Chương 10: Tạm biệt bama
Vịt băng giá
31/03/2014
Thế là đã đến ngày bama nó đi du lịch.
Vậy nên sáng nay, từ 7h sáng, ae nó đã có mặt và cùng phụ huynh đi đến sân bay.
“Bye bye bama! Bama nhớ giữ gìn sức khỏe nhé!”
Chính Kỳ tỏ ra mình là 1 người con hết sức ngoan ngoãn làm bama nó ấm lòng.
Còn Ân thì cực kì thực dụng. Nhìn bama mà nó hồn nhiên nói 1 câu:
“Bama đi về nhớ mua quà cho con đấy!”
Nghe xong, cả 2 không biết dùng câu gì để nói với nó nữa.
Bóng 2 người đang dần khuất vào đám người đông đúc trong sân bay nhưng họ vẫn không quên dặn dò:
“2 đứa ở nhà đừng có quậy phá gì nha!”
Xong, bama nó mất hút hẳn.
Từ phòng chờ nhìn ra, ae nó có thể thấy được bama mình đã lên máy bay và họ chuẩn bị cất cánh.
Vậy là họ đã đi thật rồi. Ngôi nhà rộng lớn giờ chỉ còn 2 ae nó ở thôi.
“Giơ sao anh?” Ngước mắt lên nhìn Kỳ, nó hỏi nhỏ.
“Đi học chứ sao! Không lẽ nhóc định trốn?” Còn anh thì rất nghiêm túc nhìn lại nó.
“Chứ sao không. Đi học chán lắm!”
“Cốp…!”
Nó vừa nói xong, Kỳ thẳng tay cốc nó 1 cái không thương tiếc rồi quát:
“Không nghe bama dặn hả. Ở nhà phải ngoan. Mà ngoan là không được trốn học!”
NGhe xong, nó chỉ biết hậm hực:
“Đi thì đi, làm gì đánh em đau thế?”
Thế là ae nó về chuẩn bị quần áo, sách vở và lên đường đi học.
Nhưng hôm nay vì dây thần kinh của cả 2 ae đều bị chập do vừa mới chia tay bama nên họ quyết định: Đi chung xe đến trường cho tiện.
Vậy nên sáng nay, từ 7h sáng, ae nó đã có mặt và cùng phụ huynh đi đến sân bay.
“Bye bye bama! Bama nhớ giữ gìn sức khỏe nhé!”
Chính Kỳ tỏ ra mình là 1 người con hết sức ngoan ngoãn làm bama nó ấm lòng.
Còn Ân thì cực kì thực dụng. Nhìn bama mà nó hồn nhiên nói 1 câu:
“Bama đi về nhớ mua quà cho con đấy!”
Nghe xong, cả 2 không biết dùng câu gì để nói với nó nữa.
Bóng 2 người đang dần khuất vào đám người đông đúc trong sân bay nhưng họ vẫn không quên dặn dò:
“2 đứa ở nhà đừng có quậy phá gì nha!”
Xong, bama nó mất hút hẳn.
Từ phòng chờ nhìn ra, ae nó có thể thấy được bama mình đã lên máy bay và họ chuẩn bị cất cánh.
Vậy là họ đã đi thật rồi. Ngôi nhà rộng lớn giờ chỉ còn 2 ae nó ở thôi.
“Giơ sao anh?” Ngước mắt lên nhìn Kỳ, nó hỏi nhỏ.
“Đi học chứ sao! Không lẽ nhóc định trốn?” Còn anh thì rất nghiêm túc nhìn lại nó.
“Chứ sao không. Đi học chán lắm!”
“Cốp…!”
Nó vừa nói xong, Kỳ thẳng tay cốc nó 1 cái không thương tiếc rồi quát:
“Không nghe bama dặn hả. Ở nhà phải ngoan. Mà ngoan là không được trốn học!”
NGhe xong, nó chỉ biết hậm hực:
“Đi thì đi, làm gì đánh em đau thế?”
Thế là ae nó về chuẩn bị quần áo, sách vở và lên đường đi học.
Nhưng hôm nay vì dây thần kinh của cả 2 ae đều bị chập do vừa mới chia tay bama nên họ quyết định: Đi chung xe đến trường cho tiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.