Chương 34: Đệ Tử Ra Mắt Sư Phụ! (2)
Liễu Hi
09/03/2023
Quý Hoài nhìn phần quà cảm ơn, khẽ mỉm cười: “Sao dạo này nỗ lực học tập quá vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?”
“Sao cậu biết hay vậy?” Tống Toa Toa thật kinh ngạc, cảm giác của người này thật là nhạy bén!
“Tôi thấy cậu cả ngày chỉ biết có học tập, cứ như đang ôn thi đại học, nên thấy hơi khác thường.”
“Còn khó hơn ôn thi đại học nữa!” Tống Toa Toa thở dài, nhỏ giọng than, “Tớ muốn thi vào trường nghệ thuật để học múa, nhưng người nhà bắt tớ trong kỳ thi cuối học kỳ một phải được hạng hai mươi, nếu không phải từ bỏ ý định học múa mà chú tâm vào học văn hoá.”
“Cậu còn biết múa nữa à?” Quý Hoài nhìn cô đánh giá.
Tống Toa Toa vểnh đuôi lông mày: “Sao hả, không thấy trên người tớ tràn ngập vi khuẩn nghệ thuật à?”
Quý Hoài nhịn cười, thản nhiên nói: “Muốn được hạng hai mươi trở lên, có phải là hơi khó với cậu?”
Lông mày vừa mới vểnh lên lại chậm rãi hạ xuống, Tống Toa Toa phồng má, cố cứu vãn chút tự tôn: “Thật ra tớ là loại người rất có tiềm lực đó nha, một khi bùng nổ, hậu quả không dám tưởng tượng à!”
“Nhìn thấy rồi.” Quý Hoài gật đầu, rũ mắt nhìn cô, “Gọi một tiếng sư phụ, tôi dạy cậu.”
“Sư phụ?” Tống Toa Toa giật mình.
“Đây là lễ bái sư.” Quý Hoài đặt viên thạch trái cây ở giữa hai người, “Gọi một tiếng sư phụ, tôi giúp cậu vào được hai mươi hạng đầu.”
Đây đúng là một lời dụ dỗ thật lớn, Tống Toa Toa liền nghĩ đến mấy câu quảng cáo của các lớp luyện thi: “Giáo viên một kèm một, đi thi bao đậu, muốn học môn gì có dạy môn đó, đảm bảo hữu hiệu, đóng học phí xong miễn trả lại?”
Quý Hoài không nhịn được cười: “Nếu cậu không vào được hai mươi hạng đầu, tôi trả lại cậu một trăm viên thạch trái cây.”
Đây là một khoản làm ăn không cách nào lỗ, Tống Toa Toa lập tức chìa tay ra: “Đệ tử ra mắt sư phụ!”
……
Từ khi gia nhập vào sư môn của Quý Hoài, Tống Toa Toa không còn sầu khổ khi làm bài tập nữa. Cứ bài nào không biết làm đều sẽ có sư phụ chuyên nghiệp giảng dạy, hiệu quả không hề thua kém các thầy cô trên lớp.
Không chỉ có như vậy, hàng ngày Quý Hoài đều sẽ dành ra một giờ cuối cùng trong tiết tự học buổi tối để giảng bài trong sách giáo khoa cho Tống Toa Toa. Đặc biệt là các môn khoa học tự nhiên, Quý Hoài tổng hợp kiến thức viết xuống thành hình kim tự tháp, từ đơn giản nhất đến phức tạp nhất, không bỏ sót một chút kiến thức nào.
Tống Toa Toa mỗi khi nghe giảng đều hai mắt toả sáng, trong lòng cảm động không thôi.
Để cảm ơn Quý Hoài, Tống Toa Toa thường xuyên mang một ít đồ ăn ngon cho anh, gọi là quà nhập học tặng cho sư phụ. Nhưng Quý Hoài lại không chịu lấy, anh nói không thích ăn quà vặt, chỉ cần cô chăm chỉ học tập cho tốt là được.
Tống Toa Toa không đem quà vặt cho anh nữa, chỉ yên lặng ghi tạc trong lòng. Quý Hoài là thật tình muốn tốt cho cô nên mới dốc sức giúp đỡ cô như vậy, cô cảm thấy mình vô cùng may mắn khi có người bạn ngồi cạnh là anh.
Thấm thoát đã đến thứ sáu, tiết ba tiết bốn buổi chiều là giờ thể dục, cũng là lúc cuộc thi đấu bóng rổ đầu tiên của khối lớp Mười diễn ra.
Tuy rằng tất cả mọi người đều biết đội bóng rổ lớp họ thực lực yếu nhất, rất có thể sẽ rớt ngay trận đầu, nhưng ai cũng chuẩn bị thi đấu rất nghiêm túc.
Lưu Chiêu, Trâu Ngọc Đào và các đội viên còn lại mỗi ngày đều dành thời gian để luyện tập, lớp trưởng Lục Dao và các cán sự lớp bận tới bận lui chuẩn bị nước khoáng, khăn lông, bao tay linh tinh cho đội bóng rổ, ngoài ra còn làm biểu ngữ và băng rôn cổ động cho đội, không quên động viên các bạn nữ lập đội cổ động, cả đội mặc váy ngắn trông cũng khá giống đội cổ động chuyên nghiệp.
Tống Toa Toa bởi vì quá cao nên không tham gia đội cổ động. Nhưng Lục Dao nhờ cô dạy cho đội cổ động các động tác vũ đạo đơn giản để làm nóng không khí thi đấu.
“Sao cậu biết hay vậy?” Tống Toa Toa thật kinh ngạc, cảm giác của người này thật là nhạy bén!
“Tôi thấy cậu cả ngày chỉ biết có học tập, cứ như đang ôn thi đại học, nên thấy hơi khác thường.”
“Còn khó hơn ôn thi đại học nữa!” Tống Toa Toa thở dài, nhỏ giọng than, “Tớ muốn thi vào trường nghệ thuật để học múa, nhưng người nhà bắt tớ trong kỳ thi cuối học kỳ một phải được hạng hai mươi, nếu không phải từ bỏ ý định học múa mà chú tâm vào học văn hoá.”
“Cậu còn biết múa nữa à?” Quý Hoài nhìn cô đánh giá.
Tống Toa Toa vểnh đuôi lông mày: “Sao hả, không thấy trên người tớ tràn ngập vi khuẩn nghệ thuật à?”
Quý Hoài nhịn cười, thản nhiên nói: “Muốn được hạng hai mươi trở lên, có phải là hơi khó với cậu?”
Lông mày vừa mới vểnh lên lại chậm rãi hạ xuống, Tống Toa Toa phồng má, cố cứu vãn chút tự tôn: “Thật ra tớ là loại người rất có tiềm lực đó nha, một khi bùng nổ, hậu quả không dám tưởng tượng à!”
“Nhìn thấy rồi.” Quý Hoài gật đầu, rũ mắt nhìn cô, “Gọi một tiếng sư phụ, tôi dạy cậu.”
“Sư phụ?” Tống Toa Toa giật mình.
“Đây là lễ bái sư.” Quý Hoài đặt viên thạch trái cây ở giữa hai người, “Gọi một tiếng sư phụ, tôi giúp cậu vào được hai mươi hạng đầu.”
Đây đúng là một lời dụ dỗ thật lớn, Tống Toa Toa liền nghĩ đến mấy câu quảng cáo của các lớp luyện thi: “Giáo viên một kèm một, đi thi bao đậu, muốn học môn gì có dạy môn đó, đảm bảo hữu hiệu, đóng học phí xong miễn trả lại?”
Quý Hoài không nhịn được cười: “Nếu cậu không vào được hai mươi hạng đầu, tôi trả lại cậu một trăm viên thạch trái cây.”
Đây là một khoản làm ăn không cách nào lỗ, Tống Toa Toa lập tức chìa tay ra: “Đệ tử ra mắt sư phụ!”
……
Từ khi gia nhập vào sư môn của Quý Hoài, Tống Toa Toa không còn sầu khổ khi làm bài tập nữa. Cứ bài nào không biết làm đều sẽ có sư phụ chuyên nghiệp giảng dạy, hiệu quả không hề thua kém các thầy cô trên lớp.
Không chỉ có như vậy, hàng ngày Quý Hoài đều sẽ dành ra một giờ cuối cùng trong tiết tự học buổi tối để giảng bài trong sách giáo khoa cho Tống Toa Toa. Đặc biệt là các môn khoa học tự nhiên, Quý Hoài tổng hợp kiến thức viết xuống thành hình kim tự tháp, từ đơn giản nhất đến phức tạp nhất, không bỏ sót một chút kiến thức nào.
Tống Toa Toa mỗi khi nghe giảng đều hai mắt toả sáng, trong lòng cảm động không thôi.
Để cảm ơn Quý Hoài, Tống Toa Toa thường xuyên mang một ít đồ ăn ngon cho anh, gọi là quà nhập học tặng cho sư phụ. Nhưng Quý Hoài lại không chịu lấy, anh nói không thích ăn quà vặt, chỉ cần cô chăm chỉ học tập cho tốt là được.
Tống Toa Toa không đem quà vặt cho anh nữa, chỉ yên lặng ghi tạc trong lòng. Quý Hoài là thật tình muốn tốt cho cô nên mới dốc sức giúp đỡ cô như vậy, cô cảm thấy mình vô cùng may mắn khi có người bạn ngồi cạnh là anh.
Thấm thoát đã đến thứ sáu, tiết ba tiết bốn buổi chiều là giờ thể dục, cũng là lúc cuộc thi đấu bóng rổ đầu tiên của khối lớp Mười diễn ra.
Tuy rằng tất cả mọi người đều biết đội bóng rổ lớp họ thực lực yếu nhất, rất có thể sẽ rớt ngay trận đầu, nhưng ai cũng chuẩn bị thi đấu rất nghiêm túc.
Lưu Chiêu, Trâu Ngọc Đào và các đội viên còn lại mỗi ngày đều dành thời gian để luyện tập, lớp trưởng Lục Dao và các cán sự lớp bận tới bận lui chuẩn bị nước khoáng, khăn lông, bao tay linh tinh cho đội bóng rổ, ngoài ra còn làm biểu ngữ và băng rôn cổ động cho đội, không quên động viên các bạn nữ lập đội cổ động, cả đội mặc váy ngắn trông cũng khá giống đội cổ động chuyên nghiệp.
Tống Toa Toa bởi vì quá cao nên không tham gia đội cổ động. Nhưng Lục Dao nhờ cô dạy cho đội cổ động các động tác vũ đạo đơn giản để làm nóng không khí thi đấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.