Chương 6: Vị hôn
LT Nguyệt
03/10/2022
Tại phòng giám đốc
- "Gọi cô ấy lên đây cho tôi". Anh ngồi trên ghế xoay đi xoay lại bình thản nhờ anh chàng nhân viên xuống gọi cô. Đang trong lúc rảnh rỗi một mình hình ảnh của cô lại le lói trong suy nghĩ của anh đôi mắt ấy thật đẹp thật quyến rũ rất trong sáng không một chút thô tục trong đó. Đấy cũng là lí do mà anh đã yêu cô, muốn cô ấy là của mình...
Tên nhân viên đó ngơ ngác mở to mắt.
- " Cô ấy là ai ạ."
- "Tiểu Ly."
Dạ vâng tôi đi liền
15' sau
*Cộc cộc*
- "Vào đi."
- "Anh gọi tôi đến có chuyện gì vậy." Cô nhẹ nhàng mở cửa vào rồi ngơ ngác hỏi.
- "Chả nhẽ có chuyện gì tôi mới gọi em đến sao."
- "Dạ không, tại tôi đang bận..."
Rồi anh lấy tay ra hiệu cho cô về phía mình:
- "Cô muốn trả nợ tôi luôn chứ."
- "Có thể trả luôn sao". Mặt cô tươi tỉnh nói.
- "Pha cà phê cho tôi...không lạnh, có đá, loại thượng hạng blablabla........."
"Ơ! Sao lại có loại cà fe như vậy ạ".
"Em nghĩ tôi thích uống như thế nào". Anh bình thản đáp.
"Dạ! Tôi sẽ đi ạ" Cô nghĩ con người của anh đã không bình thường rồi...đến uống cà phê cũng không bình thường nốt......đúng là
................
"Cái đồ....."
"Này đi chỗ khác mà nói xấu tôi..... không là tôi nghe thấy hết đấy....". Lời nói của anh phát ra làm cô giật nảy mình, cô đã đứng ở trước cửa khoảng cánh xa rồi mà anh vẫn nghe thấy.....hừ......thật vì diệu....a
Cô lặng lẽ đi ra ngoài thầm chửi rủa anh, chiếc điện thoại trong túi áo cũng bắt đầu rung lên. Vừa nhìn vào màn hình hiện ra chữ [trưởng phòng] cô mới sực nhớ ra việc mình đang làm bỏ dở. Bản thiết kế chưa xong thì đã bị gọi lên phòng giám đốc, bỏ dở hàng đống cô việc đang chờ mình.
Tiểu Vy vội vàng vừa bấm máy nghe điện vừa pha cà phê
"A lô trưởng phòng Bình ạ".
'Cô muốn đuổi việc phải không mau chỉnh sửa lại bản thiết kế để nộp cho tôi.......nhanh nhanh lên đó. 'Giọng nói của trưởng phòng bình có vẻ tức giân nói.
"Vâng ạ........"
Tút...tút điện thoại tắt máy trong lòng cô cũng nhẹ nhõm hẳn, tập chung vào pha cái thứ cà phê quái gở này.
Pha cà fe mà không lạnh lại còn có đá loại thượng hạng............. sao, cái này thì khó rồi sao mà cô có thể làm như vậy được chứ thôi thì cứ pha như bình thường rồi bỏ cà phê vào rồi cho đá vào là xong, chắc chắn không đúng với yêu cầu của anh nhưng thôi biết fa đã là tốt lắm rồi.
Cạch........ cạch.......
"Sếp ơi tôi pha xong rồi nè...................mời sếp uống ạ".
Anh không nhìn cô tập trung dán mắt vào màn hình máy tính cầm ly cà phê lên uống một ngụm hai ngụm....rồi đặt xuống không có chút biểu cảm gì
"Cà phê tôi fa anh thấy thế nào ạ, có đúng ý của sếp không ạ". Cô thầm nghĩ cà phê của mình pha
"Thiếu một vị"
"Vị gì ạ"
"Lại đây"
"Hả......."
Rồi anh đẩy Tiểu Ly về phía anh hai người trao môi uyên ương, anh nhẹ nhàng hôn lên khóe môi cô, Tiểu Ly nhắm hai mắt lại, một cử động nhỏ cũng không dám làm. Anh lại hôn lên khóe môi bên kia của cô, Tiểu Ly vẫn không né tránh, rốt cuộc anh nhẹ nhàng ngậm lấy môi hồng đào rồi anh dồn tất cả nước cà phê xang miệng cô.
Cái hương vị này thật ghê tởm, nó không ở yên trên miệng cô mà đi xuống cổ xuống dạ dày làm cô cảm thấy ớn....... Anh cũng bắt đầu rời môi Tiểu Ly cầm cốc cà phê lên uống tiếp ngon lành.
"Cà phê em pha chưa hợp với ý tôi nhưng khi cho vị này vào thì nó sẽ trở thành mĩ vị từ không ngon sẽ trở thành ngon.......thế nào cô cũng thấy ngon chứ". Anh nhếch lông mày nhìn cô nói.
"Ngon.....ngon....cái đầu anh......."
Cô nghĩ hắn lúc ở nhà khác xa ở công ty, lúc ở nhà ác ma bao nhiêu thì ở công ty ranh ma bấy nhiêu
Cơn bực tức lại nổi lên từ sáng tới giờ anh toàn lừa tình cho cô ăn bao nhiêu là đậu hũ, thật đáng ghét cái tên này đừng tưởng anh là boss mà tôi sợ anh.
Bốp. Tiếng tát nhẹ nhàng nhưng nó gây ra tiếng động khá lớn tạo ra một vết ửng đỏ trên mặt anh.
Cô cảm thấy mình hơi mạnh tay một chút xíu, à không hơi mạnh liền đứng khựng lại hai tay thủ dọn cốc cà phê và......nhanh chóng chồn mất. Chỉ nói một câu xin lỗi rồi đi.
Anh còn chưa kịp phản ứng gì thì......
Anh chỉ biết sờ vào má của mình khoé môi cong lên một đường cong tuyệt đẹp hoà vào ánh nắg vàng rực rỡ tạo nên một bức tranh tĩnh không có một bức hoạ nào sánh nổi.
BM
I'm lặng là cách duy nhất để mk biết cậu nghĩ gì.
T?L
#đay19284
- "Gọi cô ấy lên đây cho tôi". Anh ngồi trên ghế xoay đi xoay lại bình thản nhờ anh chàng nhân viên xuống gọi cô. Đang trong lúc rảnh rỗi một mình hình ảnh của cô lại le lói trong suy nghĩ của anh đôi mắt ấy thật đẹp thật quyến rũ rất trong sáng không một chút thô tục trong đó. Đấy cũng là lí do mà anh đã yêu cô, muốn cô ấy là của mình...
Tên nhân viên đó ngơ ngác mở to mắt.
- " Cô ấy là ai ạ."
- "Tiểu Ly."
Dạ vâng tôi đi liền
15' sau
*Cộc cộc*
- "Vào đi."
- "Anh gọi tôi đến có chuyện gì vậy." Cô nhẹ nhàng mở cửa vào rồi ngơ ngác hỏi.
- "Chả nhẽ có chuyện gì tôi mới gọi em đến sao."
- "Dạ không, tại tôi đang bận..."
Rồi anh lấy tay ra hiệu cho cô về phía mình:
- "Cô muốn trả nợ tôi luôn chứ."
- "Có thể trả luôn sao". Mặt cô tươi tỉnh nói.
- "Pha cà phê cho tôi...không lạnh, có đá, loại thượng hạng blablabla........."
"Ơ! Sao lại có loại cà fe như vậy ạ".
"Em nghĩ tôi thích uống như thế nào". Anh bình thản đáp.
"Dạ! Tôi sẽ đi ạ" Cô nghĩ con người của anh đã không bình thường rồi...đến uống cà phê cũng không bình thường nốt......đúng là
................
"Cái đồ....."
"Này đi chỗ khác mà nói xấu tôi..... không là tôi nghe thấy hết đấy....". Lời nói của anh phát ra làm cô giật nảy mình, cô đã đứng ở trước cửa khoảng cánh xa rồi mà anh vẫn nghe thấy.....hừ......thật vì diệu....a
Cô lặng lẽ đi ra ngoài thầm chửi rủa anh, chiếc điện thoại trong túi áo cũng bắt đầu rung lên. Vừa nhìn vào màn hình hiện ra chữ [trưởng phòng] cô mới sực nhớ ra việc mình đang làm bỏ dở. Bản thiết kế chưa xong thì đã bị gọi lên phòng giám đốc, bỏ dở hàng đống cô việc đang chờ mình.
Tiểu Vy vội vàng vừa bấm máy nghe điện vừa pha cà phê
"A lô trưởng phòng Bình ạ".
'Cô muốn đuổi việc phải không mau chỉnh sửa lại bản thiết kế để nộp cho tôi.......nhanh nhanh lên đó. 'Giọng nói của trưởng phòng bình có vẻ tức giân nói.
"Vâng ạ........"
Tút...tút điện thoại tắt máy trong lòng cô cũng nhẹ nhõm hẳn, tập chung vào pha cái thứ cà phê quái gở này.
Pha cà fe mà không lạnh lại còn có đá loại thượng hạng............. sao, cái này thì khó rồi sao mà cô có thể làm như vậy được chứ thôi thì cứ pha như bình thường rồi bỏ cà phê vào rồi cho đá vào là xong, chắc chắn không đúng với yêu cầu của anh nhưng thôi biết fa đã là tốt lắm rồi.
Cạch........ cạch.......
"Sếp ơi tôi pha xong rồi nè...................mời sếp uống ạ".
Anh không nhìn cô tập trung dán mắt vào màn hình máy tính cầm ly cà phê lên uống một ngụm hai ngụm....rồi đặt xuống không có chút biểu cảm gì
"Cà phê tôi fa anh thấy thế nào ạ, có đúng ý của sếp không ạ". Cô thầm nghĩ cà phê của mình pha
"Thiếu một vị"
"Vị gì ạ"
"Lại đây"
"Hả......."
Rồi anh đẩy Tiểu Ly về phía anh hai người trao môi uyên ương, anh nhẹ nhàng hôn lên khóe môi cô, Tiểu Ly nhắm hai mắt lại, một cử động nhỏ cũng không dám làm. Anh lại hôn lên khóe môi bên kia của cô, Tiểu Ly vẫn không né tránh, rốt cuộc anh nhẹ nhàng ngậm lấy môi hồng đào rồi anh dồn tất cả nước cà phê xang miệng cô.
Cái hương vị này thật ghê tởm, nó không ở yên trên miệng cô mà đi xuống cổ xuống dạ dày làm cô cảm thấy ớn....... Anh cũng bắt đầu rời môi Tiểu Ly cầm cốc cà phê lên uống tiếp ngon lành.
"Cà phê em pha chưa hợp với ý tôi nhưng khi cho vị này vào thì nó sẽ trở thành mĩ vị từ không ngon sẽ trở thành ngon.......thế nào cô cũng thấy ngon chứ". Anh nhếch lông mày nhìn cô nói.
"Ngon.....ngon....cái đầu anh......."
Cô nghĩ hắn lúc ở nhà khác xa ở công ty, lúc ở nhà ác ma bao nhiêu thì ở công ty ranh ma bấy nhiêu
Cơn bực tức lại nổi lên từ sáng tới giờ anh toàn lừa tình cho cô ăn bao nhiêu là đậu hũ, thật đáng ghét cái tên này đừng tưởng anh là boss mà tôi sợ anh.
Bốp. Tiếng tát nhẹ nhàng nhưng nó gây ra tiếng động khá lớn tạo ra một vết ửng đỏ trên mặt anh.
Cô cảm thấy mình hơi mạnh tay một chút xíu, à không hơi mạnh liền đứng khựng lại hai tay thủ dọn cốc cà phê và......nhanh chóng chồn mất. Chỉ nói một câu xin lỗi rồi đi.
Anh còn chưa kịp phản ứng gì thì......
Anh chỉ biết sờ vào má của mình khoé môi cong lên một đường cong tuyệt đẹp hoà vào ánh nắg vàng rực rỡ tạo nên một bức tranh tĩnh không có một bức hoạ nào sánh nổi.
BM
I'm lặng là cách duy nhất để mk biết cậu nghĩ gì.
T?L
#đay19284
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.