Chương 49: Họp cổ đông
Mỵ Nhi (Diệp Bối Bối)
08/07/2019
(( Mỵ Nhi))
Quả nhiên đúng như lời Tích Kỳ đã hứa thì sáng hôm sau đang làm việc cô đã nhận được tin từ luật sư đã hoàn tất thủ tục chuyển nhượng cổ phần công ty Phúc Viễn.
Dù rất lưu luyến công việc hiện tại vì học trưởng và mọi người trong công ty đều khá tốt với cô, không phải tất cả đều ưa thích cô nhưng chí ít ra bọn họ dù có ghét nhưng vẫn làm lơ không có làm khó dễ cô còn lại các đồng nghiệp tốt với cô đều không có giả nhân giả nghĩa mà là thật tâm như vậy. Nghĩ đến đây cô cảm thấy cuộc đời mình vẫn không quá tồi tệ nhưng nghĩ việc là điều bức thiết cô phải làm.
Cốc.. cốc.. cốc..
Sau hồi gõ cửa cô bước vào phòng tổng giám đốc, thấy Trịnh học trưởng đang xem tài liệu cô nhẹ nhàng đi đến bàn làm việc đặt đơn xuống trước mặt anh.
Lúc này Trịnh Thiếu phàm bỏ văn kiện trên tay xuống nhìn trước mắt 4 chữ khiến anh rất kinh ngạc kèm theo khó tin vì sao cô lại đưa ĐƠN XIN TỪ CHỨC cho anh.
" Mỹ Mỹ, có chuyện gì sao? công việc có chỗ nào không ổn hay là..." - Trịnh Thiếu Phàm sốt sắn.
" Không phải, không phải. Mọi người và học trưởng đều rất tốt với em, công việc cũng rất tốt nhưng là công ty của gia đình em. Đã đến lúc em phải vực dậy nó, anh cũng biết đó là tâm can của ông ngoại em mà." - Cô nhanh chóng giải thích không để học trưởng nói thêm.
" Anh hiểu, có việc gì anh giúp được cứ lên tiếng đừng ngại nha Mỹ Mỹ."
" Vâng, học trưởng chúng ta mãi là bạn bè tốt."
Thì ra trong lòng cô anh mãi mãi chỉ có thể là bạn bè. Do anh tự mình đa tình mà thôi, anh hiểu nhưng anh không hối hận.
Sau khi giải quyết vấn đề nghỉ việc xong cô cũng tuyển thư ký mới rồi bàn giao công việc xong mới rời đi. Cả quá trình cũng mất cả tuần lễ mới xong.
Song song đó cô cũng âm thầm thu mua lại cổ phần công ty Phúc Viễn. Do công ty đang đứng trên bờ vực phá sản nên việc thu mua lại không quá khó khăn huống hồ cô còn có hậu thuẫn lớn mạnh chính là Khương Duệ.
- -------
Sáng sớm thứ hai đầu tuần là ngày họp cổ đông đầu tiên khi cô bước vào công ty Phúc Viễn chính thức lấy lại tất cả.
Tích Kỳ ngồi ỡ ghế tổng giám đốc vẻ mặt u ám cáu gắt.
" Là ai cho phép các người tổ chức họp cổ đông"
" Là tôi."
Nghe tiếng nói Tích Kỳ quay sang thấy Tích Tiểu Mỹ bước vào thì vô cùng kinh ngạc. Đúng là ông đã quá xem thường đứa con gái này rồi.
Khi hay tin họp cổ đông là do Tích Tiểu Mỹ yêu cầu thì mẹ con Vũ Xuyên cùng Tích Tư Điềm nổi trận xông đến công ty hỏi tội.
" Con tiện nhân kia mày có tư cách gì vào công ty còn tổ chức họp cổ đông. Mày mau cút khỏi đây cho tao." - Vũ Xuyên tức tối.
" Tôi không có tư cách vậy bà có sao, bà lấy chức vụ gì xông vào phòng họp vậy." - Cô điềm tĩnh trả lời.
" Tao là phu nhân tổng giám đốc, là nữ chủ nhân của công ty này mày chỉ là đứa rác rưởi còn không biến đi tao đánh mày chết."
" Vậy à, thật tiếc quá từ hôm nay Tích Kỳ không còn là tổng giám đốc vậy thì Vũ Xuyên bà cũng không có tư cách vào đây rồi."
" Mày nói gì hả con tiện nhân kia."
" Sẳn đây tôi thông báo cho bà biết, trong tay Tích Kỳ chỉ còn 10% cổ phần. Tôi thì nhận được 40% cổ phần ông ta chuyển cho cộng thêm 30% thu mua được. Với 70% cổ phần thì bây giờ Tích Tiểu Mỹ tôi đây mới là chủ."
" Mày... mày con tiện nhân, mày đê tiện như mẹ của mày vậy. Đây là công ty của Tích gia, mà đừng hòng chiếm được. Tao không để yên cho mày đâu."
" Bà nên cẩn thận lời nói của mình, các cổ đông của công ty ai không biết Phúc Viễn là do ông ngoại tôi xây dựng nên. Gia đình bà ngồi hưởng của người khác cũng khá lâu rồi, thật khâm phục da mặt các người lại dày như vậy không biết xấu hổ còn dám mắc đến mẹ tôi à."
" Mày mới không biết xấu hổ, thứ hồ ly tinh là học theo mẹ mày à. Cả anh rể mày cũng quyến rũ, đồ hạ tiện." - Tích Tư Điềm không kìm nổi tức giận lên tiếng.
" Nói đến hồ ly tinh tôi sao bì kịp với mẹ chị chứ. Lại nói chị không biết giữ chồng, để anh ấy suốt ngày quấn lấy tôi còn không cho chị về Khương gia. Chị phải xem lại mình rồi."
" Mày đợi xem, tao không để mày yên đâu." -
Ả ta càng nổi máu điên thêm xông tới muốn đánh cô nhưng cô biết trước sự việc đã gọi bảo vệ lên từ sớm nên kịp thời lôi 2 mẹ con đó ra khỏi công ty.
Cô ra lệnh không cho phép 2 mẹ con họ vào công ty nữa mặc họ la hét gào bới chửi mắng cô.
Kết thúc buổi họp cô cũng thuận lợi ngồi lên chức tổng giám đốc công ty Phúc Viễn nhưng như vậy vẫn chưa đủ đâu. Phần hay đang chờ mẹ con họ ỡ phía sau.
Quả nhiên đúng như lời Tích Kỳ đã hứa thì sáng hôm sau đang làm việc cô đã nhận được tin từ luật sư đã hoàn tất thủ tục chuyển nhượng cổ phần công ty Phúc Viễn.
Dù rất lưu luyến công việc hiện tại vì học trưởng và mọi người trong công ty đều khá tốt với cô, không phải tất cả đều ưa thích cô nhưng chí ít ra bọn họ dù có ghét nhưng vẫn làm lơ không có làm khó dễ cô còn lại các đồng nghiệp tốt với cô đều không có giả nhân giả nghĩa mà là thật tâm như vậy. Nghĩ đến đây cô cảm thấy cuộc đời mình vẫn không quá tồi tệ nhưng nghĩ việc là điều bức thiết cô phải làm.
Cốc.. cốc.. cốc..
Sau hồi gõ cửa cô bước vào phòng tổng giám đốc, thấy Trịnh học trưởng đang xem tài liệu cô nhẹ nhàng đi đến bàn làm việc đặt đơn xuống trước mặt anh.
Lúc này Trịnh Thiếu phàm bỏ văn kiện trên tay xuống nhìn trước mắt 4 chữ khiến anh rất kinh ngạc kèm theo khó tin vì sao cô lại đưa ĐƠN XIN TỪ CHỨC cho anh.
" Mỹ Mỹ, có chuyện gì sao? công việc có chỗ nào không ổn hay là..." - Trịnh Thiếu Phàm sốt sắn.
" Không phải, không phải. Mọi người và học trưởng đều rất tốt với em, công việc cũng rất tốt nhưng là công ty của gia đình em. Đã đến lúc em phải vực dậy nó, anh cũng biết đó là tâm can của ông ngoại em mà." - Cô nhanh chóng giải thích không để học trưởng nói thêm.
" Anh hiểu, có việc gì anh giúp được cứ lên tiếng đừng ngại nha Mỹ Mỹ."
" Vâng, học trưởng chúng ta mãi là bạn bè tốt."
Thì ra trong lòng cô anh mãi mãi chỉ có thể là bạn bè. Do anh tự mình đa tình mà thôi, anh hiểu nhưng anh không hối hận.
Sau khi giải quyết vấn đề nghỉ việc xong cô cũng tuyển thư ký mới rồi bàn giao công việc xong mới rời đi. Cả quá trình cũng mất cả tuần lễ mới xong.
Song song đó cô cũng âm thầm thu mua lại cổ phần công ty Phúc Viễn. Do công ty đang đứng trên bờ vực phá sản nên việc thu mua lại không quá khó khăn huống hồ cô còn có hậu thuẫn lớn mạnh chính là Khương Duệ.
- -------
Sáng sớm thứ hai đầu tuần là ngày họp cổ đông đầu tiên khi cô bước vào công ty Phúc Viễn chính thức lấy lại tất cả.
Tích Kỳ ngồi ỡ ghế tổng giám đốc vẻ mặt u ám cáu gắt.
" Là ai cho phép các người tổ chức họp cổ đông"
" Là tôi."
Nghe tiếng nói Tích Kỳ quay sang thấy Tích Tiểu Mỹ bước vào thì vô cùng kinh ngạc. Đúng là ông đã quá xem thường đứa con gái này rồi.
Khi hay tin họp cổ đông là do Tích Tiểu Mỹ yêu cầu thì mẹ con Vũ Xuyên cùng Tích Tư Điềm nổi trận xông đến công ty hỏi tội.
" Con tiện nhân kia mày có tư cách gì vào công ty còn tổ chức họp cổ đông. Mày mau cút khỏi đây cho tao." - Vũ Xuyên tức tối.
" Tôi không có tư cách vậy bà có sao, bà lấy chức vụ gì xông vào phòng họp vậy." - Cô điềm tĩnh trả lời.
" Tao là phu nhân tổng giám đốc, là nữ chủ nhân của công ty này mày chỉ là đứa rác rưởi còn không biến đi tao đánh mày chết."
" Vậy à, thật tiếc quá từ hôm nay Tích Kỳ không còn là tổng giám đốc vậy thì Vũ Xuyên bà cũng không có tư cách vào đây rồi."
" Mày nói gì hả con tiện nhân kia."
" Sẳn đây tôi thông báo cho bà biết, trong tay Tích Kỳ chỉ còn 10% cổ phần. Tôi thì nhận được 40% cổ phần ông ta chuyển cho cộng thêm 30% thu mua được. Với 70% cổ phần thì bây giờ Tích Tiểu Mỹ tôi đây mới là chủ."
" Mày... mày con tiện nhân, mày đê tiện như mẹ của mày vậy. Đây là công ty của Tích gia, mà đừng hòng chiếm được. Tao không để yên cho mày đâu."
" Bà nên cẩn thận lời nói của mình, các cổ đông của công ty ai không biết Phúc Viễn là do ông ngoại tôi xây dựng nên. Gia đình bà ngồi hưởng của người khác cũng khá lâu rồi, thật khâm phục da mặt các người lại dày như vậy không biết xấu hổ còn dám mắc đến mẹ tôi à."
" Mày mới không biết xấu hổ, thứ hồ ly tinh là học theo mẹ mày à. Cả anh rể mày cũng quyến rũ, đồ hạ tiện." - Tích Tư Điềm không kìm nổi tức giận lên tiếng.
" Nói đến hồ ly tinh tôi sao bì kịp với mẹ chị chứ. Lại nói chị không biết giữ chồng, để anh ấy suốt ngày quấn lấy tôi còn không cho chị về Khương gia. Chị phải xem lại mình rồi."
" Mày đợi xem, tao không để mày yên đâu." -
Ả ta càng nổi máu điên thêm xông tới muốn đánh cô nhưng cô biết trước sự việc đã gọi bảo vệ lên từ sớm nên kịp thời lôi 2 mẹ con đó ra khỏi công ty.
Cô ra lệnh không cho phép 2 mẹ con họ vào công ty nữa mặc họ la hét gào bới chửi mắng cô.
Kết thúc buổi họp cô cũng thuận lợi ngồi lên chức tổng giám đốc công ty Phúc Viễn nhưng như vậy vẫn chưa đủ đâu. Phần hay đang chờ mẹ con họ ỡ phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.