Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ

Chương 317: Hình phạt của người đàn ông (1)

Sơn Nguyệt

08/01/2025

Thẩm Nghiên hoàn toàn không biết chuyện vừa xảy ra. Lúc nãy, cô cảm giác có ánh mắt nhìn mình, nhưng sau khi nói chuyện với Hoàng Nguyên Kiệt, anh trai của Hoàng Tuyết Vân xong, cô quay đầu lại thì không thấy ai, nên chỉ cho là mình bị ảo giác.

Cũng thật trùng hợp, vừa rồi Hoàng Tuyết Vân mới nói muốn giới thiệu anh trai cho cô, không ngờ khi đang ăn cơm lại gặp được người ta.

Thế là đành phải mời anh ta ngồi cùng.

Hoàng Tuyết Vân cũng rất ngại. Cô vừa mới biết Thẩm Nghiên đã kết hôn, nhưng cô đã giới thiệu Thẩm Nghiên với anh trai mình rồi. Tuy không nói tên, nhưng cô đã khen Thẩm Nghiên rất nhiều, hy vọng anh trai đừng để ý, nếu không sẽ rất xấu hổ.

Nhưng rõ ràng là anh trai cô ấy đã để ý rồi. Sau khi ngồi xuống, mọi người giới thiệu lẫn nhau, Hoàng Nguyên Kiệt cơ bản đã chắc chắn đây chính là cô gái mà em gái muốn giới thiệu cho mình.

Phải nói là ngoại hình của cô hoàn toàn đúng gu của anh ta, còn những thứ khác, anh ta đều có thể nhượng bộ vì nhan sắc.

Nhưng sau khi nhận ra ý của đối phương, Thẩm Nghiên liền thẳng thắn nói mình đã kết hôn. Nghe cô nói vậy, mọi người có mặt đều hiểu.

Sau đó, mọi người ăn cơm trong bầu không khí khá hòa hợp, chỉ là sắc mặt Hoàng Nguyên Kiệt có chút ngại ngùng.

Gần ăn xong, Thẩm Nghiên mới chợt nhớ ra mình quên mất chuyện gì. Nhìn Hoàng Nguyên Kiệt bên cạnh, cô không khỏi thấy hơi áy náy.

Cô quên mất Lục Tuân còn đang đợi cô mang cơm đến bệnh viện!!!

Lại nhìn bản thân vừa rồi còn trò chuyện rôm rả với người ta, cô không ngồi yên được nữa.



Thế là cô vội vàng ăn thêm vài miếng, ăn xong liền đứng dậy nói: "À đúng rồi, tôi nhớ ra tôi chưa mang cơm cho chồng tôi, tôi đi mua thêm mấy món nữa, mọi người cứ ăn tiếp nhé!"

Nói xong, cô liền đến quầy gọi món.

Thấy Thẩm Nghiên rời đi, Hoàng Nguyên Kiệt mới nhìn em gái mình với vẻ u oán.

"Tiểu Vân à, em xem em làm chuyện gì thế này!" Anh ta còn chưa kịp bắt đầu yêu đã thất tình rồi!

Đối phương trông còn nhỏ như vậy mà đã kết hôn rồi.

Thật vô lý!

Nghĩ đến đây, anh ta tức đến mức đau cả tim gan phèo phổi. Một cô gái tốt như vậy mà lại kết hôn sớm thế.

Anh ta không còn cơ hội nào nữa.

Dù sao thì vừa rồi Thẩm Nghiên đã nói là hôn nhân quân nhân.

Hoàng Nguyên Kiệt trực tiếp từ bỏ.



"Anh, em xin lỗi anh. Vậy bây giờ anh cứ tiếp tục ế cùng em đi!"

Như vậy cũng có người bầu bạn, đỡ phải lúc nào bị giục cưới cũng chỉ có một mình cô.

Hoàng Nguyên Kiệt: "..."

Thẩm Nghiên nhanh chóng mua thêm mấy món, đóng gói xong liền chào tạm biệt Hoàng Tuyết Vân, rồi đi thẳng đến bệnh viện.

Đến bệnh viện, vừa mở cửa phòng bệnh, Thẩm Nghiên đã cảm thấy bầu không khí trong phòng không đúng lắm.

Trần Bình đã dẫn Lục Cẩn Dương ra ngoài ăn cơm rồi, lúc này trong phòng chỉ có một mình Lục Tuân. Người đàn ông này cứ ngồi im bên cửa sổ, nghe thấy tiếng động cũng không quay đầu lại.

Chỉ nhìn bóng lưng thôi, Thẩm Nghiên cũng có thể nhận ra đối phương dường như muốn thể hiện điều gì đó?

Nhưng lúc này, cô không suy nghĩ nhiều, mà chỉ nói với vẻ hơi áy náy: "Xin lỗi nhé, anh đói lắm rồi phải không? Trưa nay em đi ăn cơm với bạn, quên mất mua đồ ăn nấu cơm cho anh, nên em mua tạm mấy món ở nhà hàng quốc doanh, anh ăn thử xem."

Nhưng sau khi cô nói xong, Lục Tuân vẫn không lên tiếng.

Thẩm Nghiên đặt hộp cơm xuống, rồi đi đến bên cửa sổ. Lúc này, cô mới phát hiện không biết từ lúc nào Lục Tuân đã ngồi trên xe lăn. Cô ngồi xổm xuống bên cạnh xe lăn, rồi nhìn thẳng vào mắt người đàn ông.

Đôi mắt ấy chứa đầy lửa giận, tuy chỉ nhìn cô không nói gì, nhưng Thẩm Nghiên cảm nhận được người đàn ông này đang tức giận, thậm chí còn có chút tủi thân?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook