Anh Rể Trọng Sinh Thịt Cô Em Vợ
Chương 40: Ngoan, Ngậm Vào (H)
Nam Thư
14/03/2024
Diệp Lâm Hạ đỡ lấy dương vật to lớn của anh, liếm dọc một đường từ quy đầu xuống đến hai quả trứng, đồng thời nhìn chằm chằm về phía Dư Hướng Cảnh. Trong mắt cô là dục hỏa không thể nào che giấu, thân thể cô gần như mềm nhũn ra.
Dư Hướng Cảnh nhìn gương mặt nhuốm đầy dục vọng của Diệp Lâm Hạ thì máu toàn thân giống như dồn hết xuống nửa thân dưới. Cả người anh chưa từng cảm thấy hưng phấn như thế bao giờ, đây là kết quả mà anh muốn nhìn thấy nhất.
Anh có thể nhìn thấy Diệp Lâm Hạ hoàn toàn phóng thích dục vọng của mình, chủ động bày tỏ muốn được hoan ái với anh. Lúc này, cho dù là thể xác hay là linh hồn của cô đều thuộc về anh.
“Ngoan, ngậm vào.”
Diệp Lâm Hạ ngoan ngoãn phục tùng, cô ngậm lấy quy đầu của anh, sau đó chậm rãi nuốt thứ to lớn đó vào trong miệng. Khoang miệng ấm nóng của cô khiến Dư Hướng Cảnh sung sướng căng cứng cả người.
Anh cúi đầu nhìn Diệp Lâm Hạ đang ra sức liếm láp thân dưới của mình, không khống chế được mà luồn tay vào mái tóc mềm mại của cô, vô thức ấn đầu cô vào sâu hơn.
Trong lúc nhất thời, Diệp Lâm Hạ chưa thích ứng được với độ sâu như thế này. Cô cố gắng thả lỏng thân thể, dùng đầu lưỡi thỏa mãn dương vật của anh.
Dư Hướng Cảnh mất khống chế thở hổn hển, cố gắng rút khỏi miệng Diệp Lâm Hạ. Cảm giác tê dại càng lúc càng mãnh liệt, khiến anh biết mình sắp xuất tinh rồi.
“Lâm Hạ, buông ra.”
Diệp Lâm Hạ lại hoàn toàn coi nhẹ lời của Dư Hướng Cảnh, cô càng cố gắng dùng miệng chăm sóc dương vật của anh hơn. Dương vật đâm sâu vào trong cổ họng, hai mắt cô khóa chặt ánh nhìn của Dư Hướng Cảnh, cô muốn nhìn thấy anh vì mình mà mất khống chế.
Con người mà! Lúc nào cũng cảm thấy không đủ.
Chưa đạt được thì muốn đạt được, đạt được rồi lại muốn đạt được nhiều hơn. Lúc trước Diệp Lâm Hạ chỉ muốn đứng từ xa nhìn anh, giống như nhìn những vì sao trên trời.
Nhưng mấy ngày nay hai người triền miên không dứt, nước sữa hòa quyện, sự ôn nhu của Dư Hướng Cảnh khiến cô phải trầm mê.
Giờ phút này, cô không nghĩ đến tương lai, cũng bất chấp hậu quả, chỉ muốn cùng anh hưởng thụ khoái cảm mà dục vọng mang lại.
Một dòng tinh dịch đặc quánh lập tức phun vào trong cổ họng của Diệp Lâm Hạ. Cô không muốn bỏ phí một chút nào, cố gắng nuốt hết.
“Hương vị của anh thế nào?”
“Không ngon, nhưng bởi vì là của anh nên em rất thích.”
Trái tim Dư Hướng Cảnh đập thình thịch, anh cảm thấy mình càng thêm yêu Diệp Lâm Hạ hơn. Anh lập tức ôm chặt lấy cô, những nụ hôn liên tiếp rơi trên mặt cô, không ngừng lẩm bẩm: “Em là của anh, em là của anh, không ai có thể cướp em khỏi anh.”
Dư Hướng Cảnh không thích Diệp Lâm Hạ chú ý đến người khác, cho dù là người nhà họ Diệp cũng không được. Nếu như có thể chế tạo được một chiếc lồng tinh tế và hoàn mỹ để nhốt cô bên trong thì tốt biết mấy, như vậy thì cô sẽ hoàn toàn thuộc về một mình anh.
“Lâm Hạ, chúng ta làm đi!”
Diệp Lâm Hạ nhìn thấy đôi mắt sáng ngời và đầy chờ mong của anh thì cũng quên mất chuyện thân thể mình khó chịu, cô nhẹ nhàng gật đầu đồng ý.
Giờ phút này, Dư Hướng Cảnh vô cùng hưng phấn, anh chỉ muốn hung hăng chiếm lấy hoa huyệt của cô, hoàn toàn chiếm hữu cô.
Trên đời này, không có ai phù hợp với anh hơn Diệp Lâm Hạ.
Diệp Lâm Hạ ngoan ngoãn nằm xuống dưới thân Dư Hướng Cảnh, thừa nhận dục vọng mãnh liệt và thô bạo của anh.
Đầu lưỡi nóng hổi cạy mở khoang miệng cô, tùy ý càn quấy bên trong. Tiếng nước bọt tách tách vang lên trong căn phòng yên tĩnh, dâm mỹ vô cùng.
Nếu như là ngày thường, Diệp Lâm Hạ nghe được âm thanh này chắc chắn sẽ xấu hổ đến mức không biết phải làm như thế nào cho phải, nhưng bây giờ cô chỉ cảm thấy kích thích, thân thể nhộn nhạo.
Cô đã quen với một Dư Hướng Cảnh trước mặt nhiều người, nhưng khi hiểu biết thêm được về những mặt khác của anh không có người nào biết đến thì cô lại càng thêm hưng phấn.
Có lẽ cô hư hỏng thật rồi!
Dư Hướng Cảnh phát hiện ra sự mất tập trung của cô thì bất mãn cắn lên môi dưới của cô một cái, mùi máu lập tức lan tràn trong miệng hai người.
“Lâm Hạ, có phải vì biểu hiện của anh không tốt nên em mới thất thần như vậy?”
Diệp Lâm Hạ nhìn người đàn ông đang mỉm cười vô cùng dịu dàng trước mặt mình, trong lòng đột nhiên xuất hiện một dự cảm không lành.
Dư Hướng Cảnh nhìn gương mặt nhuốm đầy dục vọng của Diệp Lâm Hạ thì máu toàn thân giống như dồn hết xuống nửa thân dưới. Cả người anh chưa từng cảm thấy hưng phấn như thế bao giờ, đây là kết quả mà anh muốn nhìn thấy nhất.
Anh có thể nhìn thấy Diệp Lâm Hạ hoàn toàn phóng thích dục vọng của mình, chủ động bày tỏ muốn được hoan ái với anh. Lúc này, cho dù là thể xác hay là linh hồn của cô đều thuộc về anh.
“Ngoan, ngậm vào.”
Diệp Lâm Hạ ngoan ngoãn phục tùng, cô ngậm lấy quy đầu của anh, sau đó chậm rãi nuốt thứ to lớn đó vào trong miệng. Khoang miệng ấm nóng của cô khiến Dư Hướng Cảnh sung sướng căng cứng cả người.
Anh cúi đầu nhìn Diệp Lâm Hạ đang ra sức liếm láp thân dưới của mình, không khống chế được mà luồn tay vào mái tóc mềm mại của cô, vô thức ấn đầu cô vào sâu hơn.
Trong lúc nhất thời, Diệp Lâm Hạ chưa thích ứng được với độ sâu như thế này. Cô cố gắng thả lỏng thân thể, dùng đầu lưỡi thỏa mãn dương vật của anh.
Dư Hướng Cảnh mất khống chế thở hổn hển, cố gắng rút khỏi miệng Diệp Lâm Hạ. Cảm giác tê dại càng lúc càng mãnh liệt, khiến anh biết mình sắp xuất tinh rồi.
“Lâm Hạ, buông ra.”
Diệp Lâm Hạ lại hoàn toàn coi nhẹ lời của Dư Hướng Cảnh, cô càng cố gắng dùng miệng chăm sóc dương vật của anh hơn. Dương vật đâm sâu vào trong cổ họng, hai mắt cô khóa chặt ánh nhìn của Dư Hướng Cảnh, cô muốn nhìn thấy anh vì mình mà mất khống chế.
Con người mà! Lúc nào cũng cảm thấy không đủ.
Chưa đạt được thì muốn đạt được, đạt được rồi lại muốn đạt được nhiều hơn. Lúc trước Diệp Lâm Hạ chỉ muốn đứng từ xa nhìn anh, giống như nhìn những vì sao trên trời.
Nhưng mấy ngày nay hai người triền miên không dứt, nước sữa hòa quyện, sự ôn nhu của Dư Hướng Cảnh khiến cô phải trầm mê.
Giờ phút này, cô không nghĩ đến tương lai, cũng bất chấp hậu quả, chỉ muốn cùng anh hưởng thụ khoái cảm mà dục vọng mang lại.
Một dòng tinh dịch đặc quánh lập tức phun vào trong cổ họng của Diệp Lâm Hạ. Cô không muốn bỏ phí một chút nào, cố gắng nuốt hết.
“Hương vị của anh thế nào?”
“Không ngon, nhưng bởi vì là của anh nên em rất thích.”
Trái tim Dư Hướng Cảnh đập thình thịch, anh cảm thấy mình càng thêm yêu Diệp Lâm Hạ hơn. Anh lập tức ôm chặt lấy cô, những nụ hôn liên tiếp rơi trên mặt cô, không ngừng lẩm bẩm: “Em là của anh, em là của anh, không ai có thể cướp em khỏi anh.”
Dư Hướng Cảnh không thích Diệp Lâm Hạ chú ý đến người khác, cho dù là người nhà họ Diệp cũng không được. Nếu như có thể chế tạo được một chiếc lồng tinh tế và hoàn mỹ để nhốt cô bên trong thì tốt biết mấy, như vậy thì cô sẽ hoàn toàn thuộc về một mình anh.
“Lâm Hạ, chúng ta làm đi!”
Diệp Lâm Hạ nhìn thấy đôi mắt sáng ngời và đầy chờ mong của anh thì cũng quên mất chuyện thân thể mình khó chịu, cô nhẹ nhàng gật đầu đồng ý.
Giờ phút này, Dư Hướng Cảnh vô cùng hưng phấn, anh chỉ muốn hung hăng chiếm lấy hoa huyệt của cô, hoàn toàn chiếm hữu cô.
Trên đời này, không có ai phù hợp với anh hơn Diệp Lâm Hạ.
Diệp Lâm Hạ ngoan ngoãn nằm xuống dưới thân Dư Hướng Cảnh, thừa nhận dục vọng mãnh liệt và thô bạo của anh.
Đầu lưỡi nóng hổi cạy mở khoang miệng cô, tùy ý càn quấy bên trong. Tiếng nước bọt tách tách vang lên trong căn phòng yên tĩnh, dâm mỹ vô cùng.
Nếu như là ngày thường, Diệp Lâm Hạ nghe được âm thanh này chắc chắn sẽ xấu hổ đến mức không biết phải làm như thế nào cho phải, nhưng bây giờ cô chỉ cảm thấy kích thích, thân thể nhộn nhạo.
Cô đã quen với một Dư Hướng Cảnh trước mặt nhiều người, nhưng khi hiểu biết thêm được về những mặt khác của anh không có người nào biết đến thì cô lại càng thêm hưng phấn.
Có lẽ cô hư hỏng thật rồi!
Dư Hướng Cảnh phát hiện ra sự mất tập trung của cô thì bất mãn cắn lên môi dưới của cô một cái, mùi máu lập tức lan tràn trong miệng hai người.
“Lâm Hạ, có phải vì biểu hiện của anh không tốt nên em mới thất thần như vậy?”
Diệp Lâm Hạ nhìn người đàn ông đang mỉm cười vô cùng dịu dàng trước mặt mình, trong lòng đột nhiên xuất hiện một dự cảm không lành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.