Anh Không Muốn Làm Chú Của Em Nữa
Chương 30: Bia đỡ đạn
Doãn Tư Hạ
11/01/2021
Sau khi chuẩn bị xong xuống lầu , nhìn thấy Cao Nhu Nhược đang nhận lương từ Hạ Du . Hạ Du được phân nhiêm vụ là phát lương cho người làm , ông là người làm ở Thượng Quan Gia đã lâu lại trung thành nên rất được tín nhiệm giao cho nhiều nhiệm vụ quản lý căn biệt thự này .
Tự nghĩ trong lòng dù sao thì cũng đóng vai ác rồi , thôi thì ác cho tới luôn . Khinh Vũ điều chỉnh lại trạng thái bước đều xuống cầu thang , tiếng bước đi được tao nên bởi đôi guốc làm cho người ta phải quay lại nhìn . Cô đi đến chỗ của Cao Nhu Nhược nhìn bà ta . Hạ Du thấy Khinh Vũ liền cung kính cúi chào .
\- " Đại Tiểu Thư " Khinh Vũ mỉm cười gật đầu đáp lại , cô khoanh tay không đi khỏi vẫn đứng đó nhìn Cao Nhu Nhược với ánh mắt khiêu khích .
Hạ Du hiểu chuyện , nhìn thấy Cao Nhu Nhược không chào ông liền nói .
\- " Sao không chào Đại Tiểu Thư ? Bà muốn bị trừ lương à ? Không có phép tắc "
Hạ Du không nể nang gì mà chửi Cao Nhu Nhược thẳng mặt , dù gì ông cũng không cần phải nhìn sắc mặc bà ta để làm việc . Nhớ lúc trước do bà mà Thượng Quan Phu Nhân ( Mẹ Của Khinh Vũ ) Phải mất , ông ghét bà ta còn không hết . Vì lúc Lâm Hi Như còn sống đã đối đãi với người hầu rất tốt kể cả ông . Từ ngày Lâm Hi Như mất , Cao Nhu Nhược về đây lúc nào bà ta cũng giở thoái kiêu căng nên ông không ưa chút nào . Vậy nên mỗi khi đến tháng sẽ về để phát lương hoặc lâu lâu thì về xem có việc gì không vì chủ yếu ông thường hay đi theo Thượng Quan Cao Lãng nên cũng bận không kém .
Bị quát bà ta giật nảy mình , mặt hầm hầm như muốn giết chết Thượng Quan Khinh Vũ ngay lập tức . Gượng giọng cúi nhẹ đầu chào .
\- " Đại Tiểu Thư "
\- " Ừm , dễ dạy " Khinh Vũ cười nhạt .
Nghe từ dễ dạy này phát ra từ miệng của Khinh Vũ bà ta như muốn phát điên . "Là con nít hay sao mà bảo dễ dạy con điếm mày đợi đấy , sẽ có ngày tao sẽ khiến mày khóc lóc quỳ xuống van xin tao tha mạng " Cao Nhu Nhược thầm nghĩ .
Khinh Vũ cũng hả hê một phần nào đó , cô vui vẻ rời đi .
Tập Đoàn MLC - Đông Phương Thị .
Chiếc Lamborgini màu đỏ dừng lại , cô nhẹ nhàng bước xuống . Thao tác linh hoạt cô nhanh chóng đưa tay ra sau tắt khóa rồi đưa cho người bảo vệ kia để đem xe đi cất .
Hôm nay cô như một nàng tiểu thư đài các , mong manh xinh xắn . Người người xung quanh nhìn thấy cô đều phải nán lại để cảm thán , trầm trồ bởi sự kiêu sa diễm lệ này . Khinh Vũ mỉm cười tự tin cô bước vào trong đại sảnh , vừa vào thì vẫn như thường lệ cô đi thẳng đến nơi tiếp tân đang đứng .
\- " Xin chào ! Tôi có thể giúp gì được cho cô ? "Nữ nhân viên kia nở nụ cười chuyên nghiệp , nhìn Khinh Vũ rồi đánh giá sơ lược . Từ xa chỉ nhìn thôi đã thấy độ rik kik của cô gái này , không ngờ đến gần nhìn kĩ thì lại xinh đẹp như thế này khiến cho cô nhân viên cũng ghen tị cùng với đó là thích thú niềm nở chào đón .
\- " Tôi đến tìm chú Thần ! " Khinh Vũ nói .
\- " Chú....Thần ? " Nghe vậy cô nhân viên cảm thấy khó hiểu .
\- " À là Đông Phương Hạo Thần , CEO của tập đoàn này ! Là chú của tôi ! " Khinh Vũ thấy thái độ ngơ ngác của cô nhân viên , Khinh Vũ liền giải thích .
\- " A...cô là Thượng Quan Tiểu Thư ? "
\- " Ừm " Dù gì ở đây cũng không cần phải che dấu thân phận , vì tương lai cô đâu có làm ở đây nên việc vô trương thân phận là điều có thể làm vì nó bảo vệ cô mà .
\- " Phiền Tiểu Thư đợi tôi một lát " .
2 Phút sau .
\- " Thượng Quan tiểu thư ! Mời cô đi thẳng rẽ phải ở đấy có thang máy , sẽ có người đứng trực đưa cô lên phòng chủ tịch "
\- " Ừm , được . Cảm ơn cô nhé ! "
\- " Không có gì , đây là bổn phận của chúng tôi " Cô nhân viên cúi nhẹ đầu đáp lễ .
Sau khi thấy cô rời đi , vài nữ nhân viên túm tụm lại bàn tán .
\- " Bây giờ tôi mới biết chủ tịch có cháu gái đấy ."
\- " Hôm qua tôi nhận được thông báo nếu có Thượng Quan tiểu thư đến thì hãy đưa lên phòng chủ tịch , tôi cũng không ngờ cô ấy là cháu gái của Chủ Tịch đấy ! "
\- " Này cậu nhớ cái vụ cô quản lý một cửa tiệm ở trung tâm mua sắm , nhân viên của tập đoàn MLC . Đắc tội với cháu gái của Chủ tịch nên đã bị sa thải , nghe nói bây giờ cô ta thảm lắm . Không có công ty nào giám nhận cô ta vào làm cả ! "
\- " Ừm , xem ra Chủ Tịch yêu thương cô cháu gái này lắm . Sau này phải bám đùi Thượng Quan Tiểu Thư để được thăng tiến hahaha "
\- " Mà này , màu son cô ấy son là Mendi đấy ! Được phát hành ra chỉ 3 cây được phân bố ở ba nước . Mà Trung Quốc chỉ có một thỏi thôi , cô ấy đã tậu về rồi quả thật giàu có à nha ! Thân thế không đơn giản "
\- " Thì đúng rồi , là con gái của ông trùm đá quý cơ mà . Tương lai nắm giữ nguyên cái gia tài đồ sộ đấy , ăn cả mấy đời còn không hết . Nhà ngoại của cô ấy cũng không tầm thường , kinh doanh đồ nội y có tiếng nhất trung quốc . Tôi có mơ cũng không bao giờ được mặc thử qua đồ nội y của Lâm Thị "
\- " Thôi , lo làm việc .Về nhà mơ sau ! "
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Văn phòng Chủ Tịch .
Khinh Vũ vừa lên đến nơi , Lâm Vĩ Quân Nhìn thấy liền vui mừng chạy đến dùng ánh mắt đây tình thương mến thương muốn nhờ vả .
\- " Ôi , thiên sứ đên rồi . Tiểu thư cô đến quá đúng lúc , cô giúp chúng tôi với ! "
\- " Hả ? Chuyện...chuyện gì ? " Khinh Vũ tròn mắt nhìn Lâm Vĩ Quân .
\- " Chuyện là một cô người mẫu kí hợp đồng với công ty để quản bá sản phẩm kem nền mới của công ty . Bây giờ thì lại dính vào scando tình tứ rồi có thai nên đã hủy hợp đồng . Chủ tịch nổi cáu sáng giờ , đám người trong kia bị hành sắp chết đến nơi rồi " Lâm Vĩ Quần hất đầu vào hướng căn phòng kể lể .
\- " Vậy thì liên quan gì đến tôi ? Tôi có giúp được gì đâu ? "
\- " Không liên quan , nhưng chỉ cần Chủ Tịch gặp tiểu thư thì sẽ hạ hỏa không còn giận nữa " Lâm Vĩ Quân vừa nói vừa đẩy lưng của Khinh Vũ đi vào phòng .
\- " Ơ....nhưng....nhưng....Xin....xin chào ! " Khinh Vũ chưa kịp từ chối , thì đã bị Lâm Vĩ Quân đẫy vào phòng " Lâm Vĩ Quân cậu được lắm , dám đẩy tôi vào làm bia đỡ đạn " Khinh Vũ thầm nghĩ cô gượng gạo chào hỏi .
Nhìn thấy Khinh Vũ , Hạo Thần quả đúng như lời của Lâm Vĩ Quân nói . Anh liền thu hồi ánh mắt đáng sợ kia lại , thay vào đó là ánh mắt đầy ấm áp yêu thương nhìn Khinh Vũ .
\- " Cháu đến rồi à ? "
\- " Dạ "
Khinh Vũ đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng , nhìn đâu cũng thấy giấy tờ văn tứ tung . Còn đám người thì đứng một hàng cúi đầu xuống run lẩy bẩy . Hiểu rồi , hiểu rồi, thật đáng thương cho đám nhân viên này chắc vất vả lắm nhỉ ?
\- " Bọn họ.....! " Khinh Vũ đưa mắt nhìn đám người ra hiệu cho Hạo Thần nên bình tĩnh lại .
Bắt được ánh mắt từ Khinh Vũ , Đông Phương Hạo Thần để hai tay đặt lên bàn giọng lạnh lùng .
\- " Tôi cho các người 1 tuần phải giải quyết vụ việc này , còn không thì......" Nói đến đây Hạo Thần dừng lại , chỉ bao nhiêu đây thì đám người kia cũng hiểu vế sau là gì .
Thôi thà vậy , còn có thời gian xử lí . Bọn họ ai nấy liền gật đậu lia lịa rồi nhanh chóng thu giọn đống giấy tờ rồi rời khỏi phòng .
Tự nghĩ trong lòng dù sao thì cũng đóng vai ác rồi , thôi thì ác cho tới luôn . Khinh Vũ điều chỉnh lại trạng thái bước đều xuống cầu thang , tiếng bước đi được tao nên bởi đôi guốc làm cho người ta phải quay lại nhìn . Cô đi đến chỗ của Cao Nhu Nhược nhìn bà ta . Hạ Du thấy Khinh Vũ liền cung kính cúi chào .
\- " Đại Tiểu Thư " Khinh Vũ mỉm cười gật đầu đáp lại , cô khoanh tay không đi khỏi vẫn đứng đó nhìn Cao Nhu Nhược với ánh mắt khiêu khích .
Hạ Du hiểu chuyện , nhìn thấy Cao Nhu Nhược không chào ông liền nói .
\- " Sao không chào Đại Tiểu Thư ? Bà muốn bị trừ lương à ? Không có phép tắc "
Hạ Du không nể nang gì mà chửi Cao Nhu Nhược thẳng mặt , dù gì ông cũng không cần phải nhìn sắc mặc bà ta để làm việc . Nhớ lúc trước do bà mà Thượng Quan Phu Nhân ( Mẹ Của Khinh Vũ ) Phải mất , ông ghét bà ta còn không hết . Vì lúc Lâm Hi Như còn sống đã đối đãi với người hầu rất tốt kể cả ông . Từ ngày Lâm Hi Như mất , Cao Nhu Nhược về đây lúc nào bà ta cũng giở thoái kiêu căng nên ông không ưa chút nào . Vậy nên mỗi khi đến tháng sẽ về để phát lương hoặc lâu lâu thì về xem có việc gì không vì chủ yếu ông thường hay đi theo Thượng Quan Cao Lãng nên cũng bận không kém .
Bị quát bà ta giật nảy mình , mặt hầm hầm như muốn giết chết Thượng Quan Khinh Vũ ngay lập tức . Gượng giọng cúi nhẹ đầu chào .
\- " Đại Tiểu Thư "
\- " Ừm , dễ dạy " Khinh Vũ cười nhạt .
Nghe từ dễ dạy này phát ra từ miệng của Khinh Vũ bà ta như muốn phát điên . "Là con nít hay sao mà bảo dễ dạy con điếm mày đợi đấy , sẽ có ngày tao sẽ khiến mày khóc lóc quỳ xuống van xin tao tha mạng " Cao Nhu Nhược thầm nghĩ .
Khinh Vũ cũng hả hê một phần nào đó , cô vui vẻ rời đi .
Tập Đoàn MLC - Đông Phương Thị .
Chiếc Lamborgini màu đỏ dừng lại , cô nhẹ nhàng bước xuống . Thao tác linh hoạt cô nhanh chóng đưa tay ra sau tắt khóa rồi đưa cho người bảo vệ kia để đem xe đi cất .
Hôm nay cô như một nàng tiểu thư đài các , mong manh xinh xắn . Người người xung quanh nhìn thấy cô đều phải nán lại để cảm thán , trầm trồ bởi sự kiêu sa diễm lệ này . Khinh Vũ mỉm cười tự tin cô bước vào trong đại sảnh , vừa vào thì vẫn như thường lệ cô đi thẳng đến nơi tiếp tân đang đứng .
\- " Xin chào ! Tôi có thể giúp gì được cho cô ? "Nữ nhân viên kia nở nụ cười chuyên nghiệp , nhìn Khinh Vũ rồi đánh giá sơ lược . Từ xa chỉ nhìn thôi đã thấy độ rik kik của cô gái này , không ngờ đến gần nhìn kĩ thì lại xinh đẹp như thế này khiến cho cô nhân viên cũng ghen tị cùng với đó là thích thú niềm nở chào đón .
\- " Tôi đến tìm chú Thần ! " Khinh Vũ nói .
\- " Chú....Thần ? " Nghe vậy cô nhân viên cảm thấy khó hiểu .
\- " À là Đông Phương Hạo Thần , CEO của tập đoàn này ! Là chú của tôi ! " Khinh Vũ thấy thái độ ngơ ngác của cô nhân viên , Khinh Vũ liền giải thích .
\- " A...cô là Thượng Quan Tiểu Thư ? "
\- " Ừm " Dù gì ở đây cũng không cần phải che dấu thân phận , vì tương lai cô đâu có làm ở đây nên việc vô trương thân phận là điều có thể làm vì nó bảo vệ cô mà .
\- " Phiền Tiểu Thư đợi tôi một lát " .
2 Phút sau .
\- " Thượng Quan tiểu thư ! Mời cô đi thẳng rẽ phải ở đấy có thang máy , sẽ có người đứng trực đưa cô lên phòng chủ tịch "
\- " Ừm , được . Cảm ơn cô nhé ! "
\- " Không có gì , đây là bổn phận của chúng tôi " Cô nhân viên cúi nhẹ đầu đáp lễ .
Sau khi thấy cô rời đi , vài nữ nhân viên túm tụm lại bàn tán .
\- " Bây giờ tôi mới biết chủ tịch có cháu gái đấy ."
\- " Hôm qua tôi nhận được thông báo nếu có Thượng Quan tiểu thư đến thì hãy đưa lên phòng chủ tịch , tôi cũng không ngờ cô ấy là cháu gái của Chủ Tịch đấy ! "
\- " Này cậu nhớ cái vụ cô quản lý một cửa tiệm ở trung tâm mua sắm , nhân viên của tập đoàn MLC . Đắc tội với cháu gái của Chủ tịch nên đã bị sa thải , nghe nói bây giờ cô ta thảm lắm . Không có công ty nào giám nhận cô ta vào làm cả ! "
\- " Ừm , xem ra Chủ Tịch yêu thương cô cháu gái này lắm . Sau này phải bám đùi Thượng Quan Tiểu Thư để được thăng tiến hahaha "
\- " Mà này , màu son cô ấy son là Mendi đấy ! Được phát hành ra chỉ 3 cây được phân bố ở ba nước . Mà Trung Quốc chỉ có một thỏi thôi , cô ấy đã tậu về rồi quả thật giàu có à nha ! Thân thế không đơn giản "
\- " Thì đúng rồi , là con gái của ông trùm đá quý cơ mà . Tương lai nắm giữ nguyên cái gia tài đồ sộ đấy , ăn cả mấy đời còn không hết . Nhà ngoại của cô ấy cũng không tầm thường , kinh doanh đồ nội y có tiếng nhất trung quốc . Tôi có mơ cũng không bao giờ được mặc thử qua đồ nội y của Lâm Thị "
\- " Thôi , lo làm việc .Về nhà mơ sau ! "
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Văn phòng Chủ Tịch .
Khinh Vũ vừa lên đến nơi , Lâm Vĩ Quân Nhìn thấy liền vui mừng chạy đến dùng ánh mắt đây tình thương mến thương muốn nhờ vả .
\- " Ôi , thiên sứ đên rồi . Tiểu thư cô đến quá đúng lúc , cô giúp chúng tôi với ! "
\- " Hả ? Chuyện...chuyện gì ? " Khinh Vũ tròn mắt nhìn Lâm Vĩ Quân .
\- " Chuyện là một cô người mẫu kí hợp đồng với công ty để quản bá sản phẩm kem nền mới của công ty . Bây giờ thì lại dính vào scando tình tứ rồi có thai nên đã hủy hợp đồng . Chủ tịch nổi cáu sáng giờ , đám người trong kia bị hành sắp chết đến nơi rồi " Lâm Vĩ Quần hất đầu vào hướng căn phòng kể lể .
\- " Vậy thì liên quan gì đến tôi ? Tôi có giúp được gì đâu ? "
\- " Không liên quan , nhưng chỉ cần Chủ Tịch gặp tiểu thư thì sẽ hạ hỏa không còn giận nữa " Lâm Vĩ Quân vừa nói vừa đẩy lưng của Khinh Vũ đi vào phòng .
\- " Ơ....nhưng....nhưng....Xin....xin chào ! " Khinh Vũ chưa kịp từ chối , thì đã bị Lâm Vĩ Quân đẫy vào phòng " Lâm Vĩ Quân cậu được lắm , dám đẩy tôi vào làm bia đỡ đạn " Khinh Vũ thầm nghĩ cô gượng gạo chào hỏi .
Nhìn thấy Khinh Vũ , Hạo Thần quả đúng như lời của Lâm Vĩ Quân nói . Anh liền thu hồi ánh mắt đáng sợ kia lại , thay vào đó là ánh mắt đầy ấm áp yêu thương nhìn Khinh Vũ .
\- " Cháu đến rồi à ? "
\- " Dạ "
Khinh Vũ đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng , nhìn đâu cũng thấy giấy tờ văn tứ tung . Còn đám người thì đứng một hàng cúi đầu xuống run lẩy bẩy . Hiểu rồi , hiểu rồi, thật đáng thương cho đám nhân viên này chắc vất vả lắm nhỉ ?
\- " Bọn họ.....! " Khinh Vũ đưa mắt nhìn đám người ra hiệu cho Hạo Thần nên bình tĩnh lại .
Bắt được ánh mắt từ Khinh Vũ , Đông Phương Hạo Thần để hai tay đặt lên bàn giọng lạnh lùng .
\- " Tôi cho các người 1 tuần phải giải quyết vụ việc này , còn không thì......" Nói đến đây Hạo Thần dừng lại , chỉ bao nhiêu đây thì đám người kia cũng hiểu vế sau là gì .
Thôi thà vậy , còn có thời gian xử lí . Bọn họ ai nấy liền gật đậu lia lịa rồi nhanh chóng thu giọn đống giấy tờ rồi rời khỏi phòng .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.