Chương 58: Ma đầu thoát khốn
Gió Thổi Lá Bay
08/11/2018
Ma Hồn Võ Thánh sửng sốt, không ngờ võ vương mà bộc phát sức mạnh như vậy.
Lão cười cười, cước bộ nhẹ nhàng bước một bước về phía trước, thân hình liền quỷ dị hiện ra trước mặt Hùng.
-Cái gì? Tốc độ của lão gia hỏa này quả đáng sợ?
Hùng khẽ hít một hơi lãnh khí, sắc mặt cũng dần trở nên ngưng trọng, dâm dược con mèo hình như không có tác dụng, hôm nay chỉ sợ thực sự bỏ mạng tại đây. Luật xách con mèo lại gần Hùng cảnh giác nhìn chằm chẳm ma hồn kia.
Hùng khai mở cực hạn cơ thể lao nhanh khiến bánh bao, phấn rơi hết xuống, hiện tại hắn trở lại bộ dáng nam nhân. Ma hồn biết bị lừa hừ lạnh:
-Hừ! Dám đùa bỡn lão phu.
Cảm nhận nhiệt khí bốc cao ma hồn vươn tay tóm tới Hùng:
-Nam nữ gì không quan trọng cứ có lỗ là được.
Hùng hoảng sợ, không ngờ nó biến thái như vậy nam nữ đều ăn. Cắn chặt răng, trong đôi mắt Hùng hiện lên nét dữ tợn, âm thanh khàn khàn vang vọng:
-Trấn Thiên Thể Thuật! Tử Môn! Khai!
Đùng! Đùng!
-Hùng tử ngươi làm gì?
Nhìn cơ thể Hùng căng phồng nổ ầm ầm, da thịt nứt ra, khí thế kéo lên khủng bố con mèo hoảng sợ nói.
-Chúng ta đi!
Đau đớn khiến cơ mặt Hùng vặn vẹo, cố giữ chút lí trí sót lại Hùng tóm lấy con mèo với Luật đang ngơ ngác lao nhanh, trong chớp mắt liền biến mất.
-Còn muốn chạy sao?
Nhìn thấy Hùng vọt đi, Ma Hồn cười lạnh một tiếng, huyết quang trên thân thể liền lưu chuyển, thân hình loé lên liền lao theo.
Hùng thả con mèo xuống đất trầm giọng:
-Chúng ta chia nhau ra hai hướng.
-Lão gia hoả đuổi tới ngay bây giờ nếu chúng ta đi chung ai cũng chạy không thoát.
“Bảo trọng, chúng ta cứu Dương rồi cùng nhau về” Thời gian cấp bách, Gia Luật vội nói rồi tóm lấy con mèo phi thân theo hướng khác. Hắn muốn mang theo con mèo để giảm bớt áp lực cho Hùng.
“Tạm biệt” Nhìn Luật rời đi, Hùng quay lại hướng tới Ma Hồn, hắn mở Tử Môn chắc chắn ngỏm, chạy đi làm gì, không bằng quay lại tranh thủ thời gian giúp Luật với con mèo chạy.
-Khặc khặc!
-Lão phu đã nói rồi, ngươi trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu..
Ánh mắt Ma Hồn tham lam nhìn vào Hùng, chậm rãi nói.
-Thật không?
Hùng nhàn nhạt nói cho dù phải chết cũng kéo theo lão biến thái này, khí thế Hùng kéo lên khủng bố, hắn thúc đẩy Tử Môn tới tận cùng, điên cuồng thiêu đốt sinh mạng khai mở cực hạn cơ thể. Cảm nhận lực lượng chưa đủ, Hùng gào thét trong lòng: “ Ta phải mạnh hơn nữa.”
-Khai! Khai!....
-A a a.
Hùng gào thét thảm thiết, đau đớn khiến hắn chỉ muốn chết đi, ý thức bắt đầu tan biến, vì huynh đệ Hùng cố gắng giữ lại một tia ý thức cuối cùng.
Ong ong!
Mồ hôi lẫn máu trên người tuôn ra bốc hơi ngay, thân thể Hùng bốc lên hoả diễm vô hình bao phủ vài trăm mét, hỏa diễm xuất ra đạo đạo tiếng kêu bùng bùng thiêu đốt hết mọi thứ xung quanh khiến không gian vặn vẹo.
Nhìn kiến trúc xung quanh bị lực lượng cuồng bạo thiêu đốt tan chảy, ma hồn Võ Thánh hoảng sợ, lão không muốn thông Hùng nữa. Lão vội nhấc khẩu đại bác đỏ tươi nhắm thẳng Hùng hô lớn:
-Chết đi.
Một luồng linh khí màu đen hội tụ thành hình viên đạn nghìn mét nổ tung hung hãn đâm vào Hùng.
Phình! Ầm!
Một tiếng nổ cực mạnh vang lên, xé toang màn không gian tĩnh mịch của bí cảnh, lực lượng dư thừa tràn ra, xua tan một đám sương mù khá lớn, tạo thành một vùng không gian thoáng đãng.
Phốc xuy!
A.... ui!
Phản chấn khiến Ma Hồn lập tức vang lên một tiếng kêu thảm thiết, thân thể trở nên mờ ảo đi rất nhiều.
-Không.
Kình khí tiếp tục chấn tới làm Ma Hồn nổ tung, hóa thành những điểm sáng hư ảo, phiêu tán khắp nơi.
Thân thể Hùng bốc cháy, da thịt nội tạng bị thiêu đốt trở lên trong suốt lộ ra khung xương bên trong, cho tới khi khung xương cũng bị đốt hoàn toàn.
Khi tiềm lực cơ thể Hùng được khai mở tới mức tận cùng. Sóng năng lượng không màu không ngừng lan tỏa dồn dập kéo tới. Đợt sau nối liền đợt trước khuếch đại mà đi. Giờ phút này, năng lượng càng lúc càng cuồng bạo dồn vào người Hùng. Hắn như một thỏi nam châm cực lớn, hút lấy toàn bộ năng lượng trong bí cảnh vào người.
Hùng không hề hay biết mọi thứ bên ngoài, ý thức chỉ còn lại mảnh nhỏ đang cố gắng chèo chống, hắn biết đám ý thức này tan biến là lúc mình hoàn toàn chết. Hùng không muốn chết, nữ nhân của hắn đang chờ hắn trở về, huynh đệ đang chờ hắn cứu, tiểu Huyên đang chống đỡ cả mảnh trời này,.... Cảm giác không chống cự được nữa Hùng tuyệt vọng gào thét.
-Không.
Uỳnh Uỳnh! Điện Biên Phủ rung chuyển, đại trận to lớn bao phủ toàn bộ thung lũng Mường Thanh hiện lên. Một lão nhân râu tóc bạc phơ đứng ở tâm trận nhìn xuống phía dưới, lão thở dài:
-Lão phu giúp ngươi vậy!
Lão nhân kết ấn hô lớn:
-Nam Thiên Thần Trận thu.
Uỳnh uỳnh! Đại trận khổng lồ tan biến, chỉ còn vài mét nhỏ bao phủ bảo vệ Dương trong Dân Pháp Tông.
Khi Dương bị chấn hôn mê kéo vào bên trong thung lũng, Nam Thiên Thần Trận dồn xuống bảo vệ Dương. Ma đầu muốn phá cấm chế thôn phệ Dương cũng phải mất vài năm.
-Khặc khặc lão phu cuối cùng cũng thoát.
Ma đầu điên cuồng công kích vầng sáng quanh người Dương nhưng không thành công nó bèn dời đi.
Vu vu!
Không có đại trận vô số oan hồn lao ra bên ngoài bí cảnh.
.....
Ngay khi Hùng không chịu được nữa, một luồng ánh sáng từ sâu trong bí cảnh dữ dội phóng tới Hùng. Cảm giác quen thuộc Hùng mừng như điên:
-Nguyên khí là nguyên khí?
Hỗn Nguyên Quyết tự động xoay tròn hấp thu số lượng nguyên khí ít ỏi trong bí cảnh bảo vệ Hùng.
Lão cười cười, cước bộ nhẹ nhàng bước một bước về phía trước, thân hình liền quỷ dị hiện ra trước mặt Hùng.
-Cái gì? Tốc độ của lão gia hỏa này quả đáng sợ?
Hùng khẽ hít một hơi lãnh khí, sắc mặt cũng dần trở nên ngưng trọng, dâm dược con mèo hình như không có tác dụng, hôm nay chỉ sợ thực sự bỏ mạng tại đây. Luật xách con mèo lại gần Hùng cảnh giác nhìn chằm chẳm ma hồn kia.
Hùng khai mở cực hạn cơ thể lao nhanh khiến bánh bao, phấn rơi hết xuống, hiện tại hắn trở lại bộ dáng nam nhân. Ma hồn biết bị lừa hừ lạnh:
-Hừ! Dám đùa bỡn lão phu.
Cảm nhận nhiệt khí bốc cao ma hồn vươn tay tóm tới Hùng:
-Nam nữ gì không quan trọng cứ có lỗ là được.
Hùng hoảng sợ, không ngờ nó biến thái như vậy nam nữ đều ăn. Cắn chặt răng, trong đôi mắt Hùng hiện lên nét dữ tợn, âm thanh khàn khàn vang vọng:
-Trấn Thiên Thể Thuật! Tử Môn! Khai!
Đùng! Đùng!
-Hùng tử ngươi làm gì?
Nhìn cơ thể Hùng căng phồng nổ ầm ầm, da thịt nứt ra, khí thế kéo lên khủng bố con mèo hoảng sợ nói.
-Chúng ta đi!
Đau đớn khiến cơ mặt Hùng vặn vẹo, cố giữ chút lí trí sót lại Hùng tóm lấy con mèo với Luật đang ngơ ngác lao nhanh, trong chớp mắt liền biến mất.
-Còn muốn chạy sao?
Nhìn thấy Hùng vọt đi, Ma Hồn cười lạnh một tiếng, huyết quang trên thân thể liền lưu chuyển, thân hình loé lên liền lao theo.
Hùng thả con mèo xuống đất trầm giọng:
-Chúng ta chia nhau ra hai hướng.
-Lão gia hoả đuổi tới ngay bây giờ nếu chúng ta đi chung ai cũng chạy không thoát.
“Bảo trọng, chúng ta cứu Dương rồi cùng nhau về” Thời gian cấp bách, Gia Luật vội nói rồi tóm lấy con mèo phi thân theo hướng khác. Hắn muốn mang theo con mèo để giảm bớt áp lực cho Hùng.
“Tạm biệt” Nhìn Luật rời đi, Hùng quay lại hướng tới Ma Hồn, hắn mở Tử Môn chắc chắn ngỏm, chạy đi làm gì, không bằng quay lại tranh thủ thời gian giúp Luật với con mèo chạy.
-Khặc khặc!
-Lão phu đã nói rồi, ngươi trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu..
Ánh mắt Ma Hồn tham lam nhìn vào Hùng, chậm rãi nói.
-Thật không?
Hùng nhàn nhạt nói cho dù phải chết cũng kéo theo lão biến thái này, khí thế Hùng kéo lên khủng bố, hắn thúc đẩy Tử Môn tới tận cùng, điên cuồng thiêu đốt sinh mạng khai mở cực hạn cơ thể. Cảm nhận lực lượng chưa đủ, Hùng gào thét trong lòng: “ Ta phải mạnh hơn nữa.”
-Khai! Khai!....
-A a a.
Hùng gào thét thảm thiết, đau đớn khiến hắn chỉ muốn chết đi, ý thức bắt đầu tan biến, vì huynh đệ Hùng cố gắng giữ lại một tia ý thức cuối cùng.
Ong ong!
Mồ hôi lẫn máu trên người tuôn ra bốc hơi ngay, thân thể Hùng bốc lên hoả diễm vô hình bao phủ vài trăm mét, hỏa diễm xuất ra đạo đạo tiếng kêu bùng bùng thiêu đốt hết mọi thứ xung quanh khiến không gian vặn vẹo.
Nhìn kiến trúc xung quanh bị lực lượng cuồng bạo thiêu đốt tan chảy, ma hồn Võ Thánh hoảng sợ, lão không muốn thông Hùng nữa. Lão vội nhấc khẩu đại bác đỏ tươi nhắm thẳng Hùng hô lớn:
-Chết đi.
Một luồng linh khí màu đen hội tụ thành hình viên đạn nghìn mét nổ tung hung hãn đâm vào Hùng.
Phình! Ầm!
Một tiếng nổ cực mạnh vang lên, xé toang màn không gian tĩnh mịch của bí cảnh, lực lượng dư thừa tràn ra, xua tan một đám sương mù khá lớn, tạo thành một vùng không gian thoáng đãng.
Phốc xuy!
A.... ui!
Phản chấn khiến Ma Hồn lập tức vang lên một tiếng kêu thảm thiết, thân thể trở nên mờ ảo đi rất nhiều.
-Không.
Kình khí tiếp tục chấn tới làm Ma Hồn nổ tung, hóa thành những điểm sáng hư ảo, phiêu tán khắp nơi.
Thân thể Hùng bốc cháy, da thịt nội tạng bị thiêu đốt trở lên trong suốt lộ ra khung xương bên trong, cho tới khi khung xương cũng bị đốt hoàn toàn.
Khi tiềm lực cơ thể Hùng được khai mở tới mức tận cùng. Sóng năng lượng không màu không ngừng lan tỏa dồn dập kéo tới. Đợt sau nối liền đợt trước khuếch đại mà đi. Giờ phút này, năng lượng càng lúc càng cuồng bạo dồn vào người Hùng. Hắn như một thỏi nam châm cực lớn, hút lấy toàn bộ năng lượng trong bí cảnh vào người.
Hùng không hề hay biết mọi thứ bên ngoài, ý thức chỉ còn lại mảnh nhỏ đang cố gắng chèo chống, hắn biết đám ý thức này tan biến là lúc mình hoàn toàn chết. Hùng không muốn chết, nữ nhân của hắn đang chờ hắn trở về, huynh đệ đang chờ hắn cứu, tiểu Huyên đang chống đỡ cả mảnh trời này,.... Cảm giác không chống cự được nữa Hùng tuyệt vọng gào thét.
-Không.
Uỳnh Uỳnh! Điện Biên Phủ rung chuyển, đại trận to lớn bao phủ toàn bộ thung lũng Mường Thanh hiện lên. Một lão nhân râu tóc bạc phơ đứng ở tâm trận nhìn xuống phía dưới, lão thở dài:
-Lão phu giúp ngươi vậy!
Lão nhân kết ấn hô lớn:
-Nam Thiên Thần Trận thu.
Uỳnh uỳnh! Đại trận khổng lồ tan biến, chỉ còn vài mét nhỏ bao phủ bảo vệ Dương trong Dân Pháp Tông.
Khi Dương bị chấn hôn mê kéo vào bên trong thung lũng, Nam Thiên Thần Trận dồn xuống bảo vệ Dương. Ma đầu muốn phá cấm chế thôn phệ Dương cũng phải mất vài năm.
-Khặc khặc lão phu cuối cùng cũng thoát.
Ma đầu điên cuồng công kích vầng sáng quanh người Dương nhưng không thành công nó bèn dời đi.
Vu vu!
Không có đại trận vô số oan hồn lao ra bên ngoài bí cảnh.
.....
Ngay khi Hùng không chịu được nữa, một luồng ánh sáng từ sâu trong bí cảnh dữ dội phóng tới Hùng. Cảm giác quen thuộc Hùng mừng như điên:
-Nguyên khí là nguyên khí?
Hỗn Nguyên Quyết tự động xoay tròn hấp thu số lượng nguyên khí ít ỏi trong bí cảnh bảo vệ Hùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.