Anh Nghĩ Là Anh Thích Em

Chương 17: Học Bá Cũng Biết Chơi Bóng Rổ? (1)

Liễu Hi

09/03/2023

Tống Toa Toa, Hạ Tử, lớp trưởng Lục Dao và khoảng bảy, tám nữ sinh tương đối cao ghép thành một nhóm cùng luyện tập với nhau. Bởi vì lúc học cấp hai thường cùng bố và chú chơi bóng rổ nên Tống Toa Toa nắm khá vững kỹ năng cơ bản, tỷ lệ ném bóng vào rổ cũng khá cao.

Nhưng Hạ Tử và các bạn nữ khác trong nhóm thì không ổn, cả đám hoàn toàn chưa từng chơi bóng rổ, đối với bóng và rổ đều mờ mờ mịt mịt. Tống Toa Toa bèn hỗ trợ hướng dẫn, chỉ các bạn cách nhảy lấy đà, cách giữ bóng. Sau một lúc hiệu quả cũng không tệ, đã có vài nữ sinh ném bóng vào rổ.

Cô Từ hài lòng cười nhìn bọn học sinh rồi xoay người đi đến chỗ những nhóm khác để chỉ đạo.

“Ấy, các cậu nhìn kìa, sao Quý Hoài lại không luyện tập vậy?” Một nữ sinh cùng nhóm với Tống Toa Toa chỉ về phía nhóm nam sinh bên kia. Chỉ thấy bên đó các nam sinh đều đang tranh bóng để khoe khoang kỹ thuật ném, chỉ có mình Quý Hoài đứng ở một bên, vẻ mặt xa cách lãnh đạm.

“Có phải tại cậu ấy không biết chơi bóng rổ không? Hình như tớ chưa từng thấy cậu ấy chơi bóng rổ với các bạn khác.”

“Người ta học giỏi như vậy còn chưa đủ hay sao? Ai quy định là học bá còn phải biết chơi bóng rổ hả?”

“Nhưng hình như cậu ấy cũng không chơi với nam sinh nào trong lớp mình cả. Cậu không thấy cậu ấy toàn đi ăn một mình sao? Chưa từng thấy cậu ấy ở cạnh một ai.”

“Tớ nghe cậu bạn ngồi bên cạnh nói, cậu ấy ở trong ký túc xá cũng không nói chuyện với ai, người lạnh như băng không thèm để ý đến người khác.”

“Thật ra tớ thấy Quý Hoài cũng khá tốt bụng, lần trước tớ đi hỏi bài cậu ấy, tuy cậu ấy giải thích không nhiều nhưng đều nói đúng trọng điểm, tớ nghe một chút là đã hiểu bài ngay. Người đứng đầu khối có khác, thật là lợi hại!”

“Học bá như cậu ấy, mỗi ngày đi đi đến đến đều chỉ có một mình, giống như một hiệp khách cô độc, tớ thà không được đứng nhất còn hơn.”

“Nói cứ như là cậu có thể đứng nhất ấy.”

“Tớ tưởng tượng một chút, không được sao?”

Các nữ sinh cười nói huyên thuyên rồi bỏ đi chỗ khác. Tống Toa Toa nhìn bóng dáng thẳng tắp của chàng thiếu niên đứng cạnh sân bóng rổ, cảm thấy anh như một đám mây cô độc trên bầu trời, một mình phiêu bạt trong gió, chưa từng đến gần một ai.

Cô Từ cũng chú ý đến Quý Hoài không hòa hợp với tập thể, cô bước qua mỉm cười hỏi: “Sao em không đi tập ném rổ, đã tập xong rồi à?”



Quý Hoài đang thất thần, nghe tiếng cô giáo liền quay đầu lại vội vàng chào hỏi: “Chào cô Từ.”

“Ừ, em tên Quý Hoài phải không?” Cô Từ vừa tủm tỉm cười vừa đánh giá bạn học ngồi cạnh con gái mình.

“Vâng.”

“Tại sao em không luyện tập cùng các bạn?” Cô Từ hất cằm về hướng bọn Lưu Chiêu, có ý chỉ bảo, “Không chỉ phải học tốt các môn văn hoá, tập luyện thể thao cũng rất cần thiết để em phát triển toàn diện bản thân.”

“Em… biết ném rổ rồi.” Quý Hoài nói, “Giờ thể dục không có nhiều thời gian, để cho các bạn tập luyện đi ạ.”

Anh nói không lớn, nhưng những nam sinh ở bên cạnh đều nghe thấy, cả đám lập tức nhìn anh từ trên xuống dưới, trong ánh mắt không giấu vẻ hoài nghi.

Cô Từ nghe vậy nhướng mày, cười tủm tỉm nói: “Vậy thì tốt, em ném bóng cho cô xem nào.”

Quý Hoài nhặt một quả bóng, đi đến vị trí ném phạt, hơi hạ thắt lưng, tay đập bóng tìm cảm giác ném.

Chung quanh đứng đầy các nam sinh chờ xem náo nhiệt, rất nhanh các bạn nữ cũng lục tục chạy đến xem.

Quý Hoài tiện tay đập bóng vài cái rồi khuỵu gối nhảy lên ném bóng đi, bóng nện lên bảng rổ kêu ầm một tiếng rồi văng ra ngoài.

Anh lại ném thêm một lần, vẫn không vào rổ.

Khắp nơi nổi lên tiếng xì xào, có nam sinh còn thấp giọng nói trào phúng: “Trình độ có thế này còn không biết xấu hổ mà ra vẻ ta đây?”

Quý Hoài yên lặng đi nhặt bóng, trên mặt vẫn là thần sắc thản nhiên không biểu tình.

Cô Từ vỗ tay cổ vũ: “Động tác của em rất chuẩn, làm lại nào!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Nghĩ Là Anh Thích Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook