Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa...
Chương 22
nhung toét
12/06/2016
- Dạ chị. - Một người con trai bước vào quán cafe tới bàn của nó:
- Thế nào rồi - Nó mau chóng vào chuyện chính
- Đây là Ken tên này chỉ vào Nam, bên này là Sun chỉ sang hắn. Đây là bar của Sun là nơi tụ họp của Thủy Tinh bang. - Tên này nói
- Tốt lắm. Cậu tên gì nhỉ hôm qua tôi vẫn chưa hỏi - Nó nhìn vào tấm ảnh
- Dạ chị cứ gọi em là Bon. Không có gì nữa em xin ra ngoài trước ạ. - Nói rồi bon cúi người
- Được giữ liên lạc và tìm hiểu cho tôi Song Linh Bang nữa nhé. - Nó nói
- Dạ chị.
- Em đi đâu đấy. Anh tìm mãi mà không thấy em. - Hắn thấy nó về thì hỏi thăm
- Em đi dạo một chút ý mà - Nó cười cười
- Từ mai em đi học anh sẽ chở em đi. Về thì phải lên xe anh đợi biết chưa không được lang thang đâu - Hắn lo lắng cho nó
- Sao anh cứ phải theo sát em như vậy chứ em cũng cần có không gian mà - Nó nũng nịu
- Không được cãi. Em không biết em có rất nhiều kẻ thù không hả?
- Em chẳng cần biết anh mới chính là người đáng sợ nhất với em đấy.
Nói rồi nó đi lên trên phòng. Tắm rửa rồi xuống nấu cơm.
- Em đừng động nhiều anh đã nói em phải nghỉ ngơi đi rồi cơ mà. - Thấy nó vào bếp Nam xuống mắng nhẹ
- Nhưng em không thích ăn quán nữa em muốn nấu ăn ở nhà cơ. - Nó méo sệch mồm
- Sơn ơi - Nam gọi
- Gì đấy tao đang tắm - Tiếng Sơn vọng xuống.
- Ok. Nhanh xuống đây nấu cơm đi.
- Mày điên à mày - Sơn vọng tiếng chửi nam
- Mày nói cả em gái tao đấy à? - Nam ngồi xuống sôfa hét lên.
Sơn chạy xuống:
- Mai tao sẽ mướn người giúp việc. Cứ tưởng ở vậy cho nó thoải mái ai ngờ - Sơn cằn nhằn
- Trông Thiên đi tao ra ngoài chút. - Nam nói
- Anh coi em là đứa trẻ hay sao mà các anh cứ trông non em hoài vậy?
- Anh chỉ muốn rằng em đừng đi lại và hoạt động quá nhiều thôi. - Sơn ném chìa khóa cho Nam.
đã thế bà hành cho đừng hỏi tại sao - Ý nghĩ vụt sáng trong đầu nó:
- Anh lấy cho em cốc nước đi.
- Anh bật tivi xem đi.
- Ui anh lấy điều khiển nữa chứ.
- A cái điện thoại em quên trên phòng anh đi lấy luôn hộ em nhé.
- ......
- Sơn mỏi dã dời sau một lúc bị nó sai cho chóng cả mặt thì Nam về.
Thấy Sơn thở hổn hển Nam mới hỏi:
- Chúng mày ở nhà nghịch đéo gì mà thở như trâu thế kia. - Ui trời. Vợ tương lai của tao hành tao m ạ.
Bỗng tinh tinh tinh... Tiếng chuông tin nhắn của cả 3 người reo lên.
- Sáng mai 9h yêu cầu tất cả học sinh trong trường có mặt tại sân trường để đi tham quan du lịch biển 3 ngày 2 đêm.
- Nam và hắn vừa bầy đồ ăn sẵn mà nam mua về lên bàn vừa đọc tin nhắn.
- Alo. Chị. Mai bọn em đi xe riêng được chứ? - Nam cầm điện thoại lên gọi cho cô chủ nhiệm vì cô trẻ nên Nam và hắn toàn gọi bằng chị
- Không được đâu em. Mỗi lớp 1 xe. Sẽ bốc thăm 2 lớp một khu nên không cho học sinh đi xe riêng em ạ. - Đầu dây bên kia lên tiếng.
- Vâng em biết rồi - Nam cúp máy rồi nói.
- Sáng mai bắt taxi lên trường mỗi lớp một xe. Chán.
- Mua chuộc giáo viên đi. - hắn nói
- Chuộc gì mày? - nam ngơ ngáo
- Thì cho lớp mình với thiên 1 nhóm ý. - hắn nháy mắt
- Được đấy ok luôn. - Nam trả lời. vì Thiên ở ngoài nên không nghe thấy Nam và hắn nói chuyện.
- Thiên ơi vào ăn đi anh bầy xong hết rồi. - Nam gọi nó
- Anh ơi em không hoạt động được anh bế em vào đi - Nó vọng vào.
- Thôi tao nhường mày - Nam nhìn hắn
Hắn ngán ngẩm không ngờ lại yêu phải đứa quỷ như vậy. Rồi cười
Ăn xong nó đang đc hắn cõng lên tầng thì có điện thoại.
- Anh thả em xuống đi bạn em gọi - Nó nhìn là số của Bon. Nên nó bảo hắn dừng.
- Không anh phải nghe xem là ai gọi, trai hay gái. Thân thế nào mà gọi. - Hắn cố nhìn vào chiếc điện thoại nó đang dấu úp mặt vào trong.
- Bạn gái em ở quê đấy. Rồi nó tụt xuống chạy vào phòng chốt cửa.
Hắn thì ở ngoài dựa vào cửa phòng nó áp sát tai vào xem nghe được gì không thì bị nam gõ đầu.
- Ui cha. - hắn kêu
- Làm gì thế cha nội, Đi vào phòng nói chuyện đi. - Nam nói
- Tao vừa phát hiện một chuyện khi vào trang của công ty nhà mày - Nam nói với Sơn
- Nói đi - Hắn đang ấm ức vì chưa nghe được gì từ phòng nó.
- Thôi nào tập chung vào - Nam chỉ vào máy tính và nói.
- Được rồi nói tao nghe - Hắn ngồi dậy nhìn vào màn hình máy tính.
- Mày có thấy đây chính là số liệu doanh thu tháng 6 vừa rồi không chỉ vào vạch xanh? - nam chỉ vào biểu đồ
- Tất nhiên. Tiếp luôn đi
- Đây là của tháng 8. Nó chỉ vạch màu đỏ bên dưới. Vạch màu vàng là tháng 10. Mày nhìn thấy gì?
- Chính là tháng 6 doanh thu ít hơn tháng 8 mà tháng 10 theo báo cáo thì nhiều hơn tháng 8 nhưng ở đây lại cho thấy ít hơn. hơn nữa tháng 6 và tháng 10 doanh thu có thể bằng nhau nhưng lại không có một xu lợi nhuận đa số lại là kiểu thu hồi vốn.
- Chính xác. Vậy nhìn bên dưới số liệu đúng của doanh thu
- Tháng 6 là 56 tỷ đô, tháng 8 là 65 tỷ đô và tháng 10 là 66 tỷ đô. Tăng 5,2% so với đầu năm.
- Vậy mày có thấy nghịch lý không?
- Số liệu chính là cái báo cáo tao nhận được, nhưng thực chất là doanh thu đang đi xuống đúng không? - Hắn trả lời.
- Chính tỏ đã có người rút tiền của công ty ở Việt Nam. Người này rất tinh vi nhưng đã quên mất một điều rằng chỉ số ở biểu đồ là do máy tự chạy nên không thể thay đổi.
- Vậy có thể lần ra không? - Hắn trả lời.
- Có thể, dựa vào con chip của máy chủ tập đoàn và lần ra người đột nhập vào thông tin của hệ thống là ra. Sẽ có dấu vân tay và công việc chúng ta là đi xác nhập là xong. - Nam nói.
- Ok. Tao về phòng đây. Mình sẽ dăng bẫy, người này không hẳn là chỉ muốn kiếm tiền rút quỹ mà có một mưu đồ gì khác - Hắn nhìn Nam nói.
- Có thể là nhắm vào tập đoàn - Nam ngẫm nghĩ
- Tao sẽ xem xét tình hình. - Hắn nói rồi đi thẳng
Còn bên phòng của nó khi nó về phòng thì bắt máy:
- Tôi nghe.
- Chị Red Song Linh là một bang nhóm nhỏ gồm tất cả các thành phần tạp của xã hội. Họ có thể là những người nghiện ngập vào bang để kiếm tiền, có thể là những vũ nữ theo hầu cạnh các xếp to của thành phố để lấy tin mật... em mới chỉ biết có thế. - Bon nói với nó.
- Cảm ơn cậu tiếp tục điều tra. Thật sát sao, tìm người đứng sau lưng xem.
- Vâng chị. Còn chuyện này. 2 Nhị bang đều là con gái hết một người chị là Anna và một người em là Anny.
- Cho người theo dõi 2 cô gái đó - Nó nói rồi cúp máy.
- Nó chắc chắn rồi. Chính là 2 chị em đó. Nhưng tại sao họ cần dao du và thông tin từ các xếp to? điều này khiến nó quá bất ngờ.
Nó nằm ra giường nhưng không ngủ được. Đây chính là phòng của nó trước đây hắn vẫn giữ y như thế căn phòng. Buồn quá nó đứng dậy đi ra ngoài và gặp hắn.
- Thế nào rồi - Nó mau chóng vào chuyện chính
- Đây là Ken tên này chỉ vào Nam, bên này là Sun chỉ sang hắn. Đây là bar của Sun là nơi tụ họp của Thủy Tinh bang. - Tên này nói
- Tốt lắm. Cậu tên gì nhỉ hôm qua tôi vẫn chưa hỏi - Nó nhìn vào tấm ảnh
- Dạ chị cứ gọi em là Bon. Không có gì nữa em xin ra ngoài trước ạ. - Nói rồi bon cúi người
- Được giữ liên lạc và tìm hiểu cho tôi Song Linh Bang nữa nhé. - Nó nói
- Dạ chị.
- Em đi đâu đấy. Anh tìm mãi mà không thấy em. - Hắn thấy nó về thì hỏi thăm
- Em đi dạo một chút ý mà - Nó cười cười
- Từ mai em đi học anh sẽ chở em đi. Về thì phải lên xe anh đợi biết chưa không được lang thang đâu - Hắn lo lắng cho nó
- Sao anh cứ phải theo sát em như vậy chứ em cũng cần có không gian mà - Nó nũng nịu
- Không được cãi. Em không biết em có rất nhiều kẻ thù không hả?
- Em chẳng cần biết anh mới chính là người đáng sợ nhất với em đấy.
Nói rồi nó đi lên trên phòng. Tắm rửa rồi xuống nấu cơm.
- Em đừng động nhiều anh đã nói em phải nghỉ ngơi đi rồi cơ mà. - Thấy nó vào bếp Nam xuống mắng nhẹ
- Nhưng em không thích ăn quán nữa em muốn nấu ăn ở nhà cơ. - Nó méo sệch mồm
- Sơn ơi - Nam gọi
- Gì đấy tao đang tắm - Tiếng Sơn vọng xuống.
- Ok. Nhanh xuống đây nấu cơm đi.
- Mày điên à mày - Sơn vọng tiếng chửi nam
- Mày nói cả em gái tao đấy à? - Nam ngồi xuống sôfa hét lên.
Sơn chạy xuống:
- Mai tao sẽ mướn người giúp việc. Cứ tưởng ở vậy cho nó thoải mái ai ngờ - Sơn cằn nhằn
- Trông Thiên đi tao ra ngoài chút. - Nam nói
- Anh coi em là đứa trẻ hay sao mà các anh cứ trông non em hoài vậy?
- Anh chỉ muốn rằng em đừng đi lại và hoạt động quá nhiều thôi. - Sơn ném chìa khóa cho Nam.
đã thế bà hành cho đừng hỏi tại sao - Ý nghĩ vụt sáng trong đầu nó:
- Anh lấy cho em cốc nước đi.
- Anh bật tivi xem đi.
- Ui anh lấy điều khiển nữa chứ.
- A cái điện thoại em quên trên phòng anh đi lấy luôn hộ em nhé.
- ......
- Sơn mỏi dã dời sau một lúc bị nó sai cho chóng cả mặt thì Nam về.
Thấy Sơn thở hổn hển Nam mới hỏi:
- Chúng mày ở nhà nghịch đéo gì mà thở như trâu thế kia. - Ui trời. Vợ tương lai của tao hành tao m ạ.
Bỗng tinh tinh tinh... Tiếng chuông tin nhắn của cả 3 người reo lên.
- Sáng mai 9h yêu cầu tất cả học sinh trong trường có mặt tại sân trường để đi tham quan du lịch biển 3 ngày 2 đêm.
- Nam và hắn vừa bầy đồ ăn sẵn mà nam mua về lên bàn vừa đọc tin nhắn.
- Alo. Chị. Mai bọn em đi xe riêng được chứ? - Nam cầm điện thoại lên gọi cho cô chủ nhiệm vì cô trẻ nên Nam và hắn toàn gọi bằng chị
- Không được đâu em. Mỗi lớp 1 xe. Sẽ bốc thăm 2 lớp một khu nên không cho học sinh đi xe riêng em ạ. - Đầu dây bên kia lên tiếng.
- Vâng em biết rồi - Nam cúp máy rồi nói.
- Sáng mai bắt taxi lên trường mỗi lớp một xe. Chán.
- Mua chuộc giáo viên đi. - hắn nói
- Chuộc gì mày? - nam ngơ ngáo
- Thì cho lớp mình với thiên 1 nhóm ý. - hắn nháy mắt
- Được đấy ok luôn. - Nam trả lời. vì Thiên ở ngoài nên không nghe thấy Nam và hắn nói chuyện.
- Thiên ơi vào ăn đi anh bầy xong hết rồi. - Nam gọi nó
- Anh ơi em không hoạt động được anh bế em vào đi - Nó vọng vào.
- Thôi tao nhường mày - Nam nhìn hắn
Hắn ngán ngẩm không ngờ lại yêu phải đứa quỷ như vậy. Rồi cười
Ăn xong nó đang đc hắn cõng lên tầng thì có điện thoại.
- Anh thả em xuống đi bạn em gọi - Nó nhìn là số của Bon. Nên nó bảo hắn dừng.
- Không anh phải nghe xem là ai gọi, trai hay gái. Thân thế nào mà gọi. - Hắn cố nhìn vào chiếc điện thoại nó đang dấu úp mặt vào trong.
- Bạn gái em ở quê đấy. Rồi nó tụt xuống chạy vào phòng chốt cửa.
Hắn thì ở ngoài dựa vào cửa phòng nó áp sát tai vào xem nghe được gì không thì bị nam gõ đầu.
- Ui cha. - hắn kêu
- Làm gì thế cha nội, Đi vào phòng nói chuyện đi. - Nam nói
- Tao vừa phát hiện một chuyện khi vào trang của công ty nhà mày - Nam nói với Sơn
- Nói đi - Hắn đang ấm ức vì chưa nghe được gì từ phòng nó.
- Thôi nào tập chung vào - Nam chỉ vào máy tính và nói.
- Được rồi nói tao nghe - Hắn ngồi dậy nhìn vào màn hình máy tính.
- Mày có thấy đây chính là số liệu doanh thu tháng 6 vừa rồi không chỉ vào vạch xanh? - nam chỉ vào biểu đồ
- Tất nhiên. Tiếp luôn đi
- Đây là của tháng 8. Nó chỉ vạch màu đỏ bên dưới. Vạch màu vàng là tháng 10. Mày nhìn thấy gì?
- Chính là tháng 6 doanh thu ít hơn tháng 8 mà tháng 10 theo báo cáo thì nhiều hơn tháng 8 nhưng ở đây lại cho thấy ít hơn. hơn nữa tháng 6 và tháng 10 doanh thu có thể bằng nhau nhưng lại không có một xu lợi nhuận đa số lại là kiểu thu hồi vốn.
- Chính xác. Vậy nhìn bên dưới số liệu đúng của doanh thu
- Tháng 6 là 56 tỷ đô, tháng 8 là 65 tỷ đô và tháng 10 là 66 tỷ đô. Tăng 5,2% so với đầu năm.
- Vậy mày có thấy nghịch lý không?
- Số liệu chính là cái báo cáo tao nhận được, nhưng thực chất là doanh thu đang đi xuống đúng không? - Hắn trả lời.
- Chính tỏ đã có người rút tiền của công ty ở Việt Nam. Người này rất tinh vi nhưng đã quên mất một điều rằng chỉ số ở biểu đồ là do máy tự chạy nên không thể thay đổi.
- Vậy có thể lần ra không? - Hắn trả lời.
- Có thể, dựa vào con chip của máy chủ tập đoàn và lần ra người đột nhập vào thông tin của hệ thống là ra. Sẽ có dấu vân tay và công việc chúng ta là đi xác nhập là xong. - Nam nói.
- Ok. Tao về phòng đây. Mình sẽ dăng bẫy, người này không hẳn là chỉ muốn kiếm tiền rút quỹ mà có một mưu đồ gì khác - Hắn nhìn Nam nói.
- Có thể là nhắm vào tập đoàn - Nam ngẫm nghĩ
- Tao sẽ xem xét tình hình. - Hắn nói rồi đi thẳng
Còn bên phòng của nó khi nó về phòng thì bắt máy:
- Tôi nghe.
- Chị Red Song Linh là một bang nhóm nhỏ gồm tất cả các thành phần tạp của xã hội. Họ có thể là những người nghiện ngập vào bang để kiếm tiền, có thể là những vũ nữ theo hầu cạnh các xếp to của thành phố để lấy tin mật... em mới chỉ biết có thế. - Bon nói với nó.
- Cảm ơn cậu tiếp tục điều tra. Thật sát sao, tìm người đứng sau lưng xem.
- Vâng chị. Còn chuyện này. 2 Nhị bang đều là con gái hết một người chị là Anna và một người em là Anny.
- Cho người theo dõi 2 cô gái đó - Nó nói rồi cúp máy.
- Nó chắc chắn rồi. Chính là 2 chị em đó. Nhưng tại sao họ cần dao du và thông tin từ các xếp to? điều này khiến nó quá bất ngờ.
Nó nằm ra giường nhưng không ngủ được. Đây chính là phòng của nó trước đây hắn vẫn giữ y như thế căn phòng. Buồn quá nó đứng dậy đi ra ngoài và gặp hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.