Chương 83: Chương Cuối
Meili
18/07/2013
Mai Mai đi ra cổng.
- Chị dâu. – Alice từ mở cửa xe. – Chị vào đi. Hôm nay em có trách nhiệm đưa chị đi.
- Đi đâu?
Alice nháy mắt:
- Chị cứ lên xe đi.
Alice lái xe đưa Mai Mai đến trung tâm thương mại, là chỗ lần trước Nhất Bảo và Mai Mai đã đến ăn. Lúc đó Nhất Bảo vẫn còn là Jimmy.
Alice kéo tay Mai Mai, đưa cô đến thẳng cái thang máy. Alice bấm tầng cao nhất, khi cửa thang máy chuẩn bị đóng lại thì Alice bước ra. Mai Mai chỉ kịp nhìn thấy Alice cười tươi rói, giơ tay tạm biệt mình.
- Chưa lên đến tầng cao nhất thì chị không được đi xuống đâu đấy.
Mấy chục tầng lận. Alice cho mình lên sân thượng làm gì chứ?
Thang máy dừng lại rồi, Mai Mai bước ra. Cô thấy nổi da gà, hành lang đèn bật sáng chưng nhưng dù sao thì trời cũng tối rồi, trên này lại không một bóng người. Mai Mai thấy cánh cửa đi ra sân để mở.
Alice đưa mình đến đây, chắc Nhất Bảo đang đợi mình ở đây.
Mai Mai từ từ bước lại gần cửa, bên ngoài tối om. Rồi đèn hành lang sau lưng cô phụt tắt, cùng lúc đó, mặt sân trước mặt cô bừng sáng, những bóng đèn vàng dưới mặt đất như những ngọn nến đồng loạt chiếu sáng, chỉ để chừa lại một khoảng trống tạo thành con đường đi cho Mai Mai. Mai Mai nhìn theo con đường này đến giữa sân thì nó mở rộng ra hai bên. Nhìn kĩ hơn thì thấy một hình trái tim được tạo bởi những bóng đèn vàng như những ngọn nến lung linh.
Mai Mai bước đi… đến trung tâm của trái tim… Nhất Bảo.
Mai Mai mỉm cười với anh.
Nhất Bảo trong bộ vest trắng, nhìn anh đẹp như thiên thần. Nhất Bảo quỳ một chân trước mặt Mai Mai, hai tay từ từ mở chiếc hộp nhỏ:
- Mai Mai, hãy để anh được chăm sóc cho em, chúng mình sẽ cùng nhau xây dựng một gia đình. Đồng ý lấy anh nhé!
Khóe mắt Mai Mai long lanh, cô cười hạnh phúc… gật đầu:
- Em đồng ý.
Niềm hạnh phúc hân hoan tràn ngập khắp không gian. Trái tim hai người giờ đây đã hòa làm một, những vết thương lòng trong quá khứ đã được khỏa lấp. Bao sóng gió họ đã vượt qua, bất chấp khoảng cách không gian, thời gian, họ đã về bên nhau, vì ở hai người luôn có... một tình yêu.
********
Anh giấu giếm tình yêu của mình với em… chỉ vì anh là xã hội đen.
Anh từ chối tình cảm của em đối với anh… chỉ vì anh là xã hội đen.
Vì anh là xã hội đen nên anh bỏ em ra đi không nói một lời.
… Anh nghĩ rằng em sẽ hạnh phúc nếu không quen anh – một xã hội đen.
Anh không biết rằng hạnh phúc với em là có anh ở bên và em được bên anh.
Em yêu anh vì anh là… anh.
Em yêu anh… Yêu… chỉ đơn giản là yêu
Nếu đã là như vậy thì…
Anh là xã hội đen thì đã sao?
- Chị dâu. – Alice từ mở cửa xe. – Chị vào đi. Hôm nay em có trách nhiệm đưa chị đi.
- Đi đâu?
Alice nháy mắt:
- Chị cứ lên xe đi.
Alice lái xe đưa Mai Mai đến trung tâm thương mại, là chỗ lần trước Nhất Bảo và Mai Mai đã đến ăn. Lúc đó Nhất Bảo vẫn còn là Jimmy.
Alice kéo tay Mai Mai, đưa cô đến thẳng cái thang máy. Alice bấm tầng cao nhất, khi cửa thang máy chuẩn bị đóng lại thì Alice bước ra. Mai Mai chỉ kịp nhìn thấy Alice cười tươi rói, giơ tay tạm biệt mình.
- Chưa lên đến tầng cao nhất thì chị không được đi xuống đâu đấy.
Mấy chục tầng lận. Alice cho mình lên sân thượng làm gì chứ?
Thang máy dừng lại rồi, Mai Mai bước ra. Cô thấy nổi da gà, hành lang đèn bật sáng chưng nhưng dù sao thì trời cũng tối rồi, trên này lại không một bóng người. Mai Mai thấy cánh cửa đi ra sân để mở.
Alice đưa mình đến đây, chắc Nhất Bảo đang đợi mình ở đây.
Mai Mai từ từ bước lại gần cửa, bên ngoài tối om. Rồi đèn hành lang sau lưng cô phụt tắt, cùng lúc đó, mặt sân trước mặt cô bừng sáng, những bóng đèn vàng dưới mặt đất như những ngọn nến đồng loạt chiếu sáng, chỉ để chừa lại một khoảng trống tạo thành con đường đi cho Mai Mai. Mai Mai nhìn theo con đường này đến giữa sân thì nó mở rộng ra hai bên. Nhìn kĩ hơn thì thấy một hình trái tim được tạo bởi những bóng đèn vàng như những ngọn nến lung linh.
Mai Mai bước đi… đến trung tâm của trái tim… Nhất Bảo.
Mai Mai mỉm cười với anh.
Nhất Bảo trong bộ vest trắng, nhìn anh đẹp như thiên thần. Nhất Bảo quỳ một chân trước mặt Mai Mai, hai tay từ từ mở chiếc hộp nhỏ:
- Mai Mai, hãy để anh được chăm sóc cho em, chúng mình sẽ cùng nhau xây dựng một gia đình. Đồng ý lấy anh nhé!
Khóe mắt Mai Mai long lanh, cô cười hạnh phúc… gật đầu:
- Em đồng ý.
Niềm hạnh phúc hân hoan tràn ngập khắp không gian. Trái tim hai người giờ đây đã hòa làm một, những vết thương lòng trong quá khứ đã được khỏa lấp. Bao sóng gió họ đã vượt qua, bất chấp khoảng cách không gian, thời gian, họ đã về bên nhau, vì ở hai người luôn có... một tình yêu.
********
Anh giấu giếm tình yêu của mình với em… chỉ vì anh là xã hội đen.
Anh từ chối tình cảm của em đối với anh… chỉ vì anh là xã hội đen.
Vì anh là xã hội đen nên anh bỏ em ra đi không nói một lời.
… Anh nghĩ rằng em sẽ hạnh phúc nếu không quen anh – một xã hội đen.
Anh không biết rằng hạnh phúc với em là có anh ở bên và em được bên anh.
Em yêu anh vì anh là… anh.
Em yêu anh… Yêu… chỉ đơn giản là yêu
Nếu đã là như vậy thì…
Anh là xã hội đen thì đã sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.