Chương 22
Túy Tiểu Tiên
17/11/2015
"Anh, hôm nay liền ngoan ngoãn nghe theo em đi! ~ anh cứ nhắm mắt lại hưởng thụ cho tốt là được."
Đánh nhau kịch liệt một phen cả hai người mồ hôi đầm đìa sau đó nằm thẳng lưng trên giường cho bay hết mồ hôi đi. Thấy Triệu Phương Nghị lấy áo sơ mi lau qua quýt liền muốn ngủ, kiểu đối phó như vậy Điền Mật Nhi không thể nào chịu nổi, không quen như vậy nhưng chủ yếu là trời đã tối rồi. Không cần nhìn cũng biết dáng vẻ của chính mình hiện tại có bao nhiêu quyến rũ, câu hồn đoạt phách nên không biết người này có yên tâm để cô mang cái dáng vẻ này đến nhà vệ sinh để rửa ráy cho sạch sẽ hay không.
Quả nhiên, vừa nghe thấy cô nói muốn đi ra ngoài, Triệu Phương Nghị liền mặc quần vào, đeo thắt lưng quân dụng lên vừa vặn ghìm chặt bốn khối cơ bụng.
"Em vẫn còn đi được! Xem ra vẫn chưa mệt mỏi lắm, về sau sẽ không cho em cầu xin tha thứ, thay vì để cho em mò mẫm giày vò không bằng hầu hạ anh nhiều hơn một chút!"
Vào lúc này người thông minh đương nhiên là nhận ra có người đang muốn kheo thành tựu của mình rồi, Điền Mật Nhi liền dán người vào, lấy lòng nói: " Ông xã tốt nhất! !"
Triệu Phương Nghị dùng xong rồi liền một cước đá văng ra, lại quay về về vơi chuẩn mực ban đầu của mình: "Đứng thẳng lên! Cứ như không có xương vậy, có gì cứ nói!"
Điền Mật Nhi dẩu môi lên, chán ghét! Người ta bị anh văng lên vật xuống mệt chết đi được làm sao mà giống như anh lên núi xuống biển mắt cũng không chớp một cái! Em là người đấy! Còn là cô gái nhỏ nữa đấy!
Sửa sang xong quần áo liền cảm giác được hai chân như nhũn ra, đây chính là di chứng sau khi trải qua kích tình cao triều khi cả thể xác và tinh thần đều thấy vui sướng, mặt thì đỏ mắt thì kiều mị, cả người cũng không còn chút sức lực nào. Bên trên quần lót nhỏ cũng dính đầy tinh hoa của anh mới vừa rồi bị rót sâu vào trong cơ thể, khẽ động một chút liền thấy dinh dính nếu không rửa sạch sẽ thì khi chảy ra sẽ rất khó chịu.
Từ trong túi hành lý lấy ra một cái quần lót, người kia chắc là không đổi rồi nên cũng chỉ lấy cho anh một cái áo sơ mi khác, cái áo vừa rồi chắc là không mặc được rồi, nhăn nhúm như vậy người ta nhìn một cái cũng biết chuyện gì đã xảy ra.
Triệu Phương Nghị thấy cô đi đứng lảo đảo liền âm thầm hả hê khẽ cong khóe môi lên, có thể làm cho người phụ nữ của mình hài lòng chính là niềm tự hào của đàn ông. Nên đưa tay trái ra dùng chút hơi sức đưa Điền Mật Nhi đi tới phòng tắm.
Mọi người trên toa xe hầu hết đều đã ngủ rồi nên trên lối đi nhỏ hẹp và phòng tắm cũng không người, lại có Triệu Phương Nghị canh giữ ở cửa cho nên Điền Mật Nhi có thể cẩn thận tẩy rửa sạch sẽ. Sau đó lại giúp Triệu Phương Nghị lau chùi, trên mặt anh tràn đầy vẻ không tình nguyện ở vòi nước nhỏ tắm rửa một bận. Điền Mật Nhi lại lấy xà phòng thơm để giặt sạch quần lót và áo sơ mi, trực tiếp cho vào trong túi ni lông, trên tàu không có chỗ để phơi rồi để đến nơi rồi sẽ xử lý sau.
Mân mê một hồi, cảm giác tê dại cũng đã giảm, Điền Mật Nhi cũng không còn cảm thấy mệt mỏi như lúc đầu nữa, hai người quay trở lại toa xe. Liền nhìn thấy nhân viên của tàu đang đứng cùng một đôi nam nữ ở cửa toa tàu, nhân viên phục vụ nói bọn họ là hành khách mua vé bổ sung, sợ hai người bên trong có đồ gì quý trọng mới đứng ở đó không dám đi vào. Có thể nằm giường mềm cho thấy bọn họ cũng là người có quan hệ, cũng không phải là người có thể đắc tội được.
Cô gái có vẻ thật không bình tĩnh, hình như còn trừng mắt nhìn hai người bọn họ một cái còn người đàn ông thì điềm đạm hơn, Điền Mật Nhi không có tâm tình, cũng cảm thấy không cần thiết phải để ý tới bọn họ, sửa sang xong quần áo và đồ dùng liền nằm lên trên giường ngủ mất.
Buổi sáng Điền Mật Nhi cũng không thức dậy sớm, sau khi thi tốt nghiệp trung học thì trên căn bản ngày ngày cô đều ngủ nướng, trên đời này không có hạnh phúc nào bằng được ngủ thẳng một giấc đến khi tự nhiên tỉnh lại. Chỉ có điều tạp âm quá ồn, cô ngủ không sâu, chỉ mơ mơ màng màng nghe thấy Triệu Phương Nghị bên tai cô nói là đi mua điểm tâm, cô phải chú ý an toàn một chút. Mơ hồ đáp trả anh sau đó lại quay đầu vào bên trong ngủ tiếp, bàn tay nhỏ bé còn rất cảnh giác cho vào dưới gối, siết chặt lấy cái túi nhỏ chứa tài sản của bọn họ.
Triệu Phương Nghị đi nhanh về nhanh, mua về món trứng sốt cà chua và đậu phụ khô xào tiêu, thật ra thì anh muốn ăn thịt hơn, nhưng hai người phụ nữ trong nhà rất coi trọng dưỡng sinh, bữa ăn sáng lấy dinh dưỡng làm chủ. Cũng sợ cô ăn không vô, ngày hôm qua lại ngủ không ngon, thời tiết nóng như vậy không ăn gì cũng không được.
Thấy anh trở lại, Điền Mật Nhi thoải mái duỗi lưng một cái, cảm giác được xương cốt tê tê dại dại vừa khó chịu lại vừa thoải mái. Mang cái đầu vẫn còn đang mơ màng đi rửa mặt, nước rất mát làm cho tinh thần của cô sảng khoái không ít. Tối ngày hôm qua lại ‘ tính ’ phúc như vậy, trên người xem ra vẫn còn đọng lại chút dư âm khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm ướt át mềm mại như nước, vốn đã có nhan sắc hiện tại lại càng thêm hấp dẫn con mắt của người khác. Chính cô cũng không phát giác ra, sớm đã qua thời tuổi trẻ ngây thơ rồi, lại một lòng nhào vào trên người của Triệu Phương Nghị, đối với chung quanh cũng không chú ý đến.
Triệu Phương Nghị trong lòng thấy không vui, từ xa đã nhìn thấy dáng vẻ cười kiều mị quyến rũ, hấp dẫn các ánh mắt của các đại lão gia. Mới vừa rồi còn nghĩ ở bên trong toa xe còn có hai người đang ngủ, tính toán ăn điểm tâm ở cái bàn trên lối đi nhỏ nhưng hiện tại anh lại đem đồ ăn chuyển trở về trên giường nằm rồi.
Điền Mật Nhi vừa húp cháo với rau trộn, đây là loại rau trộn mà Triệu Phương Nghị vẫn rất thích ăn. Nguyên liệu chủ yếu là cải bắp cộng thêm tám loại phụ liệu nữa như: hoa cúc vàng, măng đào vào mùa đông, nấm mèo, trà can, cà rốt thái sợi, rau khô thái nhỉ, tàu hủ ky, vừng trắng. Điền Mật Nhi làm món rau trộn này rất ngon, bởi vì cô còn cho thêm cá bạc nhỏ vào khiến món rau trộn này khi ăn hương vị thơm ngon hơn rất nhiều.
Mang theo món ngày lên trên tàu ngày hôm qua đã ăn một bữa nên cá bạc nhỏ ở bên trong đã bị Triệu Phương Nghị nhặt sạch nhìn thấy còn sót lại một con Điền Mật Nhi liền gắp lên đưa đến khóe miệng của Triệu Phương Nghị.
Triệu Phương Nghị cau mày, dùng đũa muốn gắp lấy, Điền Mật Nhi nũng nịu mở miệng dụ dỗ để cho anh phải há miệng ra. Triệu Phương Nghị nhìn chung quanh một chút, thấy không có ai chú ý thì lúc này mới há miệng ra ‘ A ’ một cái cho miếng cá vào miệng, dáng vẻ không được tự nhiên lắm.
Điền Mật Nhi cười cong mắt lên, bê chén cháo lên húp thì liền thấy một đôi đũa đưa qua trong chén của cô có thêm một miếng trứng gà. Điền Mật Nhi nhìn anh vẫn là một bộ dáng cương trực liêm chính như cũ không hề thay đổi.
Thật là không được tự nhiên! ! Anh như vậy cũng thật đáng yêu, ha ha! ! Làm cho người ta thật muốn trêu chọc nhiều thêm một chút! !
Đánh nhau kịch liệt một phen cả hai người mồ hôi đầm đìa sau đó nằm thẳng lưng trên giường cho bay hết mồ hôi đi. Thấy Triệu Phương Nghị lấy áo sơ mi lau qua quýt liền muốn ngủ, kiểu đối phó như vậy Điền Mật Nhi không thể nào chịu nổi, không quen như vậy nhưng chủ yếu là trời đã tối rồi. Không cần nhìn cũng biết dáng vẻ của chính mình hiện tại có bao nhiêu quyến rũ, câu hồn đoạt phách nên không biết người này có yên tâm để cô mang cái dáng vẻ này đến nhà vệ sinh để rửa ráy cho sạch sẽ hay không.
Quả nhiên, vừa nghe thấy cô nói muốn đi ra ngoài, Triệu Phương Nghị liền mặc quần vào, đeo thắt lưng quân dụng lên vừa vặn ghìm chặt bốn khối cơ bụng.
"Em vẫn còn đi được! Xem ra vẫn chưa mệt mỏi lắm, về sau sẽ không cho em cầu xin tha thứ, thay vì để cho em mò mẫm giày vò không bằng hầu hạ anh nhiều hơn một chút!"
Vào lúc này người thông minh đương nhiên là nhận ra có người đang muốn kheo thành tựu của mình rồi, Điền Mật Nhi liền dán người vào, lấy lòng nói: " Ông xã tốt nhất! !"
Triệu Phương Nghị dùng xong rồi liền một cước đá văng ra, lại quay về về vơi chuẩn mực ban đầu của mình: "Đứng thẳng lên! Cứ như không có xương vậy, có gì cứ nói!"
Điền Mật Nhi dẩu môi lên, chán ghét! Người ta bị anh văng lên vật xuống mệt chết đi được làm sao mà giống như anh lên núi xuống biển mắt cũng không chớp một cái! Em là người đấy! Còn là cô gái nhỏ nữa đấy!
Sửa sang xong quần áo liền cảm giác được hai chân như nhũn ra, đây chính là di chứng sau khi trải qua kích tình cao triều khi cả thể xác và tinh thần đều thấy vui sướng, mặt thì đỏ mắt thì kiều mị, cả người cũng không còn chút sức lực nào. Bên trên quần lót nhỏ cũng dính đầy tinh hoa của anh mới vừa rồi bị rót sâu vào trong cơ thể, khẽ động một chút liền thấy dinh dính nếu không rửa sạch sẽ thì khi chảy ra sẽ rất khó chịu.
Từ trong túi hành lý lấy ra một cái quần lót, người kia chắc là không đổi rồi nên cũng chỉ lấy cho anh một cái áo sơ mi khác, cái áo vừa rồi chắc là không mặc được rồi, nhăn nhúm như vậy người ta nhìn một cái cũng biết chuyện gì đã xảy ra.
Triệu Phương Nghị thấy cô đi đứng lảo đảo liền âm thầm hả hê khẽ cong khóe môi lên, có thể làm cho người phụ nữ của mình hài lòng chính là niềm tự hào của đàn ông. Nên đưa tay trái ra dùng chút hơi sức đưa Điền Mật Nhi đi tới phòng tắm.
Mọi người trên toa xe hầu hết đều đã ngủ rồi nên trên lối đi nhỏ hẹp và phòng tắm cũng không người, lại có Triệu Phương Nghị canh giữ ở cửa cho nên Điền Mật Nhi có thể cẩn thận tẩy rửa sạch sẽ. Sau đó lại giúp Triệu Phương Nghị lau chùi, trên mặt anh tràn đầy vẻ không tình nguyện ở vòi nước nhỏ tắm rửa một bận. Điền Mật Nhi lại lấy xà phòng thơm để giặt sạch quần lót và áo sơ mi, trực tiếp cho vào trong túi ni lông, trên tàu không có chỗ để phơi rồi để đến nơi rồi sẽ xử lý sau.
Mân mê một hồi, cảm giác tê dại cũng đã giảm, Điền Mật Nhi cũng không còn cảm thấy mệt mỏi như lúc đầu nữa, hai người quay trở lại toa xe. Liền nhìn thấy nhân viên của tàu đang đứng cùng một đôi nam nữ ở cửa toa tàu, nhân viên phục vụ nói bọn họ là hành khách mua vé bổ sung, sợ hai người bên trong có đồ gì quý trọng mới đứng ở đó không dám đi vào. Có thể nằm giường mềm cho thấy bọn họ cũng là người có quan hệ, cũng không phải là người có thể đắc tội được.
Cô gái có vẻ thật không bình tĩnh, hình như còn trừng mắt nhìn hai người bọn họ một cái còn người đàn ông thì điềm đạm hơn, Điền Mật Nhi không có tâm tình, cũng cảm thấy không cần thiết phải để ý tới bọn họ, sửa sang xong quần áo và đồ dùng liền nằm lên trên giường ngủ mất.
Buổi sáng Điền Mật Nhi cũng không thức dậy sớm, sau khi thi tốt nghiệp trung học thì trên căn bản ngày ngày cô đều ngủ nướng, trên đời này không có hạnh phúc nào bằng được ngủ thẳng một giấc đến khi tự nhiên tỉnh lại. Chỉ có điều tạp âm quá ồn, cô ngủ không sâu, chỉ mơ mơ màng màng nghe thấy Triệu Phương Nghị bên tai cô nói là đi mua điểm tâm, cô phải chú ý an toàn một chút. Mơ hồ đáp trả anh sau đó lại quay đầu vào bên trong ngủ tiếp, bàn tay nhỏ bé còn rất cảnh giác cho vào dưới gối, siết chặt lấy cái túi nhỏ chứa tài sản của bọn họ.
Triệu Phương Nghị đi nhanh về nhanh, mua về món trứng sốt cà chua và đậu phụ khô xào tiêu, thật ra thì anh muốn ăn thịt hơn, nhưng hai người phụ nữ trong nhà rất coi trọng dưỡng sinh, bữa ăn sáng lấy dinh dưỡng làm chủ. Cũng sợ cô ăn không vô, ngày hôm qua lại ngủ không ngon, thời tiết nóng như vậy không ăn gì cũng không được.
Thấy anh trở lại, Điền Mật Nhi thoải mái duỗi lưng một cái, cảm giác được xương cốt tê tê dại dại vừa khó chịu lại vừa thoải mái. Mang cái đầu vẫn còn đang mơ màng đi rửa mặt, nước rất mát làm cho tinh thần của cô sảng khoái không ít. Tối ngày hôm qua lại ‘ tính ’ phúc như vậy, trên người xem ra vẫn còn đọng lại chút dư âm khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm ướt át mềm mại như nước, vốn đã có nhan sắc hiện tại lại càng thêm hấp dẫn con mắt của người khác. Chính cô cũng không phát giác ra, sớm đã qua thời tuổi trẻ ngây thơ rồi, lại một lòng nhào vào trên người của Triệu Phương Nghị, đối với chung quanh cũng không chú ý đến.
Triệu Phương Nghị trong lòng thấy không vui, từ xa đã nhìn thấy dáng vẻ cười kiều mị quyến rũ, hấp dẫn các ánh mắt của các đại lão gia. Mới vừa rồi còn nghĩ ở bên trong toa xe còn có hai người đang ngủ, tính toán ăn điểm tâm ở cái bàn trên lối đi nhỏ nhưng hiện tại anh lại đem đồ ăn chuyển trở về trên giường nằm rồi.
Điền Mật Nhi vừa húp cháo với rau trộn, đây là loại rau trộn mà Triệu Phương Nghị vẫn rất thích ăn. Nguyên liệu chủ yếu là cải bắp cộng thêm tám loại phụ liệu nữa như: hoa cúc vàng, măng đào vào mùa đông, nấm mèo, trà can, cà rốt thái sợi, rau khô thái nhỉ, tàu hủ ky, vừng trắng. Điền Mật Nhi làm món rau trộn này rất ngon, bởi vì cô còn cho thêm cá bạc nhỏ vào khiến món rau trộn này khi ăn hương vị thơm ngon hơn rất nhiều.
Mang theo món ngày lên trên tàu ngày hôm qua đã ăn một bữa nên cá bạc nhỏ ở bên trong đã bị Triệu Phương Nghị nhặt sạch nhìn thấy còn sót lại một con Điền Mật Nhi liền gắp lên đưa đến khóe miệng của Triệu Phương Nghị.
Triệu Phương Nghị cau mày, dùng đũa muốn gắp lấy, Điền Mật Nhi nũng nịu mở miệng dụ dỗ để cho anh phải há miệng ra. Triệu Phương Nghị nhìn chung quanh một chút, thấy không có ai chú ý thì lúc này mới há miệng ra ‘ A ’ một cái cho miếng cá vào miệng, dáng vẻ không được tự nhiên lắm.
Điền Mật Nhi cười cong mắt lên, bê chén cháo lên húp thì liền thấy một đôi đũa đưa qua trong chén của cô có thêm một miếng trứng gà. Điền Mật Nhi nhìn anh vẫn là một bộ dáng cương trực liêm chính như cũ không hề thay đổi.
Thật là không được tự nhiên! ! Anh như vậy cũng thật đáng yêu, ha ha! ! Làm cho người ta thật muốn trêu chọc nhiều thêm một chút! !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.