Chương 4: Lấy lòng
Mỵ Nhi (Diệp Bối Bối)
08/07/2019
(( Mỵ Nhi))
Trận kích tình qua đi cả cô và hắn đều mệt mỏi nằm ôm lấy nhau. Hắn bế cô về phòng và thả lên giường. Hắn nằm vùi đầu vào cổ cô hít hết hương thơm nhàn nhạt trên cơ thể cô. Tay hắn ôm ngang bụng và côn thịt của hắn vẫn nằm trong hoa huyệt chật hẹp kia của cô.
" A rút ra đi mà. Rất trướng"
" Côn thịt của tôi muốn ỡ trong hoa huyệt của e, nó rất ấm".
" Tiểu huyệt e rất mỏi. Không thể mút côn thịt to lớn của a rể đâu nha".
" e là đang muốn tôi.... Nằm im cho tôi ôm, tôi sẽ tha cho e".
Cô vẫn nên ngoan ngoãn thì hơn chỉ là cô sợ hắn sẽ động dục bất cứ lúc nào thôi. Hôm nay cô đã rất mệt rồi nên không muốn thêm nữa.
Nghỉ lại lời nói lúc nảy của hắn có chút mờ ám hay là... chắc hắn không biết đâu. Hắn không bao giờ xen vào chuyện riêng tư của cô và cô cũng vậy. Đó là lý do vì sao cô lại ỡ bên cạnh hắn lâu như thế.
Cô gái ngây thơ nghỉ rằng đã thoát một kiếp nạn nhưng đâu ngờ rằng tên đàn ông phía sau đang kìm nén một cổ khí lạnh muốn toát ra ngoài.
Nếu có trách thì phải trách cô nha. Tại cô quyến rủ làm hắn yêu thích, làm hắn mê đắm cơ thể nhỏ bé này rồi. Giờ muốn hồng hạnh vượt tường sao... hừ... đừng mơ.
Cô là của hắn, là của riêng hắn. Muốn đi... trừ phi hắn chán sẽ suy nghỉ lại.
Một đêm dài, 2 người dường như an giấc nhưng thực ai có biết. Họ cũng thao thức cũng có suy tư đè nén. Mối quan hệ này sẽ kéo dài bao lâu, họ có thể xa nhau không. Lúc đầu là do mê luyến cơ thể mới tìm đến nhau nhưng bây giờ... thôi bỏ đi. Không ngờ trên đời cũng có chuyện làm hắn không thể hiểu được.
...... Một đêm dài 2 con người chung 1 suy tư......
Sáng sớm hôm sau cô là người dậy trước và nhẹ nhàng rời đi. Cô làm bữa sáng toàn món hắn thích, bày trí thật ngọt ngào thân mật. Cô vừa xoay đi đã nghe tiếng hắn bước xuống cầu than.
" Thật sớm a. E làm bữa sáng rồi, a tới đây nếm thử một ít".
" Có phải e làm gì có lỗi nên muốn lấy lòng tôi". Hắn nhướng mày.
" Làm gì có. Chỉ là... e muốn đi làm. E cũng đã tốt nghiệp lâu rồi".
" Tôi nuôi không nổi e".
" Không phải như vậy. E chỉ muốn tìm chút kinh nghiệm thôi mà".
" Đến công ty tôi".
" Không được. Chị e... xin a đấy".
Cô đâu có ngốc mà ỡ gần hắn như vây. Cô sợ hắn cứ động dục bất thình lình như mọi khi. Như vậy lợi cho hắn rồi. Chưa kể bà chị yêu quý của cô sẽ nổi điên thế nào khi nghe tin mà phi thẳng đến công ty sử lý cô. Cô còn chưa muốn ngửa bài sớm như vậy nha.
" Được. Không được câu dẫn nam nhân khác. Không thì tôi sẽ..."
" E chỉ yêu có mình a thôi mà. A rể a". Không để hắn nói tiếp vì cô hẳn biết hậu quả sẽ như thế nào.
Cô nhanh chống kéo tay hắn tới bàn ăn rồi ấn hắn ngồi xuống. Hắn cũng hợp tác nghe theo sau đó động đũa nếm thử vài món trông khá bắt mắt.
" Như thế nào?". Cô mong ngóng khi hắn ăn thử.
" Không tệ".
Cô bĩu môi ra vẻ uất ức lắm. Cô phải thức thật sớm làm cả bàn thức ăn cho hắn thế mà đổi lại được 2 chữ thôi sao. Khen cô 1 tý hắn sẽ nghẹn chết sao. Đúng là đáng ghét mà.
Đây không phải lần đầu tiên cô nấu cho hắn ăn. Hắn đã ăn rất nhiều lần nhưng lần nào cũng thế, không khen cô lấy 1 câu. Nhưng cô biết cô làm rất vừa ý hắn, lần nào hắn ăn cũng rất nhiều nha. Về phương diện này, chị gái à e thắng chắc rồi nhé. Cô cũng phải cảm tạ chị cô và bà mẹ kế kia đã xem cô như người hầu mà sai vặt. Nên bây giờ cô mới thắng thế được như vậy.
Sau khi ăn xong cô tiễn hắn đi làm. Cô phải tranh thủ sửa soạn thôi, hôm nay là ngày đầu tiên cô đi phỏng vấn. Nhất định phải cố gắng nha. Nếu làm tốt công việc này thì cô không cần phải sợ không có cơm ăn sau khi rời xa hắn. Thật tốt...
Trận kích tình qua đi cả cô và hắn đều mệt mỏi nằm ôm lấy nhau. Hắn bế cô về phòng và thả lên giường. Hắn nằm vùi đầu vào cổ cô hít hết hương thơm nhàn nhạt trên cơ thể cô. Tay hắn ôm ngang bụng và côn thịt của hắn vẫn nằm trong hoa huyệt chật hẹp kia của cô.
" A rút ra đi mà. Rất trướng"
" Côn thịt của tôi muốn ỡ trong hoa huyệt của e, nó rất ấm".
" Tiểu huyệt e rất mỏi. Không thể mút côn thịt to lớn của a rể đâu nha".
" e là đang muốn tôi.... Nằm im cho tôi ôm, tôi sẽ tha cho e".
Cô vẫn nên ngoan ngoãn thì hơn chỉ là cô sợ hắn sẽ động dục bất cứ lúc nào thôi. Hôm nay cô đã rất mệt rồi nên không muốn thêm nữa.
Nghỉ lại lời nói lúc nảy của hắn có chút mờ ám hay là... chắc hắn không biết đâu. Hắn không bao giờ xen vào chuyện riêng tư của cô và cô cũng vậy. Đó là lý do vì sao cô lại ỡ bên cạnh hắn lâu như thế.
Cô gái ngây thơ nghỉ rằng đã thoát một kiếp nạn nhưng đâu ngờ rằng tên đàn ông phía sau đang kìm nén một cổ khí lạnh muốn toát ra ngoài.
Nếu có trách thì phải trách cô nha. Tại cô quyến rủ làm hắn yêu thích, làm hắn mê đắm cơ thể nhỏ bé này rồi. Giờ muốn hồng hạnh vượt tường sao... hừ... đừng mơ.
Cô là của hắn, là của riêng hắn. Muốn đi... trừ phi hắn chán sẽ suy nghỉ lại.
Một đêm dài, 2 người dường như an giấc nhưng thực ai có biết. Họ cũng thao thức cũng có suy tư đè nén. Mối quan hệ này sẽ kéo dài bao lâu, họ có thể xa nhau không. Lúc đầu là do mê luyến cơ thể mới tìm đến nhau nhưng bây giờ... thôi bỏ đi. Không ngờ trên đời cũng có chuyện làm hắn không thể hiểu được.
...... Một đêm dài 2 con người chung 1 suy tư......
Sáng sớm hôm sau cô là người dậy trước và nhẹ nhàng rời đi. Cô làm bữa sáng toàn món hắn thích, bày trí thật ngọt ngào thân mật. Cô vừa xoay đi đã nghe tiếng hắn bước xuống cầu than.
" Thật sớm a. E làm bữa sáng rồi, a tới đây nếm thử một ít".
" Có phải e làm gì có lỗi nên muốn lấy lòng tôi". Hắn nhướng mày.
" Làm gì có. Chỉ là... e muốn đi làm. E cũng đã tốt nghiệp lâu rồi".
" Tôi nuôi không nổi e".
" Không phải như vậy. E chỉ muốn tìm chút kinh nghiệm thôi mà".
" Đến công ty tôi".
" Không được. Chị e... xin a đấy".
Cô đâu có ngốc mà ỡ gần hắn như vây. Cô sợ hắn cứ động dục bất thình lình như mọi khi. Như vậy lợi cho hắn rồi. Chưa kể bà chị yêu quý của cô sẽ nổi điên thế nào khi nghe tin mà phi thẳng đến công ty sử lý cô. Cô còn chưa muốn ngửa bài sớm như vậy nha.
" Được. Không được câu dẫn nam nhân khác. Không thì tôi sẽ..."
" E chỉ yêu có mình a thôi mà. A rể a". Không để hắn nói tiếp vì cô hẳn biết hậu quả sẽ như thế nào.
Cô nhanh chống kéo tay hắn tới bàn ăn rồi ấn hắn ngồi xuống. Hắn cũng hợp tác nghe theo sau đó động đũa nếm thử vài món trông khá bắt mắt.
" Như thế nào?". Cô mong ngóng khi hắn ăn thử.
" Không tệ".
Cô bĩu môi ra vẻ uất ức lắm. Cô phải thức thật sớm làm cả bàn thức ăn cho hắn thế mà đổi lại được 2 chữ thôi sao. Khen cô 1 tý hắn sẽ nghẹn chết sao. Đúng là đáng ghét mà.
Đây không phải lần đầu tiên cô nấu cho hắn ăn. Hắn đã ăn rất nhiều lần nhưng lần nào cũng thế, không khen cô lấy 1 câu. Nhưng cô biết cô làm rất vừa ý hắn, lần nào hắn ăn cũng rất nhiều nha. Về phương diện này, chị gái à e thắng chắc rồi nhé. Cô cũng phải cảm tạ chị cô và bà mẹ kế kia đã xem cô như người hầu mà sai vặt. Nên bây giờ cô mới thắng thế được như vậy.
Sau khi ăn xong cô tiễn hắn đi làm. Cô phải tranh thủ sửa soạn thôi, hôm nay là ngày đầu tiên cô đi phỏng vấn. Nhất định phải cố gắng nha. Nếu làm tốt công việc này thì cô không cần phải sợ không có cơm ăn sau khi rời xa hắn. Thật tốt...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.