Chương 78: Chương 78
Th. Vy
21/09/2023
Tại quán cà phê,
- Đã có thông tin gì chưa?
- Sơ yếu lý lịch sạch sẽ, còn lịch trình thì có vẻ theo sát anh Phong và Phúc. Hắn tên
Dương đưa tập tài liệu cho Khôi và Huy xem, hai người họ lật tới lật lui cũng chưa thấy điểm nào đặc biệt. Nếu cứ tiếp tục thế này thì không biết khi nào họ mới có thể quay lại hiện tại.
- Không có thông tin gì đặc biệt thì làm sao biết được tên đó có phải kẻ trong bóng tối không chứ?
- Nếu đi theo dõi anh nghĩ cũng không có tác dụng mà còn dễ khiến hắn nghi ngờ.
- Rốt cuộc hai người muốn tìm gì ở hắn chứ?
Dương tò mò hỏi khi hai người kia nói chuyện với nhau và coi cậu như là không khí. Khôi lắc đầu không muốn nói Huy cũng không biết nói sao chỉ đành nói;
- Không có gì đặc biệt đâu. Đang tìm hiểu một số chuyện thôi. Em không cần biết đến đâu.
Ba người đang săm soi từng nét chữ trên sơ yếu lý lịch và lịch trình cùng với từng chỗ trên bức ảnh của tên lái xe. Dường như muốn tìm ra chút điểm bất thường nào trong toàn bộ những phần đó vậy.
“Ring… Ring… Ring”
- Alo, Nguyệt anh nghe này.
….
- Hả? Thật sao? Ừm bọn anh tới đây.
Vừa cúp máy hai gương mặt tò mò bên cạnh đã mở to mắt ngạc nhiên chờ đợi, Huy liền vừa thu dọn đồ đạc vừa nói:
- Tên Jay đã khai ra có một kẻ đã móc nối và lên kế hoạch cho chúng về đây.
- Thật sao?
- Thật, bên anh Mạnh mới gọi cho Nguyệt. Chúng ta qua đón Nguyệt rồi đến đó luôn.
- Vậy thì nhanh đến thôi. Dương đi với anh Huy đi. Em chạy qua đón chị Nguyệt.
- Ok. Gặp nhau ở đó.
Nếu thực sự có thể thông qua tên Jay và Joe để tìm ra tên kia thì càng tốt như vậy họ có thể nhanh chóng trở về hiện tại để giúp mọi người vạch trần tên đó.
Sau khi đón được Nguyệt, Khôi đạp mạnh chân ga đến nơi đóng quân của anh Mạnh. Vì vụ việc xảy ra trên biển và Huy được tính là cựu quân nhân nên anh Mạnh dễ dàng nói chuyện với bên công an để có được những thông tin điều tra. Huy và Dương đã đến từ trước và nói chuyện với Dương ở cửa, Khôi sau khi đỗ xe cũng cùng Nguyệt tụ họp với ba người bọn họ.
- Anh Manh, sao tên Jay lại khai ra có kẻ đứng sau vậy?
- Cái này anh cũng không rõ. Sau khi lấy lời khai thì bên công an đã lập tức gọi cho anh. Vì nghĩ có thể đây là những thông tin em cần nên anh mới gọi cho bọn em.
- Cảm ơn anh.
- Đừng suốt ngày cảm ơn thế. Em đã nhận anh là anh thì không cần những thủ tục khoa trương như vậy.
- Không cần những thủ tục khoa trương như vậy thì có nên làm nũng và đòi hỏi nhiều hơn không nhỉ?
Mạnh lắc đầu xoa đầu cô nhóc nhí nhố bên cạnh nói:
- Nếu tôi làm được thì có gì tôi không làm cho cô không hả cô nương?
Nguyệt cười lớn lè lưỡi làm nũng. Mạnh là một đàn anh trong đội võ của cô vì vậy từ nhỏ hai người đã quen biết. Anh luôn coi cô là em gái và cũng từng dành tình cảm đặc biệt cho cô nhưng vì khi đó cô lúc nào cũng có Phong và Phúc bên cạnh nên anh chỉ có thể là một người anh luôn bên cạnh chăm sóc và lo lắng cho cô. Khi biết cô rời đi trong lúc anh đang phải đóng quân ở đảo, anh đã rất buồn vì không thể gặp và nói với cô một lời từ biệt. Nhưng may mắn cô không hề quên người anh như anh nên sau khi trở về nước cô đã liên lạc với anh đầu tiên. Dù không biết cô có chuyện gì nhưng những việc như tìm người bảo vệ, lo hệ thống an ninh và cả chuyện cứu cô khỏi tay Joe anh sẽ không bao giờ hỏi vì sao. Tình cảm hiện tại có thể nói không còn là tình cảm đặc biệt như trước nhưng vẫn luôn có tình cảm của một người anh trai dành cho em gái của mình.
- Anh đã đặt lịch thăm nuôi, nhưng chỉ tối đa hai người gặp thôi, bọn em định thế nào?
- Vậy để em và anh Huy vào.
Nguyệt lên tiếng nhưng Huy nhìn Khôi ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Để anh vào một mình trước
- Tại sao?
- Hắn thấy em sẽ chỉ nhìn em và cà chớn chứ không tử tế đâu.
Nguyệt thấy cũng đúng nhưng vẫn còn lưỡng lự không biết có nên đồng ý không. Thấy vậy Khôi liền kéo cô lại nhấn mạnh:
- Vậy nhờ anh Mạnh vào cùng với anh Huy được không ạ?
- Anh thì không vấn đề gì, quan trọng Nguyệt có đồng ý không thôi?
Mọi người quay qua nhìn cô chờ đợi sự đồng ý. Cô đương nhiên rất muốn vào nghe nhưng thực sự mấy tên đó coi thường phụ nữ một cách quá mức nên mỗi lần nhìn thấy cô chúng đều rất biến thái.
- Thôi được rồi em nhờ anh nhé.
- Ừm không có gì thoải mái. Chúng ta đi thôi.
Huy gật đầu và cùng Mạnh đi vào bên trong. Sau khi khuất tầm mắt của Nguyệt Mạnh liền kéo Huy lại, gương mặt vô cùng nghiêm túc hỏi:
- Tại sao lại không cho Nguyệt đi cùng?
Huy chột dạ hỏi lại:
- Sao anh lại hỏi vậy? Em có gì mà cho với không cho chứ. Anh nói gì đấy.
- Không cần nói dối. Từ lần trước em đã dặn anh phải hỏi kĩ hai tên đó tại sao lại đến được đây đến hôm nay lại nói muốn đi một mình thẩm vấn. Rõ ràng Nguyệt đủ khả năng để khiến chúng ngậm cái mồm bẩn thỉu nhưng lại ngăn Nguyệt đi. Rốt cuộc vì sao?
- Em … Em…
Huy cũng không biết nên nói gì trả lời sao chẳng lẽ nói hết với Mạnh nhưng anh cũng mới biết Mạnh hơn nữa Mạnh lại dành nhiều tình cảm cho Nguyệt như vậy. Nếu để Nguyệt biết thì những chuyện sau này sẽ khó xử lý hơn. Mạnh vẫn nhìn Huy chằm chằm nhất quyết đợi đáp án trước mới vào thẩm vấn tên Jay kia. Huy đành phải nói thật… hoặc ít ra một phần sự thật.
- Về tên đứng phía sau em nghi ngờ hắn là người thân cận bên cạnh Phong Phúc. À anh chắc biết hai anh em Phong Phúc chứ?
- Anh biết. Nhưng tại sao nó lại là lý do để không cho Nguyệt biết.
- Phong và Phúc với Nguyệt là những người cô ấy rất tin tưởng, nếu chỉ là nghi ngờ thì em không muốn khiến Nguyệt phải suy nghĩ.
- Không cho chị nhưng lại cho em biết sao?
- Khôi tự phát hiện ra. Và cũng không muốn cho chị em ấy biết. Em…
- Ừm được rồi. Biết rồi.
- Anh cũng thật tinh ý.
- Hai đứa người tung người hứng làm sao có thể không biết chứ.
- Cảm ơn anh.
- Không cần cảm ơn. Nếu là chuyện bất lợi cho Nguyệt thì em có quỳ xuống xin xỏ anh cũng không đồng ý đâu.
- Haha. – Huy cười khổ. – Giống như Nguyệt có một sức mạnh kỳ bí khiến mọi người đều phải nghe lời con bé ấy nhỉ.
Mạnh cười gật gù đồng ý:
- Như một sức mạnh nào đó hoặc là con bé luôn nói đúng.
Huy cười gật gù đồng tình thực sự cô cũng rất chu đáo và hiểu rõ mọi chuyện nên việc nghe theo cô cũng không phải không có lý.
Trong phòng giam, tên Jay rất ngang ngược khi đòi bảo lãnh mới tiết lộ tin tức nhưng hai người hiểu nếu để hắn ra ngoài cũng chẳng thể yên ổn nên chỉ đảm bảo hắn có thể bình an về nước. Đương nhiên chút điều kiện đó hắn không thể đồng ý mở miệng là đòi tự do mở miệng là đòi ăn đòi tiền. Rõ ràng hắn biết Huy muốn thông tin đó như thế nào nên mới ra sức ép nhưng lại không hề biết Mạnh nắm có thế lực thế nào. Vì vậy sau khi Mạnh đưa ra loạt bằng chứng rằng có thể ném nó vào tù trong một khoảng thời gian rất dài mà không được bất kỳ hình thức khoan hồng nào thì hắn có chút sợ sệt. Huy liền nhồi thêm một chiêu không thèm quan tâm tới tin tức đó và đe doạ rằng có thể dùng bạo lực trong tù với hắn thì hắn ngoan ngoãn khai ra tất cả. Có vẻ sự không nghe hiểu tiếng địa phương khiến hắn không thể giao tiếp và luôn bị tra tấn trong tù. Điều kiện được đảm bảo an toàn và về nước bình an lại là điều kiện tốt nhất với hắn hiện nay.
Sau khi lấy được thông tin trông Huy khá thẫn thờ trước khi ra khỏi phòng thẩm vấn Huy nói với Mạnh:
- Anh có thể đừng nòi với Nguyệt không? Có thể hợp tác với em không ạ?
- Lý do?
- Em đã nói rồi.
- Không đủ lý do để anh giữ im lặng một chuyện lớn thế này với Nguyệt.
- Không phải anh không muốn Nguyệt buồn sao ạ?
- Đúng nhưng anh cũng không muốn làm việc mà Nguyệt ghét nhất.
- Em sẽ dùng cả tính mạng của em để đảm bảo với anh việc giấu Nguyệt này là để đảm bảo cho cô ấy được an toàn. Và ngay khi có điều gì đó của chuyện này khiến Nguyệt gặp nguy hiểm em sẽ nói với anh đầu tiên và thú nhận toàn bộ tội lỗi với Nguyệt.
Trước lời hứa đanh thép của Huy, Mạnh cũng chẳng biết phải nói sao nhưng ánh mắt của Huy khiến anh khó lòng từ chối. Suy nghĩ một chút thì Huy cũng là một người luôn nghe lời Nguyệt nhưng lần này lại dùng mọi giá để giấu Nguyệt thì chắc chắn có một điều gì đó còn quan trọng hơn sự giận dữ của Nguyệt khi bị lừa dối. Dù biết Huy chắc chắn không thể để Nguyệt bị thương thì Mạnh vẫn phải đe doạ.
- Lần này anh chấp nhận nhưng nếu có bất cứ chuyện gì thì anh phải là người đầu tiên được biết.
- Dạ đương nhiên. – Huy mừng rỡ vội vàng đồng ý.
- Ngoài ra, phải nói ngay cho Nguyệt biết nếu mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát.
- Em đảm bảo.
Có được lời hứa của Huy, Mạnh mới gật đầu đồng ý hợp tác để che giấu chuyện tên xúi giục phía sau.
- Đã có thông tin gì chưa?
- Sơ yếu lý lịch sạch sẽ, còn lịch trình thì có vẻ theo sát anh Phong và Phúc. Hắn tên
Dương đưa tập tài liệu cho Khôi và Huy xem, hai người họ lật tới lật lui cũng chưa thấy điểm nào đặc biệt. Nếu cứ tiếp tục thế này thì không biết khi nào họ mới có thể quay lại hiện tại.
- Không có thông tin gì đặc biệt thì làm sao biết được tên đó có phải kẻ trong bóng tối không chứ?
- Nếu đi theo dõi anh nghĩ cũng không có tác dụng mà còn dễ khiến hắn nghi ngờ.
- Rốt cuộc hai người muốn tìm gì ở hắn chứ?
Dương tò mò hỏi khi hai người kia nói chuyện với nhau và coi cậu như là không khí. Khôi lắc đầu không muốn nói Huy cũng không biết nói sao chỉ đành nói;
- Không có gì đặc biệt đâu. Đang tìm hiểu một số chuyện thôi. Em không cần biết đến đâu.
Ba người đang săm soi từng nét chữ trên sơ yếu lý lịch và lịch trình cùng với từng chỗ trên bức ảnh của tên lái xe. Dường như muốn tìm ra chút điểm bất thường nào trong toàn bộ những phần đó vậy.
“Ring… Ring… Ring”
- Alo, Nguyệt anh nghe này.
….
- Hả? Thật sao? Ừm bọn anh tới đây.
Vừa cúp máy hai gương mặt tò mò bên cạnh đã mở to mắt ngạc nhiên chờ đợi, Huy liền vừa thu dọn đồ đạc vừa nói:
- Tên Jay đã khai ra có một kẻ đã móc nối và lên kế hoạch cho chúng về đây.
- Thật sao?
- Thật, bên anh Mạnh mới gọi cho Nguyệt. Chúng ta qua đón Nguyệt rồi đến đó luôn.
- Vậy thì nhanh đến thôi. Dương đi với anh Huy đi. Em chạy qua đón chị Nguyệt.
- Ok. Gặp nhau ở đó.
Nếu thực sự có thể thông qua tên Jay và Joe để tìm ra tên kia thì càng tốt như vậy họ có thể nhanh chóng trở về hiện tại để giúp mọi người vạch trần tên đó.
Sau khi đón được Nguyệt, Khôi đạp mạnh chân ga đến nơi đóng quân của anh Mạnh. Vì vụ việc xảy ra trên biển và Huy được tính là cựu quân nhân nên anh Mạnh dễ dàng nói chuyện với bên công an để có được những thông tin điều tra. Huy và Dương đã đến từ trước và nói chuyện với Dương ở cửa, Khôi sau khi đỗ xe cũng cùng Nguyệt tụ họp với ba người bọn họ.
- Anh Manh, sao tên Jay lại khai ra có kẻ đứng sau vậy?
- Cái này anh cũng không rõ. Sau khi lấy lời khai thì bên công an đã lập tức gọi cho anh. Vì nghĩ có thể đây là những thông tin em cần nên anh mới gọi cho bọn em.
- Cảm ơn anh.
- Đừng suốt ngày cảm ơn thế. Em đã nhận anh là anh thì không cần những thủ tục khoa trương như vậy.
- Không cần những thủ tục khoa trương như vậy thì có nên làm nũng và đòi hỏi nhiều hơn không nhỉ?
Mạnh lắc đầu xoa đầu cô nhóc nhí nhố bên cạnh nói:
- Nếu tôi làm được thì có gì tôi không làm cho cô không hả cô nương?
Nguyệt cười lớn lè lưỡi làm nũng. Mạnh là một đàn anh trong đội võ của cô vì vậy từ nhỏ hai người đã quen biết. Anh luôn coi cô là em gái và cũng từng dành tình cảm đặc biệt cho cô nhưng vì khi đó cô lúc nào cũng có Phong và Phúc bên cạnh nên anh chỉ có thể là một người anh luôn bên cạnh chăm sóc và lo lắng cho cô. Khi biết cô rời đi trong lúc anh đang phải đóng quân ở đảo, anh đã rất buồn vì không thể gặp và nói với cô một lời từ biệt. Nhưng may mắn cô không hề quên người anh như anh nên sau khi trở về nước cô đã liên lạc với anh đầu tiên. Dù không biết cô có chuyện gì nhưng những việc như tìm người bảo vệ, lo hệ thống an ninh và cả chuyện cứu cô khỏi tay Joe anh sẽ không bao giờ hỏi vì sao. Tình cảm hiện tại có thể nói không còn là tình cảm đặc biệt như trước nhưng vẫn luôn có tình cảm của một người anh trai dành cho em gái của mình.
- Anh đã đặt lịch thăm nuôi, nhưng chỉ tối đa hai người gặp thôi, bọn em định thế nào?
- Vậy để em và anh Huy vào.
Nguyệt lên tiếng nhưng Huy nhìn Khôi ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Để anh vào một mình trước
- Tại sao?
- Hắn thấy em sẽ chỉ nhìn em và cà chớn chứ không tử tế đâu.
Nguyệt thấy cũng đúng nhưng vẫn còn lưỡng lự không biết có nên đồng ý không. Thấy vậy Khôi liền kéo cô lại nhấn mạnh:
- Vậy nhờ anh Mạnh vào cùng với anh Huy được không ạ?
- Anh thì không vấn đề gì, quan trọng Nguyệt có đồng ý không thôi?
Mọi người quay qua nhìn cô chờ đợi sự đồng ý. Cô đương nhiên rất muốn vào nghe nhưng thực sự mấy tên đó coi thường phụ nữ một cách quá mức nên mỗi lần nhìn thấy cô chúng đều rất biến thái.
- Thôi được rồi em nhờ anh nhé.
- Ừm không có gì thoải mái. Chúng ta đi thôi.
Huy gật đầu và cùng Mạnh đi vào bên trong. Sau khi khuất tầm mắt của Nguyệt Mạnh liền kéo Huy lại, gương mặt vô cùng nghiêm túc hỏi:
- Tại sao lại không cho Nguyệt đi cùng?
Huy chột dạ hỏi lại:
- Sao anh lại hỏi vậy? Em có gì mà cho với không cho chứ. Anh nói gì đấy.
- Không cần nói dối. Từ lần trước em đã dặn anh phải hỏi kĩ hai tên đó tại sao lại đến được đây đến hôm nay lại nói muốn đi một mình thẩm vấn. Rõ ràng Nguyệt đủ khả năng để khiến chúng ngậm cái mồm bẩn thỉu nhưng lại ngăn Nguyệt đi. Rốt cuộc vì sao?
- Em … Em…
Huy cũng không biết nên nói gì trả lời sao chẳng lẽ nói hết với Mạnh nhưng anh cũng mới biết Mạnh hơn nữa Mạnh lại dành nhiều tình cảm cho Nguyệt như vậy. Nếu để Nguyệt biết thì những chuyện sau này sẽ khó xử lý hơn. Mạnh vẫn nhìn Huy chằm chằm nhất quyết đợi đáp án trước mới vào thẩm vấn tên Jay kia. Huy đành phải nói thật… hoặc ít ra một phần sự thật.
- Về tên đứng phía sau em nghi ngờ hắn là người thân cận bên cạnh Phong Phúc. À anh chắc biết hai anh em Phong Phúc chứ?
- Anh biết. Nhưng tại sao nó lại là lý do để không cho Nguyệt biết.
- Phong và Phúc với Nguyệt là những người cô ấy rất tin tưởng, nếu chỉ là nghi ngờ thì em không muốn khiến Nguyệt phải suy nghĩ.
- Không cho chị nhưng lại cho em biết sao?
- Khôi tự phát hiện ra. Và cũng không muốn cho chị em ấy biết. Em…
- Ừm được rồi. Biết rồi.
- Anh cũng thật tinh ý.
- Hai đứa người tung người hứng làm sao có thể không biết chứ.
- Cảm ơn anh.
- Không cần cảm ơn. Nếu là chuyện bất lợi cho Nguyệt thì em có quỳ xuống xin xỏ anh cũng không đồng ý đâu.
- Haha. – Huy cười khổ. – Giống như Nguyệt có một sức mạnh kỳ bí khiến mọi người đều phải nghe lời con bé ấy nhỉ.
Mạnh cười gật gù đồng ý:
- Như một sức mạnh nào đó hoặc là con bé luôn nói đúng.
Huy cười gật gù đồng tình thực sự cô cũng rất chu đáo và hiểu rõ mọi chuyện nên việc nghe theo cô cũng không phải không có lý.
Trong phòng giam, tên Jay rất ngang ngược khi đòi bảo lãnh mới tiết lộ tin tức nhưng hai người hiểu nếu để hắn ra ngoài cũng chẳng thể yên ổn nên chỉ đảm bảo hắn có thể bình an về nước. Đương nhiên chút điều kiện đó hắn không thể đồng ý mở miệng là đòi tự do mở miệng là đòi ăn đòi tiền. Rõ ràng hắn biết Huy muốn thông tin đó như thế nào nên mới ra sức ép nhưng lại không hề biết Mạnh nắm có thế lực thế nào. Vì vậy sau khi Mạnh đưa ra loạt bằng chứng rằng có thể ném nó vào tù trong một khoảng thời gian rất dài mà không được bất kỳ hình thức khoan hồng nào thì hắn có chút sợ sệt. Huy liền nhồi thêm một chiêu không thèm quan tâm tới tin tức đó và đe doạ rằng có thể dùng bạo lực trong tù với hắn thì hắn ngoan ngoãn khai ra tất cả. Có vẻ sự không nghe hiểu tiếng địa phương khiến hắn không thể giao tiếp và luôn bị tra tấn trong tù. Điều kiện được đảm bảo an toàn và về nước bình an lại là điều kiện tốt nhất với hắn hiện nay.
Sau khi lấy được thông tin trông Huy khá thẫn thờ trước khi ra khỏi phòng thẩm vấn Huy nói với Mạnh:
- Anh có thể đừng nòi với Nguyệt không? Có thể hợp tác với em không ạ?
- Lý do?
- Em đã nói rồi.
- Không đủ lý do để anh giữ im lặng một chuyện lớn thế này với Nguyệt.
- Không phải anh không muốn Nguyệt buồn sao ạ?
- Đúng nhưng anh cũng không muốn làm việc mà Nguyệt ghét nhất.
- Em sẽ dùng cả tính mạng của em để đảm bảo với anh việc giấu Nguyệt này là để đảm bảo cho cô ấy được an toàn. Và ngay khi có điều gì đó của chuyện này khiến Nguyệt gặp nguy hiểm em sẽ nói với anh đầu tiên và thú nhận toàn bộ tội lỗi với Nguyệt.
Trước lời hứa đanh thép của Huy, Mạnh cũng chẳng biết phải nói sao nhưng ánh mắt của Huy khiến anh khó lòng từ chối. Suy nghĩ một chút thì Huy cũng là một người luôn nghe lời Nguyệt nhưng lần này lại dùng mọi giá để giấu Nguyệt thì chắc chắn có một điều gì đó còn quan trọng hơn sự giận dữ của Nguyệt khi bị lừa dối. Dù biết Huy chắc chắn không thể để Nguyệt bị thương thì Mạnh vẫn phải đe doạ.
- Lần này anh chấp nhận nhưng nếu có bất cứ chuyện gì thì anh phải là người đầu tiên được biết.
- Dạ đương nhiên. – Huy mừng rỡ vội vàng đồng ý.
- Ngoài ra, phải nói ngay cho Nguyệt biết nếu mọi thứ vượt khỏi tầm kiểm soát.
- Em đảm bảo.
Có được lời hứa của Huy, Mạnh mới gật đầu đồng ý hợp tác để che giấu chuyện tên xúi giục phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.