Anh Rể Không Chịu Buông Tay

Chương 42: Thật sự chia tay

Mỵ Nhi (Diệp Bối Bối)

08/07/2019

(( Mỵ Nhi))

Đang chìm ngập trong mớ hổn độn, hắn đã đè cô xuống giường. Đôi môi hôn cô đến cuồng nhiệt, tay hắn sờ đến đâu cô liền thấy nóng đến đó. Là lần cuối ở bên hắn nên thôi cô sẽ quên tất cả, chìm ngập trong yêu thương này một lần vậy.

Cô choàng tay lên ôm cổ hắn, hôn trả rất nhiệt tình. Sau đó lần mò cởi hết nút trên áo sơmi cho hắn, chiếc áo mở ra là một thân thể cường tráng rất chắc khỏe. Cô lại tiếp tục lần mò xuống phía dưới tháo thắt lưng cho hắn giải phóng con mãnh thú hung tợn phía dưới ra.

Hai người không mảnh vải che thân hôn môi quấn lấy nhau không rời. Hắn dùng tay sờ vào hoa huyệt non mềm của cô, một lượng mật dịch lớn đã chảy ra lên tay của hắn. Sau đó hắn cầm côn thịt thô to chà sát phía ngoài tiểu huyệt, ấn vào một chút rồi lại lấy ra. Ý tứ khiêu khích rõ rệt làm cô khó chịu trong lòng.

" Rốt cuộc anh có làm hay không?."

" không vội."

" Vậy anh đừng có trêu đùa nó nữa."

" Tôi có làm gì đâu."

" Anh... anh... "

" Muốn lắm phải không, xin tôi đi."

Cô xấu hổ quay mặc đi không nhìn hắn nữa nhưng đâu dễ dàng như vậy. Hắn rất biết yếu nhược của cô, luôn khiến cô phải chịu thua. Hắn bắt cô quỳ xuống hai chân kẹp chặt lấy côn thịt của hắn. Côn thịt nằm dưới tiểu huyệt của cô bị dịch mật bôi trơn cùng bị hai chân cô kẹp chặt lại nhìn vô cùng dâm mỹ.

Hắn cứ ma sát không ngừng côn thịt với cô bé, hai tay xoa nắn cặp ngực to tròn của cô. Đôi môi hắn cứ liếm mút vành tai cô nhè nhẹ không ngừng. Lâu lâu lại như vô ý hay cố ý đâm côn thịt vào tiểu huyệt một chút rồi lại rút ra, thật muốn giết người mà.

" Xin anh... xin anh... đi vào đi mà"

" Cái gì? vào đâu?."



" Xin anh... dùng côn thịt... đi vào tiểu huyệt... của... của em đi..."

Hắn cũng đã sắp chờ không nổi rồi, nghe được câu nói này như bắt được vàng. Hắn vui vẻ đâm côn thịt từ phía sau tới thật chuẩn xác, không nhanh không chậm nhấp tới. Cô nhận được khoái cảm không ngừng rên rỉ, tư thế này rất khít làm cả hai đều tận hưởng tốt mùi vị khi hoan ái.

Đã lâu họ không ỡ cùng nhau và đây cũng là lần cuối bên nhau nên cô cũng trở nên phóng túng hơn, tận hưởng hơn.

" ưm.. ưmm. anh.. nhanh hơn một chút đi... sâu hơn... sướng lắm... ưm..."

" Đúng là dâm đãng mà, chơi em bao nhiêu cũng không đủ, chặt khít như vậy."

" ưmm... ưmm... tiểu Mỹ rất dâm đãng, cầu côn thịt anh rể đến làm... ưmmmmm."

" Phải chơi chết em, cho em nhớ kỹ tôi mới làm em sung sướng như vậy."

" aaaaa... em tới... anh nhẹ... nhẹ một chút... sâu quá rồi... em chịu không nổi nữa"

" Tiểu yêu tinh, không có tôi ai sẽ thỏa mãn em đây. Tôi sẽ không để em rời khỏi dễ dàng như vậy, tiểu dâm đãng à."

Giờ đây đầu óc cô mụ mị chìm trong khoái lạc đâu nghe lọt tai những lời hắn nói nữa. Đêm đó cả hai cùng nhau đạt được thỏa mãn tốt nhất. Hắn cùng cô ôm nhau ngủ, một giấc ngủ thật yên bình.

- -------------

Sáng dậy người bên cạnh đã rời đi hơi ấm cũng không còn. Cô phải sống cuộc sống không có hắn, tự bản thân mình giành lại thứ thuộc về mình. Cô vội tắm rửa sửa soạn quần áo để đi họp cùng học trưởng.

7 năm, như vậy đã kết thúc.

Chào nhé. Anh rể.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Rể Không Chịu Buông Tay

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook