Chương 92: Giận
Đan Hy
11/10/2024
Trạch Hựu thấy sếp hôm nay không được vui, vậy cho nên cũng không dám lại gần,chứ nếu không thì sẽ bị chửi cho xem .Vừa mới đi công tác về mà lại khó ở như thế này rồi sao, không biết là ở nhà đã xảy ra chuyện gì rồi nữa,càng nghĩ thì lại càng mệt đầu mỗi ngày đi làm điều phải xem sắc mặt,Trạch Hựu anh sắp phát điên luôn rồi ..
[ Alo Cận Đông cuối tuần này là sinh nhật tao,mày nhớ đến đó. ].
[àm .].
[ Ai chọc giận mày hả sao giọng nói lạnh băng vậy. ]
[ Không có,tao lúc nào mà chẳng như vậy chứ .]
[ Ừm nhớ rủ Kiều Ân đến luôn .].
[ừm,tao cúp máy đây ]
Nói xong Cận Đông cũng cúp máy, rồi quăng điện thoại xuống bàn ..
Cận Đông thở dài rồi ngã người ra sau ghế, cảm thấy quá là mệt mỏi,với lại cũng tức nữa, không ngờ Kiều Ân lại làm như vậy với anh,anh cũng không muốn tin đâu nhưng mà hình ảnh nó đã phơi bày ở trước mắt của mình rồi .
Vả lại dạo gần đây tiền trong tài khoản cũng bị chuyển đi khá nhiều, dám không chừng thì Kiều Ân lại lấy tiền của anh đi bao nuôi đàn ông đây mà, trước kia cũng thế và bây giờ cũng như vậy ư ..
Càng nghĩ thì càng lại tức giận thêm .
'Sếp tối nay có hẹn với đối tác "
"Tôi thấy sếp không khoẻ,hay là tôi đi cùng với giám đốc .
" Tôi có chỗ nào không khoẻ chứ nhảm nhí "
" Chuẩn bị hồ sơ đi ."
" Vâng ..
Sau đó thì Trạch Hựu liền chạy ra ngoài,anh đã chuẩn bị hồ sơ xong hết rồi. . Nhưng mà vẫn phải ra ngoài,chứ nếu mà ở lại thì sẽ bị chửi cho mà xem ..
_@@##
Kiều Ân ở trong phòng buồn chán quá cho nên đành mở tivi lên xem.
Không muốn ăn, nhưng mà bản thân lại thao thúc cô muốn ăn, đến chính bản thân mình cũng chẳng hiểu được nữa.
Điện thoại cũng không thấy đâu nữa,dám không chừng đã bị anh ấy đem đi giấu mất rồi .
Kiều Ân lại tủ tìm gần nửa tiếng nhưng mà chẳng thấy người đâu cả. ..
Kiều Ân ngồi ở cuối giường, cô lúc này cũng chỉ biết xem tivi mà thôi .
Cạch. ".
' Thiếu phu nhân tôi đem đồ ăn cho cô nè.
" Bánh canh
"Ừm."
" Cái này là bên nhà chính gửi đến,cô ăn đi cho nóng. "
" Cô ăn bánh canh đi,ăn rồi còn ăn món khác nữa.
Món gì vậy "
Là gà hấp. "
Phải nói là ông bà chủ rất thương cô đó. "
Um."
" Chanh Ni cô ở lại ăn với tôi đi,1 mình tôi ăn không hết đâu.
" Vâng ."
" Thiếu phu nhân,cô lại ghế sofa ngồi xuống đi."
" Ừm ." Kiều Ân gật đầu.
" Chanh Ni cô có thấy điện thoại của tôi ở đâu không ."
Có lúc sáng tôi dọn có thấy, nhưng mà nó đã hư rồi ."
" Để tôi nói với Chư Hề, để anh ta mua cho cô 1 cái ."
"Ừm, cám ơn cô nha ."
Không có gì đâu, thiếu phu nhân cô ăn nhiều vào,tôi thấy cô quá gầy ."
" Nhiều quá, tôi ăn từ từ. "
" Ở dưới nhà còn nhiều món lắm,cô ăn hết tôi đem cái khác lên."
" Cô đừng buồn nữa mà có buồn thì cứ ăn cho no đi,có như vậy thì tâm trạng mới thoải mái được. " .Chanh Ni vừa ăn vừa nói không ngừng .
"Um."
" Ở dưới còn có bánh ngọt trái cây nữa .
'Ừm,cô chia cho mọi người ăn cùng đi, tôi ăn không hết đâu,với lại không được ra khỏi phòng cho nên cũng không có tâm trạng "
' Thiếu phu nhân cô nói ngọt 1 chút thì cậu ấy sẽ hết giận mà chắc là cậu ấy ghen quá cho nên mới như vậy mà thôi ."
Nhưng mà anh ấy sau trước mà."
" Tôi biết là vậy, nhưng mà tính tình cậu ấy đã như vậy rồi . Nếu cô không xuống nước thì sẽ bị nhốt lại đó."
" Tôi mặc kệ anh ấy,
Chanh Ni đứng ở kẻ giữa cho nên cũng không biết phải làm sao luôn. ..
Kiều Ân thấy Chanh Ni ăn 1 cách ngon lành thì cô cũng ăn theo luôn,mà phải công nhận là đồ ăn rất là ngon.
Ngon quá đi. "
" Ừm,rất ngon. ".
Ăn xong thì Kiều Ân lại lăn ra nằm xuống. .
Cô không năn nỉ đâu,cô đâu có sai,đáng lẽ Cận Đông phải xin lỗi cô mới đúng .
Nằm 1 chút mà đã đến chiều rồi, Kiều Ân đứng dậy đi lại tủ lấy váy và khăn đi tăm.
Cô chọn đại 1 cái váy màu đen,dù sao thì bây giờ cô cũng chỉ ở trong phòng mà thôi,cho nên mặc kín hay hở thì cũng không phải là vấn đề nữa rồi .
Lát sau cô đi ra thì thấy trên bàn có mâm cơm rồi, cũng nhanh thật đấy mới ăn lúc nãy mà bây giờ giờ đã có cơm nữa rồi, ..
Lúc bấy Kiều Ân liền mở tivi lên xem,cô vừa xem vừa ăn cơm . Phải tranh thủ ăn nhanh 1 chút, chứ nếu không thì 1 lát nữa sẽ đụng mặt của Cận Đông nữa,bây giờ mà gặp nhau thì cũng chỉ có thể là cãi nhau mà thôi .
[ Alo Cận Đông cuối tuần này là sinh nhật tao,mày nhớ đến đó. ].
[àm .].
[ Ai chọc giận mày hả sao giọng nói lạnh băng vậy. ]
[ Không có,tao lúc nào mà chẳng như vậy chứ .]
[ Ừm nhớ rủ Kiều Ân đến luôn .].
[ừm,tao cúp máy đây ]
Nói xong Cận Đông cũng cúp máy, rồi quăng điện thoại xuống bàn ..
Cận Đông thở dài rồi ngã người ra sau ghế, cảm thấy quá là mệt mỏi,với lại cũng tức nữa, không ngờ Kiều Ân lại làm như vậy với anh,anh cũng không muốn tin đâu nhưng mà hình ảnh nó đã phơi bày ở trước mắt của mình rồi .
Vả lại dạo gần đây tiền trong tài khoản cũng bị chuyển đi khá nhiều, dám không chừng thì Kiều Ân lại lấy tiền của anh đi bao nuôi đàn ông đây mà, trước kia cũng thế và bây giờ cũng như vậy ư ..
Càng nghĩ thì càng lại tức giận thêm .
'Sếp tối nay có hẹn với đối tác "
"Tôi thấy sếp không khoẻ,hay là tôi đi cùng với giám đốc .
" Tôi có chỗ nào không khoẻ chứ nhảm nhí "
" Chuẩn bị hồ sơ đi ."
" Vâng ..
Sau đó thì Trạch Hựu liền chạy ra ngoài,anh đã chuẩn bị hồ sơ xong hết rồi. . Nhưng mà vẫn phải ra ngoài,chứ nếu mà ở lại thì sẽ bị chửi cho mà xem ..
_@@##
Kiều Ân ở trong phòng buồn chán quá cho nên đành mở tivi lên xem.
Không muốn ăn, nhưng mà bản thân lại thao thúc cô muốn ăn, đến chính bản thân mình cũng chẳng hiểu được nữa.
Điện thoại cũng không thấy đâu nữa,dám không chừng đã bị anh ấy đem đi giấu mất rồi .
Kiều Ân lại tủ tìm gần nửa tiếng nhưng mà chẳng thấy người đâu cả. ..
Kiều Ân ngồi ở cuối giường, cô lúc này cũng chỉ biết xem tivi mà thôi .
Cạch. ".
' Thiếu phu nhân tôi đem đồ ăn cho cô nè.
" Bánh canh
"Ừm."
" Cái này là bên nhà chính gửi đến,cô ăn đi cho nóng. "
" Cô ăn bánh canh đi,ăn rồi còn ăn món khác nữa.
Món gì vậy "
Là gà hấp. "
Phải nói là ông bà chủ rất thương cô đó. "
Um."
" Chanh Ni cô ở lại ăn với tôi đi,1 mình tôi ăn không hết đâu.
" Vâng ."
" Thiếu phu nhân,cô lại ghế sofa ngồi xuống đi."
" Ừm ." Kiều Ân gật đầu.
" Chanh Ni cô có thấy điện thoại của tôi ở đâu không ."
Có lúc sáng tôi dọn có thấy, nhưng mà nó đã hư rồi ."
" Để tôi nói với Chư Hề, để anh ta mua cho cô 1 cái ."
"Ừm, cám ơn cô nha ."
Không có gì đâu, thiếu phu nhân cô ăn nhiều vào,tôi thấy cô quá gầy ."
" Nhiều quá, tôi ăn từ từ. "
" Ở dưới nhà còn nhiều món lắm,cô ăn hết tôi đem cái khác lên."
" Cô đừng buồn nữa mà có buồn thì cứ ăn cho no đi,có như vậy thì tâm trạng mới thoải mái được. " .Chanh Ni vừa ăn vừa nói không ngừng .
"Um."
" Ở dưới còn có bánh ngọt trái cây nữa .
'Ừm,cô chia cho mọi người ăn cùng đi, tôi ăn không hết đâu,với lại không được ra khỏi phòng cho nên cũng không có tâm trạng "
' Thiếu phu nhân cô nói ngọt 1 chút thì cậu ấy sẽ hết giận mà chắc là cậu ấy ghen quá cho nên mới như vậy mà thôi ."
Nhưng mà anh ấy sau trước mà."
" Tôi biết là vậy, nhưng mà tính tình cậu ấy đã như vậy rồi . Nếu cô không xuống nước thì sẽ bị nhốt lại đó."
" Tôi mặc kệ anh ấy,
Chanh Ni đứng ở kẻ giữa cho nên cũng không biết phải làm sao luôn. ..
Kiều Ân thấy Chanh Ni ăn 1 cách ngon lành thì cô cũng ăn theo luôn,mà phải công nhận là đồ ăn rất là ngon.
Ngon quá đi. "
" Ừm,rất ngon. ".
Ăn xong thì Kiều Ân lại lăn ra nằm xuống. .
Cô không năn nỉ đâu,cô đâu có sai,đáng lẽ Cận Đông phải xin lỗi cô mới đúng .
Nằm 1 chút mà đã đến chiều rồi, Kiều Ân đứng dậy đi lại tủ lấy váy và khăn đi tăm.
Cô chọn đại 1 cái váy màu đen,dù sao thì bây giờ cô cũng chỉ ở trong phòng mà thôi,cho nên mặc kín hay hở thì cũng không phải là vấn đề nữa rồi .
Lát sau cô đi ra thì thấy trên bàn có mâm cơm rồi, cũng nhanh thật đấy mới ăn lúc nãy mà bây giờ giờ đã có cơm nữa rồi, ..
Lúc bấy Kiều Ân liền mở tivi lên xem,cô vừa xem vừa ăn cơm . Phải tranh thủ ăn nhanh 1 chút, chứ nếu không thì 1 lát nữa sẽ đụng mặt của Cận Đông nữa,bây giờ mà gặp nhau thì cũng chỉ có thể là cãi nhau mà thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.