Chương 33
CHANGNOC
06/01/2021
Nhiên Nhiên chăm chú giải quyết hết mớ công việc trên bàn. Tay cô gõ đều đều lên từng phím một.
\*tingting\*
Tiếng tin nhắn từ điện thoại vang lên khiến cô nhíu mày. Mở điện thoại lên cô thở dài tắt máy khi nó là tin nhắn của tổng đài. Trong mắt Mạc Kiên lại khác, nó như hành động mờ ám của cô vậy. Tay anh siết chặt lại, đôi mắt sắc lạnh nhìn rõ từng từng gợn máu nhỏ trong lòng mắt. Giọng anh gằn xuống phát ra âm thanh ghê rợn
\-Ai nhắn tin cho em?
\-Hả? À là tổng đài thôi!!
\-Em nói láo!!
Tay anh gạt phăng hết mớ giấy tờ trên bàn xuống bước lại bóp chặt vai cô mà lắc mạnh, đôi mắt trợn tròn cùng giọng như mất bình tĩnh mà hét lớn
\-Nói, em nhắn tin cho thằng nào?
\-Em. . .em không có. . .
\*Bốp\*
Anh giáng xuống bên má cô một bạt tai khiến cô chao đảo, tóc cô phất qua một bên. Bầu má đau điếng khiến cô ôm mặt nấc lên
\-Em không có. . .là tin nhắn của tổng đài. . .
\-Câm miệng!! Em nghĩ tôi là thằng ngu sao?
Nhiên Nhiên sợ hãi lùi về sau khi thấy anh đáng sợ như vậy. Nó cứ như một con người khác hoàn toàn không phải chồng cô. Cũng chẳng hiểu sao khi nghĩ tới chữ "chồng" cô lại mạnh mẽ đến lạ. Đứng dậy nhìn thẳng vào mắt anh
\-Em đã bảo là mình không có, tin hay không tùy anh!!
Mạc Kiên tay siết chặt thành quyền mà xô mạnh cô xuống sàn nhà. Nhiên Nhiên bị hất mạnh nằm xuống sàn liền bị anh nắm tóc giật ngược lại. Giọng anh đáng sợ gằn qua tai cô
\-Em đừng có lên mặt với tôi, ngoan ngoãn thì em sẽ có tất cả. Nếu không, em sẽ chết trong tay tôi!!
\-Không, không. . .tôi muốn ly hôn. . .tôi muốn ly hôn với anh!! Tôi không thể sống với một người chồng đáng sợ như anh!!
Đối lập với sự sợ hãi của cô, anh lại cười lớn như đe dọa mà nhìn vào mắt cô
\-Cuộc đời em nợ tôi nhiều lắm, trả đi. . .tôi cho em tự do!!
\-Anh. . .anh thật ghê tởm!!
\*Bốp\*
Một cái tát nữa tiếp tục được anh giáng xuống. Ánh mắt cô đau lòng nhìn, tay đặt trên má lùi sâu vào một góc phòng mà nấc lên. Mạc Kiên tiến lại ôm cô vào lòng mà vỗ nhẹ
\-Ngoan, chỉ cần em ngoan ngoãn anh sẽ yêu thương em mà!!
Tối hôm ấy, anh tới Hắc Long làm việc. Nhìn lũ đàn em phía dưới anh chỉ nhíu mày
\-Tìm được hắn chưa?
\-Dạ. . .
\-Mẹ nó, chúng bay đúng là lũ ăn hại mà!!
Hạ Trung nhíu mày nhìn anh bực dọc bỏ đi. Trở về biệt thự đã là hơn 12 giờ, anh bước lên phòng nhìn thấy cô đã ngủ, khóe môi liền nhếch lên một đường cong. Tắm rửa xong xuôi anh bước ngoài nằm xuống giường ôm cô vào lòng
\-Ngủ ngon, bà xã!!
\-Ưm. . .anh. . .anh. . .đừng mà. . .đừng mà. . .Kiên. . .
Mac Kiên nhíu mày khi cô nói mớ lại còn gọi tên anh. Biết cô gặp ác mộng anh đau lòng kéo cô vào lòng mà siết chặt hơn. Tay vuốt vuốt lưng cho cô dễ dàng chìm vào giấc ngủ lại một lần nữa
\-Ngoan, anh ở đây!! Sao lại gọi tên anh hoảng sợ như vậy? Không sao rồi!!
Nhiên Nhiên cảm nhận được lòng ngực ấm áp liền quay lại giấc ngủ ngon. Mạc Kiên cũng từ từ mà chìm vào giấc ngủ.
Những tia nắng sáng sớm nhè nhẹ chiếu vào bên trong căn phòng lớn của hai vợ chồng. Mạc Kiên nhíu mày đưa tay lên mắt tỉnh dậy. Nhìn xuống vợ mình cũng đang khó chịu với tia nắng anh liền đưa tay che đi những tia nắng trên mặt cô. Cơ mặt Nhiên Nhiên từ từ giản ra mà tiếp tục ngủ. Mạc Kiên đứng dậy kéo tấm rèm cửa sổ giúp cô rồi mới đi làm vệ sinh cá nhân.
Loay hoay một lát dưới bếp cũng ra một bàn ăn sáng nhẹ nhàng với những lát bánh mì và sữa ấm. Nhiên Nhiên xuống nhà nhìn anh nhưng lại không lên tiếng. Ám ảnh, nó chính là thứ duy nhất khi cô thấy anh.
Mạc Kiên thấy cô khẽ cười đưa cô vài mẫu bánh mì nhưng thái độ của cô khiến anh khó hiểu. Đáy mắt hiện lên rõ ý buồn, khuôn mặt thất thần không khỏi làm anh lo lắng
\-Vợ à, em giận gì anh sao?
\-. . .
Nhiên Nhiên ăn sáng xong liền ra xe ngồi ở ghế phó lái đợi anh. Sau khi dọn dẹp xong xuôi, Mạc Kiên cũng ra xe nhìn qua cô
\-Em sao vậy?
Nhiên Nhiên im lặng không trả lời nhìn ra ngoài cửa sổ. Cô bây giờ muốn yên tĩnh nhưng vẫn hiểu rõ bổn phận của mình với anh. Anh nói phải, cô nợ anh quá nhiều thứ.
Lên tới tập đoàn cô cũng chỉ pha cà phê cho anh rồi quay lại làm việc của mình. Cả quá trình không ngó ngàng tới anh dù chỉ một chút
\-Em rốt cuộc là bị sao vậy?
\-Chẳng sao cả!! Mạnh ai nấy sống đi!!
\-Em có ý gì?
\-. . .
\-Bỏ đi, bây giờ em như vậy thật không tiện nói chuyện!!
\-. . .
Tầm 9 giờ sáng, anh quay qua nhìn cô
\-Em. . .
\-. . .
\-Lại đây với anh!!
\-. . .
Nhiên Nhiên không trả lời cũng không đứng dậy. Mạc Kiên nhíu mày thở hắt
\-Em chính là nhẹ không ưa lại ưa nặng mà, LẠI ĐÂY!!!
Nhiên Nhiên nhìn lên người đàn ông man rợ trước mặt. Bộ dáng đáng sợ đó khiến cô ngoan ngoãn như mèo nhỏ bước lại ngồi lên đùi anh. Tay anh vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô rồi xuống cánh tay non mềm của cô
\-Ngoan ngoãn ngay từ đầu phải hơn không, em thật là. . .
Anh vùi mặt vào cổ cô biến thái hít nhẹ khiến cô ghê rợn rụt lại. Môi anh nhếch lên đường bán nguyệt nhìn cô
\-Sao vậy? Ghê tởm tôi sao? Chúng ta là vợ chồng cơ mà. . .những gì của em. . .đâu phải tôi chưa từng thấy. . .
\-Anh. . .
\*tingting\*
Tiếng tin nhắn từ điện thoại vang lên khiến cô nhíu mày. Mở điện thoại lên cô thở dài tắt máy khi nó là tin nhắn của tổng đài. Trong mắt Mạc Kiên lại khác, nó như hành động mờ ám của cô vậy. Tay anh siết chặt lại, đôi mắt sắc lạnh nhìn rõ từng từng gợn máu nhỏ trong lòng mắt. Giọng anh gằn xuống phát ra âm thanh ghê rợn
\-Ai nhắn tin cho em?
\-Hả? À là tổng đài thôi!!
\-Em nói láo!!
Tay anh gạt phăng hết mớ giấy tờ trên bàn xuống bước lại bóp chặt vai cô mà lắc mạnh, đôi mắt trợn tròn cùng giọng như mất bình tĩnh mà hét lớn
\-Nói, em nhắn tin cho thằng nào?
\-Em. . .em không có. . .
\*Bốp\*
Anh giáng xuống bên má cô một bạt tai khiến cô chao đảo, tóc cô phất qua một bên. Bầu má đau điếng khiến cô ôm mặt nấc lên
\-Em không có. . .là tin nhắn của tổng đài. . .
\-Câm miệng!! Em nghĩ tôi là thằng ngu sao?
Nhiên Nhiên sợ hãi lùi về sau khi thấy anh đáng sợ như vậy. Nó cứ như một con người khác hoàn toàn không phải chồng cô. Cũng chẳng hiểu sao khi nghĩ tới chữ "chồng" cô lại mạnh mẽ đến lạ. Đứng dậy nhìn thẳng vào mắt anh
\-Em đã bảo là mình không có, tin hay không tùy anh!!
Mạc Kiên tay siết chặt thành quyền mà xô mạnh cô xuống sàn nhà. Nhiên Nhiên bị hất mạnh nằm xuống sàn liền bị anh nắm tóc giật ngược lại. Giọng anh đáng sợ gằn qua tai cô
\-Em đừng có lên mặt với tôi, ngoan ngoãn thì em sẽ có tất cả. Nếu không, em sẽ chết trong tay tôi!!
\-Không, không. . .tôi muốn ly hôn. . .tôi muốn ly hôn với anh!! Tôi không thể sống với một người chồng đáng sợ như anh!!
Đối lập với sự sợ hãi của cô, anh lại cười lớn như đe dọa mà nhìn vào mắt cô
\-Cuộc đời em nợ tôi nhiều lắm, trả đi. . .tôi cho em tự do!!
\-Anh. . .anh thật ghê tởm!!
\*Bốp\*
Một cái tát nữa tiếp tục được anh giáng xuống. Ánh mắt cô đau lòng nhìn, tay đặt trên má lùi sâu vào một góc phòng mà nấc lên. Mạc Kiên tiến lại ôm cô vào lòng mà vỗ nhẹ
\-Ngoan, chỉ cần em ngoan ngoãn anh sẽ yêu thương em mà!!
Tối hôm ấy, anh tới Hắc Long làm việc. Nhìn lũ đàn em phía dưới anh chỉ nhíu mày
\-Tìm được hắn chưa?
\-Dạ. . .
\-Mẹ nó, chúng bay đúng là lũ ăn hại mà!!
Hạ Trung nhíu mày nhìn anh bực dọc bỏ đi. Trở về biệt thự đã là hơn 12 giờ, anh bước lên phòng nhìn thấy cô đã ngủ, khóe môi liền nhếch lên một đường cong. Tắm rửa xong xuôi anh bước ngoài nằm xuống giường ôm cô vào lòng
\-Ngủ ngon, bà xã!!
\-Ưm. . .anh. . .anh. . .đừng mà. . .đừng mà. . .Kiên. . .
Mac Kiên nhíu mày khi cô nói mớ lại còn gọi tên anh. Biết cô gặp ác mộng anh đau lòng kéo cô vào lòng mà siết chặt hơn. Tay vuốt vuốt lưng cho cô dễ dàng chìm vào giấc ngủ lại một lần nữa
\-Ngoan, anh ở đây!! Sao lại gọi tên anh hoảng sợ như vậy? Không sao rồi!!
Nhiên Nhiên cảm nhận được lòng ngực ấm áp liền quay lại giấc ngủ ngon. Mạc Kiên cũng từ từ mà chìm vào giấc ngủ.
Những tia nắng sáng sớm nhè nhẹ chiếu vào bên trong căn phòng lớn của hai vợ chồng. Mạc Kiên nhíu mày đưa tay lên mắt tỉnh dậy. Nhìn xuống vợ mình cũng đang khó chịu với tia nắng anh liền đưa tay che đi những tia nắng trên mặt cô. Cơ mặt Nhiên Nhiên từ từ giản ra mà tiếp tục ngủ. Mạc Kiên đứng dậy kéo tấm rèm cửa sổ giúp cô rồi mới đi làm vệ sinh cá nhân.
Loay hoay một lát dưới bếp cũng ra một bàn ăn sáng nhẹ nhàng với những lát bánh mì và sữa ấm. Nhiên Nhiên xuống nhà nhìn anh nhưng lại không lên tiếng. Ám ảnh, nó chính là thứ duy nhất khi cô thấy anh.
Mạc Kiên thấy cô khẽ cười đưa cô vài mẫu bánh mì nhưng thái độ của cô khiến anh khó hiểu. Đáy mắt hiện lên rõ ý buồn, khuôn mặt thất thần không khỏi làm anh lo lắng
\-Vợ à, em giận gì anh sao?
\-. . .
Nhiên Nhiên ăn sáng xong liền ra xe ngồi ở ghế phó lái đợi anh. Sau khi dọn dẹp xong xuôi, Mạc Kiên cũng ra xe nhìn qua cô
\-Em sao vậy?
Nhiên Nhiên im lặng không trả lời nhìn ra ngoài cửa sổ. Cô bây giờ muốn yên tĩnh nhưng vẫn hiểu rõ bổn phận của mình với anh. Anh nói phải, cô nợ anh quá nhiều thứ.
Lên tới tập đoàn cô cũng chỉ pha cà phê cho anh rồi quay lại làm việc của mình. Cả quá trình không ngó ngàng tới anh dù chỉ một chút
\-Em rốt cuộc là bị sao vậy?
\-Chẳng sao cả!! Mạnh ai nấy sống đi!!
\-Em có ý gì?
\-. . .
\-Bỏ đi, bây giờ em như vậy thật không tiện nói chuyện!!
\-. . .
Tầm 9 giờ sáng, anh quay qua nhìn cô
\-Em. . .
\-. . .
\-Lại đây với anh!!
\-. . .
Nhiên Nhiên không trả lời cũng không đứng dậy. Mạc Kiên nhíu mày thở hắt
\-Em chính là nhẹ không ưa lại ưa nặng mà, LẠI ĐÂY!!!
Nhiên Nhiên nhìn lên người đàn ông man rợ trước mặt. Bộ dáng đáng sợ đó khiến cô ngoan ngoãn như mèo nhỏ bước lại ngồi lên đùi anh. Tay anh vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô rồi xuống cánh tay non mềm của cô
\-Ngoan ngoãn ngay từ đầu phải hơn không, em thật là. . .
Anh vùi mặt vào cổ cô biến thái hít nhẹ khiến cô ghê rợn rụt lại. Môi anh nhếch lên đường bán nguyệt nhìn cô
\-Sao vậy? Ghê tởm tôi sao? Chúng ta là vợ chồng cơ mà. . .những gì của em. . .đâu phải tôi chưa từng thấy. . .
\-Anh. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.