Chương 16: Bánh kem
Mymyyouray (Chuối)
01/03/2017
Gần cuối màu đông,
đường phố bắt đầu bớt nhộn nhịp hơn, tuyết cũng dần tan ra và khí lạnh
bắt đầu giảm giần. Không khí của một tháng cận kề xuân nghe sao mà trong lạnh lạ thường.
Trường tôi sắp tới sẽ tổ chức cho học sinh thực hành làm bánh kem lấy điểm thi. Mấy hôm nay tôi đều quấn lấy dì Ayama để dì dạy cho tôi cách làm bánh kem . tay nghề của dì Ayama rất khéo, dì chỉ tôi tường tận tường bước một làm, chỗ nào không hiểu, dì sẽ nói chậm lại để tôi có thể lấy giấy bút ra ghi lại.
-Chỗ này, con để tay như thế này... phải rồi... bóp nhẹ nhẹ thôi để kem ra đều hơn...- Dì Ayama nắm lấy đôi bàn tay của tôi, ấn mạnh từng đốt ngón tay cho tôi quen với việc bóp kem ra , những lọn kem xoắn vào nhau trên chiếc bánh kem màu nâu trong thật đẹp mắt. Tôi đứng trên cái ghế nhỏ, thích thú nhìn chiếc bánh sắp ra hình thù của mình. Nhóc Ken đứng kế thỉnh thoảng nhìn từng cử chỉ của tôi, tay chân táy máy muốn thử, những lúc đó tôi sẽ đưa cho nó làm và sẽ đổi lại những cái chớp mắt ngạc nhiên của nó.
-Akari, nếu chị làm bánh kem xong nhớ cho em ăn thử nha . - Nó đề nghị nhìn tôi tha thiết nói, tôi không cưỡng lại đôi mắt to tròn long lanh ấy nên gật đầu thật mạnh, ngoéo tay hứa với nó, nó nhìn hai ngón tay tú giao nhau, mỉm cười thật tươi , tôi cũng cười cười xoa xoa đầu nó
--- ------ ------
Giờ ra chơi, lũ con gái chúng tôi tụ tập ở khuôn viên trường, Sakura cho chúng tôi thử bánh mà cậu ấy làm. Lúc cắn miếng bánh đó, vị mềm mềm xốp xốp lan tỏa trong khoang miệng, thêm mùi thơm của dâu tây làm cho tôi càng ngất ngây hơn. Tôi áo hức, ăn từng miếng từng miếng
-Ngon quá Sakura à... - Tôi ôm hai má, nhắm chặt mắt lại nhai nhồm nhoàm, Sakura nghe vậy thì vui vẻ, hối tôi ăn thêm, tôi nghe vậy gật đầu, càng chăm chút ăn hơn
-Tớ không biết tớ có làm được không nữa .... - Naoko thở dài nói, cậu ấy nhét một miệng bánh vào miệng rồi nhăn mày suy nghĩ
-Cái đó thì cậu còn phải lo sao, cậu chung nhóm với Chiharu và Rika mà sợ gì, hai cậu ấy là làm ngon nhất đấy ! - Tomoyo nhỏ nhẹ nói, cậu ấy mỉm cười, trân trọng ăn từng miếng bánh trên tay, đây là của Sakura lần đầu làm, cô bé không thể làm lãng phí được.
Tôi nhìn cả bọn vừa ăn vừa khen bánh của Sakura mà gật đầu liên tục tán thành. Quả thật bánh của Sakura làm rất ngon rất tốt, tôi ăn mà chả thấy ngấy một chút nào
-----
-Sao tụi mình không làm bánh kem hột gà kem sữa ? Nó cũng dễ làm đó -Lee nhìn Yamazaki đề nghị, cậu bạn đưa tay lên xoa cằm rồi đồng ý
-Syaoran nà !!! , huynh thấy kiểu trang trí này nhìn được không - Meiling giơ quyển tập chí đám cưới ra trước mặt Lee, đưa tay chỉ vào cái bánh kem ba tầng chỉ dùng để làm trong đám cưới. Lee thở dài nói khổ
-Meiling à... đây là kiểu bánh kem đám cưới mà..
-Thì sao chứ !! Meiling làm cho Syaoran mà - Rồi cô bé lạc vào giấc mơ do cô bé tạo ra, tôi nhìn khuôn mặt thỏa mãn của cô , đoán chắc cô bé đang ước mơ gì rồi. Tôi cười khổ nhìn Lee đồng tình, bắt gặp ánh mắt tôi nhìn sang, Lee đỏ mặt quay đi.
-Akari nè - Tomoyo nói - Cậu thích bánh gì nhất ?
-Hừm... -Người nào đó lắng tai lên nghe ngóng, tôi suy nghĩ một hồi rồi nói- Bánh hột gà kem sữa, hừm... thêm ít socola là ổn rồi. Tớ thích bánh đấy nhất mà ! - Tôi nói, đúng là vậy thật, đợt trước dì Ayama làm bánh hột gà kem sữa cho tôi và Ken ăn, hậu quả là sau đó vì ăn quá nhiều mà chúng tôi bị đau bụng rất nặng và bị cấm ăn bánh gato trong một thời gian... dài.
Lee nghe vậy, thoáng thở phào rồi nói với Yamazaki là quyết định làm bánh kem sữa hột gà.
Sakura giơ cuốn sách làm bánh ra trước mặt tôi và Tomoyo, nói rằng hay là làm bánh Socola, tôi từ chối cho ý kiến, tôi cũng thích món đó. Tomoyo cũng vậy. Tôi hỏi Sakura có định tặng ai không , Sakura nói rằng
-Mình sẽ tặng ba , anh hai, cô mitsuki, các bạn và... Anh Yukito - Nói tới đây cô bạn đỏ mặt cúi đầu. Tôi thấy vậy phá lên cười lớn, Sakura thẹn quá hóa giận đánh vào lưng tôi mấy cái mà tôi vẫn không ngừng cười .
--- ------ ------
Ra về , tôi cùng Tomoyo và Sakura đi trên con đường lớn. Lúc đi ngang qua một tiệm bánh kem lớn nhất khu đó, tôi thấy Lee đang áp mặt nhìn vào bên trong
Tôi tò mò chạy lại nhìn vào, thì ra là cậu ấy đang học làm bánh. Cậu ấy thấy tôi cũng không có biểu cảm gì, chỉ là khẽ liếc nhìn rồi quay đi .
-Lee nè, nhóm bạn làm gì vậy - Lee nhìn tôi, rồi trả lời câu hỏi của Sakura
-Bánh kem sữa hột gà . - Tôi nghe vậy thì giật mình ngước lên nhìn cậu ấy, thấy tai cậu ấy đỏ lên , tôi khẽ mĩm cười quay đi chỗ khác.
-Chào các em- Có một giọng nói dịu dàng vang lên sau lưng chúng tôi, anh Yukito đã đứng sau lưng chúng tôi từ lúc nào. Sakura thấy anh thì đỏ mặt, riêng Lee thì mặt... càng đỏ hơn. Được rồi Lee à, nếu cậu thích người ta thì cũng đừng nên đỏ mặt vì người ... con trai khác chứ.
Tôi kìm nén ý cười trong đáy mắt, cố gắng không để mình cười ra tiếng. Tôi giả vờ quay sang nhìn bên trong làm bánh, chả mấy chốc đã bị sự thuần thục của các người thợ làm cho hoa cả mắt, tôi nhìn đến không biết gì cả. Một lát sau khi đám người sau lưng trò chuyện xong, Tomoyo nắm lấy tay tôi khẽ kéo thì tôi mới hoàn hồn, xin lỗi mọi người rồi theo các cậu ấy về nhà
----
Buổi tối, Jin lôi kéo
-Tiểu thư Akari đáng yêu thân mến dễ thương của em ơi, mai chị nhớ cho em bánh kem nhaaaaa... - Nó làm nũng ỏng ẹo nói, tôi cười hì hì đồng ý, lúc này nó mới vui mừng Yeah liên tục và bay vòng vòng khắp phòng. Tôi cũng hứa cho Aki một cái nếu nó ngừng không cắn vào mấy tấm thảm của tôi nữa. Riêng Ken thì tôi đã hứa cho nó rồi.
Tôi leo lên giường ngủ, háo hức chờ đợi đến sáng mai
--- --------
" Này,em vừa làm bánh đó, ngon không? "
" Ngon ! Em làm cái gì cũng ngon cả Linh Chi .. " - Người nào đó ôm lấy tôi, hít thở vào vai tôi. Tôi đưa tay ôm lấy người, để đầu người để lên vai tôi, tôi ra sức cảm nhận hơi ấm mà người mang lại. Người mỉm cười khẽ, sau lưng lại có người ôm lấy tôi, cả hai người đều mang đến cho tôi sự ấm áp như thế . Người nói
"Chỉ cần bất cứ thứ gì em làm, bọn anh đều thấy ngon"
"Nhưng lỡ món đó dở thì sao ? "
"Dở thì thôi , anh vẫn phải ăn chứ sao..." [/i]
Hai người ôm tôi chặt hơn, thật ấm áp, cái ôm của người như gió mùa xuân đang thổi vậy, làm cho tôi thấy yên tĩnh lạ thường. Tôi với tay , khẽ sờ tóc người, tôi không thấy mặt người, chỉ biết trên người của người có một mùi thơm... Hít vào, đó là một mùi hương. Bỗng nhiên , người đẩy tôi ra, tôi hoang mang nhìn, cả hai người nắm lấy tay nhau, trong tay mỗi người đều có hai bông hoa giống nhau, tôi nheo mắt ... là hoa kiku trắng ( cúc trắng)
Người nào đó cầm một cái , cài lên mái tóc dài của tôi, tôi mỉm cười nhìn người, người là ai, sao người ấm áp đến thế, người còn lại đặt lên trán tôi một nụ hôn, và cả hai người đều biến mất
"Đừng đi, xin người , đừng bỏ em nơi này, đừng đi mà !!! " Tôi hoảng sợ kêu to, nhưng người không nghe thấy, người không lên tiếng, bỏ tôi bơ vơ đứng một chỗ. Tôi đau đớn ôm hai vai ngồi xuống, khóc rấm rức, đừng đi, đừng bỏ tôi, tôi sợ lắm, đừng đi mà
----
Buổi sáng, tôi thức dậy. Chào đón tôi là ánh sáng mặt trời từ ô cửa sổ đưa vào, gió từ ngoài lừa vào từng cơn mát lạnh. Tôi ngồi dậy, bỗng từ tay tôi rơi ra thứ gì đó, tôi nhìn lại, là hoa cúc trắng,cả hai cái đều nằm trong tay tôi.
Bất giác, tôi rơi nước mắt .
-----
Ở phòng thực hành
Không khí xung quanh rất ồn ào náo nhiệt, ai cũng chút tâm vào nhiệm vụ của mình. Tiếng nghị luận to lớn vang lên xung quanh, mùi thơm của bột và mùi thơm của dâu liên tục xông thẳng vào não tôi làm tôi chóng cả mặt, nước miệng cứ tuôn ra trong khoang miệng làm tôi khó chịu nhíu mày. Tôi chuyên tâm cầm đồ khuấy bột, khuấy đều chất bột sền sệt trong tay. Mùi thơm từ nó cứ bốc ra làm tôi chóng cả mặt. Bụng tôi vang lên tiếng kêu nho nhỏ.. thật mất mặt nhưng tôi đói quá. Tôi âm thầm chảy nước mắt trong lòng
-Bạn có cần mình phụ gì không Akari ? - Sakura đứng bên cạnh nhìn tôi hỏi, tôi nghe vậy cười thật tươi lắc đầu
- À không sao đâu, cái này mình xử được rồi
Nghe câu trả lời của tôi, Sakura mỉm cười, tiếp tục chuyên tâm khuấy đều bộ trong tay. Phía bên chỗ Lee vang lên tiếng ồn ào của Meiling, còn có tiếng càu nhàu của cậu bé kia, tôi không ngước lên nhìn, nghe là biết có chuyện gì rồi, khẳng định là Meiling lại gây chuyện nên tôi vẫn không quan tâm lắm. Tiếp tục đảo bánh trong tay.
Sau đó tới khâu đổ kem vào khuôn, đây là khâu tôi thích nhất, khoanh tay nhìn Socola được đổ vào khuôn, tôi nhìn đến không rời mắt được, nhìn ngon quá đi thôi, sau đó là bỏ bánh vào lò và đợi thôi !
-----
Ra chơi, chúng tôi cùng ngồi thảo luận về những cái bánh vừa làm lúc nãy và háo hức đợi chờ, tôi cứ hoang mang ngó lên khu nhà thực hành chờ đợi. Sakura biết tôi háo hức nên cứ vài lúc là bảo tôi ngồi xuống chờ. Những lúc ấy tôi đành ngượng ngùng ngồi xuống nhưng vẫn không yên tâm.
---
Cuối cùng thời gian tôi mong đợi cũng đã tới, nhìn những cái bánh nhỏ xinh được đặt cắt ra từng khúc rồi bỏ vào dĩa. Tôi lấy nĩa, cắm một miếng bỏ vào miệng......Tôi hoang mang, ngẩng đầu lên nhìn bọn sakura cũng đang bất ngờ
WTF !! Sao ngọt dữ vậy nè !
-Sao ngọt vậy ! - Tôi nhíu mày suy nghĩ , nhìn cía bánh trong tay, lúc nãy chúng tôi đã đong đếm nguyên liệu rất cẩn thận , không có việc cho lố tay đường đến như vậy. Cái bánh như thế này thì sao mà ăn, tôi tiếc nuối suy nghĩ
Hầu như bánh của tất cả đều ngọt , tôi nhìn một vòng quanh lớp ai cũng lo lắng nói khẽ.
-----
-Thật không hiểu sao mấy cái bánh lại ngọt như vậy - Tôi bực dọc nằm trên giường nói với Ken đang nằm đọc sách kế bên
-Có thể là do chị bỏ nhiều đường vào quá - Jin suy nghĩ rồi nói
-Không đời nào ! - Tôi phủ định - Chị và Tomoyo đã cân đo rất kỹ, hơn nữa mấy cái bánh trong lớp đều giống như vậy..
-Vậy thì lạ thật - Jin nhíu mày, đưa tay xoa xoa cái cằm nhẵn nhụi. Tôi cũng không hiểu, lăn vào góc chỉm vào suy nghĩ rồi hiu hiu ngủ lúc nào không hay....
--- ------
Ngày tiếp theo, chúng tôi lại thực hành một lần nữa. Lần này tất cả càng chú tâm hơn. Tomoyo lấy cái cân ra bỏ đường lên
-Đúng rồi này, 100 gr không hơn không kém !
Sau khi chắc chắn công thức đã đúng chúng tôi liền tiến hành làm lại lần nữa
Lee haong mang nhìn xung quanh và nhíu mày, tôi nghĩ tôi hiểu cậu ấy đang nghĩ gì, tính Lee rất đa nghi nên có lẽ cậu ấy nghi ngờ có thẻ bài Clow gây chuyện. Tôi cũng không quan tâm mà chú ý khuấy đều bột trong tay mình hết sức có thể
Sau khi bỏ bánh vào lò, tôi, Sakura và Lee ở lại trong lớp .
-Cậu nói là thẻ bài CLow ? - Tôi hỏi
-Đúng, chính nó . -Sakura gật đầu .
Một lát sau điện thoại của Sakura vang lên, là Kero gọi
-Sakura này, tất cả mọi chuyện đều là do thẻ bài Sweet gây ra đó, nó rất thích những thứ ngọt nên nó núp trong mấy cái bánh mọi người làm để làm cho chúng ngọt hơn đó.
Sakura nghe vậy, gật gật đầu. Tôi hiểu ý liền bước ra khỏi lớp, vờ nói rằng tôi muốn đi vệ sinh. Tôi ngồi trong toilet rất lâu, suy nghĩ về mọi thứ. Quả nhiên mọi người nói nhà vệ sinh là nơi an tĩnh để suy nghĩ vẫn vơ, đúng là thế thật.
Tôi suy nghĩ về mọi thứ, nhớ lại hai bông hoa cúc trắng tôi cắm trong cái lọ ở bàn họ , tôi nhớ đến hai người con trai ôm lấy tôi trong giấc mơ. Họ là ai ? đã từ lâu rồi, câu hỏi họ là ai luôn vẫn vơ trong trí óc tôi. Tôi muốn mau chóng lấy được cánh hoa ở thế giới này sau đó chuyển sang thế giới khác càng nhanh càng tốt. Cứ lôi kéo mãi thì bao giờ mới xong việc. ? Bỗng tôi nhớ đến con rắn lúc nhỏ trong giấc mơ, tôi không nhớ tên nó, nhưng nó có vẻ lanh lợi. Tôi rất nôn nóng được gặp nó, có thể nó sẽ làm cho chuyến hành trình của chúng tôi thêm đặc sắc hơn chăng ? Tôi suy nghĩ thêm vẫn vơ thêm chút nữa thì đứng dậy phủi phủi đồ
Tôi nhìn đồng hồ, thấy thời gian chính xác rồi, có lẽ bọn Sakura đã thu phục trong Sweet, tôi mở cửa bước ra , đi thẳng một mạch tới phòng thực hành.
Khi tôi mở cửa thì tất cả các bạn hầu như đều đã đến đông đủ rồi, tôi hơi giật mình. Mình ngây ngốc trong toilet lâu đến thế à ? . Tôi ngồi vào ch6o4 của mình, nhìn cía bánh socola đã cắt ra được đặt trên bàn và rất nôn náo được ăn nó. Cô giáo vỗ tay ra hiệu chúng tôi có thể ăn
-A.. ngon quá - Tôi sờ má, nhắm mắt, đỏ mặt lên khen ngợi, bánh ngon quá đi, đây đúng là mùi vị mà tôi luôn tìm kiếm mà. Tiếng reo lên nho nhỏ vang lên khắp phòng, ai cũng chú tâm ăn , có vẻ mọi người cảm thấy rất hài lòng với cái bánh của mình. Dù gì cũng là công sức chính mình bỏ ra mà. Tôi hài lòng gật đầu
Khi tôi đang ăn thì Lee đi lại gần, trên tay cậu là một dĩa bánh còn nguyên, cậu ấy nói
-Đây , cậu ăn thử đi
Tôi không khách sáo , lấy cái nãi cắm vào .
Nhai nhai, nhai nhai, hừm, ngon quá, vị ngọt, vị xốp vị mền của bánh như hòa tan trong miệng , đầu lưỡi của tôi
-Ngon quá Lee à - Tôi gật đầu với cậu ấy, lại ăn thêm hai ba miếng nữa, mùi thơm của bánh , mùi trứng và sữa cứ liên tục xông vào khoang miệng làm tôi ngất ngây không nói nên lời. Lee mỉm cười nhìn tôi cười trìu mến rồi khẽ liếc sang cái bánh socola ăn dở của tôi. Tôi tinh ý phát hiện, khẽ mỉm cười, lấy cái nĩa của mình, gắm một miếng đưa lên môi cậu ấy, cậu ấy nhìn tôi, thoáng đỏ mặt, lấy một tay vịn lấy cánh tay đang cầm nĩa của tôi rồi há miệng ngậm vào nhai. Chính tôi và cậu cũng không biết, cái nĩa đó là tôi vừa sử dụng xong..
Cứ nhai và đút , tôi và cậu ấy cứ luân phiên nhau đúa qua đút lại. Chẳng mấy chốc đã xử lý xong chỗ bánh của cả hai. Cậu ấy đưa lưỡi, liếm một vòng quanh miệng, tôi nhìn cái lưỡi nhỏ nhắn đó, khẽ nuốt nước bọt, tôi vẫn còn chưa đã thèm đâu..
Saukhi dọn dẹp, Lee lại đưa tôi về nhà, Meiling thì bị cậu ấy cưỡng chế leo lên xe do ông Wei đưa tới. Cô bé bất mãn nhìn Lee và tôi rồi quay đi. Lee và tôi bước đi trên đường, con đường đã được dọn sạch sẽ , những cái cây đang có dấu hiệu trổ bông chào đón một màu xuân. Hoa à... tôi suy nghĩ... vậy là sắp tới màu của hoa nở rồi nhỉ
-Lee nè, cậu thích hoa gì nhất ? - Tôi quay sang nhìn cậu, cậu nhìn tôi, rồi bỗng cậu mỉm cười, đưa tay vuốt mái tóc đang rối bù xù của tôi
-Tớ thích hoa cúc trắng....
---
Buổi tối, sau khi xử lý xong đống bánh tôi đem về, Jin, Aki và Ken đều khen nức nở. Tôi mỉm cười bảo tụi nó ăn nhiều lên, đó là công sức của tôi mà, tụi nó không được bỏ phí .
Ăn xong Aki và Jin ôm cái bụng tròn quay của mình lăn ra ngủ mất. Chỉ có Ken thì vẫn còn thức đọc sách, Ken liếc thấy Akari đang nhắm mắt ngủ trên giường, nó mon men lại gần, đưa tay sờ đôi má nhỏ đang phồng lên, rồi đưa tay, nhéo một cái nhẹ. Cô bé trên giường như không yên lòng, nhíu mày liễu lại. Ken mỉm cười. Đưa môi sát lại gần cô bé nói
-Bánh ngọt lắm Akari à..
Trường tôi sắp tới sẽ tổ chức cho học sinh thực hành làm bánh kem lấy điểm thi. Mấy hôm nay tôi đều quấn lấy dì Ayama để dì dạy cho tôi cách làm bánh kem . tay nghề của dì Ayama rất khéo, dì chỉ tôi tường tận tường bước một làm, chỗ nào không hiểu, dì sẽ nói chậm lại để tôi có thể lấy giấy bút ra ghi lại.
-Chỗ này, con để tay như thế này... phải rồi... bóp nhẹ nhẹ thôi để kem ra đều hơn...- Dì Ayama nắm lấy đôi bàn tay của tôi, ấn mạnh từng đốt ngón tay cho tôi quen với việc bóp kem ra , những lọn kem xoắn vào nhau trên chiếc bánh kem màu nâu trong thật đẹp mắt. Tôi đứng trên cái ghế nhỏ, thích thú nhìn chiếc bánh sắp ra hình thù của mình. Nhóc Ken đứng kế thỉnh thoảng nhìn từng cử chỉ của tôi, tay chân táy máy muốn thử, những lúc đó tôi sẽ đưa cho nó làm và sẽ đổi lại những cái chớp mắt ngạc nhiên của nó.
-Akari, nếu chị làm bánh kem xong nhớ cho em ăn thử nha . - Nó đề nghị nhìn tôi tha thiết nói, tôi không cưỡng lại đôi mắt to tròn long lanh ấy nên gật đầu thật mạnh, ngoéo tay hứa với nó, nó nhìn hai ngón tay tú giao nhau, mỉm cười thật tươi , tôi cũng cười cười xoa xoa đầu nó
--- ------ ------
Giờ ra chơi, lũ con gái chúng tôi tụ tập ở khuôn viên trường, Sakura cho chúng tôi thử bánh mà cậu ấy làm. Lúc cắn miếng bánh đó, vị mềm mềm xốp xốp lan tỏa trong khoang miệng, thêm mùi thơm của dâu tây làm cho tôi càng ngất ngây hơn. Tôi áo hức, ăn từng miếng từng miếng
-Ngon quá Sakura à... - Tôi ôm hai má, nhắm chặt mắt lại nhai nhồm nhoàm, Sakura nghe vậy thì vui vẻ, hối tôi ăn thêm, tôi nghe vậy gật đầu, càng chăm chút ăn hơn
-Tớ không biết tớ có làm được không nữa .... - Naoko thở dài nói, cậu ấy nhét một miệng bánh vào miệng rồi nhăn mày suy nghĩ
-Cái đó thì cậu còn phải lo sao, cậu chung nhóm với Chiharu và Rika mà sợ gì, hai cậu ấy là làm ngon nhất đấy ! - Tomoyo nhỏ nhẹ nói, cậu ấy mỉm cười, trân trọng ăn từng miếng bánh trên tay, đây là của Sakura lần đầu làm, cô bé không thể làm lãng phí được.
Tôi nhìn cả bọn vừa ăn vừa khen bánh của Sakura mà gật đầu liên tục tán thành. Quả thật bánh của Sakura làm rất ngon rất tốt, tôi ăn mà chả thấy ngấy một chút nào
-----
-Sao tụi mình không làm bánh kem hột gà kem sữa ? Nó cũng dễ làm đó -Lee nhìn Yamazaki đề nghị, cậu bạn đưa tay lên xoa cằm rồi đồng ý
-Syaoran nà !!! , huynh thấy kiểu trang trí này nhìn được không - Meiling giơ quyển tập chí đám cưới ra trước mặt Lee, đưa tay chỉ vào cái bánh kem ba tầng chỉ dùng để làm trong đám cưới. Lee thở dài nói khổ
-Meiling à... đây là kiểu bánh kem đám cưới mà..
-Thì sao chứ !! Meiling làm cho Syaoran mà - Rồi cô bé lạc vào giấc mơ do cô bé tạo ra, tôi nhìn khuôn mặt thỏa mãn của cô , đoán chắc cô bé đang ước mơ gì rồi. Tôi cười khổ nhìn Lee đồng tình, bắt gặp ánh mắt tôi nhìn sang, Lee đỏ mặt quay đi.
-Akari nè - Tomoyo nói - Cậu thích bánh gì nhất ?
-Hừm... -Người nào đó lắng tai lên nghe ngóng, tôi suy nghĩ một hồi rồi nói- Bánh hột gà kem sữa, hừm... thêm ít socola là ổn rồi. Tớ thích bánh đấy nhất mà ! - Tôi nói, đúng là vậy thật, đợt trước dì Ayama làm bánh hột gà kem sữa cho tôi và Ken ăn, hậu quả là sau đó vì ăn quá nhiều mà chúng tôi bị đau bụng rất nặng và bị cấm ăn bánh gato trong một thời gian... dài.
Lee nghe vậy, thoáng thở phào rồi nói với Yamazaki là quyết định làm bánh kem sữa hột gà.
Sakura giơ cuốn sách làm bánh ra trước mặt tôi và Tomoyo, nói rằng hay là làm bánh Socola, tôi từ chối cho ý kiến, tôi cũng thích món đó. Tomoyo cũng vậy. Tôi hỏi Sakura có định tặng ai không , Sakura nói rằng
-Mình sẽ tặng ba , anh hai, cô mitsuki, các bạn và... Anh Yukito - Nói tới đây cô bạn đỏ mặt cúi đầu. Tôi thấy vậy phá lên cười lớn, Sakura thẹn quá hóa giận đánh vào lưng tôi mấy cái mà tôi vẫn không ngừng cười .
--- ------ ------
Ra về , tôi cùng Tomoyo và Sakura đi trên con đường lớn. Lúc đi ngang qua một tiệm bánh kem lớn nhất khu đó, tôi thấy Lee đang áp mặt nhìn vào bên trong
Tôi tò mò chạy lại nhìn vào, thì ra là cậu ấy đang học làm bánh. Cậu ấy thấy tôi cũng không có biểu cảm gì, chỉ là khẽ liếc nhìn rồi quay đi .
-Lee nè, nhóm bạn làm gì vậy - Lee nhìn tôi, rồi trả lời câu hỏi của Sakura
-Bánh kem sữa hột gà . - Tôi nghe vậy thì giật mình ngước lên nhìn cậu ấy, thấy tai cậu ấy đỏ lên , tôi khẽ mĩm cười quay đi chỗ khác.
-Chào các em- Có một giọng nói dịu dàng vang lên sau lưng chúng tôi, anh Yukito đã đứng sau lưng chúng tôi từ lúc nào. Sakura thấy anh thì đỏ mặt, riêng Lee thì mặt... càng đỏ hơn. Được rồi Lee à, nếu cậu thích người ta thì cũng đừng nên đỏ mặt vì người ... con trai khác chứ.
Tôi kìm nén ý cười trong đáy mắt, cố gắng không để mình cười ra tiếng. Tôi giả vờ quay sang nhìn bên trong làm bánh, chả mấy chốc đã bị sự thuần thục của các người thợ làm cho hoa cả mắt, tôi nhìn đến không biết gì cả. Một lát sau khi đám người sau lưng trò chuyện xong, Tomoyo nắm lấy tay tôi khẽ kéo thì tôi mới hoàn hồn, xin lỗi mọi người rồi theo các cậu ấy về nhà
----
Buổi tối, Jin lôi kéo
-Tiểu thư Akari đáng yêu thân mến dễ thương của em ơi, mai chị nhớ cho em bánh kem nhaaaaa... - Nó làm nũng ỏng ẹo nói, tôi cười hì hì đồng ý, lúc này nó mới vui mừng Yeah liên tục và bay vòng vòng khắp phòng. Tôi cũng hứa cho Aki một cái nếu nó ngừng không cắn vào mấy tấm thảm của tôi nữa. Riêng Ken thì tôi đã hứa cho nó rồi.
Tôi leo lên giường ngủ, háo hức chờ đợi đến sáng mai
--- --------
" Này,em vừa làm bánh đó, ngon không? "
" Ngon ! Em làm cái gì cũng ngon cả Linh Chi .. " - Người nào đó ôm lấy tôi, hít thở vào vai tôi. Tôi đưa tay ôm lấy người, để đầu người để lên vai tôi, tôi ra sức cảm nhận hơi ấm mà người mang lại. Người mỉm cười khẽ, sau lưng lại có người ôm lấy tôi, cả hai người đều mang đến cho tôi sự ấm áp như thế . Người nói
"Chỉ cần bất cứ thứ gì em làm, bọn anh đều thấy ngon"
"Nhưng lỡ món đó dở thì sao ? "
"Dở thì thôi , anh vẫn phải ăn chứ sao..." [/i]
Hai người ôm tôi chặt hơn, thật ấm áp, cái ôm của người như gió mùa xuân đang thổi vậy, làm cho tôi thấy yên tĩnh lạ thường. Tôi với tay , khẽ sờ tóc người, tôi không thấy mặt người, chỉ biết trên người của người có một mùi thơm... Hít vào, đó là một mùi hương. Bỗng nhiên , người đẩy tôi ra, tôi hoang mang nhìn, cả hai người nắm lấy tay nhau, trong tay mỗi người đều có hai bông hoa giống nhau, tôi nheo mắt ... là hoa kiku trắng ( cúc trắng)
Người nào đó cầm một cái , cài lên mái tóc dài của tôi, tôi mỉm cười nhìn người, người là ai, sao người ấm áp đến thế, người còn lại đặt lên trán tôi một nụ hôn, và cả hai người đều biến mất
"Đừng đi, xin người , đừng bỏ em nơi này, đừng đi mà !!! " Tôi hoảng sợ kêu to, nhưng người không nghe thấy, người không lên tiếng, bỏ tôi bơ vơ đứng một chỗ. Tôi đau đớn ôm hai vai ngồi xuống, khóc rấm rức, đừng đi, đừng bỏ tôi, tôi sợ lắm, đừng đi mà
----
Buổi sáng, tôi thức dậy. Chào đón tôi là ánh sáng mặt trời từ ô cửa sổ đưa vào, gió từ ngoài lừa vào từng cơn mát lạnh. Tôi ngồi dậy, bỗng từ tay tôi rơi ra thứ gì đó, tôi nhìn lại, là hoa cúc trắng,cả hai cái đều nằm trong tay tôi.
Bất giác, tôi rơi nước mắt .
-----
Ở phòng thực hành
Không khí xung quanh rất ồn ào náo nhiệt, ai cũng chút tâm vào nhiệm vụ của mình. Tiếng nghị luận to lớn vang lên xung quanh, mùi thơm của bột và mùi thơm của dâu liên tục xông thẳng vào não tôi làm tôi chóng cả mặt, nước miệng cứ tuôn ra trong khoang miệng làm tôi khó chịu nhíu mày. Tôi chuyên tâm cầm đồ khuấy bột, khuấy đều chất bột sền sệt trong tay. Mùi thơm từ nó cứ bốc ra làm tôi chóng cả mặt. Bụng tôi vang lên tiếng kêu nho nhỏ.. thật mất mặt nhưng tôi đói quá. Tôi âm thầm chảy nước mắt trong lòng
-Bạn có cần mình phụ gì không Akari ? - Sakura đứng bên cạnh nhìn tôi hỏi, tôi nghe vậy cười thật tươi lắc đầu
- À không sao đâu, cái này mình xử được rồi
Nghe câu trả lời của tôi, Sakura mỉm cười, tiếp tục chuyên tâm khuấy đều bộ trong tay. Phía bên chỗ Lee vang lên tiếng ồn ào của Meiling, còn có tiếng càu nhàu của cậu bé kia, tôi không ngước lên nhìn, nghe là biết có chuyện gì rồi, khẳng định là Meiling lại gây chuyện nên tôi vẫn không quan tâm lắm. Tiếp tục đảo bánh trong tay.
Sau đó tới khâu đổ kem vào khuôn, đây là khâu tôi thích nhất, khoanh tay nhìn Socola được đổ vào khuôn, tôi nhìn đến không rời mắt được, nhìn ngon quá đi thôi, sau đó là bỏ bánh vào lò và đợi thôi !
-----
Ra chơi, chúng tôi cùng ngồi thảo luận về những cái bánh vừa làm lúc nãy và háo hức đợi chờ, tôi cứ hoang mang ngó lên khu nhà thực hành chờ đợi. Sakura biết tôi háo hức nên cứ vài lúc là bảo tôi ngồi xuống chờ. Những lúc ấy tôi đành ngượng ngùng ngồi xuống nhưng vẫn không yên tâm.
---
Cuối cùng thời gian tôi mong đợi cũng đã tới, nhìn những cái bánh nhỏ xinh được đặt cắt ra từng khúc rồi bỏ vào dĩa. Tôi lấy nĩa, cắm một miếng bỏ vào miệng......Tôi hoang mang, ngẩng đầu lên nhìn bọn sakura cũng đang bất ngờ
WTF !! Sao ngọt dữ vậy nè !
-Sao ngọt vậy ! - Tôi nhíu mày suy nghĩ , nhìn cía bánh trong tay, lúc nãy chúng tôi đã đong đếm nguyên liệu rất cẩn thận , không có việc cho lố tay đường đến như vậy. Cái bánh như thế này thì sao mà ăn, tôi tiếc nuối suy nghĩ
Hầu như bánh của tất cả đều ngọt , tôi nhìn một vòng quanh lớp ai cũng lo lắng nói khẽ.
-----
-Thật không hiểu sao mấy cái bánh lại ngọt như vậy - Tôi bực dọc nằm trên giường nói với Ken đang nằm đọc sách kế bên
-Có thể là do chị bỏ nhiều đường vào quá - Jin suy nghĩ rồi nói
-Không đời nào ! - Tôi phủ định - Chị và Tomoyo đã cân đo rất kỹ, hơn nữa mấy cái bánh trong lớp đều giống như vậy..
-Vậy thì lạ thật - Jin nhíu mày, đưa tay xoa xoa cái cằm nhẵn nhụi. Tôi cũng không hiểu, lăn vào góc chỉm vào suy nghĩ rồi hiu hiu ngủ lúc nào không hay....
--- ------
Ngày tiếp theo, chúng tôi lại thực hành một lần nữa. Lần này tất cả càng chú tâm hơn. Tomoyo lấy cái cân ra bỏ đường lên
-Đúng rồi này, 100 gr không hơn không kém !
Sau khi chắc chắn công thức đã đúng chúng tôi liền tiến hành làm lại lần nữa
Lee haong mang nhìn xung quanh và nhíu mày, tôi nghĩ tôi hiểu cậu ấy đang nghĩ gì, tính Lee rất đa nghi nên có lẽ cậu ấy nghi ngờ có thẻ bài Clow gây chuyện. Tôi cũng không quan tâm mà chú ý khuấy đều bột trong tay mình hết sức có thể
Sau khi bỏ bánh vào lò, tôi, Sakura và Lee ở lại trong lớp .
-Cậu nói là thẻ bài CLow ? - Tôi hỏi
-Đúng, chính nó . -Sakura gật đầu .
Một lát sau điện thoại của Sakura vang lên, là Kero gọi
-Sakura này, tất cả mọi chuyện đều là do thẻ bài Sweet gây ra đó, nó rất thích những thứ ngọt nên nó núp trong mấy cái bánh mọi người làm để làm cho chúng ngọt hơn đó.
Sakura nghe vậy, gật gật đầu. Tôi hiểu ý liền bước ra khỏi lớp, vờ nói rằng tôi muốn đi vệ sinh. Tôi ngồi trong toilet rất lâu, suy nghĩ về mọi thứ. Quả nhiên mọi người nói nhà vệ sinh là nơi an tĩnh để suy nghĩ vẫn vơ, đúng là thế thật.
Tôi suy nghĩ về mọi thứ, nhớ lại hai bông hoa cúc trắng tôi cắm trong cái lọ ở bàn họ , tôi nhớ đến hai người con trai ôm lấy tôi trong giấc mơ. Họ là ai ? đã từ lâu rồi, câu hỏi họ là ai luôn vẫn vơ trong trí óc tôi. Tôi muốn mau chóng lấy được cánh hoa ở thế giới này sau đó chuyển sang thế giới khác càng nhanh càng tốt. Cứ lôi kéo mãi thì bao giờ mới xong việc. ? Bỗng tôi nhớ đến con rắn lúc nhỏ trong giấc mơ, tôi không nhớ tên nó, nhưng nó có vẻ lanh lợi. Tôi rất nôn nóng được gặp nó, có thể nó sẽ làm cho chuyến hành trình của chúng tôi thêm đặc sắc hơn chăng ? Tôi suy nghĩ thêm vẫn vơ thêm chút nữa thì đứng dậy phủi phủi đồ
Tôi nhìn đồng hồ, thấy thời gian chính xác rồi, có lẽ bọn Sakura đã thu phục trong Sweet, tôi mở cửa bước ra , đi thẳng một mạch tới phòng thực hành.
Khi tôi mở cửa thì tất cả các bạn hầu như đều đã đến đông đủ rồi, tôi hơi giật mình. Mình ngây ngốc trong toilet lâu đến thế à ? . Tôi ngồi vào ch6o4 của mình, nhìn cía bánh socola đã cắt ra được đặt trên bàn và rất nôn náo được ăn nó. Cô giáo vỗ tay ra hiệu chúng tôi có thể ăn
-A.. ngon quá - Tôi sờ má, nhắm mắt, đỏ mặt lên khen ngợi, bánh ngon quá đi, đây đúng là mùi vị mà tôi luôn tìm kiếm mà. Tiếng reo lên nho nhỏ vang lên khắp phòng, ai cũng chú tâm ăn , có vẻ mọi người cảm thấy rất hài lòng với cái bánh của mình. Dù gì cũng là công sức chính mình bỏ ra mà. Tôi hài lòng gật đầu
Khi tôi đang ăn thì Lee đi lại gần, trên tay cậu là một dĩa bánh còn nguyên, cậu ấy nói
-Đây , cậu ăn thử đi
Tôi không khách sáo , lấy cái nãi cắm vào .
Nhai nhai, nhai nhai, hừm, ngon quá, vị ngọt, vị xốp vị mền của bánh như hòa tan trong miệng , đầu lưỡi của tôi
-Ngon quá Lee à - Tôi gật đầu với cậu ấy, lại ăn thêm hai ba miếng nữa, mùi thơm của bánh , mùi trứng và sữa cứ liên tục xông vào khoang miệng làm tôi ngất ngây không nói nên lời. Lee mỉm cười nhìn tôi cười trìu mến rồi khẽ liếc sang cái bánh socola ăn dở của tôi. Tôi tinh ý phát hiện, khẽ mỉm cười, lấy cái nĩa của mình, gắm một miếng đưa lên môi cậu ấy, cậu ấy nhìn tôi, thoáng đỏ mặt, lấy một tay vịn lấy cánh tay đang cầm nĩa của tôi rồi há miệng ngậm vào nhai. Chính tôi và cậu cũng không biết, cái nĩa đó là tôi vừa sử dụng xong..
Cứ nhai và đút , tôi và cậu ấy cứ luân phiên nhau đúa qua đút lại. Chẳng mấy chốc đã xử lý xong chỗ bánh của cả hai. Cậu ấy đưa lưỡi, liếm một vòng quanh miệng, tôi nhìn cái lưỡi nhỏ nhắn đó, khẽ nuốt nước bọt, tôi vẫn còn chưa đã thèm đâu..
Saukhi dọn dẹp, Lee lại đưa tôi về nhà, Meiling thì bị cậu ấy cưỡng chế leo lên xe do ông Wei đưa tới. Cô bé bất mãn nhìn Lee và tôi rồi quay đi. Lee và tôi bước đi trên đường, con đường đã được dọn sạch sẽ , những cái cây đang có dấu hiệu trổ bông chào đón một màu xuân. Hoa à... tôi suy nghĩ... vậy là sắp tới màu của hoa nở rồi nhỉ
-Lee nè, cậu thích hoa gì nhất ? - Tôi quay sang nhìn cậu, cậu nhìn tôi, rồi bỗng cậu mỉm cười, đưa tay vuốt mái tóc đang rối bù xù của tôi
-Tớ thích hoa cúc trắng....
---
Buổi tối, sau khi xử lý xong đống bánh tôi đem về, Jin, Aki và Ken đều khen nức nở. Tôi mỉm cười bảo tụi nó ăn nhiều lên, đó là công sức của tôi mà, tụi nó không được bỏ phí .
Ăn xong Aki và Jin ôm cái bụng tròn quay của mình lăn ra ngủ mất. Chỉ có Ken thì vẫn còn thức đọc sách, Ken liếc thấy Akari đang nhắm mắt ngủ trên giường, nó mon men lại gần, đưa tay sờ đôi má nhỏ đang phồng lên, rồi đưa tay, nhéo một cái nhẹ. Cô bé trên giường như không yên lòng, nhíu mày liễu lại. Ken mỉm cười. Đưa môi sát lại gần cô bé nói
-Bánh ngọt lắm Akari à..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.