Anh Rể Trọng Sinh Thịt Cô Em Vợ
Chương 20: Nhẹ Thôi, Em Muốn Kẹp Chết Anh À (H)
Nam Thư
14/03/2024
Dư Hướng Cảnh ngậm lấy vành tai đỏ rực của Diệp Lâm Hạ, vươn đầu lưỡi ẩm ướt của mình ra liếm láp rồi khẽ cắn nhẹ lên nó.
Tiếng nước nhóp nhép vang lên không ngừng, Diệp Lâm Hạ không chịu nổi động tác thân mật đến cực hạn như thế này, thân thể cô căng cứng, nhất thời không biết phải làm như thế nào cho phải.
“Ưm... Lâm Hạ, nhẹ thôi, em định kẹp chết anh à?” Dư Hướng Cảnh khẽ nhíu mày, sau đó lại thở dài một hơi tràn đầy thỏa mãn.
Cảm giác tê dại từ tiểu huyệt chạy dọc khắp toàn thân, đánh bay chút lý trí chẳng còn sót lại bao nhiêu của cô.
Từng động tác, từng biểu cảm, từng lời nói của Dư Hướng Cảnh đều cô cùng gợi cảm. Diệp Lâm Hạ bị anh mê hoặc, cam chịu từ bỏ mọi thứ để đắm chìm trong tình yêu.
Tiểu huyệt của Diệp Lâm Hạ bị cưỡng ép giãn nở ra hoàn toàn, bây giờ nó không còn thít chặt như lúc ban đầu nữa, dương vật của Dư Hướng Cảnh có thể di chuyển dễ dàng hơn. Mỗi khi anh đâm sâu vào bên trong thì tiểu huyệt của cô lại bắt đầu co bóp, mút chặt lấy thứ đó của anh, khiến anh thoải mái đến mức da đầu tê dại.
Tiếng da thịt va chạm, tiếng nước bắn càng lúc càng lớn, hai tay Dư Hướng Cảnh cũng thoải mái trêu đùa bầu ngực mềm mại của cô. Một thời gian sau, hai núm vú của cô đã bị anh trêu chọc dựng đứng cả lên.
Phần cổ và xương quai xanh của cô lưu lại những dấu vết màu đỏ mơ hồ, nhìn qua là có thể thấy được sự kịch liệt của cuộc hoan ái này.
Diệp Lâm Hạ căn bản không chịu được những va chạm kịch liệt như thế. Cô bất tri bất giác ôm lấy cổ của Dư Hướng Cảnh, để mặc cho anh tiến vào sâu trong cơ thể mình.
Hai chân cô quấn chặt lấy hông Dư Hướng Cảnh, không nhịn được mà phát ra những tiếng rên rỉ vô cùng dâm đãng.
“A... Ưm... A...”
“Nhẹ thôi... Nhẹ thôi...”
Thế nhưng Dư Hướng Cảnh lại hoàn toàn làm ngơ lời cầu xin của cô, vẫn tiếp tục rong ruổi trên người cô điên cuồng, giống như muốn trút bỏ hết tất cả mọi cảm xúc của mình.
Dư Hướng Cảnh đâm vào rút ra mấy chục lần, sau đó, một dòng tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào trong tiểu huyệt của Diệp Lâm Hạ, khiến cho phần bụng dưới phẳng lỳ của cô hơi nhô lên một chút.
Người đàn ông xuất tinh xong thì chậm rãi rút dương vật của mình ra khỏi tiểu huyệt của cô. Dâm dịch và tinh dịch trắng đục từ bên trong chảy ra ngoài, nhanh chóng thấm ướt ga trải giường.
Mép tiểu huyệt của cô vẫn chưa hoàn toàn khép lại, nơi tư mật hơi rộng mở giống như phát động một lời mời im lặng.
Khung cảnh dâm đãng này khiến cho dương vật của Dư Hướng Cảnh lại cương cứng lên lần nữa. Anh không chút do dự mà đâm thứ to lớn của mình vào bên trong tiểu huyệt non nớt và ướt át của cô.
Diệp Lâm Hạ không có cách nào từ chối, chỉ có thể lần nữa bị anh kéo vào trong dòng xoáy tình dục, cô vô lực thở dốc dưới thân anh.
Đêm vẫn còn rất dài
...
Tia nắng ban mai dần dần lộ ra, ánh mặt trời xuyên vào trong căn phòng khách sạn, xua đi bóng tối.
Dư Hướng Cảnh dựa vào đầu giường, ánh mắt tràn đầy yêu thương nhìn Diệp Lâm Hạ đang ngủ say. Mặc dù chỉ là bóng lưng của cô nhưng anh vẫn nhìn ngây ngốc như thế.
Diệp Lâm Hạ nằm quay lưng về phía Dư Hướng Cảnh, bờ vai trần lộ ra bên ngoài, da thịt trắng nõn xen kẽ những vết tím đỏ, chính là dấu vết mà đêm qua anh để lại.
Dư Hướng Cảnh cực kỳ hài lòng. Anh vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve những vết đỏ tím đó, khóe miệng nhếch lên nụ cười mãn nguyện.
“Lâm Hạ, em là của anh.”
“Không có người nào có thể cướp em đi được.”
Dư Hướng Cảnh nghĩ thầm, trong mắt ngập tràn ham muốn chiếm giữ. Anh si mê nhìn cô gái trước mặt, cúi đầu hôn lên những chiến tích của mình.
“Không... Không muốn.”
Diệp Lâm Hạ khẽ nhíu mày, giống như gặp phải ác mộng đáng sợ, đôi mày thanh tú nhíu chặt lại.
Dư Hướng Cảnh nhìn thấy cô sắp tỉnh thì lập tức nằm xuống.
“Không... Không muốn...” Diệp Lâm Hạ đột nhiên từ trong cơn ác mộng tỉnh lại. Cô vừa mới mơ một giấc mơ vô cùng đáng sợ, trong mơ cô đã lên giường với Dư tiên sinh!
Cô vừa mới nhúc nhích thân thể một chút thì bỗng thân dưới truyền đến cảm giác đau đớn: “A..”
Sự khó chịu phía thân dưới ngay lập tức kéo cô trở về hiện thực. Diệp Lâm Hạ vừa mới quay đầu lại thì đã nhìn thấy gương mặt khiến trái tim cô rung động nhiều năm.
Tiếng nước nhóp nhép vang lên không ngừng, Diệp Lâm Hạ không chịu nổi động tác thân mật đến cực hạn như thế này, thân thể cô căng cứng, nhất thời không biết phải làm như thế nào cho phải.
“Ưm... Lâm Hạ, nhẹ thôi, em định kẹp chết anh à?” Dư Hướng Cảnh khẽ nhíu mày, sau đó lại thở dài một hơi tràn đầy thỏa mãn.
Cảm giác tê dại từ tiểu huyệt chạy dọc khắp toàn thân, đánh bay chút lý trí chẳng còn sót lại bao nhiêu của cô.
Từng động tác, từng biểu cảm, từng lời nói của Dư Hướng Cảnh đều cô cùng gợi cảm. Diệp Lâm Hạ bị anh mê hoặc, cam chịu từ bỏ mọi thứ để đắm chìm trong tình yêu.
Tiểu huyệt của Diệp Lâm Hạ bị cưỡng ép giãn nở ra hoàn toàn, bây giờ nó không còn thít chặt như lúc ban đầu nữa, dương vật của Dư Hướng Cảnh có thể di chuyển dễ dàng hơn. Mỗi khi anh đâm sâu vào bên trong thì tiểu huyệt của cô lại bắt đầu co bóp, mút chặt lấy thứ đó của anh, khiến anh thoải mái đến mức da đầu tê dại.
Tiếng da thịt va chạm, tiếng nước bắn càng lúc càng lớn, hai tay Dư Hướng Cảnh cũng thoải mái trêu đùa bầu ngực mềm mại của cô. Một thời gian sau, hai núm vú của cô đã bị anh trêu chọc dựng đứng cả lên.
Phần cổ và xương quai xanh của cô lưu lại những dấu vết màu đỏ mơ hồ, nhìn qua là có thể thấy được sự kịch liệt của cuộc hoan ái này.
Diệp Lâm Hạ căn bản không chịu được những va chạm kịch liệt như thế. Cô bất tri bất giác ôm lấy cổ của Dư Hướng Cảnh, để mặc cho anh tiến vào sâu trong cơ thể mình.
Hai chân cô quấn chặt lấy hông Dư Hướng Cảnh, không nhịn được mà phát ra những tiếng rên rỉ vô cùng dâm đãng.
“A... Ưm... A...”
“Nhẹ thôi... Nhẹ thôi...”
Thế nhưng Dư Hướng Cảnh lại hoàn toàn làm ngơ lời cầu xin của cô, vẫn tiếp tục rong ruổi trên người cô điên cuồng, giống như muốn trút bỏ hết tất cả mọi cảm xúc của mình.
Dư Hướng Cảnh đâm vào rút ra mấy chục lần, sau đó, một dòng tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào trong tiểu huyệt của Diệp Lâm Hạ, khiến cho phần bụng dưới phẳng lỳ của cô hơi nhô lên một chút.
Người đàn ông xuất tinh xong thì chậm rãi rút dương vật của mình ra khỏi tiểu huyệt của cô. Dâm dịch và tinh dịch trắng đục từ bên trong chảy ra ngoài, nhanh chóng thấm ướt ga trải giường.
Mép tiểu huyệt của cô vẫn chưa hoàn toàn khép lại, nơi tư mật hơi rộng mở giống như phát động một lời mời im lặng.
Khung cảnh dâm đãng này khiến cho dương vật của Dư Hướng Cảnh lại cương cứng lên lần nữa. Anh không chút do dự mà đâm thứ to lớn của mình vào bên trong tiểu huyệt non nớt và ướt át của cô.
Diệp Lâm Hạ không có cách nào từ chối, chỉ có thể lần nữa bị anh kéo vào trong dòng xoáy tình dục, cô vô lực thở dốc dưới thân anh.
Đêm vẫn còn rất dài
...
Tia nắng ban mai dần dần lộ ra, ánh mặt trời xuyên vào trong căn phòng khách sạn, xua đi bóng tối.
Dư Hướng Cảnh dựa vào đầu giường, ánh mắt tràn đầy yêu thương nhìn Diệp Lâm Hạ đang ngủ say. Mặc dù chỉ là bóng lưng của cô nhưng anh vẫn nhìn ngây ngốc như thế.
Diệp Lâm Hạ nằm quay lưng về phía Dư Hướng Cảnh, bờ vai trần lộ ra bên ngoài, da thịt trắng nõn xen kẽ những vết tím đỏ, chính là dấu vết mà đêm qua anh để lại.
Dư Hướng Cảnh cực kỳ hài lòng. Anh vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve những vết đỏ tím đó, khóe miệng nhếch lên nụ cười mãn nguyện.
“Lâm Hạ, em là của anh.”
“Không có người nào có thể cướp em đi được.”
Dư Hướng Cảnh nghĩ thầm, trong mắt ngập tràn ham muốn chiếm giữ. Anh si mê nhìn cô gái trước mặt, cúi đầu hôn lên những chiến tích của mình.
“Không... Không muốn.”
Diệp Lâm Hạ khẽ nhíu mày, giống như gặp phải ác mộng đáng sợ, đôi mày thanh tú nhíu chặt lại.
Dư Hướng Cảnh nhìn thấy cô sắp tỉnh thì lập tức nằm xuống.
“Không... Không muốn...” Diệp Lâm Hạ đột nhiên từ trong cơn ác mộng tỉnh lại. Cô vừa mới mơ một giấc mơ vô cùng đáng sợ, trong mơ cô đã lên giường với Dư tiên sinh!
Cô vừa mới nhúc nhích thân thể một chút thì bỗng thân dưới truyền đến cảm giác đau đớn: “A..”
Sự khó chịu phía thân dưới ngay lập tức kéo cô trở về hiện thực. Diệp Lâm Hạ vừa mới quay đầu lại thì đã nhìn thấy gương mặt khiến trái tim cô rung động nhiều năm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.