Anh Rể Trọng Sinh Thịt Cô Em Vợ
Chương 27: Lâm Hạ, Em Kẹp Anh Thật Chặt (H)
Nam Thư
14/03/2024
Diệp Lâm Hạ không cách nào trả lời câu hỏi của Dư Hướng Cảnh, chỉ ngượng ngùng quay đầu đi. Nhưng Dư Hướng Cảnh lại không chịu bỏ cuộc, hết lần này đến lần khác thì thầm bên tai cô: “Thích không?”
“Không trả lời có nghĩa là không thích, nhưng mà vừa rồi anh nghe thấy em rên rỉ lớn tiếng lắm mà, anh còn tưởng là em thích đấy?’
“Anh... Anh đừng nói nữa.” Diệp Lâm Hạ vội vàng bịt miệng Dư Hướng Cảnh lại, cả người đỏ như con tôm luộc.
Dư Hướng Cảnh chỉ muốn Diệp Lâm Hạ từ bỏ vẻ ngượng ngùng trước mặt mình. Anh nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt rực lửa nhuốm đầy dục vọng.
Anh vươn đầu lưỡi liếm láp lòng bàn tay cô, cảm giác mềm mại như bị điện giật khiến Diệp Lâm Hạ theo bản năng rút tay về. Phát giác được ý đồ của cô, Dư Hướng Cảnh nhanh tay lẹ mắt giữ chặt lấy cổ tay cô.
“Ừm, Lâm Hạ, em vẫn chưa nói cho anh biết, em có thích hay không.”
Giọng nói của anh lười biếng và gợi cảm, Diệp Lâm Hạ hoàn toàn không có sức phản kháng, ngây ngốc nhìn anh.
Đúng rồi, chính là như vậy.
Em chỉ cần nhìn anh là tốt rồi.
Dư Hướng Cảnh ngậm ngón tay trắng nõn của cô vào trong miệng, đầu lưỡi đảo một vòng, liếm láp ngón tay cô.
Hình ảnh tràn đầy dục vọng khiến cho trái tim Diệp Lâm Hạ đập bình bịch: “Thích...”
“Lâm Hạ, anh biết em sẽ thích mà.” Dư Hướng Cảnh cúi người, tựa trán mình lên trán cô, hài lòng mỉm cười.
“Ông xã đụ em rất thoải mái đúng không?”
“Thoải... mái...” Diệp Lâm Hạ nhắm chặt hai mắt, thành thật trả lời. Cô dám trả lời anh, nhưng không có dũng khí nhìn thẳng vào mắt anh.
Bây giờ Diệp Lâm Hạ ngoan ngoãn nằm dưới thân Dư Hướng Cảnh, mặc cho anh điều khiển. Dư Hướng Cảnh vô cùng vui vẻ, anh vươn tay vuốt ve gò má nóng bỏng của Diệp Lâm Hạ.
“Lâm Hạ, làm sao bây giờ? Anh lại cứng lên rồi.”
Dứt lời, Dư Hướng Cảnh lập tức đỡ lấy hông cô, đâm vào trong. Tiểu huyệt ướt nhẹp của cô dường như đã quen với kích thước của anh, vô thức co thắt lại, giống như nịnh nọt lấy lòng anh.
“Không... Không được...” Diệp Lâm Hạ trợn tròn mắt, chống hai tay lên ngực Dư Hướng Cảnh, muốn đẩy anh.
“Em có thể mà, Lâm Hạ, em có thể...” Dư Hướng Cảnh ngậm lấy vành tai của Diệp Lâm Hạ, nhẹ nhàng mút vào, còn thè lưỡi chọc vào lỗ tai cô, hạ thân bắt đầu di chuyển.
Diệp Lâm Hạ bị kích thích vô thức kẹp chặt hoa huyệt lại, nhưng thân thể cô lại không cách nào cự tuyệt được khoái cảm do Dư Hướng Cảnh mang lại.
Cô cảm thấy bản thân mình cũng thích.
Nếu không thì làm sao cô có thể cam tâm tình nguyện trầm luân trong dục vọng như thế này được.
“Ưm! Em muốn kẹp chết anh à!” Dư Hướng Cảnh dùng sức đâm mạnh vào trong thân thể Diệp Lâm Hạ, hai tay không ngừng nhào nặn bầu ngực mềm mại của cô.
Dư Hướng Cảnh dường như có sức mạnh vô tận. Anh đâm vào trong tiểu huyệt của cô, lần nào cũng đâm vào điểm mẫn cảm, khiến thân thể Diệp Lâm Hạ tê rần, hai chân bủn rủn.
Từ tối hôm qua đến giờ, Diệp Lâm Hạ đã lên cao trào không biết bao nhiêu lần. Cô không còn sức lực nữa, chỉ có thể bị động thừa nhận dục vọng mãnh liệt và thô bạo của Dư Hướng Cảnh.
m thanh của cô như vỡ tan, không nói được một câu hoàn chỉnh nào, chỉ có thể thở hổn hển.
Tiếng da thịt va chạm và tiếng nước nhớp nháp kích thích thần kinh Diệp Lâm Hạ. Khoái cảm tê dại lan khắp toàn thân, cô sung sướng co quắp cả ngón chân lại.
“Chậm... Chậm thôi...”
“Ưm... A... Lâm Hạ, bên trong em thật thoải mái!”
“Em chảy nhiều nước quá, kẹp anh chặt quá!”
Dư Hướng Cảnh vừa di chuyển vừa nói những lời dâm đãng khiến người ta phải đỏ bừng mặt mũi. Anh biết rõ Diệp Lâm Hạ là người dễ xấu hổ, thế nhưng vẫn luôn miệng khen ngợi cô.
“Không trả lời có nghĩa là không thích, nhưng mà vừa rồi anh nghe thấy em rên rỉ lớn tiếng lắm mà, anh còn tưởng là em thích đấy?’
“Anh... Anh đừng nói nữa.” Diệp Lâm Hạ vội vàng bịt miệng Dư Hướng Cảnh lại, cả người đỏ như con tôm luộc.
Dư Hướng Cảnh chỉ muốn Diệp Lâm Hạ từ bỏ vẻ ngượng ngùng trước mặt mình. Anh nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt rực lửa nhuốm đầy dục vọng.
Anh vươn đầu lưỡi liếm láp lòng bàn tay cô, cảm giác mềm mại như bị điện giật khiến Diệp Lâm Hạ theo bản năng rút tay về. Phát giác được ý đồ của cô, Dư Hướng Cảnh nhanh tay lẹ mắt giữ chặt lấy cổ tay cô.
“Ừm, Lâm Hạ, em vẫn chưa nói cho anh biết, em có thích hay không.”
Giọng nói của anh lười biếng và gợi cảm, Diệp Lâm Hạ hoàn toàn không có sức phản kháng, ngây ngốc nhìn anh.
Đúng rồi, chính là như vậy.
Em chỉ cần nhìn anh là tốt rồi.
Dư Hướng Cảnh ngậm ngón tay trắng nõn của cô vào trong miệng, đầu lưỡi đảo một vòng, liếm láp ngón tay cô.
Hình ảnh tràn đầy dục vọng khiến cho trái tim Diệp Lâm Hạ đập bình bịch: “Thích...”
“Lâm Hạ, anh biết em sẽ thích mà.” Dư Hướng Cảnh cúi người, tựa trán mình lên trán cô, hài lòng mỉm cười.
“Ông xã đụ em rất thoải mái đúng không?”
“Thoải... mái...” Diệp Lâm Hạ nhắm chặt hai mắt, thành thật trả lời. Cô dám trả lời anh, nhưng không có dũng khí nhìn thẳng vào mắt anh.
Bây giờ Diệp Lâm Hạ ngoan ngoãn nằm dưới thân Dư Hướng Cảnh, mặc cho anh điều khiển. Dư Hướng Cảnh vô cùng vui vẻ, anh vươn tay vuốt ve gò má nóng bỏng của Diệp Lâm Hạ.
“Lâm Hạ, làm sao bây giờ? Anh lại cứng lên rồi.”
Dứt lời, Dư Hướng Cảnh lập tức đỡ lấy hông cô, đâm vào trong. Tiểu huyệt ướt nhẹp của cô dường như đã quen với kích thước của anh, vô thức co thắt lại, giống như nịnh nọt lấy lòng anh.
“Không... Không được...” Diệp Lâm Hạ trợn tròn mắt, chống hai tay lên ngực Dư Hướng Cảnh, muốn đẩy anh.
“Em có thể mà, Lâm Hạ, em có thể...” Dư Hướng Cảnh ngậm lấy vành tai của Diệp Lâm Hạ, nhẹ nhàng mút vào, còn thè lưỡi chọc vào lỗ tai cô, hạ thân bắt đầu di chuyển.
Diệp Lâm Hạ bị kích thích vô thức kẹp chặt hoa huyệt lại, nhưng thân thể cô lại không cách nào cự tuyệt được khoái cảm do Dư Hướng Cảnh mang lại.
Cô cảm thấy bản thân mình cũng thích.
Nếu không thì làm sao cô có thể cam tâm tình nguyện trầm luân trong dục vọng như thế này được.
“Ưm! Em muốn kẹp chết anh à!” Dư Hướng Cảnh dùng sức đâm mạnh vào trong thân thể Diệp Lâm Hạ, hai tay không ngừng nhào nặn bầu ngực mềm mại của cô.
Dư Hướng Cảnh dường như có sức mạnh vô tận. Anh đâm vào trong tiểu huyệt của cô, lần nào cũng đâm vào điểm mẫn cảm, khiến thân thể Diệp Lâm Hạ tê rần, hai chân bủn rủn.
Từ tối hôm qua đến giờ, Diệp Lâm Hạ đã lên cao trào không biết bao nhiêu lần. Cô không còn sức lực nữa, chỉ có thể bị động thừa nhận dục vọng mãnh liệt và thô bạo của Dư Hướng Cảnh.
m thanh của cô như vỡ tan, không nói được một câu hoàn chỉnh nào, chỉ có thể thở hổn hển.
Tiếng da thịt va chạm và tiếng nước nhớp nháp kích thích thần kinh Diệp Lâm Hạ. Khoái cảm tê dại lan khắp toàn thân, cô sung sướng co quắp cả ngón chân lại.
“Chậm... Chậm thôi...”
“Ưm... A... Lâm Hạ, bên trong em thật thoải mái!”
“Em chảy nhiều nước quá, kẹp anh chặt quá!”
Dư Hướng Cảnh vừa di chuyển vừa nói những lời dâm đãng khiến người ta phải đỏ bừng mặt mũi. Anh biết rõ Diệp Lâm Hạ là người dễ xấu hổ, thế nhưng vẫn luôn miệng khen ngợi cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.