Anh Rể Không Chịu Buông Tay

Chương 30: Hồi ức (13)

Mỵ Nhi (Diệp Bối Bối)

08/07/2019

(( Mỵ Nhi))

Hôm nay là lễ đính hôn của chị cô và Khương Duệ.

Chị ta chải chuốc thật lộng lãy mặc chiếc váy thiết kế riêng kênh kiệu hất càm chỉ tay cô như sai vặc. Nào là lấy nước, lấy điểm tâm, khăn giấy,.... làm cô muốn xĩu tới nơi.

Chẳng qua ả ta ngứa mắt cô nên cố ý đày đọa cho cô tàn tạ bớt. Ai bảo lễ đính hôn của ả mà cô dám lộng lãy xinh đẹp như thế.

Cô mặc bộ lễ phục màu trắng bẹt vai. Kiểu dáng đơn giản bó eo váy xòe dài đến gót chân. Bên ngoài phủ một tầng lụa mỏng bồng bềnh. Viền phía trên là một chuỗi ngọc trai tinh tế kích thước tương tự nhau được tuyển chọn kỹ lưỡng. Cô đeo trang sức pha lê màu tím nhu thuận cộng với trang điểm nhẹ tinh khiết. Bức tranh hoàn mỹ cộng với thân hình vạn người mê làm sao ả không ghen tức cho được.

Ả xinh đẹp như hôm nay cũng không biết tốn bao nhiêu tiền vào phẫu thuật và đi spa nhưng vẫn chưa làm ả hài lòng lắm. Cô vì sao mà lại thừa hưởng tất cả sự tốt đẹp đó chứ. Vì thế ả phải hành hạ cô, lấy hết toàn bộ mọi thứ của cô mới hã dạ được.

Buổi lễ diễn ra nhanh chóng vậy là ả ta đã thuận lợi trên con đường làm Khương phu nhân rồi.

Sau đó cô có uống một tí rượu nên xin phép cha cô lên phòng nghỉ của khách sạn chuẩn bị cho. Cha cô cũng phớt lờ vì cô ở lại cũng chẳng làm gì.

Lên phòng cô cởi bộ lễ phục máng lên tủ chỉ còn nội y rồi chui vào chăn nghỉ ngơi. Đang trong cơn mê cô cảm nhận được có bàn tay sờ soạn khắp người cô nên bừng tỉnh dậy.

" ưm. a rể sao lại lên đây?"

" Tôi không thể lên đây sao?"

" không phải. Buổi lễ còn tiếp tục sao có thể vắng mặt nhân vật chính được. Cô dâu sẽ ủy khuất lắm."

" Tôi tự có sắp xếp."

" Vậy a rể tính làm gì đây?"

" Động phòng."



" e là e vợ của a. Không phải cô dâu nha"

" Thì sao. Tôi thích động phòng với e."

" Không được đâu mà."

Hắn nào có nghe lọt tai lời cô nói nửa, trực tiếp cởi hết đồ lót của cô ra để lộ thân thể trắng nõn như mời gọi hắn.

Hắn tham lam mút lên từng địa phương để lại dấu hồng hồng đánh dấu sở hữu của hắn. Lúc nãy biết bao nhiêu gã công tử vây quanh cô đã làm hắn chướng mắt rồi.

Hắn nhanh chóng kéo khóa quần xuống nhét côn thịt vào nụ hoa đã sớm ướt ác của cô.

Cảm giác truyền đến thật nhanh làm cô run người ôm chầm lấy hắn. Hắn cứ thế luật động không ngừng đâm thẳng vào trong động nhỏ của cô.

" Tôi chơi e rất sướng có phải không? Sao lại mút tôi chặt như vậy."

" ưmm. ưmm.. đúng vậy... rất sướng... a rể à... ưmmm"

" Cái đồ dâm đãng,tôi không chơi chết e thì không được mà."

Hai chữ " a rể " càng làm hắn kích thích hơn, Cứ đâm cô không thương tiếc. Hắn làm cô ra đến 2 lần nhưng vẫn chưa thấy có dấu hiệu muốn bắn. Hắn đổi hết các loại tư thế làm cô bây giờ mềm nhũn ra.

" xin a... xin a... e chịu không nổi nữa"

" ai bảo e dâm đãng như vậy. Chịu không nổi cũng phải chịu, đưa mông cao lên."

Đến cuối cùng cô suýt ngất đi hắn mới chịu thỏa mãn phóng hết tinh dịch vào người cô. Xong việc hắn đắp lại chăn cho cô rồi chỉnh trang lại lễ phục đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Rể Không Chịu Buông Tay

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook