Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em

Quyển 1 - Chương 47

Nam Quan Yêu Yêu

30/08/2016

Bởi vì ở thành phố C Quan Hạo Lê không có người thân nào, nhiệm vụ chăm sóc bên người anh rơi lên người Tiết Giai Ny, cô cũng không kiểu cách từ chối, anh bị thương vốn liên quan đến mình không cách nào trốn tránh trách nhiệm, hơn nữa, quan hệ hai người không còn tầm thường, chăm sóc anh cũng hợp tình hợp lý.

Vì có thể ăn được món ăn do người đẹp làm, Quan Hạo Lê cố ý chọn một căn phòng có phòng bếp cao cấp, anh vui mừng, nhưng người nào đó mất hứng.

“Anh coi em là người giúp việc miễn phí 24 giờ rồi hả? Một ngày ba bữa phải làm cho anh ăn, ban ngày còn phải cùng với anh, buổi tối còn phải tắm rửa lau người cho anh! Có chuyện tốt dễ dàng như vậy sao?” Tiết Giai Ny tức giận chống nạnh.

“Bà xã, anh bị bệnh tật, toàn bộ từ đầu đến chân vinh quang bị thương, ôi...” Quan Hạo Lê giả bộ đáng thương thu được đồng tình.

“Ai là bà xã của anh! Không cho kêu loạn!” Tiết Giai Ny thở phì phò trừng anh.

“Chuyện sớm hay muộn.” Quan Hạo Lê cười đến rất vui vẻ.

“Anh còn nói càn nữa là em đi.” Tiết Giai Ny hừ nói.

“Ôi! Đau quá!” Quan Hạo Lê đột nhiên khổ sở la hét.

Tiết Giai Ny nhìn anh, phát hiện anh không giống như giả bộ, ngay sau đó ân cần hỏi han: “Sao vậy? Không phải bác sỹ nói không có gì đáng ngại rồi sao?”

“Không biết, có thể còn vết thương kín chưa kiểm tra ra, chuyện đánh nhau như vậy, dễ dàng lưu lại tai họa ngầm nhất, may mắn mà nói, về sau bình yên vô sự, còn không may mắn, tình huống như thế nào cũng có thể xảy ra...”

Quan Hạo Lê vừa nói vừa thở dài, giống như mình rất đau đớn.

“Bản thân anh là bác sỹ nổi danh, chẳng lẽ còn không rõ ràng tình trạng thân thể của mình sao?” Tiết Giai Ny bén nhọn phát hiện trong đó có gì không đúng.

“Chẳng lẽ em không biết bác sỹ tâm lý vĩnh viễn đều không phân tích ra được tâm lý của mình sao?” Quan Hạo Lê hỏi ngược lại.

Tiết Giai Ny nhíu mày suy nghĩ một chút, đúng là đạo lý như vậy.

Thật sự không ngờ, cô đã bị cuốn vào, với tài ăn nói của cô, thật sự rất khó đấu thắng Quan Hạo Lê, trừ phi anh cố ý để cô thắng, nếu không, tuyệt đối không thể.

“Ục ục ục ục...”

Bên trong phòng bệnh yên tĩnh đột nhiên vang lên một loạt tiếng bụng kêu không hợp thời, sắc mặt Quan Hạo Lê hơi nóng lên, đáng chết! Cũng tham gia náo nhiệt!

“Anh đói rồi.” Anh ngượng ngùng.

“Xì!” Tiết Giai Ny không nhịn được cười, “Anh ngày ngày nằm bất động, đói bụng quá nhanh đi?”

Quan Hạo Lê sầm mặt không nói lời nào, vẻ mặt tối tăm.

Tiết Giai Ny cười híp mắt vào phòng bếp, lấy gạo nấu cơm, chỉ tưởng tượng tình cảnh ấm ức của người nào đó, cô lại cảm thấy thật thú vị, rất thú vị rồi!

--- ---------- -----

Buổi tối, Tiết Giai Ny thật sự không muốn nấu cơm, phải làm phiền bạn tốt Chân Chân và Cát gia đến quán chay Lập Phương mua chút thức ăn nhẹ ngon miệng đến.

Gần như chỗ nào có Lương Chân Chân, Đằng Cận Tư sẽ lập tức xuất hiện, giống như gắn hệ thống định vị vệ tinh trên người cô, đúng lúc kinh người.

Xét thấy quan hệ phức tạp bỏ không xong để ý còn loạn, người khác rất biết điều không nhúng tay vào, bởi vì quan hệ nam nữ không cách nào dự đoán trước, hai người bạn cảm thấy có thể đi chung với nhau lại cứ tách ra, hai người bạn cảm thấy không thể ở cùng nhau lại bước chung vào lễ đường kết hôn.

Chuyện của tương lai, ai có thể nói rõ ràng đây?

Chuyện tình yêu này, vốn chính là ẩn số.



Cũng không ai biết bước kế tiếp sẽ xảy ra cái gì? Một giây sau, sẽ gặp ai?

Đợi sau khi mọi người rời đi rồi, bên trong phòng bệnh chỉ còn lại Quan Hạo Lê và Tiết Giai Ny, có lẽ cảm xúc vừa rồi lan tràn đến hiện tại, hai người đều trầm tư.

“Tôi cảm thấy sâu trong đáy lòng Chân Chân vẫn không hoàn toàn quên được.” Tiết Giai Ny bùi ngùi.

“Hai người bọn họ vốn rất xứng đôi, một cương một nhu, vừa đúng bù đắp.” Ngược lại Quan Hạo Lê mong đợi bạn tốt mau chóng bắt được Lương Chân Chân vào tay, đã chờ đợi khá dài và đau khổ ba năm, cũng đến lúc khổ tận cam lai * rồi.

(*) khổ tận cam lai: thời kỳ cực khổ đã qua, cuộc sống an nhàn đã tới.

“Nhưng có một số việc một khi đã xảy ra, thì không cách nào xóa sạch, là đau đớn khắc vào đáy lòng.”

Quan Hạo Lê rất không tán thành lời này của cô, “Chuyện năm đó đều do một tay của Thẩm Quân Nhã và Diệp Thành Huân thao túng, hai người bọn họ đều là người bị hại, a Tư chịu hành hạ cũng không ít so với Lương Chân Chân! Ba năm này, cậu ấy chưa bao giờ thoát khỏi hối hận và tự trách, bên cạnh chưa từng xuất hiện phụ nữ, trong lòng cậu ấy thích nhất vẫn là Lương Chân Chân.”

Tiết Giai Ny đều hiểu những lời anh nói, nhưng chuyện xảy ra năm đó cũng không phải ít, bọn họ cũng không biết chuyện nghiêm trọng trí mạng nhất, cho nên mới có thể nhẹ nhàng nói ra những lời này.

Mình là người biết chuyện, từng chính mắt thấy Chân Chân đau, càng có thể hiểu được rối rắm lưỡng lự của Chân Chân bây giờ.

“Có lẽ còn xảy ra chút chuyện anh không biết đấy?” Tiết Giai Ny nói xong lập tức đứng dậy đi vào phòng tắm.

“Chuyện gì?” Quan Hạo Lê tò mò nhíu mày, lời này không phải lần đầu tiên Tiết Giai Ny nói, mỗi lần đến chỗ mấu chốt, cô đều dừng lại, khiến lòng anh ngứa ngáy khó nhịn.

Không phải anh không phái người điều tra, nhưng cái gì cũng không tra được.

Càng như thế, nghi ngờ trong lòng anh càng lớn.

“Em chỉ suy luận thôi.” Tiết Giai Ny cố ý buông lỏng tay, không nói thêm câu nào nữa.

Quan Hạo Lê nhìn chằm chằm bóng lưng cô như có điều suy nghĩ, chân mày nhíu chặt, cầm điện thoại di động lên gửi tin nhắn cho bạn tốt.

Tôi cảm giấc năm đó nhất định xảy ra chuyện gì mà chúng ta không biết, mà vấn đề này nhất định là mấu chốt trở ngại hai người làm hòa.

Nhanh chóng, Đằng Cận Tư phản hồi lại: Sao biết?

Giai Ny đã không chỉ một lần nhắc tới vấn đề này trước mặt tôi, nhưng mỗi lần cô ấy đều ngừng giữa chừng, không bao giờ chịu nói nhiều thêm một câu.

Đằng Cận Tư đáp lại: tôi hiểu, tôi nhất định sẽ tra được.

--- ---------- -----

Lại qua hai ngày, vết thương trên người Quan Hạo Lê hoàn toàn tốt không sai biệt lắm, nhưng anh âm thầm “Chăm sóc” y tá trưởng, để cho anh ở lại đây mấy ngày, vì cái gì, chính là ở cùng một chỗ với người đẹp.

“Bác sỹ, không phải lúc tới nói chừng năm ngày có thể xuất viện sao? Tại sao muốn lưu lại quan sát mấy ngày đây? Không phải mấy người cố ý trì hoãn chứ?” Tiết Giai Ny bất mãn đưa ra nghi vấn với bác sỹ.

“Tiết tiểu thư hiểu lầm, chừng năm ngày chỉ là bệnh viện suy đoán thận trọng, tình huống cụ thể phải căn cứ vào tình huống của bác sỹ Quan để nhận định, bên ngoài bác sỹ Quan đã tốt không sai biệt lắm rồi, nhưng thực chất vẫn không hoàn toàn khỏi hẳn, còn cần lưu lại bệnh viện quan sát mấy ngày, như vậy để tránh khỏi ngày sau lưu lại di chứng.” Bác sỹ rất khó khăn giải thích.

Anh cũng bị người uy hiếp, không có cách nào chỉ có thể nói láo!

“Ờ... Lưu lại viện quan sát mấy ngày sau này sẽ không lưu lại di chứng gì sao?” Tiết Giai Ny rất bủn xỉn chữ.

Mặt bác sỹ đen xì, “Tương đối mà nói, tỷ lệ sẽ thấp xuống rất nhiều.”



Tiết Giai Ny liếc anh ta: “Nói đi nói lại, anh cũng không cho được một câu chuẩn xác.”

“Được rồi, lưu lại mấy ngày thì lưu lại mấy ngày, thân thể là thứ nhất!” Quan Hạo Lê vội vàng lên tiếng hòa giải.

Thừa dịp này, bác sỹ liên tục không ngừng tránh người, tiếp tục ở lại, anh chưa chắc có thể bảo đảm lời nói dối của mình không bị lộ!

“Anh nói ngược lại nhẹ nhàng linh hoạt! Em xin chủ nhiệm nghỉ năm ngày, thứ hai em phải trở về đài.”

“Ny Ny, em không thể vô tình vứt bỏ anh như vậy.” Quan Hạo Lê giả bộ khóc.

“Em đã chăm sóc anh toàn bộ năm ngày rồi, còn lại mấy ngày để Đằng Cận Tư và Nam Cung Thần, không phải hai người bọn họ là bạn tốt của anh sao? Dù sao cũng phải ra chút sức mọn chứ?”

“Hai đấng mày râu ở chung một chỗ, sẽ bị người hiểu lầm.” Quan Hạo Lê than thở.

“Có cái gì mà hiểu lầm, mọi người đều biết quan hệ tốt giữa các anh.” Tiết Giai Ny không đồng ý quan điểm của anh.

“Càng quan hệ tốt càng khả nghi, chẳng lẽ em không biết bây giờ đồng tính luyến ái rất phổ biến sao?”

“Lộn xộn cái gì! Anh chỉ thuần túy đang tìm cớ!”

Quan Hạo Lê ai oán nhìn cô, “Chẳng lẽ em muốn để a Tư và Nam Cung lau người giúp anh sao? Chẳng lẽ em có thể bảo đảm khi hai người bọn họ chứng kiến dáng người to lớn hoàn mỹ của anh sẽ không tưởng tượng xa vời sao?”

(Đằng Cận Tư nổi giận: tôi thấy cậu chán sống rồi! Đầu bị sắt đánh!)

(Nam Cung Thần kinh hãi: bác sỹ Quan, hôm nay tôi mới phát hiện anh có thể là người lưỡng giới, quá kinh sợ, xem ra về sau tôi cũng phải cách xa anh một chút!)

Khóe miệng Tiết Giai Ny giật giật, “Bọn họ không phải đàn ông bình thường sao?”

Cô cường điệu hai chữ “Đàn ông”.

“Đúng vậy!”

“Đàn ông bình thường sẽ có ý nghĩ kỳ quái với đàn ông sao?” Tiết Giai Ny có một cảm giác ngổn ngang trong gió.

“Em có thể bảo đảm?” Quan Hạo Lê nhíu mày hỏi ngược lại.

Tiết Giai Ny trầm mặc, dĩ nhiên cô không thể bảo đảm, nhưng lúc đầu bọn họ không phải thảo luận vấn đề này!

“Anh cãi chày cãi cối!” Cô hơi tức giận.

“Anh nói là sự thật!”

“Hừ!”

Sau một lúc tranh luận, Quan Hạo Lê la hét muốn tắm.

“Tự mình tắm!” Tiết Giai Ny không làm.

“Tay chân anh đều bị bó thạch cao.”

“Lạy hồn! Đời trước nhất định em thiếu anh!” Tiết Giai Ny thở hổn hển vào phòng tắm.

Tâm tình Quan Hạo Lê thật tốt, nhìn dáng vẻ nổi đóa của người nào đó, thật thú vị!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Nghĩ Anh Sẽ Không Thích Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook