Chương 20
CHANGNOC
06/01/2021
Sau đợt cấp cứu kéo dài hơn 8 tiếng. Cơ thể Nhiên Nhiên yếu ớt nằm trên giường bệnh đã hơn một tuần. Mạc Kiên bước vào đưa tay vuốt những loạn tóc nhỏ trên mặt cô
\-Làm thế nào thì em mới tỉnh dậy đây?
\-. . .
\-Anh nhớ em, Nhiên Nhiên!!
\-. . .
Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến anh nhíu mày. Nhìn màn hình điện thoại là số của ba cô khiến anh có chút lo lắng. Hít một hơi sâu, anh bắt máy đặt lên tai mình
\-Dạ Bác, con nghe ạ?
"Kiên à, Nhiên Nhiên đã hơn tuần nay không gọi về. Cả hai đứa cũng không về thăm bác. . .nó. . ."
\-À, Nhiên Nhiên dạo này hơi bận nên chắc cô ấy quên thôi thưa bác. Tập đoàn dạo này có hơi nhiều việc một chút!!
"Haizzz. . .ra là vậy. Có gì con nói nó gọi cho bác nhé!!"
\-Dạ vâng!!
Tắt máy anh đưa tay nắm lấy tay cô
\-Em mau tỉnh dậy, nếu để ba biết anh không chăm sóc tốt cho em mà đòi anh trả em về thì anh biết làm sao?
\-Thì anh trả đi!!
Nhiên Nhiên khẽ lên tiếng khiến Mạc Kiên trợn tròn mắt. Đáy mắt anh hiện lên làn sương mỏng
\-Nhiên Nhiên, em dậy rồi? À để anh đi gọi Bác sĩ!!
\-Đừng. . .nằm lên đây với em!! Em nhớ anh. . .
Mạc Kiên nghe lời cô mà nằm nhẹ bên cạnh cô.
\-Em làm anh sợ đấy!!
\-Em tỉnh rồi, xin lỗi đã để anh đợi lâu!!
Tay anh vòng xuống eo cô ôm nhẹ lấy. Nhiên Nhiên nhìn anh khẽ cười, mới đó mà anh đã ngủ rồi. Đưa tay lên vuốt nhẹ quầng thâm dưới mắt anh khiến cô xót xa. Vuốt nhẹ bên bầu má anh rồi khẽ cười nhắm mắt lại.
Nằm viện suốt nhiều tuần khiến cô có chút mệt mỏi. Hôm nay được xuất viện liền cảm thấy khỏe hơn hẳn mà cười tươi nhìn anh đang bận bịu xếp đồ
\-Nhớ nhà quá đi mất!!
Anh đưa tay búng yêu lên mũi cô rồi quay lại với việc gấp đồ. Về tới biệt thự, Nhiên Nhiên bước lên lầu nằm xuống chiếc giường lớn thoải mái
\-Nhẹ thôi, vết thương của em chưa lành hẳn đâu!!
\-Vâng~~
Anh bước lại bàn làm việc gần cửa sổ mà ngồi xuống giải quyết công việc của mình. Nhiên Nhiên nhàm chán lướt điện thoại chán chê liền chìm vào giấc ngủ.
Anh thi thoảng vẫn liếc nhìn qua cô sợ cô lại làm ảnh hưởng đến vết thương. Thấy cô đã ngủ ngon lành khóe môi anh cũng cong nhẹ lên. Bước lại đắp mềm lên người cô rồi quay lại với bàn làm việc.
Nhíu mày nhìn màn hình vi tính anh đưa tay tới đống tài liệu liên quan tới danh mục bất động sản nhưng không thấy. Lúc này mới nhớ ra danh mục này do cô quản lí, nhìn cô ngủ ngon như vậy anh lại không nỡ đánh thức mà bước lại mớ tài liệu của cô mò tìm.
Anh đưa mắt nhìn chiếc túi xách bên cạnh đống tài liệu, anh đưa tay mở ra liền thấy tệp tài liệu bất động sản kia. Cầm nó tiến lại bàn làm việc đối chiếu liền gật gù mà gõ vài con số lên đó. Lật tới trang cuối cùng liền có vài ba tờ giấy rơi ra ngoài.
Mạc Kiên nhíu mày nhặt chúng lên dự bỏ lại chỗ cũ cho cô nhưng lại bất ngờ khi thấy dòng chữ bệnh viện quốc tế AB. Nhìn kĩ hơn thì anh biết đây là kết quả khám bệnh.
Lật nhanh qua tờ thứ ba thì kết quả hiện lên khiến mắt anh lộ rõ tia hoang mang "màng trinh dạng khuyết". Anh đưa tay mở web tra cứu liền chết đứng khi lần trước mình nỡ vung tay với cô khi chưa rõ nguyên nhân. Để lại những mấu giấy vào tệp tài liệu, anh bước lại kế bên cô. Đưa tay khẽ vuốt ve lên đôi má có chút đỏ hồng
\-Bị anh hiểu lầm cũng không giải thích, em đúng là đồ ngốc!!
Bước xuống nhà nấu cho cô tô cháo giò heo rồi mang lên phòng. Đặt khay cháo lên bàn anh khẽ ngồi xuống cạnh giường lay lay cô
\-Nhiên Nhiên, dậy ăn cháo nè em!!
\-Ưm. . .
Nhiên Nhiên đưa tay dụi dụi mắt mình rồi ngồi dậy. Anh để cô dựa vào người mình mà múc từng muỗng một lên cho cô. Nhiên Nhiên ăn chừng 5 muỗng đã bắt đầu làm biếng mà ưm ưm trong cổ họng. Mạc Kiên yêu chiều hôn lên trán cô
\-Ngoan, em ăn nhiều một chút mới mau khỏe được chứ!!
Nhiên Nhiên ngoan ngoãn nghe lời anh mà ăn hết tô cháo. Uống xong mớ thuốc cô liền uể oải nhìn anh
\-Anh xong việc chưa?
\-Ừm, xong cả rồi!! Đưa em xuống nhà một lát chịu không?
\-Ừm!!
Cả hai xuống nhà liền bước ra vườn. Cô nhìn những bông hoa nhỏ kia mà môi cũng cong lên thành một nụ cười. Mạc Kiên nhìn cô đưa tay khẽ vuốt ve nhưng loạn tóc bị gió thổi bay
\-Em thích hoa tới vậy sao?
\-Ừm, chúng rất đẹp cơ mà!!
\-Đâu có đẹp bằng em!!
\-Sến quá đi.
Mạc Kiên đưa tay kéo cô lại gần mình hơn mà áp môi mình lên môi cô. Nụ hôn nhẹ nhàng dần cướp đi dưỡng khí của cô khi dây dư đến hơn 5 phút. Nhẹ nhàng buông cánh môi cô ra để cổ dựa vào lòng ngực rắn chắc của mình
\-Nhiên Nhiên, anh yêu em!!
Cô im lặng ôm lấy eo anh. Hít nhẹ mùi hương nam tính từ cơ thể anh đến thỏa mãn mới từ từ lên tiếng
\-Em cũng vậy!!
\-Hửm? Em nói rõ ra xem?
\-Em cũng yêu em!!
\-Yaaaa em đúng thật là. . .
Cô bật cười hôn chụt lên môi anh một cái rõ kêu rồi nhắm mắt lại dựa trên ngực anh một cách bình yên.
\-Làm thế nào thì em mới tỉnh dậy đây?
\-. . .
\-Anh nhớ em, Nhiên Nhiên!!
\-. . .
Tiếng chuông điện thoại vang lên khiến anh nhíu mày. Nhìn màn hình điện thoại là số của ba cô khiến anh có chút lo lắng. Hít một hơi sâu, anh bắt máy đặt lên tai mình
\-Dạ Bác, con nghe ạ?
"Kiên à, Nhiên Nhiên đã hơn tuần nay không gọi về. Cả hai đứa cũng không về thăm bác. . .nó. . ."
\-À, Nhiên Nhiên dạo này hơi bận nên chắc cô ấy quên thôi thưa bác. Tập đoàn dạo này có hơi nhiều việc một chút!!
"Haizzz. . .ra là vậy. Có gì con nói nó gọi cho bác nhé!!"
\-Dạ vâng!!
Tắt máy anh đưa tay nắm lấy tay cô
\-Em mau tỉnh dậy, nếu để ba biết anh không chăm sóc tốt cho em mà đòi anh trả em về thì anh biết làm sao?
\-Thì anh trả đi!!
Nhiên Nhiên khẽ lên tiếng khiến Mạc Kiên trợn tròn mắt. Đáy mắt anh hiện lên làn sương mỏng
\-Nhiên Nhiên, em dậy rồi? À để anh đi gọi Bác sĩ!!
\-Đừng. . .nằm lên đây với em!! Em nhớ anh. . .
Mạc Kiên nghe lời cô mà nằm nhẹ bên cạnh cô.
\-Em làm anh sợ đấy!!
\-Em tỉnh rồi, xin lỗi đã để anh đợi lâu!!
Tay anh vòng xuống eo cô ôm nhẹ lấy. Nhiên Nhiên nhìn anh khẽ cười, mới đó mà anh đã ngủ rồi. Đưa tay lên vuốt nhẹ quầng thâm dưới mắt anh khiến cô xót xa. Vuốt nhẹ bên bầu má anh rồi khẽ cười nhắm mắt lại.
Nằm viện suốt nhiều tuần khiến cô có chút mệt mỏi. Hôm nay được xuất viện liền cảm thấy khỏe hơn hẳn mà cười tươi nhìn anh đang bận bịu xếp đồ
\-Nhớ nhà quá đi mất!!
Anh đưa tay búng yêu lên mũi cô rồi quay lại với việc gấp đồ. Về tới biệt thự, Nhiên Nhiên bước lên lầu nằm xuống chiếc giường lớn thoải mái
\-Nhẹ thôi, vết thương của em chưa lành hẳn đâu!!
\-Vâng~~
Anh bước lại bàn làm việc gần cửa sổ mà ngồi xuống giải quyết công việc của mình. Nhiên Nhiên nhàm chán lướt điện thoại chán chê liền chìm vào giấc ngủ.
Anh thi thoảng vẫn liếc nhìn qua cô sợ cô lại làm ảnh hưởng đến vết thương. Thấy cô đã ngủ ngon lành khóe môi anh cũng cong nhẹ lên. Bước lại đắp mềm lên người cô rồi quay lại với bàn làm việc.
Nhíu mày nhìn màn hình vi tính anh đưa tay tới đống tài liệu liên quan tới danh mục bất động sản nhưng không thấy. Lúc này mới nhớ ra danh mục này do cô quản lí, nhìn cô ngủ ngon như vậy anh lại không nỡ đánh thức mà bước lại mớ tài liệu của cô mò tìm.
Anh đưa mắt nhìn chiếc túi xách bên cạnh đống tài liệu, anh đưa tay mở ra liền thấy tệp tài liệu bất động sản kia. Cầm nó tiến lại bàn làm việc đối chiếu liền gật gù mà gõ vài con số lên đó. Lật tới trang cuối cùng liền có vài ba tờ giấy rơi ra ngoài.
Mạc Kiên nhíu mày nhặt chúng lên dự bỏ lại chỗ cũ cho cô nhưng lại bất ngờ khi thấy dòng chữ bệnh viện quốc tế AB. Nhìn kĩ hơn thì anh biết đây là kết quả khám bệnh.
Lật nhanh qua tờ thứ ba thì kết quả hiện lên khiến mắt anh lộ rõ tia hoang mang "màng trinh dạng khuyết". Anh đưa tay mở web tra cứu liền chết đứng khi lần trước mình nỡ vung tay với cô khi chưa rõ nguyên nhân. Để lại những mấu giấy vào tệp tài liệu, anh bước lại kế bên cô. Đưa tay khẽ vuốt ve lên đôi má có chút đỏ hồng
\-Bị anh hiểu lầm cũng không giải thích, em đúng là đồ ngốc!!
Bước xuống nhà nấu cho cô tô cháo giò heo rồi mang lên phòng. Đặt khay cháo lên bàn anh khẽ ngồi xuống cạnh giường lay lay cô
\-Nhiên Nhiên, dậy ăn cháo nè em!!
\-Ưm. . .
Nhiên Nhiên đưa tay dụi dụi mắt mình rồi ngồi dậy. Anh để cô dựa vào người mình mà múc từng muỗng một lên cho cô. Nhiên Nhiên ăn chừng 5 muỗng đã bắt đầu làm biếng mà ưm ưm trong cổ họng. Mạc Kiên yêu chiều hôn lên trán cô
\-Ngoan, em ăn nhiều một chút mới mau khỏe được chứ!!
Nhiên Nhiên ngoan ngoãn nghe lời anh mà ăn hết tô cháo. Uống xong mớ thuốc cô liền uể oải nhìn anh
\-Anh xong việc chưa?
\-Ừm, xong cả rồi!! Đưa em xuống nhà một lát chịu không?
\-Ừm!!
Cả hai xuống nhà liền bước ra vườn. Cô nhìn những bông hoa nhỏ kia mà môi cũng cong lên thành một nụ cười. Mạc Kiên nhìn cô đưa tay khẽ vuốt ve nhưng loạn tóc bị gió thổi bay
\-Em thích hoa tới vậy sao?
\-Ừm, chúng rất đẹp cơ mà!!
\-Đâu có đẹp bằng em!!
\-Sến quá đi.
Mạc Kiên đưa tay kéo cô lại gần mình hơn mà áp môi mình lên môi cô. Nụ hôn nhẹ nhàng dần cướp đi dưỡng khí của cô khi dây dư đến hơn 5 phút. Nhẹ nhàng buông cánh môi cô ra để cổ dựa vào lòng ngực rắn chắc của mình
\-Nhiên Nhiên, anh yêu em!!
Cô im lặng ôm lấy eo anh. Hít nhẹ mùi hương nam tính từ cơ thể anh đến thỏa mãn mới từ từ lên tiếng
\-Em cũng vậy!!
\-Hửm? Em nói rõ ra xem?
\-Em cũng yêu em!!
\-Yaaaa em đúng thật là. . .
Cô bật cười hôn chụt lên môi anh một cái rõ kêu rồi nhắm mắt lại dựa trên ngực anh một cách bình yên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.