Anh Không Cần Bùa Xanh, Anh Chỉ Cần Em

Chương 34

Lương Phong Mio

22/09/2022

Nguyễn Viên cảm thấy cô có thể viết được một quyển sách tên là “Cuộc sống của một trạch nữ”.

Từ một góc độ khác mà suy xét thì cô đối với game là một loại tình cảm yêu thương, nhiệt thành.

Cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ như vậy, lúc đó, VGVD vừa ra mắt được một tháng, cô tải về chơi thử. Từ bạc đến kim cương, đến lúc lên được vương giả, cô đã mất gần một năm trời.

Vào ngày lên được vương giả, tay cô hơi run sau đó cô đã đăng lên kênh thế giới một câu: “Cuối cùng, tôi đã lên được vương giả”. Có rất nhiều người đã bình luận: “Uầy, con gái lên được vương giả”.

Khi đó cô rất vui vẻ, đắc ý, cô cứ cho rằng con đường để bản thân leo đến vương giả cứ như vậy mà kết thúc, nhưng dục vọng trong cô lớn dần. Sau đó cô từ từ nghiện game này lúc nào không hay. Bây giờ mục tiêu của cô chính là leo lên vị trí thứ nhất của bậc xếp hạng vương giả.

Người đứng đầu của bậc xếp hạng vương giả là người mạnh nhất game, đương nhiên là oai phong, soái khí hơn người.

Cô ra ước định chung với Thẩm Dục, mấy ngày nay hai người sẽ cùng nhau livestream.

Ánh mắt Thẩm Dục nhìn cô tưởng chừng luôn lạnh nhạt, bình tĩnh nhưng thật ra lại rất si mê, quyến luyến. Mỗi lần cô đối diện với ánh mắt của anh đều cảm thấy trái tim cô giống như có gió xuân thổi nhẹ qua, ấm áp, dịu dàng.

Tiễn anh rời khỏi nhà, sau đó cô dọn dẹp nhà cửa, mở cửa sổ ra rồi ngắm cảnh ở phía xa.

Vị trí của Dự Viên quả thật không hề tệ chút nào.

Cô nhìn ngắm phong cảnh một chút, cảm giác lo lắng, khẩn trương trong lòng từ từ bình tĩnh trở lại.

Độc thân đã hai mươi năm, giờ đây trong lòng như bị thứ gì đó làm cho rung động, chỉ là cô không hiểu tại sao mọi chuyện lại trở nên rắc rối đến vậy.

Tuy nói Thẩm Dục và cô livestream cùng nhau và những chuyện còn lại anh sẽ giải quyết, nhưng Nguyễn Viên cảm thấy từ đầu đến cuối chuyện này, cô đều không có quyền chủ động trong đó.

Rốt cuộc là ai đã hãm hại cô, chuyện này cần phải suy nghĩ thật kỹ càng.

Không khí nóng ở bên ngoài nhẹ nhàng lan vào trong phòng, trên trán cô đã đổ một tầng mồ hôi mỏng.

Cô đem cửa sổ đóng lại, điện thoại đang cầm bỗng dưng rung lên, phát ra một tiếng.

Cô mở khóa điện thoại, nhấn mở QQ, là Nhan Tiểu Phong gửi tin nhắn.

Hỏi gần đây cô như thế nào? Có ổn không? Có cần anh ta giúp đỡ không?

Không hiểu sao khi đọc tin nhắn, cô vô thức nhíu mi lại, cô không hiểu “giúp đỡ” mà Nhan Tiểu Phong nói rốt cuộc là có ý gì, vì thế cô nhắn lại một câu: “Hiện tại em vẫn ổn. Anh muốn “giúp đỡ”em như thế nào?”

Nhan Tiểu Phong cho rằng cô không hiểu ý tứ của anh ta hoặc là cô chỉ đang tỏ vẻ mạnh mẽ mà thôi, liền nhanh chóng trả lời tin nhắn: “Mấy bài viết trên Weibo em chưa đọc sao?”

Anh Anh Quái: “Đã đọc, có vấn đề gì sao?”

Nhan Tiểu Phong không biết phải nói gì trong chốc lát.

Anh không biết phải nói thế nào, phản ứng của cô quả thật nằm ngoài dự đoán của anh ta.

Cô đợi rất lâu mà không thấy Nhan Tiểu Phong trả lời, Nguyễn Viên cảm thấy nhàm chán. Ngồi ở trên ghế sô pha, cô ấn vào trang cá nhân của Nhan Tiểu Phong.

Lúc xem trang cá nhân của Nhan Tiểu Phong, cô cảm thấy có gì đó không ổn.

Trang cá nhân của Nhan Tiểu Phong có hình ảnh, trang trí rất khác biệt, là do fans của anh ta tự mình vẽ tặng vào dịp sinh nhật.

Trước đó cô đã lưu lại những bài phốt và hình ảnh của mấy bài phốt đó, cô thoát ra khỏi trang cá nhân của Nhan Tiểu Phong rồi nhấn vào thư viện ảnh trên điện thoại.

Mặc dù ở phần khung đã được cắt rất cẩn thận, nhưng vẫn còn một ít chi tiết còn sót lại, chỉ cần một ít chi tiết đã cho cô biết được ai là người hại mình.

Khung viền rất giống với khung viền trên trang cá nhân của Nhan Tiểu Phong, không lệch một chút nào.

Rốt cuộc Nhan Tiểu Phong nhắn lại: “Không phải như thế, dù sao chuyện này đã loạn đến vậy, anh còn tưởng rằng em sẽ rất lo lắng, sốt ruột”.



Trái tim cô đập mạnh, có khi nào là Nhan Tiểu Phong?

Cho dù như vậy, cô cũng không định hỏi trực tiếp.

Vì cái gì mà anh ta phải diễn một vở kịch như vậy? Tại sao anh ta lại đẩy cô lên đầu sóng ngọn gió rồi lại quay qua hỏi thăm cô?

Không thể nào hiểu nổi.

Cô cố gắng hết sức để khiến bản thân coi như không biết chuyện này, cô gửi cho anh ta một hình ảnh nhìn có chút kiêu ngạo.

Anh Anh Quái: “Sốt ruột cũng vậy thôi, chuyện này cũng chưa chắc là không có kết quả. Đừng nóng vội, vài ngày nữa sẽ biết được là ai làm thôi”.

Nhan Tiểu Phong không hề phát hiện lòng bàn tay của anh ta đã chảy một chút mồ hôi, nhìn Nguyễn Viên lúc này dường như thực sự không mấy quan tâm, đã vậy cô ấy còn nói chỉ cần vài ngày có thể tìm ra chân tướng sự việc.

Nguyễn Viên cũng chỉ muốn hù dọa Nhan Tiểu Phong mà thôi, nhưng những điều mà Nhan Tiểu Phong trả lời lại cho cô khiến đầu cô đầy vạch hắc tuyến(1).

Nhan Tiểu Phong: “Nguyễn Nguyễn, em không cần cố tỏ ra mạnh mẽ đâu, lúc này không chỉ có mình em, mà ngay cả đại thần Thẩm Dục cũng phải chịu liên lụy. Thật ra, có một biện pháp rất tốt để giải quyết chuyện này, chính là em tự mình làm sáng tỏ mọi việc. Nếu em cứ im lặng như vậy, cho dù em là một streamer nổi tiếng thì cũng sẽ bị ảnh hưởng”.

Cô cảm thấy trong lời nói của Nhan Tiểu Phong có ẩn ý, nhưng vẫn tiếp tục giả ngu: “Làm thế nào để làm sáng tỏ mọi việc đây?”

Nhan Tiểu Phong: “Nguyễn Nguyễn, thật ra anh vẫn luôn thích em, thích giọng nói của em. Anh biết, em là một cô gái xinh đẹp, tốt bụng, là một cô gái tốt. Lúc này anh có thể giúp được em, chỉ cần hai người chúng ta ở bên nhau. Sau này em cùng anh đánh xếp hạng, nói với người khác anh là đồ đệ của em. Còn chuyện của đại thần Thẩm Dục, chỉ là do em trượt tay rồi xóa phần bình luận trên trang Weibo của em. Muốn giải quyết những chuyện này rất dễ dàng”.

Mặt cô hiện lên một nỗi bực bội, Nhan Tiểu Phong đã nghĩ hết tất cả những đường lui. Chỉ có điều, nếu mà làm như thế thì có phải là gượng ép quá rồi không?

Anh Anh Quái: “Tiểu Phong, cảm ơn anh đã nghĩ thay em nhiều như vậy”.

Nhan Tiểu Phong: “Nguyễn Nguyễn, anh thật sự rất thích em, khi anh với em làm một cặp, hai người chúng ta cùng nhau đánh xếp hạng, cùng nhau livestream, cùng nhau trở thành cặp đôi có lượng xem lớn nhất trên nền tảng Đấu Miêu, như vậy không phải tốt rồi sao?”

Nguyễn Viên giơ tay xoa xoa cằm, tại sao lúc trước cô lại không nhìn ra dã tâm của Nhan Tiểu Phong chứ?

Bây giờ cô mới nhận ra, mục tiêu, tham vọng của Nhan Tiểu Phong đúng là quá lớn.

Chỉ là chí lớn của cô không nằm ở việc livestream. Khi cô bắt đầu livestream đã đặt mục tiêu livestream vì đam mê, không phải vì tiền. Mấy thứ như livestream chỉ là một sự hứng thú nho nhỏ của cô mà thôi, vui thì livestream, không vui thì nghỉ không livestream nữa. Cái gì mà cô gái đứng đầu bảng livestream, cô cảm thấy thật phù phiếm.

Hơn nữa, làm một cặp?

Trước kia mỗi lần cô đọc bài 818 (phốt) trên trang Teiba đều có những bài viết kiểu như: “Cho mọi người xem đây là những CP lúc trước của tôi?”, “CP(2) không phải ý chỉ mấy chiếc mũ màu xanh sao(3)?”, “ Hãy xem mấy người lúc trước của tôi so với người yêu bây giờ”, vân vân và mây mây.

Đối với từ “CP” này, trong suy nghĩ của cô là một từ mang nghĩa “ xấu, tệ hại”.

Đôi khi quen biết một người lâu như vậy, có lẽ chỉ trong một khoảnh khắc, tất cả những hảo cảm lúc trước đều trở nên tệ hại, từ hảo cảm thành ấn tượng tồi tệ.

Cô không còn tâm trạng để đối phó với Nhan Tiểu Phong nữa. Cô vô cùng bình thản đối diện với màn hình điện thoại đang sáng.

Anh Anh Quái: “Tiểu Phong, có lẽ anh cũng biết, thật ra em không thường xuyên livestream. Gì mà người đứng đầu bảng livestream gì gì đó, em thật sự không quan tâm. Ngay cả chuyện anh muốn làm một cặp với em cũng vậy, em rất vui vì anh đã thích em, nhưng em không muốn cùng với một người xa lạ ở trên mạng có tình cảm gì hết. Vì thế xin lỗi anh”.

Nhan Tiểu Phong không nghĩ mọi chuyện lại diễn ra như vậy, thật ra giọng nói của anh không tệ. Đôi khi anh còn lộ mặt trên livestream, anh nhìn qua cũng khá đẹp trai, trước kia Nguyễn Viên còn khen anh có ngoại hình không tệ, nhưng tại sao đột nhiên cô đối với anh lại lạnh lùng đến vậy.

Tình cảnh này khiến Nhan Tiểu Phong gọi điện yêu cầu video call với cô. Điện thoại của cô rung lên, cô cau mày, vén tóc, chuyển qua gọi điện bình thường. Không chờ Nhan Tiểu Phong lên tiếng, cô đã mở miệng nói trước: “Tiểu Phong, em có chuyện muốn hỏi anh”.

Giọng nói của cô vẫn luôn ngọt ngào như vậy, lại còn mềm mại, luôn kéo dài âm cuối, ngọt ngào như một chiếc bánh kem, nhưng hôm nay anh lại có cảm giác trong giọng nói của cô mang theo một chút tò mò, nghiên cứu và cả tức giận nữa.

Nhan Tiểu Phong ngẩn ra một chút, điều mà anh ta muốn nói nhất thời anh ta đều quên hết, đầu dây bên kia chỉ “Ừ” một tiếng.

“Có phải là anh làm hay không?”

Nhan Tiểu Phong phản ứng rất nhanh, anh hỏi lại: “Cái gì mà có phải anh làm hay không?”



Cô không muốn đem chuyện này nói thẳng ra, thật ra con người Nhan Tiểu Phong không tệ, quen biết một khoảng thời gian, lại còn đánh xếp hạng chung với nhau, cô biết anh ta là một con người hiểu lễ nghĩa.

Không biết anh ta đã bị điều gì tác động đến mức đánh mất lý trí như vậy?

Nguyễn Viên cảm thấy anh ta có chút không được bình thường.

Nhìn anh ta giả ngu, Nguyễn Viên tiếp tục nói: “Em không biết lý do vì sao anh lại quan tâm chuyện này, nhưng cảm ơn anh đã quan tâm. Em có thể tự mình giải quyết không cần anh phải nhọc lòng. Chuyện mà anh đề nghị làm người đứng đầu bảng livestream, làm một CP, tất cả em đều không có hứng thú. Lúc trước, em ở trên Weibo đọc được bài phốt, thấy có người chụp bài viết của em trong trang cá nhân QQ, bạn tốt của em nhiều như vậy, nhưng khung viền kia thì rất ít”.

“Khung viền gì cơ?” tay Nhan Tiểu Phong run lên, mở máy tính ra.

Nguyễn Viên cười nói: “Lúc chụp hình là lấy ảnh chụp màn hình từ trang cá nhân trên QQ chứ không phải là lưu từng tấm hình xuống, vì thế vẫn dính một chút khung viền. Em xem danh sách bạn bè, dù bạn bè em nhiều nhưng tìm từng người thì vẫn tìm ra được, nhìn kỹ càng thì thấy rất giống với khung viền anh sử dụng”.

Nguyễn Viên nghe thấy tiếng hít thở ở bên kia của Nhan Tiểu Phong, còn nghe được âm thanh anh ta gõ phím rầm rầm.

Rất lâu anh ta không nói gì cả, chỉ là hơi thở nặng nề đã bán đứng anh ta.

Thời gian trôi qua càng lâu, trong lòng cô càng lạnh lẽo thêm một phần.

Bản thân cô không tùy tiện nghi ngờ người khác, nhưng làm bạn bè đã lâu, cô cũng không nghĩ ra lý do tại sao Nhan Tiểu Phong lại phải làm vậy.

Hai người họ rõ ràng là nước sông không phạm nước giếng, không lẽ chỉ vì một lần cô cùng anh ta livestream, cô vô tình cướp lượt người xem của anh ta, vì thế anh ta ghi thù đến tận bây giờ.

“Nguyễn Nguyễn, không phải anh, em không muốn tạo CP với anh, không muốn làm người đứng đầu bảng livestream cũng không sao, nhưng em đừng hắt nước bẩn lên người anh”, giọng nói của Nhan Tiểu Phong có chút run, nghe qua cảm thấy rất yếu ớt, buồn bã.

Không biết là do kỹ thuật diễn tốt hay là thật sự buồn nữa.

Nguyễn Viên thở dài, cười một tiếng: “Tốt thôi, anh cũng biết bây giờ đang là thời điểm nhạy cảm, có lẽ là do em trông gà hóa cuốc mà thôi, có lẽ chỉ là hiểu lầm mà thôi, xin lỗi nha”.

“Ok, ok, anh còn có việc, tắt máy đây”.

“Được thôi”, cô đem điện thoại bỏ xuống, ở bên kia Nhan Tiểu Phong đã cúp máy trước.

Đem điện thoại bỏ trên bàn, cười lạnh một tiếng.

Nhan Tiểu Phong này đúng là một người khó hiểu, cô vẫn chưa nghi ngờ đến anh ta thì anh ta đã nhảy ra trước mặt cô.

Cái gì mà thích với không thích, nói đơn giản hơn chỉ là hai người ở bên cạnh nhau để tạo đề tài mà thôi.

Trên đời này làm gì có chuyện tự dưng một người xa lạ tốt với mình, nếu tốt thì đương nhiên mang theo mục đích.

Đột nhiên cô cảm thấy rất tức giận, thật sự cô không quá để ý đến chuyện này, cũng không nên đem những chuyện trên mạng vào cuộc sống ngoài đời thật. Mấy người đó muốn yêu thì cứ yêu, còn nếu không thích thì được quyền muốn chửi ai là chửi sao? Nhưng dù sao tất cả đều không ảnh hưởng đến cô.

Bây giờ đã có người muốn làm hại cô, đã vậy chuyện càng lúc càng bị làm lớn, cô muốn mặc kệ, nhưng chuyện này đã ảnh hưởng đến cuộc sống ngoài đời thật. Hơn nữa, chuyện này làm cô cảm thấy rất khó chịu, chính là cảm giác bị phản bội khiến cô vừa tức giận vừa đau lòng.

Cô cố gắng nhẫn nhịn gọi điện cho Tiết Linh Quân: “Linh Tử, có phải cậu quen một vị học trưởng học khoa công nghệ thông tin không? Tớ có việc muốn tìm người giúp”.

Tiết Linh Quân nghe thấy giọng nói của Nguyễn Viên, có cảm giác không đúng, vội hỏi: “Làm sao vậy? Có chuyện gì đã xảy ra?”.

///Chú thích: Hắc tuyến: Ý chỉ việc cạn lời, không biết nên nói gì, kiểu như vậy lèee (─.─||) CP: Viết tắt của “Couple”, nghĩa là một đôi yêu nhau Chiếc mũ màu xanh: Ám chỉ bị cắm sừng.Truyền thuyết về chiếc mũ màu xanh:

Thời xưa, có một đôi vợ chồng, người chồng là thương gia thường xuyên phải ra ngoài nên hay để người vợ xinh đẹp ở nhà một mình. Thế rồi một ngày nàng quen với một người bán vải trên phố và hai người thường tình tự với nhau mỗi khi chồng nàng đi vắng.

Một lần chồng nàng ra ngoài săn bắn, người bán vải thấy lại ngỡ anh chồng đi công tác, khi anh chồng về nhà thì người bán vải đã kịp núp dưới giường.

Sau chuyện đó, người vợ xin anh bán vải một ít vải màu xanh lá, làm một chiếc mũ cho chồng mình.

Nàng dặn chồng: “Bên ngoài gió bụi nhiều, chàng đội chiếc mũ này để khỏi làm bẩn tóc. Màu sắc này rất hợp với chàng, trông chàng càng anh tuấn hơn. Sau này mỗi lần ra ngoài, cứ coi như là thiếp luôn ở bên chàng, chàng không cần bận tâm cho thiếp.” nhưng lại hẹn với anh bán vải rằng: “Khi nào mà nhìn thấy người chồng ra ngoài mà đội một chiếc mũ màu xanh lá, tức là người chồng phải ra ngoài làm ăn buôn bán.”

Thế là từ đó cụm từ “đội mũ xanh lá” mang hàm nghĩa là bị cắm sừng, biểu trưng cho sự không chung thủy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Không Cần Bùa Xanh, Anh Chỉ Cần Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook