
-Nhìn bộ dạng cùi bắp của ngươi, gần 30 tuổi mới tới sơ cấp võ sĩ, không biết sống được đến 100 năm hay không nữa.
Nam tử nọ không biết ngượng vẫn mang vẻ mặt tự tin mười phần.
-Nghe nói Vân Ngô tiểu thư tư chất cao được tuyển thẳng vào học viện.
-Thì ra nàng tên Vân Ngô.
-Hắc hắc 2 nàng ta đều muốn.
Hùng cười quái dị.
..
Giữa quảng trường có 1 trụ thủy tinh mọi người ồn ào đứng xung quanh.
Một trụ thủy tinh trong suốt, cao chừng 50 mét, chia làm ba đoạn. Lúc này một cô gái trẻ tuổi trên đài phi thân xuống, cố gái này khá đáng yêu, nàng đứng bên cây trụ mỉm cười nhìn mọi người thanh âm thanh thúy vang lên:
- Tiểu Nguyệt sẽ phụ trách kiểm tra tư chất! Mọi người chú ý! Khảo nghiệm bắt đầu. Rất đơn giản, chỉ cần đặt tay lên Tinh Trụ này là được!
Quả thật đơn giản, nhanh chóng có người xung phong tiến lên, đặt tay lên đó, nhưng không có phản ứng gì.
Một người, hai người, ba người, hơn trăm người một ngàn người lên thử vẫn không có động tĩnh gì.
Điều này rất bình thường, đa số mọi người sinh ra là phàm thể.
-Hả....
Xung quanh chợt vang lên tiếng kêu kinh dị, Hùng ngẩng đầu nhìn lên quan sát, cây trụ thủy tinh toả hào quang rực rỡ loá mắt.
-Nguyễn Mạnh Thắng, thiên tài trăm năm mới xuất hiện, 23 tuổi đạt sơ cấp đại đấu sư.
Mọi người cảm thán...
-Oa. Thật đẹp trai ta nằm mơ cũng muốn gả cho huynh ấy.
-Không biết được huynh ấy phang sướng thế nào.
Một vài thiếu nữ mê trai hai mắt toả sáng, hò hét tên Mạnh Thắng.
- Ủa, nhưng vì sao Tinh Trụ kia chỉ sáng một đoạn dưới cùng?
Những người lần đầu tham gia nghi vấn.
-Nó có liên quan tới cường độ lực huyết mạch, thắp sáng đoạn thứ nhất nói rõ tiểu tử này là Nhân linh thể, hơn nữa nhìn độ sáng để phán đoán, đã gần tới Nhân linh thể đỉnh phong!
-Vậy đoạn thứ hai cùng đoạn thứ ba.
-Thắp sáng đoạn thứ hai là Địa linh thể, thắp sáng đoạn thứ ba là Thiên linh thể!
-Hừ, đừng nên coi thường Nhân linh thể, ngay cả đặt toàn bộ võ giả trẻ tuổi Thanh Hà thành tới một chỗ, Nhân linh thể cũng sẽ không vượt quá 100 người, càng đừng nói đạt đến cường độ như Mạnh Thắng.
-Khả năng Mạnh Thắng đạt đến 9 sao, thậm chí 10 sao!
-Còn Địa linh thể... nghe nói nghìn năm trước Thanh Hà thành xuất hiện một người có được thể chất đáng sợ như vậy!
-Thu Hà tiên tử Địa linh thể thập tinh 16 tuổi đại võ sư, 19 tuổi đạt tới võ tướng được tuyển thẳng vào Bách Khoa viện. Thu Hà tiên tử có được năng lực hóa thân Kim Kiếm, không gì không phá, vô địch cùng cấp, thậm chí có thể chống đỡ tồn tại cao hơn nàng một cảnh giới!
Mọi người đều toát ra vẻ rung động tuyệt đối, mặc dù thời gian qua lâu rồi nhưng mọi người vẫn tự hào với Thu Hà tiên tử này.
-Xin hỏi tôn tính đại danh của công tử?
Tiểu Ngọc ôn nhu hỏi Mạnh Thắng, bộ dáng dịu dàng động lòng người khiến cho vô số nam nhân đều đố kỵ, ai bảo bọn họ không có được thiên phú như thế?
-Tại hạ Mạnh Thắng!
Mạnh Thắng ung dung trả lời.
-Mạnh công tử Nhân linh thể thập tinh. Xin mời qua bên kia.
"Kiểm tra" tiếp tục tiến hành, sau Mạnh Thắng liền có thêm Nhân linh thể dẫn động Tinh Trụ nữa bao gồm: Thắng, Huy, Dương, Sinh, Cường, Thành, Dũng, Hà, Trường,..... tổng cộng chín mươi chín người.
Cuối cùng chỉ còn 1 mình, Hùng đi tới phía trước Tinh Trụ, hắn ngưng thần tĩnh khí một chút, rồi vươn tay đặt lên cây trụ kia. Một lát sau vẫn không có động tĩnh gì cả.
Nhận ra Hùng, Vân Ngô lửa giận bùng cháy, thấy vẻ mặt khác lạ của nàng, Như Ý nhìn xuống chỉ thấy một thanh niên áo trắng bộ dạng khá đẹp trai đang khảo nghiệm.
- Vân muội quen hắn?
-A! Không quen chỉ là hắn từng chọc muội. Mà muội không làm gì được hắn.
Vân bối rối trả lời.
-Hihi...Hắn chỉ có tu vi võ Sư! Không phải muội để ý hắn, không dùng hết sức.
Như Ý cười hỏi.
-Tên đó rất lợi hại muội dùng 10 thức Phi Vũ kiếm sơ giai huyền kĩ không làm gì được hắn còn để hắn đi mất.
Như Ý kinh ngạc:
-Tư chất phàm thể, để xem hắn lợi hại như nào! Nói xong nàng truyền âm tiểu Ngọc.
Tiểu Ngọc nhìn Hùng với ánh mắt khó hiểu:
-Xin hỏi công tử tên gì?
Hùng khá bất ngờ:
-Tại hạ tên Trần Anh Hùng.
-Trần công tử Phàm thể. Thông qua xin mời qua bên.
Đám đông xôn xao, ghen tị, hâm mộ:
-Wtf, sao hắn được nhận.
-Ai bảo người ta đẹp trai.
- Đẹp trai có ăn được không, không ngờ Bách Khoa viện tuyển cả trai đẹp, biết vậy ta đập mặt đi xây lại rồi.
-Hừ ngươi tưởng dễ lắm sao, đập mặt xây lại ảnh hưởng việc tăng tiến tu vi sau này không khác gì bình hoa. Học viện nào thu nhận phế vật vào.
-Không biết có tuyển thiên phú chuyện ấy không tại hạ thiên phú dị bẩm cu dài 5 cm, làm tới tận 3 phút được xưng thần thương vô địch.
Một số thiếu nữ nghe vậy mặt đỏ tới mang tai, đi qua chỗ khác. Một số mạnh bạo khinh bỉ:
-A phi, thần thương 5cm không bằng ngón tay người ta nữa.
Thanh niên không biết xấu hổ ưỡn làm ra bộ dáng thiên hạ đệ nhất chim to.
-Hừ, mọi người có ý kiến với quyết định của học viện!
Tiếng hừ lạnh kèm theo khí thế võ tướng đập thẳng vào lòng mọi người. Minh Quân ngạo mạn quét mắt nhìn đám đông.
Mặc dù mọi người rất khó chịu nhưng không ai làm được gì đành ngậm miệng lại, trong lòng chủi rửa tổ tông 18 đời hắn.
Hùng bước qua trước ánh mắt ghen tị của mọi người, hắn đứng bên 99 người đã thông qua.
Văn Kiệt chấp sự bay xuống trước 100 người thông qua, bộ dáng lão tỏ ra cao thủ nhất lưu. Khiến mọi người trầm trồ khen ngợi.
-Cửa thứ nhất khảo hạch có 100 người thông qua. Bây giờ các ngươi đã là người của học viện, khảo nghiệm thứ hai kiểm tra sức mạnh, các ngươi từng người tung võ kĩ mạnh nhất tấn công ta, để ta đánh giá sức chiến đấu của các ngươi! Nói xong lão chắp tay sau lưng.
- Bắt đầu đi!
Mạnh Thắng mặc bộ đồ màu xám, luôn nở nụ cười mỉm, hắn bước tới trước ý muốn làm chim đầu đàn vẻ mặt tự tin mười phần.
-Học trò xin bêu xấu. Kim Cương Quyền! Hây.
Linh khí thiên địa kéo tới nắm tay Thắng, nắm tay hắn chuyển thành màu trắng đục tiếng xé gió vang lên lao thẳng vào Văn Kiệt.
Văn Kiệt bộc phát khí thế dễ dàng hoá giải một quyền vừa rồi.
-Khá lắm, sơ giai đại đấu sư. Chiến lực có thể so cao cấp đại đấu sư.
Lão nhìn Thắng với ánh mắt tán dương.
-Đa tạ. Thắng không kiêu ngạo không siểm nịnh thối lui.
Thấy Thắng biểu hiện như vậy, lão càng hài lòng thầm nhủ thiếu niên này tiền đồ vô lượng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.