Chương 55
CHANGNOC
22/02/2021
-Gọi em là Nhiên Nhiên!!
-Nhiên Nhiên?
Nhìn ánh mắt khó hiểu của anh khiến cô đau lòng không thôi. Anh rốt cuộc đã phải chịu những gì trong suốt 5 năm qua? Anh có mệt mỏi hay không? Nhìn anh gầy đi hẳn khiến tim cô thắt lại. Ngay từ ngày đầu nhìn khí sắc anh tỏa ra, cô đã biết những năm tháng qua anh đã mạnh mẽ thế nào
-Mạc Kiên, hàn khí anh tỏa ra thật sự rất bức người!!
Mạc Kiên khẽ cười ngã người nằm cạnh cô
-Vậy sao?
-Anh của lúc xưa không như vậy!!
Mạc Kiên đánh ánh mắt qua cô rồi khẽ nhếch mép
-Chẳng biết, cũng không muốn tìm hiểu!!
-Anh không muốn nhớ lại quá khứ của chúng ta?
-Có gì để nhớ?
-. . .
Nhiên Nhiên bỗng dưng im lặng. Đảo quanh mắt một vòng, cô liền nhìn anh
-Anh muốn làm tình nhân của tôi không?
-Tình nhân?
-Phải, chúng ta giải quyết nhu cầu cho nhau!!
Ánh mắt anh thâm thúy nhìn cô. Khẽ cười khẩy một cách cợt nhã
-Kể cả khi tôi sắp có vợ?
-Em không ngại!!
Anh quay lại nhìn cô, ánh mắt có gì đó rất lạ nhưng cô không dám hỏi. Bỗng nhiên anh trườn lên người cô
-Được!!
Anh cúi xuống hôn lên môi cô. Nụ hôn ướt át, nhẹ nhàng rồi dần đến điên cuồng, mạnh bạo. Mạc Kiên chính là tìm đến sự ngọt ngào nào đó mà trong tâm thức anh vốn dĩ cảm nhận nó rất quen. Cứ một lần rồi một lần nữa muốn đòi hỏi từ cô nhiều hơn
-Ưm. . .ân. . .
Anh đưa c*u l*ng trước lối mở hoa huy*t mà tiến thẳng vào
-Anh. . .nhẹ lại. . .ưm. . .
-Thật sự em muốn tôi nhẹ lại?
-Ưm. . .đừng mà. . .aaa. . .
Mạc Kiên cúi xuống hôn lên cổ cô. Môi anh chạm tới đâu cô liền nóng ran chỗ đó. Bên dưới chịu sự ra vào của anh khiến cô ngửa cổ ra sau thở dốc, rên rỉ. Điều này lại càng làm anh thuận lợi mà hôn lên cổ cô vâ bầu ng*c căng mịn
-Ưm. . .Kiên. . .
-Sao??
-Nơi đó. . .ưm. . .anh. . .
-Nơi này sao? Em thích?
Vừa nói anh vừa thúc mạnh vào điểm G của cô khiến cô ngửa người ra sau
-Ưm. . .đừng mà. . .
Mạc Kiên nhếch mép cúi xuống tiếp tục gặm nhấm chiếc cổ trắng ngần kia. Bên dưới luân động đều đặn, tiếng va chạm lạch bạch khiến không gian thêm ủy mị.
*reng reng*
Tiếng chuông điện thoại của Nhiên Nhiên vang lên. Cô nhìn qua rồi đưa tay như muốn đẩy anh ra nhưng anh lại ghì chặt tay cô đặt trên đầu giường
-Kệ nó đi!!
-Ưm. . .
Anh ra vào mạnh mẽ hơn ban nãy, những nụ hôn cũng trở nên cuồng bạo hơn. Tiếng chuông cứ dứt rồi lại vang lên khiến cô hơi nóng ruột. Biết cô lo lắng anh liền đứng dậy lấy điện thoại đưa cho cô.
Nhiên Nhiên nhận điện thoại liền nhìn vào màn hình. Là số của Vỹ Du, cô bắt máy đặt lên tai lắng nghe
-Em nghe?
Mạc Kiên nghe cái chất giọng êm ái kia liền nhíu mày khó chịu. Anh tách hai chân cô ra mà trực tiếp tiến vào khiến cô trợn tròn mắt ngửa ra sau. Anh chẳng quan tâm đến cái biểu cảm kia mà mạnh mẽ luân động, cúi xuống một bên hôn, một bên xe hai nụ hoa nhỏ trước ngực.
Nhiên Nhiên đưa tay đẩy anh ra nhưng với sức cô thì làm gì đủ chống lại anh. Những cú thúc mang theo khoái cảm mãnh liệt khiến cô ngửa người ra sau mà cắn chặt môi tránh bật ra âm thanh rên rỉ.
Bên kia đầu máy nóng ruột mới lên tiếng
"JenLis, em nghe anh nói không? Em đang ở đâu?"
Cô khó khăn nén chìm cảm xúc
-Em. . .em về rồi. . .em thấy hơi mệt. . .
"Em sao vậy? Giọng em sao lại. . .??"
-Không sao. . .em đang ngủ. . .
Mạc Kiên càng nghe càng khó chịu thì những cú thúc kia càng mạnh mẽ hơn. Cô càng lúc càng khó khăn kìm nén hơi thở nhưng Vỹ Du bên kia đầu dây lại lo lắng cứ hỏi liên tục. Bên dưới mạnh mẽ tới mức cô cảm nhận đã bị tê cứng. Nhìn xuống nơi giao thoa cô khẽ đẩy anh ra lắc nhẹ đầu nhưng anh lại cầm lấy tay cô mà chạm vào nơi mẩn cảm nhất của con gái
-Ưm. . .
"JenLis, em ăn gì không anh đem qua!!"
-Không. . .không. . .em ngủ đây. . .
Cô vội vàng tắt máy, lúc này chẳng kìm nén nữa mà bật ra những âm thanh kiều mỹ
-Ưm. . .nhanh một chút. . .
-Em thật giống tiểu hồ ly tinh!!
-Ân. . .aaaaa. . .
Sau hơn 30 phút Mạc Kiên mới rút ra mà bắn ra bên ngoài.
Chẳng dừng lại ở đó. Đêm nay còn dài, thuốc vẫn còn đó đang dần phát huy tác dụng. Chỉ thiệt duy nhất cho một mình cô.
Sau khi ngất lên ngất xuống gần chục lần với những cú thúc mạnh mẽ của anh. Cô mới được anh mang vào bồn tắm mà tẩy rửa.
Sáng hôm sau, cô lờ mờ tỉnh dậy. Ngựa nguậy một lúc liền khó chịu mở mắt
-Ưm. . .
Ngước mắt lên nhìn phía trên, khuôn mặt phóng đại của anh khiến cô khẽ nở nụ cười nhưng kèm theo đó là tiếng thở dài. Đặt tay lên gò má đã hóp lại đôi chút của anh mà lòng cô chua xót
-Em phải làm gì để quá khứ của chúng ta quay về với anh đây??
Cô trở người thoát khỏi vòng tay anh. Đứng dậy tiến vào nhà vệ sinh. Khuôn mặt cô nhăn nhó ôm lấy vùng eo không có sức lực. Đôi chân mềm nhũn khiến cô thở hắt liếc xéo tên còn ngủ ngon lành trên giường
-Mất trí sao không mất luôn sinh lực đi!!
-Nhiên Nhiên?
Nhìn ánh mắt khó hiểu của anh khiến cô đau lòng không thôi. Anh rốt cuộc đã phải chịu những gì trong suốt 5 năm qua? Anh có mệt mỏi hay không? Nhìn anh gầy đi hẳn khiến tim cô thắt lại. Ngay từ ngày đầu nhìn khí sắc anh tỏa ra, cô đã biết những năm tháng qua anh đã mạnh mẽ thế nào
-Mạc Kiên, hàn khí anh tỏa ra thật sự rất bức người!!
Mạc Kiên khẽ cười ngã người nằm cạnh cô
-Vậy sao?
-Anh của lúc xưa không như vậy!!
Mạc Kiên đánh ánh mắt qua cô rồi khẽ nhếch mép
-Chẳng biết, cũng không muốn tìm hiểu!!
-Anh không muốn nhớ lại quá khứ của chúng ta?
-Có gì để nhớ?
-. . .
Nhiên Nhiên bỗng dưng im lặng. Đảo quanh mắt một vòng, cô liền nhìn anh
-Anh muốn làm tình nhân của tôi không?
-Tình nhân?
-Phải, chúng ta giải quyết nhu cầu cho nhau!!
Ánh mắt anh thâm thúy nhìn cô. Khẽ cười khẩy một cách cợt nhã
-Kể cả khi tôi sắp có vợ?
-Em không ngại!!
Anh quay lại nhìn cô, ánh mắt có gì đó rất lạ nhưng cô không dám hỏi. Bỗng nhiên anh trườn lên người cô
-Được!!
Anh cúi xuống hôn lên môi cô. Nụ hôn ướt át, nhẹ nhàng rồi dần đến điên cuồng, mạnh bạo. Mạc Kiên chính là tìm đến sự ngọt ngào nào đó mà trong tâm thức anh vốn dĩ cảm nhận nó rất quen. Cứ một lần rồi một lần nữa muốn đòi hỏi từ cô nhiều hơn
-Ưm. . .ân. . .
Anh đưa c*u l*ng trước lối mở hoa huy*t mà tiến thẳng vào
-Anh. . .nhẹ lại. . .ưm. . .
-Thật sự em muốn tôi nhẹ lại?
-Ưm. . .đừng mà. . .aaa. . .
Mạc Kiên cúi xuống hôn lên cổ cô. Môi anh chạm tới đâu cô liền nóng ran chỗ đó. Bên dưới chịu sự ra vào của anh khiến cô ngửa cổ ra sau thở dốc, rên rỉ. Điều này lại càng làm anh thuận lợi mà hôn lên cổ cô vâ bầu ng*c căng mịn
-Ưm. . .Kiên. . .
-Sao??
-Nơi đó. . .ưm. . .anh. . .
-Nơi này sao? Em thích?
Vừa nói anh vừa thúc mạnh vào điểm G của cô khiến cô ngửa người ra sau
-Ưm. . .đừng mà. . .
Mạc Kiên nhếch mép cúi xuống tiếp tục gặm nhấm chiếc cổ trắng ngần kia. Bên dưới luân động đều đặn, tiếng va chạm lạch bạch khiến không gian thêm ủy mị.
*reng reng*
Tiếng chuông điện thoại của Nhiên Nhiên vang lên. Cô nhìn qua rồi đưa tay như muốn đẩy anh ra nhưng anh lại ghì chặt tay cô đặt trên đầu giường
-Kệ nó đi!!
-Ưm. . .
Anh ra vào mạnh mẽ hơn ban nãy, những nụ hôn cũng trở nên cuồng bạo hơn. Tiếng chuông cứ dứt rồi lại vang lên khiến cô hơi nóng ruột. Biết cô lo lắng anh liền đứng dậy lấy điện thoại đưa cho cô.
Nhiên Nhiên nhận điện thoại liền nhìn vào màn hình. Là số của Vỹ Du, cô bắt máy đặt lên tai lắng nghe
-Em nghe?
Mạc Kiên nghe cái chất giọng êm ái kia liền nhíu mày khó chịu. Anh tách hai chân cô ra mà trực tiếp tiến vào khiến cô trợn tròn mắt ngửa ra sau. Anh chẳng quan tâm đến cái biểu cảm kia mà mạnh mẽ luân động, cúi xuống một bên hôn, một bên xe hai nụ hoa nhỏ trước ngực.
Nhiên Nhiên đưa tay đẩy anh ra nhưng với sức cô thì làm gì đủ chống lại anh. Những cú thúc mang theo khoái cảm mãnh liệt khiến cô ngửa người ra sau mà cắn chặt môi tránh bật ra âm thanh rên rỉ.
Bên kia đầu máy nóng ruột mới lên tiếng
"JenLis, em nghe anh nói không? Em đang ở đâu?"
Cô khó khăn nén chìm cảm xúc
-Em. . .em về rồi. . .em thấy hơi mệt. . .
"Em sao vậy? Giọng em sao lại. . .??"
-Không sao. . .em đang ngủ. . .
Mạc Kiên càng nghe càng khó chịu thì những cú thúc kia càng mạnh mẽ hơn. Cô càng lúc càng khó khăn kìm nén hơi thở nhưng Vỹ Du bên kia đầu dây lại lo lắng cứ hỏi liên tục. Bên dưới mạnh mẽ tới mức cô cảm nhận đã bị tê cứng. Nhìn xuống nơi giao thoa cô khẽ đẩy anh ra lắc nhẹ đầu nhưng anh lại cầm lấy tay cô mà chạm vào nơi mẩn cảm nhất của con gái
-Ưm. . .
"JenLis, em ăn gì không anh đem qua!!"
-Không. . .không. . .em ngủ đây. . .
Cô vội vàng tắt máy, lúc này chẳng kìm nén nữa mà bật ra những âm thanh kiều mỹ
-Ưm. . .nhanh một chút. . .
-Em thật giống tiểu hồ ly tinh!!
-Ân. . .aaaaa. . .
Sau hơn 30 phút Mạc Kiên mới rút ra mà bắn ra bên ngoài.
Chẳng dừng lại ở đó. Đêm nay còn dài, thuốc vẫn còn đó đang dần phát huy tác dụng. Chỉ thiệt duy nhất cho một mình cô.
Sau khi ngất lên ngất xuống gần chục lần với những cú thúc mạnh mẽ của anh. Cô mới được anh mang vào bồn tắm mà tẩy rửa.
Sáng hôm sau, cô lờ mờ tỉnh dậy. Ngựa nguậy một lúc liền khó chịu mở mắt
-Ưm. . .
Ngước mắt lên nhìn phía trên, khuôn mặt phóng đại của anh khiến cô khẽ nở nụ cười nhưng kèm theo đó là tiếng thở dài. Đặt tay lên gò má đã hóp lại đôi chút của anh mà lòng cô chua xót
-Em phải làm gì để quá khứ của chúng ta quay về với anh đây??
Cô trở người thoát khỏi vòng tay anh. Đứng dậy tiến vào nhà vệ sinh. Khuôn mặt cô nhăn nhó ôm lấy vùng eo không có sức lực. Đôi chân mềm nhũn khiến cô thở hắt liếc xéo tên còn ngủ ngon lành trên giường
-Mất trí sao không mất luôn sinh lực đi!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.