Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa...

Chương 17

nhung toét

01/06/2016

Nó đã quyết định rồi. Nó sẽ đi tìm xem ai hãm hại nó.

Nó ngồi ngẫm nghĩ một lúc xem ai chính là thủ phạm,

.....

Đúng rồi lúc anh bị ngã chính cô ta đã dứng ở phía sau anh, khi về lớp cô ta cũng đi trước, lúc anh ta còn lưỡng lự không lục cặp sách của mình thì cô ta là người dựt lấy, Chính là cô ta, Linh. Nhưng tại sao cô ta làm như vậy chứ? Phải chăng là vì hôm trên sân thượng? Nhưng họ đã sắp làm vợ chồng. Họ còn sắp lấy nhau. Nó ngồi nghĩ ngợi một hồi lâu. Nó chỉ có thể khẳng định linh chính là hung thủ, còn tại sao ư? Mai nó sẽ lên lớp hỏi cho rõ.

Hôm sau nó đi học thật sớm để tìm linh.

Nó thấy linh kéo linh lên trên tâng nói chuyện

- Tại sao mày đối xử với tao như vậy? Chẳng phải tao xem mày như người bạn rất thân của mình hay sao? - nó đứng đối diện với linh hỏi

- Tại sao ư? Mày không biết chuyện gì à mà còn giả vờ? - Linh nhìn nó

- Tao à? Chuyện gì? Mày nói rõ đi. Tại sao lại lấy đồ của Sơn bỏ vào cặp tao? - Nó tức giận quát

- Tao muốn Sơn không bao giờ ngó ngàng đến mày, loại con gái nghèo hèn còn đòi trèo cao - Linh nói

- Bốp - Nó tát Linh 1 cái 5 ngón tay của nó in vào mặt linh



- Thiên à Thiên. Tớ xin lỗi cậu mà. Tớ chỉ tình cờ thấy thôi nên... Tha cho tớ đi, tớ không cố ý đâu. - Đúng lúc nó tát Linh thì Sơn và Nam cũng đi lên sân thượng để nói chuyện, Sơn vừa bước lên vì nó đứng quay lưng vào cửa còn Linh đứng đối diện nên Linh nhìn thấy Sơn bước ra nên giả vờ nằm luôn dưới đất.

- Mày giỏi lắm, còn dám xin à? - Nói rồi Linh ngồi xuống định tát cho nó phát nữa

- Thiên, dừng tay lại - Hắn đứng đằng sau giữ lấy tay nó

- Sao anh lại ở đây? - Nó ngạc nhiên nhìn 2 người

- Em đang làm gì vậy - Hắn quát

Vừa lúc ấy Linh chạy nhanh về đằng sau hắn nói

- Cậu ta đang hỏi tội em vì sao hôm qua em lại nói với anh là nhìn thấy sợi dây của anh ở trong cặp cậu ta. Cậu ta còn đánh vì em lấy cặp sách của chị ấy đổ ra để anh thấy sợi dây ở trong nên bị phát hiện

- Anh không ngờ em còn không biết hối lỗi giờ còn đổ hết lên đầu của linh đấy. Em đã ăn chộm rồi còn không chịu nhận, nếu không nhờ có Linh thì chắc chẳng ai biết em là người lấy sợi dây đó đâu. - Hắn gằn lên với nó rồi kéo Linh đi

nó khóc, anh nó đứng đấy không biết phải làm gì

- Anh không tin em là người như vậy nhưng bằng chứng đã rõ dàng, em bảo anh phải làm sao đây? - Nói rồi nam ngồi xuống cạnh nó.

- Nếu như cả anh cũng không tin vậy em nghĩ anh hãy đi theo bạn anh đi, em không cần một người anh như vậy - Rồi nó chạy vụt đi.



Làm thế nào đây? Không ai tin nó cả, nó biết phải làm sao chứ nó vẫn vào lớp học, nó không thể về vì nó nghỉ nhiều quá rồi.

Chiều đến khi cả Nam và hắn về trước không đợi nó như mọi khi nữa nó ngồi lại hàng ghế đá trong sân trường bỗng đứa con gái đến trước mặt nó và nói rằng:

- Chị ơi có anh tên Sơn bảo muốn gặp chị xin lỗi ạ.

Nghe đến thế nó vui lắm, nó nghĩ chắc là hắn đã hiểu cho nó nó chạy đi một mạch ra ngoài cổng trường thì nó không thấy hắn đâu mà nó thấy khoảng 5 tên con trai to cao đến trước mặt.

- Các người là ai? - Nó lùi dần lùi dần.

Thế rồi không trả lời những tên con trai lao vào đánh nó.

Nó đánh trả, 2 tên đằng trước lao vào đánh nó, cầm tay nó, nó xoay cổ tay túm lấy áo tên này và nhảy lên lấy chân đạp vào 2 thằng, 2 tên vừa nằm xuống nó bị ngay 1 phát đạp vào lưng. Quay người lại thấy còn 3 tên nó nhanh trí ngồi xuống cạnh tên nằm gần nó nhất rút luôn thắt lưng của hắn lao vào vụt những tên kia nó lấy 2 tay cầm 2 đầu thắt lưng thít chặt cổ 1 tên, đi lùi lại nó lấy chân bật vào bờ tường của trường học xoay người ra nhảy lên cổ 1 tên lấy tay cầm dây lưng vụt tới tấp vào người dưới, hắn đau quá rồi khụy xuống, nó nhảy xuống đánh tiếp đang không để ý thì có một tên rút con dao găm ra đâm vào nó một phát may mà nó quay người kịp nên chỉ bị ở bên trên xương vai chưa đâm vào sâu, nó nhìn tên cầm dao rồi lao vào đá 1 cú vào tay tên kia con dao tung lên trời, nó nhảy lên nắm lấy con dao, được 1 lúc thấy không ổn nên chúng lũ lượt kéo nhau rút.

- Khốn khiếp, mỗi đứa con gái mà sử không xong, các người cút hết ra - Một đứa con gái ngồi trong phòng kín nói

cô giỏi lắm, có thể đánh được người của Song Ngọc ta. Để rồi xem tôi sẽ cho cô mất hết tất cả.

"Giới thiệu: Song Ngọc chính là bang nhỏ trong khu vực quốc gia của 2 chị em Thủy và Linh"

- Sau khi nó bị thương vai nó chảy máu thẫm hết chiếc áo trắng đồng phục, nó cố giữ vai về đến phòng, nó cởi chiếc áo ra xé thành một mảnh vải nó đi lấy nước muối rửa sát trùng sau đó nó lấy miếng vải quấn chặt vai nó lại, nó đau quá, ước gì có ai đó giúp nó nhưng giờ thì không rồi, chẳng có ai tin nó hết. Nó vừa làm vừa khóc, nó khóc không hẳn là vì đau, chỉ là nó mượn cớ đau để khóc. Nó buồn quá. Anh nó người anh nó đã thật coi trọng vì rất quan tâm đến nó, mai là ngày thăm ông, vai nó đau thế này làm sao đi được đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa...

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook