Chương 73
Th. Vy
12/09/2023
Sau khi được kiểm tra và đưa lên tàu Nguyệt bị trói và lúc này cô nhìn thấy Huy bị trói trước mặt.
John lớn tiếng chào mừng, cái vẻ mặt đáng ghét khiến Nguyệt khó chịu:
- Darling, you see how much I care about you. (Bé cưng, em xem anh quan tâm đến em nhiều thế nào đi.)
Nguyệt hiểu điều hắn nói về việc đã đưa một cô gái đến lục soát cô, Nguyệt chỉ nhếch mép cười nói:
- I appreciate your concern. (Thật biết ơn vì sự quan tâm của anh.)
- You’re welcome. (Không có gì)
Sự cà chớn của John khiến Nguyệt không thể cười nổi chỉ có thể nghiến răng vì phía sau hắn, Huy bị trói vào ghế đang rất cẩn thận theo dõi xung quanh
- What do you want? (Mày muốn gì?)
Nguyệt không muốn chần chừ chỉ muốn nhanh chóng cứu được Huy và rời khỏi đây. Cái mùi tanh của thuyền và những ánh mắt không hề thân thiện của những tên gần đây khiến cho Nguyệt cảm thấy khó chịu.
- You put me to the jail, break my brother’s hand and made us lost three area. Don’t think I don’t know all are your plan. (Mày đẩy tao vào tù, làm gẫy tay anh trai tao và khiến chúng tao mất ba địa bàn. Đừng nghĩ tao không biết tất cả là kế hoạch của mày.)
- If you hadn’t forced Dave to work for you, nothing would have happened. (Nếu mày không ép Dave làm việc cho mình sẽ không có chuyện gì xảy ra)
- HE MUST WORK FOR US. We acted as guarantee for him when he went US. (HẮN PHẢI LÀM VIỆC CHO CHÚNG TAO. Chúng tao là người bảo lãnh khi hắn sang Mỹ)
- You are just the one who took care him on the first time he came to US. My father is the one who acted as guarantee for him going to US. (Các người chỉ là người quan tâm đến anh ấy khi anh ấy lần đầu đến Mỹ. Bố tôi mới là người bảo lãnh anh ấy qua Mỹ.)
- Strong girl. I don’t need to talk with you about that. Now I want you pay me everything. (Mạnh mẽ đấy. Nhưng tao không cần nói chuyện với mày về vấn đề đó. Giờ tao muốn mày phải trả tao mọi thứ.)
- What do you want? Let her go. I’m the one you want. (Mày muốn gì? Thả cô ấy ra. Tao là người mày muốn)
- No. No. I want both of you have to pay for what you did. (Không, không. Tao muốn cả hai bọn mày phải trả giá cho nhưng gì mày đã làm.)
- Don’t talk too much. What do you want? (Nói nhanh đi mày muốn gì)
Nguyệt đã mất kiên nhẫn khi thấy hắn vờn cả hai như mèo vờn chuột.
- We have three debts. Firstly, I want Dave go to jail. Maybe kidnaping will be a good choice. Secondly, I am considering who will be the one got injury maybe you or Dave or his pretty boy. Lastly, the smart girl, you have to take our area back. (Chúng ta có ba món nợ. Đầu tiên, tao muốn Dave đi tù. Có lẽ bắt cóc sẽ là một lựa chọn tốt. Thứ hai, tao đang suy nghĩ xem ai sẽ là người bị thương, có thể là mày hoặc hai bé cưng này. Cuối cùng, cô gái thông minh, mày phải lấy lại địa bàn của chúng tao.)
- If you touch one finger on them, you won’t got any profit and I will use my life to kill you. (Nếu mày đụng một ngón tay vào họ, mày sẽ không nhận được bất kỳ lợi ích gì và tao sẽ dùng cả mạng sống này để giết mày.)
Lời đe doạ đầy đanh thép của Huy lại không thể khiến John sợ hãi mà hắn còn cười lớn nói:
- You are such a hero, Dave. We should give him a big clap. (Mày đúng là anh hùng đấy Dave. Chúng ta nên vỗ tay hoan hô hắn nào.)
- Ok. As you wish. Take her inside and bring the boy to me. (Ok. Như mày mong muốn. Đưa cô ta vào trong và mang thằng nhóc đến đây cho tao)
John giơ tay ra hiệu Nguyệt liền bị giữ lại, những tên còn lại cũng lập tức tập trung ở boong tàu. Ngay sau đó Nguyệt liền bị trói và đưa vào khoang tàu, Huy tức giận gào thét muốn tiến đến cứu nhưng cả người vốn đang bị trói vào ghế nên không thể làm gì được.
- LET HER GO. SAVE HER (Thả cô ấy ra. Cứu cô ấy)
- KHÔNG ĐƯỢC! PHẢI CỨU KHÔI.
Huy gào lên nhưng chúng vẫn bắt Nguyệt đi. Anh biết điều chúng sẽ làm nhưng lại không thể làm gì chỉ có thể gào lên. Những ánh mắt đầy *** ô của chúng khiến Huy giận bản thân mình dù biết trước hay không anh vẫn không thể làm gì. Tiếng Nguyệt hét lên chắc chắn để cho Mạnh và đội cứu trợ nghe thấy. Anh hiểu cô biết việc mình đang làm và sẵn sàng hi sinh vì Khôi. Nhưng điều anh muốn là cứu cả hai chứ không phải chỉ mình Khôi. Thấy anh liên tục đập cái ghế xuống sàn, hai tên giữ anh lại.
- Calm down. After I have good time with your baby sister, we will talk more about our deal. If we can make the deal, I will call my boy to rescuse us. (Bình tĩnh. Sau khi tao vui vẻ với em gái mày xong, chúng ta sẽ nói thêm về thoả thuận của chúng ta. Nếu chúng ta có thể đạt được thoả thuận, tao sẽ gọi điện để người đến cứu chúng ta.)
- YOU SCOUNDREL! DON’T TOUCH HER! (THẰNG VÔ LẠI. KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG VÀO CÔ ẤY.)
Hắn cười khẩy rồi bước vào trong khoang thuyền. Huy gắng sức vùng vẫy cố gắng thoát ra nhưng bị những tên còn lại kìm hãm chỉ có thể gào thét gọi tên Nguyệt trong tiếng cười của những kẻ kia. Trong đầu đang thầm nguyền rủa tại sao đội của Mạnh không cho người đến cứu hai người họ chứ.
Bỗng từ mạn thuyền có vài người nhảy lên sau một trận đánh nhỏ, tất cả đã được kiểm soát,
- Nguyệt ở bên trong.
Dương nhanh chóng đổi từ việc cởi trói cho Huy thành chạy vào trong phòng cứu người. Đạp cửa ra bên trong là một đống hỗn độn:
- SUCH A BITCH! (CON KHỐN!)
John giữ Nguyệt bằng một tay còn một tay đang kiểm tra vết thương trên đầu mà cô đã tạo cho mình. Đến khi nhìn thầy Dương ở cửa hắn còn chưa kịp ngạc nhiên đã bị cậu đánh ngã khỏi người Nguyệt. Sau khi đỡ Nguyệt ra một góc Dương bắt đầu đấm túi bụi vào mặt và người tên John cho đến khi Nguyệt thều thào nói:
- Dương. Để hắn sống.
Tới lúc này cậu mới dừng tay lại, trói tên khốn đang thở từng đợt khó khăn vì cái mũi đã bị Dương đấm gãy và góc giường và không quên đấm thêm một phát cho hắn ngất đi.
- Nguyệt.
- Không sao vẫn có thể chịu được.
Huy vội vàng trùm chăn cho Nguyệt và đưa cô ra ngoài. Bên ngoài đội của Mạnh đã khống chế được cục diện, Nguyệt lo lắng cho Khôi và hỏi:
- Anh Mạnh đâu? Khôi sao rồi?
- Chị Nguyệt yên tâm. Anh Mạnh đã dẫn người phối hợp với bên cảnh sát để bảo vệ Khôi và bắt những tên còn lại. Em mới nhận được tin toàn bộ đã an toàn mấy tên còn lại cũng đã bị bắt.
- Tốt cảm ơn em.
- Em nên lo cho em trước. Nếu em bị…
- Em tự biết thoát ra mà. Anh không cần qúa lo như thế.
Huy thở dài không nói gì nữa, dù chỉ là một vết xước Huy cũng không muốn vì cô đã hi sinh quá nhiều cho anh và bị anh liên luỵ quá nhiều.
- ĐƯA CHÚNG ĐI. SẾP MẠNH ĐANG CHỜ.
- God – damned. Why they can find us? I already check very carefully. (Khốn khiếp. Tại sao chúng có thể tìm thấy chúng ta chứ? Tao đã kiểm tra rất kỹ.)
John sau khi bị lôi ra liền tức giận gào hét như tên điên:
- Right. You check me very carefully but you forgot to check him. (Đúng. Mày check rất kĩ nhưng mày quên kiểm tra anh ta.)
Nguyệt chỉ vào Jay, lúc cô bị hắn sờ mó cô đã đính định vị lên hắn. Nhờ vậy biệt đội của Mạnh mới có thể nhanh chóng tìm đến đúng vị trí để giải cứu. Rất nhanh sau đó đã có tàu đến để đưa mọi người vào bờ. Nhân cơ hội mọi người lơ là, tên John đã vùng ra khỏi sự kìm kẹp của một người lính và ôm Nguyệt nhảy xuống biển. Thực sự phải nói tên này quá thù dai và tâm tính không tốt, nếu hắn bị hại thì cũng phải có người chịu chung.
Huy cùng Dương đã nhanh chóng nhảy xuống theo. Tên John được vớt lên thì vô cùng hả hê vì dù hắn cũng bị thương khi nhảy xuống va chạm vào thuyền thì Nguyệt cũng bị tương tự. Hắn cười như một kẻ điên vô cùng phấn khích với thành quả của mình còn mọi người vô cùng lo lắng cho cô.
John lớn tiếng chào mừng, cái vẻ mặt đáng ghét khiến Nguyệt khó chịu:
- Darling, you see how much I care about you. (Bé cưng, em xem anh quan tâm đến em nhiều thế nào đi.)
Nguyệt hiểu điều hắn nói về việc đã đưa một cô gái đến lục soát cô, Nguyệt chỉ nhếch mép cười nói:
- I appreciate your concern. (Thật biết ơn vì sự quan tâm của anh.)
- You’re welcome. (Không có gì)
Sự cà chớn của John khiến Nguyệt không thể cười nổi chỉ có thể nghiến răng vì phía sau hắn, Huy bị trói vào ghế đang rất cẩn thận theo dõi xung quanh
- What do you want? (Mày muốn gì?)
Nguyệt không muốn chần chừ chỉ muốn nhanh chóng cứu được Huy và rời khỏi đây. Cái mùi tanh của thuyền và những ánh mắt không hề thân thiện của những tên gần đây khiến cho Nguyệt cảm thấy khó chịu.
- You put me to the jail, break my brother’s hand and made us lost three area. Don’t think I don’t know all are your plan. (Mày đẩy tao vào tù, làm gẫy tay anh trai tao và khiến chúng tao mất ba địa bàn. Đừng nghĩ tao không biết tất cả là kế hoạch của mày.)
- If you hadn’t forced Dave to work for you, nothing would have happened. (Nếu mày không ép Dave làm việc cho mình sẽ không có chuyện gì xảy ra)
- HE MUST WORK FOR US. We acted as guarantee for him when he went US. (HẮN PHẢI LÀM VIỆC CHO CHÚNG TAO. Chúng tao là người bảo lãnh khi hắn sang Mỹ)
- You are just the one who took care him on the first time he came to US. My father is the one who acted as guarantee for him going to US. (Các người chỉ là người quan tâm đến anh ấy khi anh ấy lần đầu đến Mỹ. Bố tôi mới là người bảo lãnh anh ấy qua Mỹ.)
- Strong girl. I don’t need to talk with you about that. Now I want you pay me everything. (Mạnh mẽ đấy. Nhưng tao không cần nói chuyện với mày về vấn đề đó. Giờ tao muốn mày phải trả tao mọi thứ.)
- What do you want? Let her go. I’m the one you want. (Mày muốn gì? Thả cô ấy ra. Tao là người mày muốn)
- No. No. I want both of you have to pay for what you did. (Không, không. Tao muốn cả hai bọn mày phải trả giá cho nhưng gì mày đã làm.)
- Don’t talk too much. What do you want? (Nói nhanh đi mày muốn gì)
Nguyệt đã mất kiên nhẫn khi thấy hắn vờn cả hai như mèo vờn chuột.
- We have three debts. Firstly, I want Dave go to jail. Maybe kidnaping will be a good choice. Secondly, I am considering who will be the one got injury maybe you or Dave or his pretty boy. Lastly, the smart girl, you have to take our area back. (Chúng ta có ba món nợ. Đầu tiên, tao muốn Dave đi tù. Có lẽ bắt cóc sẽ là một lựa chọn tốt. Thứ hai, tao đang suy nghĩ xem ai sẽ là người bị thương, có thể là mày hoặc hai bé cưng này. Cuối cùng, cô gái thông minh, mày phải lấy lại địa bàn của chúng tao.)
- If you touch one finger on them, you won’t got any profit and I will use my life to kill you. (Nếu mày đụng một ngón tay vào họ, mày sẽ không nhận được bất kỳ lợi ích gì và tao sẽ dùng cả mạng sống này để giết mày.)
Lời đe doạ đầy đanh thép của Huy lại không thể khiến John sợ hãi mà hắn còn cười lớn nói:
- You are such a hero, Dave. We should give him a big clap. (Mày đúng là anh hùng đấy Dave. Chúng ta nên vỗ tay hoan hô hắn nào.)
- Ok. As you wish. Take her inside and bring the boy to me. (Ok. Như mày mong muốn. Đưa cô ta vào trong và mang thằng nhóc đến đây cho tao)
John giơ tay ra hiệu Nguyệt liền bị giữ lại, những tên còn lại cũng lập tức tập trung ở boong tàu. Ngay sau đó Nguyệt liền bị trói và đưa vào khoang tàu, Huy tức giận gào thét muốn tiến đến cứu nhưng cả người vốn đang bị trói vào ghế nên không thể làm gì được.
- LET HER GO. SAVE HER (Thả cô ấy ra. Cứu cô ấy)
- KHÔNG ĐƯỢC! PHẢI CỨU KHÔI.
Huy gào lên nhưng chúng vẫn bắt Nguyệt đi. Anh biết điều chúng sẽ làm nhưng lại không thể làm gì chỉ có thể gào lên. Những ánh mắt đầy *** ô của chúng khiến Huy giận bản thân mình dù biết trước hay không anh vẫn không thể làm gì. Tiếng Nguyệt hét lên chắc chắn để cho Mạnh và đội cứu trợ nghe thấy. Anh hiểu cô biết việc mình đang làm và sẵn sàng hi sinh vì Khôi. Nhưng điều anh muốn là cứu cả hai chứ không phải chỉ mình Khôi. Thấy anh liên tục đập cái ghế xuống sàn, hai tên giữ anh lại.
- Calm down. After I have good time with your baby sister, we will talk more about our deal. If we can make the deal, I will call my boy to rescuse us. (Bình tĩnh. Sau khi tao vui vẻ với em gái mày xong, chúng ta sẽ nói thêm về thoả thuận của chúng ta. Nếu chúng ta có thể đạt được thoả thuận, tao sẽ gọi điện để người đến cứu chúng ta.)
- YOU SCOUNDREL! DON’T TOUCH HER! (THẰNG VÔ LẠI. KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG VÀO CÔ ẤY.)
Hắn cười khẩy rồi bước vào trong khoang thuyền. Huy gắng sức vùng vẫy cố gắng thoát ra nhưng bị những tên còn lại kìm hãm chỉ có thể gào thét gọi tên Nguyệt trong tiếng cười của những kẻ kia. Trong đầu đang thầm nguyền rủa tại sao đội của Mạnh không cho người đến cứu hai người họ chứ.
Bỗng từ mạn thuyền có vài người nhảy lên sau một trận đánh nhỏ, tất cả đã được kiểm soát,
- Nguyệt ở bên trong.
Dương nhanh chóng đổi từ việc cởi trói cho Huy thành chạy vào trong phòng cứu người. Đạp cửa ra bên trong là một đống hỗn độn:
- SUCH A BITCH! (CON KHỐN!)
John giữ Nguyệt bằng một tay còn một tay đang kiểm tra vết thương trên đầu mà cô đã tạo cho mình. Đến khi nhìn thầy Dương ở cửa hắn còn chưa kịp ngạc nhiên đã bị cậu đánh ngã khỏi người Nguyệt. Sau khi đỡ Nguyệt ra một góc Dương bắt đầu đấm túi bụi vào mặt và người tên John cho đến khi Nguyệt thều thào nói:
- Dương. Để hắn sống.
Tới lúc này cậu mới dừng tay lại, trói tên khốn đang thở từng đợt khó khăn vì cái mũi đã bị Dương đấm gãy và góc giường và không quên đấm thêm một phát cho hắn ngất đi.
- Nguyệt.
- Không sao vẫn có thể chịu được.
Huy vội vàng trùm chăn cho Nguyệt và đưa cô ra ngoài. Bên ngoài đội của Mạnh đã khống chế được cục diện, Nguyệt lo lắng cho Khôi và hỏi:
- Anh Mạnh đâu? Khôi sao rồi?
- Chị Nguyệt yên tâm. Anh Mạnh đã dẫn người phối hợp với bên cảnh sát để bảo vệ Khôi và bắt những tên còn lại. Em mới nhận được tin toàn bộ đã an toàn mấy tên còn lại cũng đã bị bắt.
- Tốt cảm ơn em.
- Em nên lo cho em trước. Nếu em bị…
- Em tự biết thoát ra mà. Anh không cần qúa lo như thế.
Huy thở dài không nói gì nữa, dù chỉ là một vết xước Huy cũng không muốn vì cô đã hi sinh quá nhiều cho anh và bị anh liên luỵ quá nhiều.
- ĐƯA CHÚNG ĐI. SẾP MẠNH ĐANG CHỜ.
- God – damned. Why they can find us? I already check very carefully. (Khốn khiếp. Tại sao chúng có thể tìm thấy chúng ta chứ? Tao đã kiểm tra rất kỹ.)
John sau khi bị lôi ra liền tức giận gào hét như tên điên:
- Right. You check me very carefully but you forgot to check him. (Đúng. Mày check rất kĩ nhưng mày quên kiểm tra anh ta.)
Nguyệt chỉ vào Jay, lúc cô bị hắn sờ mó cô đã đính định vị lên hắn. Nhờ vậy biệt đội của Mạnh mới có thể nhanh chóng tìm đến đúng vị trí để giải cứu. Rất nhanh sau đó đã có tàu đến để đưa mọi người vào bờ. Nhân cơ hội mọi người lơ là, tên John đã vùng ra khỏi sự kìm kẹp của một người lính và ôm Nguyệt nhảy xuống biển. Thực sự phải nói tên này quá thù dai và tâm tính không tốt, nếu hắn bị hại thì cũng phải có người chịu chung.
Huy cùng Dương đã nhanh chóng nhảy xuống theo. Tên John được vớt lên thì vô cùng hả hê vì dù hắn cũng bị thương khi nhảy xuống va chạm vào thuyền thì Nguyệt cũng bị tương tự. Hắn cười như một kẻ điên vô cùng phấn khích với thành quả của mình còn mọi người vô cùng lo lắng cho cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.