Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa...
Chương 25
nhung toét
12/06/2016
Nó tỉnh dậy thì thấy mình đang ở một căn phòng tối om, đầu nó đau quá. Nó nhớ mang máng đến lúc lên xe đi được 3 - 4 phút thì tự nhiên nó buồn ngủ khó chịu rồi nó thiếp đi. tới lúc tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trong một căn phòng tối om rồi, giờ nó thấy khó thở quá. hình như nó đang ở trong một chiếc thùng container kín mít. Nó không bị trói nó sờ xung quanh thấy có xốp ở 4 phía điều này khiến không khí ở chỗ nó càng ngày càng ngột ngạt. Nó sợ quá, nó không bị bịp mắt mà vẫn không nhìn thấy gì.
Một lúc sau:
- Haha. Anh đến thật nhanh hơn tôi tưởng đó. - Một người con gái lên tiếng
- cô muốn gì ở tôi? Thiên đâu? - Hắn và Nam đã đến nơi. Vừa xuống đến sân rộng ở cảng thì thấy Linh đứng đón đầu.
- đừng nóng tôi còn nhiều trò chơi cho anh lắm. - nói rồi Linh dơ tay lên 30 tên cao to lực lưỡng đến trước mặt Nam và Hắn.
- cô muốn gì? - Nam đứng về phía trước hét lên.
- Đừng nóng, muốn cứu con bé thì thử đi. Tôi gợi ý cho anh biết nhé, - Linh đứng sang 1 bên dơ tay chỉ - nó đang ở 1 trong 30 chiếc thùng container này. Mà chìa khóa của 30 chiếc thùng này lại nằm trong những người đang đứng trước mặt anh. bắt đầu đi - Linh dơ tay ám hiệu cho đám đàn em
- À còn nữa, trong thùng Container tôi có gắn xốp rất kín nếu không nhanh trong vòng 3 tiếng nữa thì có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng đó. - Linh nói tiếp
- Cô thật độc ác - Hắn hét lên.
- Tôi là vậy đó, nếu anh không phải của tôi thì bất kì ai động vào anh tôi đều có thể... Nếu anh nghĩ mình là Sun thì bây giờ anh cũng chỉ có mình anh thôi - Linh quay lại nói lớn.
Nam chỉ ôm cục tức trong người mà nhảy lên đánh đấm túi bụi những tên kia, nhưng không ổn rồi, đánh một lúc thì tất cả những tên đó lấy vũ khí gậy và dao ra. Chỉ có hắn và Nam biết làm sao? Hắn chủ quan quá, nơi này tách biệt với bên ngoài, chỉ có một con đường duy nhất vào là con đường lúc nãy hắn đi.
- Nam nhảy lên dùng chân đá thẳng vào mặt một tên, sịt máu mũi nam chạy ra khóa tay hắn tay còn lại tìm chìa khóa. Vừa lấy được thì một tên khác lao vào Nam né sang một bên tên kia bị hụt nên ngã xuống Nam nhanh chóng dùng khủy tay đập vào mặt và moi tiếp được chiếc nữa, cứ như vậy Nam và Hắn cũng lấy được khoảng 13 chiếc thì đã thấm mệt.
2 người nghĩ không ổn rồi, từ nãy đến giờ cũng đã mất gần 1 tiếng. mà chìa khóa còn chưa lấy được một nửa. Bây giờ đổi kế hoạch, Hắn giỏi võ hơn Nam nên Hắn ở lại còn Nam sẽ lấy tạm đống khóa này đi mở thử tất cả các thùng container.
Nam nhìn một lượt thì thấy chìa khóa cái nào cũng giống nhau chỉ khác mỗi màu ở móc, có móc mầu xanh, đỏ, xám, đen, các thùng container cũng có màu tương tự thì Nam nghĩ ra có khả năng màu nào thùng đấy, thế là bắt tay vào Nam đi mở thử thì không phải. phải làm thế nào đây? thời gian thì có hạn, chìa khóa thì không đủ, thùng thì quá nhiều, Nam đành làm liều cứ thử, ổ nào cũng thử hết mày mò mãi cũng mở được mấy thùng rồi mà không thấy nó đâu.
Về phía hắn thì cũng đã mệt quá rồi mà chỉ có lấy được thêm 4 cái thôi. hắn đã bị dao đâm, bị gậy vụt, hắn đau nhức nhối nhưng thấm vào đâu so với tim hắn bây giờ? Không thể bảo vệ được người con gái mình yêu. Chỉ mới nói câu yêu không lâu thôi mà đã sảy ra bao nhiêu chuyện với nó rồi. Hắn có thể giữ được nó bên cạnh mình không? Hắn vừa nghĩ vừa đánh, Đừng lại thế thủ để lấy sức, đúng lúc đó Nam quay lại giúp hắn.
- Thế nào rồi mày? - Hắn nhìn Nam đầy hy vọng
- Không thấy gì. - Sau khi mở được 8 chiếc thùng thì Nam phát hiện ra đó chính là thùng đỏ móc đen, thùng đen móc đỏ, thùng xám móc xanh và thùng xanh móc xám. Nên Nam nhanh chóng đi mở hết mà không thấy nó.
Đã 2 tiếng trôi qua. Ngồi bên trong nó cố không vận động nhiều để giữ hơi nhưng càng ngày hơi thở nó càng nặng nề hơn. Giờ nó chỉ nhớ hắn. Nó hận vì sao hắn lại hám theo mấy đứa con gái đó mà bỏ nó để giờ nó bị nhốt ở đây. Hắn có biết không? Hắn có đang lo lắng cho nó không? nó nghĩ nhiều lắm, nó rơi nước mắt, một giọt, 2 giọt... Cả anh của nó nữa. Sao 2 người không tới cứu em? em sợ quá. nó sợ bóng tối quá rồi. Nó muốn rời khỏi đây. Nó khóc...
Bên ngoài:
Bỗng có một đoàn 4 chiếc xe Lamborghini phi tới chỗ hắn và Nam.
- Thiên đâu? - Người trong xe bước xuống gọi hỏi Hắn và Nam
- Dạ ở cô ấy ở trong những chiếc container kia mà chìa khóa thì ở chỗ những tên này thời gian chỉ chưa đầy một tiếng nữa thôi, có lẽ đến giờ này không biết có cầm cự được nữa không? - Nam không hiểu chuyện gì sảy ra
- Cậu nói thế là ý gì? - Anh Kiệt quay ra hỏi
- Là những chiếc container kia rất kín người ở trong chỉ tầm 3 tiếng là hết ôxi sẽ chết ngạt - Nam xông lên đánh tiếp.
- Lên đi, phải lấy hết những chiếc chìa khóa còn lại về đây. Anh túc giận quát lớn. - Anh dơ tay phất lên ám chỉ đàn em mình xông lên.
Nhờ có sự giúp đỡ của kiệt cuối cùng cũng lấy được chiếc chìa khóa cuối cùng Nam nhanh chóng chỉ cho Kiệt cách mở, Hắn cũng cầm những chiếc chìa khóa đi tìm nó, máu từ tay, vai, người hắn tuân chảy nhưng mặc kệ tất cả. Với hắn bây giờ là được nhìn thấy nó an toàn, vừa mở đến chiếc thứ 28 thì hắn hét lên:
- Thiên, Thiên ơi. - hắn chạy vào bế nó lên, đôi môi nó tím ngắt vì thiếu oxi, làn da nhợt nhạt, trắng bệch...
Mọi người nghe thấy hắn gọi tên nó thì thi nhau chạy đến Nam chạy ra lấy xe lao thẳng vào chỗ hắn bảo hắn bế lên xe nhưng Kiệt ngăn lại.
Một lúc sau:
- Haha. Anh đến thật nhanh hơn tôi tưởng đó. - Một người con gái lên tiếng
- cô muốn gì ở tôi? Thiên đâu? - Hắn và Nam đã đến nơi. Vừa xuống đến sân rộng ở cảng thì thấy Linh đứng đón đầu.
- đừng nóng tôi còn nhiều trò chơi cho anh lắm. - nói rồi Linh dơ tay lên 30 tên cao to lực lưỡng đến trước mặt Nam và Hắn.
- cô muốn gì? - Nam đứng về phía trước hét lên.
- Đừng nóng, muốn cứu con bé thì thử đi. Tôi gợi ý cho anh biết nhé, - Linh đứng sang 1 bên dơ tay chỉ - nó đang ở 1 trong 30 chiếc thùng container này. Mà chìa khóa của 30 chiếc thùng này lại nằm trong những người đang đứng trước mặt anh. bắt đầu đi - Linh dơ tay ám hiệu cho đám đàn em
- À còn nữa, trong thùng Container tôi có gắn xốp rất kín nếu không nhanh trong vòng 3 tiếng nữa thì có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng đó. - Linh nói tiếp
- Cô thật độc ác - Hắn hét lên.
- Tôi là vậy đó, nếu anh không phải của tôi thì bất kì ai động vào anh tôi đều có thể... Nếu anh nghĩ mình là Sun thì bây giờ anh cũng chỉ có mình anh thôi - Linh quay lại nói lớn.
Nam chỉ ôm cục tức trong người mà nhảy lên đánh đấm túi bụi những tên kia, nhưng không ổn rồi, đánh một lúc thì tất cả những tên đó lấy vũ khí gậy và dao ra. Chỉ có hắn và Nam biết làm sao? Hắn chủ quan quá, nơi này tách biệt với bên ngoài, chỉ có một con đường duy nhất vào là con đường lúc nãy hắn đi.
- Nam nhảy lên dùng chân đá thẳng vào mặt một tên, sịt máu mũi nam chạy ra khóa tay hắn tay còn lại tìm chìa khóa. Vừa lấy được thì một tên khác lao vào Nam né sang một bên tên kia bị hụt nên ngã xuống Nam nhanh chóng dùng khủy tay đập vào mặt và moi tiếp được chiếc nữa, cứ như vậy Nam và Hắn cũng lấy được khoảng 13 chiếc thì đã thấm mệt.
2 người nghĩ không ổn rồi, từ nãy đến giờ cũng đã mất gần 1 tiếng. mà chìa khóa còn chưa lấy được một nửa. Bây giờ đổi kế hoạch, Hắn giỏi võ hơn Nam nên Hắn ở lại còn Nam sẽ lấy tạm đống khóa này đi mở thử tất cả các thùng container.
Nam nhìn một lượt thì thấy chìa khóa cái nào cũng giống nhau chỉ khác mỗi màu ở móc, có móc mầu xanh, đỏ, xám, đen, các thùng container cũng có màu tương tự thì Nam nghĩ ra có khả năng màu nào thùng đấy, thế là bắt tay vào Nam đi mở thử thì không phải. phải làm thế nào đây? thời gian thì có hạn, chìa khóa thì không đủ, thùng thì quá nhiều, Nam đành làm liều cứ thử, ổ nào cũng thử hết mày mò mãi cũng mở được mấy thùng rồi mà không thấy nó đâu.
Về phía hắn thì cũng đã mệt quá rồi mà chỉ có lấy được thêm 4 cái thôi. hắn đã bị dao đâm, bị gậy vụt, hắn đau nhức nhối nhưng thấm vào đâu so với tim hắn bây giờ? Không thể bảo vệ được người con gái mình yêu. Chỉ mới nói câu yêu không lâu thôi mà đã sảy ra bao nhiêu chuyện với nó rồi. Hắn có thể giữ được nó bên cạnh mình không? Hắn vừa nghĩ vừa đánh, Đừng lại thế thủ để lấy sức, đúng lúc đó Nam quay lại giúp hắn.
- Thế nào rồi mày? - Hắn nhìn Nam đầy hy vọng
- Không thấy gì. - Sau khi mở được 8 chiếc thùng thì Nam phát hiện ra đó chính là thùng đỏ móc đen, thùng đen móc đỏ, thùng xám móc xanh và thùng xanh móc xám. Nên Nam nhanh chóng đi mở hết mà không thấy nó.
Đã 2 tiếng trôi qua. Ngồi bên trong nó cố không vận động nhiều để giữ hơi nhưng càng ngày hơi thở nó càng nặng nề hơn. Giờ nó chỉ nhớ hắn. Nó hận vì sao hắn lại hám theo mấy đứa con gái đó mà bỏ nó để giờ nó bị nhốt ở đây. Hắn có biết không? Hắn có đang lo lắng cho nó không? nó nghĩ nhiều lắm, nó rơi nước mắt, một giọt, 2 giọt... Cả anh của nó nữa. Sao 2 người không tới cứu em? em sợ quá. nó sợ bóng tối quá rồi. Nó muốn rời khỏi đây. Nó khóc...
Bên ngoài:
Bỗng có một đoàn 4 chiếc xe Lamborghini phi tới chỗ hắn và Nam.
- Thiên đâu? - Người trong xe bước xuống gọi hỏi Hắn và Nam
- Dạ ở cô ấy ở trong những chiếc container kia mà chìa khóa thì ở chỗ những tên này thời gian chỉ chưa đầy một tiếng nữa thôi, có lẽ đến giờ này không biết có cầm cự được nữa không? - Nam không hiểu chuyện gì sảy ra
- Cậu nói thế là ý gì? - Anh Kiệt quay ra hỏi
- Là những chiếc container kia rất kín người ở trong chỉ tầm 3 tiếng là hết ôxi sẽ chết ngạt - Nam xông lên đánh tiếp.
- Lên đi, phải lấy hết những chiếc chìa khóa còn lại về đây. Anh túc giận quát lớn. - Anh dơ tay phất lên ám chỉ đàn em mình xông lên.
Nhờ có sự giúp đỡ của kiệt cuối cùng cũng lấy được chiếc chìa khóa cuối cùng Nam nhanh chóng chỉ cho Kiệt cách mở, Hắn cũng cầm những chiếc chìa khóa đi tìm nó, máu từ tay, vai, người hắn tuân chảy nhưng mặc kệ tất cả. Với hắn bây giờ là được nhìn thấy nó an toàn, vừa mở đến chiếc thứ 28 thì hắn hét lên:
- Thiên, Thiên ơi. - hắn chạy vào bế nó lên, đôi môi nó tím ngắt vì thiếu oxi, làn da nhợt nhạt, trắng bệch...
Mọi người nghe thấy hắn gọi tên nó thì thi nhau chạy đến Nam chạy ra lấy xe lao thẳng vào chỗ hắn bảo hắn bế lên xe nhưng Kiệt ngăn lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.