Chương 28
CHANGNOC
06/01/2021
Ăn xong khay cơm cô liền đưa tay kéo mềm lên tận cổ mà co người lại. Hạo Thiện ánh mắt đỏ au nhìn cô gái nhỏ mà cười khẩy
\-Em không ăn nữa sao?
\-Không!!
\-Nhiên Nhiên, anh yêu em. . .biết rằng là quá trễ, là quá ngu ngốc khi một tay anh buông bỏ em nhưng anh nhận ra mình không thể. . .em có thể hay không cho anh một cơ hội bù đắp cho em?
\-Trơ trẽn!!
Sự tàn độc từ khuôn miệng nhỏ của cô khiến tâm can hắn nóng lên. Tay nắm thành quyền mà thở hắt
\-Em nói gì cơ?
\-Dơ bẩn!!
\-Mẹ nó, em dám!!
Hắn đưa tay giật mạnh cái mềm từ tay cô mà quăng mạnh xuống đất khiến cô sợ hãi
\-Anh muốn làm gì?
\-Làm gì sao? Đêm nay anh sẽ cho em biết cảm giác tuyệt vời như thế nào. Anh sẽ cho em sướng đến mức quên luôn tên chồng kia của em!!
\-Không. . .đừng qua đây. . .anh bị điên rồi Hạo Thiện!!
\-Phải, anh đang phát điên lên vì em đây!!
\-Đừng mà. . .tôi đã là của người khác. . . anh không phải không thích điều đó sao?
\-Chỉ cần là em, anh chấp nhận!!
\-Không. . .đừng. . .đừng mà. . .
Hắn thô lỗ áp cô xuống giường dùng cà vạt mà trói tay cô lại trên đầu giường. Nhiên Nhiên vùng vẫy cố thoát khỏi vòng dây đó nhưng sức cô sao có thể bằng sức hắn. Tay cô chính thức bị trói trên đầu giường không thương tiếc.
Hạo Thiện nhếch môi cuối xuống vùi mặt vào cổ cô. Nhiên Nhiên cố vùng vẩy thì hắn lại càng hăng say mà vùi mặt vào đó, tay hắn tìm đến bộ ngực kia của cô mà sờ soạn, xoa nắn
\-Không. . .làm ơn. . .tha cho tôi. . .
Càng lúc cô càng vùng vẫy tợn khiến hắn khó có thể đụng chạm cơ thể non mềm của cô. Hắn ngồi dậy, móc trong túi quần một viên thuốc đưa đến nhét vào miệng cô. Nhiên Nhiên kinh hãi mím chặt môi nhất quyến không để viên thuốc vào trong khoang miệng. Hắn như mất kiên nhẫn mà bóp mạnh cằm cô khiến khoang miệng mở ra, viên thuốc được đẩy vào liền bị hắn đưa nước tới cuốn xuống cuống họng.
Hắn cởi chiếc áo sơ mi trên người mà quăng xuống đất, tay sờ soạng cơ thể cô khiến cô nóng ran lên như lửa đốt
\-Em thấy thế nào, có cần anh chăm sóc hay không?
\-Đồ khốn, anh cho tôi uống xuân dược?
\-Phải thì sao, còn là loại mạnh nhất. Dù muốn hay không thì cơ thể em sẽ dần bị mềm nhũn cần anh chăm sóc thôi!!
\-Anh đúng là cặn bã mà!!
Cơ thể cô chỉ sau đó vài phút đã nóng ran, từng tế bào trong cơ thể như ngàn con kiến bò qua. Nơi đó chẳng biết vì gì mà ngứa ngáy đến lạ khiến cô khó khăn thở. Hạo Thiện nhếch môi đưa tay cởi trói cho cô mà thều thào bên tai
\-Bây giờ em còn sức chạy nữa hay không, ngoan ngoãn tận hưởng cùng anh nào em yêu. . .
\-Ưm. . .anh. . .đồ khốn. . .
\-Tơi bây giờ em vẫn mạnh miệng như vậy?
Cơ thể cô mất kiểm soát dần, mắt nhắm lại. Cô bây giờ muốn. . .rất muốn. . .
Hạo Thiện trườn lên người cô cúi xuống hôn lên cánh môi đang vì nhịp thở khó khăn kia mà thở nhẹ. Nhiên Nhiên dù đã chìm vào mê man cuốn hút của dục vọng nhưng cô vẫn cảm nhận được cái vị lạ nơi đầu môi. Hương vị này quá xa lạ, cô nhíu mày khi đó không phải là mùi vị của anh, cô bắt đầu lắc đầu lia lịa từ chối nụ hôn ướt át của hắn.
Tay không còn sức nhưng cô vẫn cố gắng đẩy người phía trên mình ra nhưng sức lực bây giờ của cô chính là số 0 nó không những không ngăn nổi người phía trên mà còn như khiêu khích người đó.
Hạo Thiện thô lỗ xé đi chiếc áo sơ mi trên người cô để lộ cặp hồng đào sau lớp áo ngực ren đỏ, tay hắn lần xuống dưới xé đi chiếc váy đen dài qua đầu gối của cô. Tay hắn lần vào \*\*\* \*\*\*\*\* ẩm ướt vì thuốc của cô mà trượt lên xuống vài lần, ấn mạnh vào \*\*\* \*\*\*\*\* khiến cô ưỡn người ra sau thở mạnh
\-Em thật nhạy cảm đó bảo bối!!
Hắn tiến lên phía trên mà tiến tới cổ cô mút mạnh để lại dấu vết như muốn khẳng định cô là của hắn
\-Dừng lại. . .làm ơn. . .híc. . .
Cô cố gắng níu kéo lấy những mảnh vải trên thân mình. Cô chỉ ước bây giờ anh có thể tới đây đưa cô đi. Cô thực sự rất sợ, nếu hôm nay cô cùng hắn làm chuyện dơ bẩn này thì cô không còn mặt mũi nào đối diện với anh nữa.
"Mạc Kiên, anh mau tới đi. . .em sợ. . ."
Cô ngất lịm đi khi nghĩ tới anh. Lúc này, cánh cửa bật mở, Mạc Kiên nắm tay thành cuộn, ánh mắt sắc lạnh khi nhìn vợ mình bị hắn cưỡng bức trên giường. Chẳng nghĩ nhiều anh liền tiến lại kéo hắn đứng lên mà giáng thẳng một cú đấm xuống mặt hắn
\-Mẹ kiếp, mày đừng mong sau này có thể tận hưởng thú vui trần giới khi đụng vào vợ tao!!
Vừa nói chân anh vừa đạp mạnh vào giữa đũng quần tây đen của hắn khiến hắn ôm lấy hạ bộ mà nhăn mặt. Dự ban cho hắn thêm vài cái nữa thì Hạ Trung chạy vào ngăn cản
\-Để tôi, cậu mau đưa Nhiên Nhiên đi!!
Mạc Kiên nghe tên cô, ánh mắt sắc lạnh liền thu lại. Anh nhặt tấm mềm gần đó phủ lên người cô che chắn đi thân thể trắng mịn trong bộ váy áo bị xé rách rồi bế cô nhanh chóng rời đi bỏ mặc Hạo Thiện cho Hạ Trung.
\-Em không ăn nữa sao?
\-Không!!
\-Nhiên Nhiên, anh yêu em. . .biết rằng là quá trễ, là quá ngu ngốc khi một tay anh buông bỏ em nhưng anh nhận ra mình không thể. . .em có thể hay không cho anh một cơ hội bù đắp cho em?
\-Trơ trẽn!!
Sự tàn độc từ khuôn miệng nhỏ của cô khiến tâm can hắn nóng lên. Tay nắm thành quyền mà thở hắt
\-Em nói gì cơ?
\-Dơ bẩn!!
\-Mẹ nó, em dám!!
Hắn đưa tay giật mạnh cái mềm từ tay cô mà quăng mạnh xuống đất khiến cô sợ hãi
\-Anh muốn làm gì?
\-Làm gì sao? Đêm nay anh sẽ cho em biết cảm giác tuyệt vời như thế nào. Anh sẽ cho em sướng đến mức quên luôn tên chồng kia của em!!
\-Không. . .đừng qua đây. . .anh bị điên rồi Hạo Thiện!!
\-Phải, anh đang phát điên lên vì em đây!!
\-Đừng mà. . .tôi đã là của người khác. . . anh không phải không thích điều đó sao?
\-Chỉ cần là em, anh chấp nhận!!
\-Không. . .đừng. . .đừng mà. . .
Hắn thô lỗ áp cô xuống giường dùng cà vạt mà trói tay cô lại trên đầu giường. Nhiên Nhiên vùng vẫy cố thoát khỏi vòng dây đó nhưng sức cô sao có thể bằng sức hắn. Tay cô chính thức bị trói trên đầu giường không thương tiếc.
Hạo Thiện nhếch môi cuối xuống vùi mặt vào cổ cô. Nhiên Nhiên cố vùng vẩy thì hắn lại càng hăng say mà vùi mặt vào đó, tay hắn tìm đến bộ ngực kia của cô mà sờ soạn, xoa nắn
\-Không. . .làm ơn. . .tha cho tôi. . .
Càng lúc cô càng vùng vẫy tợn khiến hắn khó có thể đụng chạm cơ thể non mềm của cô. Hắn ngồi dậy, móc trong túi quần một viên thuốc đưa đến nhét vào miệng cô. Nhiên Nhiên kinh hãi mím chặt môi nhất quyến không để viên thuốc vào trong khoang miệng. Hắn như mất kiên nhẫn mà bóp mạnh cằm cô khiến khoang miệng mở ra, viên thuốc được đẩy vào liền bị hắn đưa nước tới cuốn xuống cuống họng.
Hắn cởi chiếc áo sơ mi trên người mà quăng xuống đất, tay sờ soạng cơ thể cô khiến cô nóng ran lên như lửa đốt
\-Em thấy thế nào, có cần anh chăm sóc hay không?
\-Đồ khốn, anh cho tôi uống xuân dược?
\-Phải thì sao, còn là loại mạnh nhất. Dù muốn hay không thì cơ thể em sẽ dần bị mềm nhũn cần anh chăm sóc thôi!!
\-Anh đúng là cặn bã mà!!
Cơ thể cô chỉ sau đó vài phút đã nóng ran, từng tế bào trong cơ thể như ngàn con kiến bò qua. Nơi đó chẳng biết vì gì mà ngứa ngáy đến lạ khiến cô khó khăn thở. Hạo Thiện nhếch môi đưa tay cởi trói cho cô mà thều thào bên tai
\-Bây giờ em còn sức chạy nữa hay không, ngoan ngoãn tận hưởng cùng anh nào em yêu. . .
\-Ưm. . .anh. . .đồ khốn. . .
\-Tơi bây giờ em vẫn mạnh miệng như vậy?
Cơ thể cô mất kiểm soát dần, mắt nhắm lại. Cô bây giờ muốn. . .rất muốn. . .
Hạo Thiện trườn lên người cô cúi xuống hôn lên cánh môi đang vì nhịp thở khó khăn kia mà thở nhẹ. Nhiên Nhiên dù đã chìm vào mê man cuốn hút của dục vọng nhưng cô vẫn cảm nhận được cái vị lạ nơi đầu môi. Hương vị này quá xa lạ, cô nhíu mày khi đó không phải là mùi vị của anh, cô bắt đầu lắc đầu lia lịa từ chối nụ hôn ướt át của hắn.
Tay không còn sức nhưng cô vẫn cố gắng đẩy người phía trên mình ra nhưng sức lực bây giờ của cô chính là số 0 nó không những không ngăn nổi người phía trên mà còn như khiêu khích người đó.
Hạo Thiện thô lỗ xé đi chiếc áo sơ mi trên người cô để lộ cặp hồng đào sau lớp áo ngực ren đỏ, tay hắn lần xuống dưới xé đi chiếc váy đen dài qua đầu gối của cô. Tay hắn lần vào \*\*\* \*\*\*\*\* ẩm ướt vì thuốc của cô mà trượt lên xuống vài lần, ấn mạnh vào \*\*\* \*\*\*\*\* khiến cô ưỡn người ra sau thở mạnh
\-Em thật nhạy cảm đó bảo bối!!
Hắn tiến lên phía trên mà tiến tới cổ cô mút mạnh để lại dấu vết như muốn khẳng định cô là của hắn
\-Dừng lại. . .làm ơn. . .híc. . .
Cô cố gắng níu kéo lấy những mảnh vải trên thân mình. Cô chỉ ước bây giờ anh có thể tới đây đưa cô đi. Cô thực sự rất sợ, nếu hôm nay cô cùng hắn làm chuyện dơ bẩn này thì cô không còn mặt mũi nào đối diện với anh nữa.
"Mạc Kiên, anh mau tới đi. . .em sợ. . ."
Cô ngất lịm đi khi nghĩ tới anh. Lúc này, cánh cửa bật mở, Mạc Kiên nắm tay thành cuộn, ánh mắt sắc lạnh khi nhìn vợ mình bị hắn cưỡng bức trên giường. Chẳng nghĩ nhiều anh liền tiến lại kéo hắn đứng lên mà giáng thẳng một cú đấm xuống mặt hắn
\-Mẹ kiếp, mày đừng mong sau này có thể tận hưởng thú vui trần giới khi đụng vào vợ tao!!
Vừa nói chân anh vừa đạp mạnh vào giữa đũng quần tây đen của hắn khiến hắn ôm lấy hạ bộ mà nhăn mặt. Dự ban cho hắn thêm vài cái nữa thì Hạ Trung chạy vào ngăn cản
\-Để tôi, cậu mau đưa Nhiên Nhiên đi!!
Mạc Kiên nghe tên cô, ánh mắt sắc lạnh liền thu lại. Anh nhặt tấm mềm gần đó phủ lên người cô che chắn đi thân thể trắng mịn trong bộ váy áo bị xé rách rồi bế cô nhanh chóng rời đi bỏ mặc Hạo Thiện cho Hạ Trung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.