Anh Rể Trọng Sinh Thịt Cô Em Vợ
Chương 17: Là Em Làm Anh (H)
Nam Thư
14/03/2024
Dư Hướng Cảnh cảm thấy tiểu huyệt của Diệp Lâm Hạ đã đủ lớn rồi thì mới đứng dậy cởi bỏ quần áo trên người, để lộ ra thân hình cường tráng rắn chắc.
Dương vật thô to sưng tấy dựng đứng lên, khao khát muốn được chui vào trong tiểu huyệt chặt chẽ và trơn tuột.
Diệp Lâm Hạ nằm trên giường đã dang rộng hai chân ra, dâm thủy từ giữa hai chân cô không ngừng chảy ra ngoài, ướt đẫm cả một mảng ga trải giường.
Cô cảm thấy sốt ruột vô cùng, không ngừng vặn eo, dùng thân thể ma sát với ga giường mềm mại.
Nhưng hành động này của cô không những không khiến cho thân thể được giải tỏa mà còn khiến cho Diệp Lâm Hạ càng thêm khó chịu hơn. Cô mở to đôi mắt mờ sương, nhìn người đàn ông trước mặt mình.
Nhìn thấy Dư Hướng Cảnh cứ ngồi im không nhúc nhích như vậy, cô bỗng nhiên cảm thấy ấm ức. Diệp Lâm Hạ từ trên giường bò dậy, theo bản năng tiến về phía Dư Hướng Cảnh.
“Anh sờ em được không?”
“Em khó chịu...”
“Sờ em đi...”
Khi Diệp Lâm Hạ di chuyển, Dư Hướng Cảnh vô thức đỡ lấy vòng eo thon thả của cô, để cô dạng chân ngồi trên người mình.
Cả người Diệp Lâm Hạ nóng bừng, cô dán sát lên người Dư Hướng Cảnh, cảm giác khô nóng đột nhiên được giải tỏa. Tuy nhiên, ham muốn trong cô càng thêm mãnh liệt hơn, cô muốn nhiều hơn thế này. Dục vọng nhanh chóng đánh tan chút lý trý ít ỏi của cô.
Nụ hôn của Diệp Lâm Hạ vô cùng trắc trở, lộn xộn, chẳng có chút kỹ xảo nào, nhưng lại khiến cho Dư Hướng Cảnh điên cuồng.
Cho dù anh bị cô cắn gặp môi đến mức đau nhói thì trong mắt vẫn ẩn chứa ý cười.
Lúc này cả hai người đều không một mảnh vải che thân, thứ to lớn của Dư Hướng Cảnh hoàn toàn lộ ra ngoài. Diệp Lâm Hạ thuận theo bản năng, cố gắng đẩy dương vật của anh vào trong tiểu huyệt của mình.
Diệp Lâm Hạ nhắm thẳng dương vật vào ngay giữa miệng tiểu huyệt, sau đó ưỡn thẳng lưng, mạnh mẽ ngồi lên, để cho dương vật của anh đâm sâu vào trong tiểu huyệt ướt át của mình.
Mặc dù Dư Hướng Cảnh đã nới lỏng trước cho cô, tiểu huyệt của cô cũng đã đủ ướt át, nhưng dương vật của anh vẫn quá to lớn.
Diệp Lâm Hạ lại sử dụng cách thức trực tiếp và hung mãnh đó để đưa dương vật vào bên trong, thế nên quy đầu thô to của anh nhanh chóng đâm xuyên qua lớp màng mỏng kia.
Cơn đau đớn dữ dội từ bên trong truyền đến khiến Diệp Lâm Hạ cúi gập người xuống, cô bỗng nhiên ý thức được hai người đang làm cái gì. Diệp Lâm Hạ đột nhiên cảm thấy hoảng sợ, muốn chạy trốn.
Nhưng vòng eo thon của cô lại bị Dư Hướng Cảnh giữ chặt lấy, cô căn bản không có khả năng chạy trốn.
“Lâm Hạ, là em làm anh.”
“Em...”
Tiểu huyệt chặt chẽ của cô bao vây lấy dương vật to lớn của anh, cảm giác ngứa ngáy và sảng khoái chạy dọc khắp thân thể, khiến anh suýt chút nữa không nhịn được mà bắn ra.
Chờ một lát sau, cảm giác đau đớn từ từ biến mất, dục vọng lại bắt đầu nuốt chửng lý trí của Diệp Lâm Hạ. Từ tiểu huyệt của cô xuất hiện một cảm giác không thể nào giải thích được, cảm giác ấy cứ thế lớn dần, rồi lan ra khắp mọi nơi trên thân thể.
Diệp Lâm Hạ cảm thấy vô cùng khó chịu, rõ ràng là dương vật đã cắm vào trong tiểu huyệt của cô, nhưng tại sao cô vẫn cảm thấy trống rỗng chứ?
Cô cứ thế vặn vẹo thân thể không theo một quy luật nào, cố gắng xóa bỏ cảm giác trống rỗng này.
Những động tác này của cô lại khiến Dư Hướng Cảnh khổ sở, anh cảm thấy mình sắp bị ép đến điên rồi.
Tất nhiên, từ trước đến nay Dư Hướng Cảnh đều không để cho bản thân mình phải chịu ấm ức. Anh nhanh chóng bắt lấy cái eo nhỏ của Diệp Lâm Hạ, mạnh mẽ ấn mạnh xuống.
“A...”
Một cảm giác tê dại chạy dọc đỉnh đầu, Diệp Lâm Hạ mê ly tận hưởng cảm giác sung sướng này, đôi môi xinh đẹp vô thức hé mở.
Dư Hướng Cảnh nhanh chóng đè Diệp Lâm Hạ xuống dưới thân mình, anh từ từ rút dương vật của mình ra, sau đó lại chậm rãi tiến vào, đâm từ đủ góc độ khác nhau, cố gắng tìm kiếm điểm nhạy cảm của cô.
Dương vật thô to sưng tấy dựng đứng lên, khao khát muốn được chui vào trong tiểu huyệt chặt chẽ và trơn tuột.
Diệp Lâm Hạ nằm trên giường đã dang rộng hai chân ra, dâm thủy từ giữa hai chân cô không ngừng chảy ra ngoài, ướt đẫm cả một mảng ga trải giường.
Cô cảm thấy sốt ruột vô cùng, không ngừng vặn eo, dùng thân thể ma sát với ga giường mềm mại.
Nhưng hành động này của cô không những không khiến cho thân thể được giải tỏa mà còn khiến cho Diệp Lâm Hạ càng thêm khó chịu hơn. Cô mở to đôi mắt mờ sương, nhìn người đàn ông trước mặt mình.
Nhìn thấy Dư Hướng Cảnh cứ ngồi im không nhúc nhích như vậy, cô bỗng nhiên cảm thấy ấm ức. Diệp Lâm Hạ từ trên giường bò dậy, theo bản năng tiến về phía Dư Hướng Cảnh.
“Anh sờ em được không?”
“Em khó chịu...”
“Sờ em đi...”
Khi Diệp Lâm Hạ di chuyển, Dư Hướng Cảnh vô thức đỡ lấy vòng eo thon thả của cô, để cô dạng chân ngồi trên người mình.
Cả người Diệp Lâm Hạ nóng bừng, cô dán sát lên người Dư Hướng Cảnh, cảm giác khô nóng đột nhiên được giải tỏa. Tuy nhiên, ham muốn trong cô càng thêm mãnh liệt hơn, cô muốn nhiều hơn thế này. Dục vọng nhanh chóng đánh tan chút lý trý ít ỏi của cô.
Nụ hôn của Diệp Lâm Hạ vô cùng trắc trở, lộn xộn, chẳng có chút kỹ xảo nào, nhưng lại khiến cho Dư Hướng Cảnh điên cuồng.
Cho dù anh bị cô cắn gặp môi đến mức đau nhói thì trong mắt vẫn ẩn chứa ý cười.
Lúc này cả hai người đều không một mảnh vải che thân, thứ to lớn của Dư Hướng Cảnh hoàn toàn lộ ra ngoài. Diệp Lâm Hạ thuận theo bản năng, cố gắng đẩy dương vật của anh vào trong tiểu huyệt của mình.
Diệp Lâm Hạ nhắm thẳng dương vật vào ngay giữa miệng tiểu huyệt, sau đó ưỡn thẳng lưng, mạnh mẽ ngồi lên, để cho dương vật của anh đâm sâu vào trong tiểu huyệt ướt át của mình.
Mặc dù Dư Hướng Cảnh đã nới lỏng trước cho cô, tiểu huyệt của cô cũng đã đủ ướt át, nhưng dương vật của anh vẫn quá to lớn.
Diệp Lâm Hạ lại sử dụng cách thức trực tiếp và hung mãnh đó để đưa dương vật vào bên trong, thế nên quy đầu thô to của anh nhanh chóng đâm xuyên qua lớp màng mỏng kia.
Cơn đau đớn dữ dội từ bên trong truyền đến khiến Diệp Lâm Hạ cúi gập người xuống, cô bỗng nhiên ý thức được hai người đang làm cái gì. Diệp Lâm Hạ đột nhiên cảm thấy hoảng sợ, muốn chạy trốn.
Nhưng vòng eo thon của cô lại bị Dư Hướng Cảnh giữ chặt lấy, cô căn bản không có khả năng chạy trốn.
“Lâm Hạ, là em làm anh.”
“Em...”
Tiểu huyệt chặt chẽ của cô bao vây lấy dương vật to lớn của anh, cảm giác ngứa ngáy và sảng khoái chạy dọc khắp thân thể, khiến anh suýt chút nữa không nhịn được mà bắn ra.
Chờ một lát sau, cảm giác đau đớn từ từ biến mất, dục vọng lại bắt đầu nuốt chửng lý trí của Diệp Lâm Hạ. Từ tiểu huyệt của cô xuất hiện một cảm giác không thể nào giải thích được, cảm giác ấy cứ thế lớn dần, rồi lan ra khắp mọi nơi trên thân thể.
Diệp Lâm Hạ cảm thấy vô cùng khó chịu, rõ ràng là dương vật đã cắm vào trong tiểu huyệt của cô, nhưng tại sao cô vẫn cảm thấy trống rỗng chứ?
Cô cứ thế vặn vẹo thân thể không theo một quy luật nào, cố gắng xóa bỏ cảm giác trống rỗng này.
Những động tác này của cô lại khiến Dư Hướng Cảnh khổ sở, anh cảm thấy mình sắp bị ép đến điên rồi.
Tất nhiên, từ trước đến nay Dư Hướng Cảnh đều không để cho bản thân mình phải chịu ấm ức. Anh nhanh chóng bắt lấy cái eo nhỏ của Diệp Lâm Hạ, mạnh mẽ ấn mạnh xuống.
“A...”
Một cảm giác tê dại chạy dọc đỉnh đầu, Diệp Lâm Hạ mê ly tận hưởng cảm giác sung sướng này, đôi môi xinh đẹp vô thức hé mở.
Dư Hướng Cảnh nhanh chóng đè Diệp Lâm Hạ xuống dưới thân mình, anh từ từ rút dương vật của mình ra, sau đó lại chậm rãi tiến vào, đâm từ đủ góc độ khác nhau, cố gắng tìm kiếm điểm nhạy cảm của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.