Anh Sai Rồi! Xin Em Hãy Tin Anh Lần Nữa...
Chương 60: Đe Dọa Và Kế Hoạch
nhung toét
24/07/2016
Tối hôm sau:
- Em không ngủ được à? Dạo này vợ cứ tránh mặt anh hoài vậy? - Hắn vào phòng nó, Ôm lấy nó.
- Không phải đâu anh. Là tại công việc khiến em đau đầu quá, em xin lỗi, không phải vì anh đâu. - Nó quay người lại. Người con trai nó yêu thương.
- Em đừng nghĩ nhiều. Sẽ ổn thôi mà. Bi đang cố gắng thu thập những tài liệu quan trọng và cả tìm ra chứng cứ về những tội ác mà vợ chồng nhà bà ta làm rồi. Mọi việc cứ để anh. Được không? - Hắn hôn lên trán nó.
- Dạ. Em tin anh mà. Em Thật sự rất yêu anh. Em cần anh ở cạnh mọi lúc. Em không muốn rời xa anh đâu. Em sợ lắm. - Nó bỗng nhiên òa khóc.
- Em làm sao vậy? Anh ở đây rồi mà. Lúc nào anh cũng ở bên em mà. Đừng khóc, đừng khóc. Em sảy ra chuyện gì rồi sao? - Hắn lo lắng nắm chặt 2 đôi bờ vai mỏng manh yếu ớt của nó.
- Không. Chỉ là em lo sợ thôi. - Nó cố che dấu mọi điều. Nó không muốn hắn lo lắng nhiều về nó nữa. Nó sẽ giải quyết ổn thôi mà lòng nó tự nhủ và ôm lấy hắn chặt hơn.
- Nằm xuống đây gối đầu tay cho em. em mệt mỏi quá, muốn ôm anh ngủ một giấc được không? Dạo này em hay gặp ác mộng quá. - Nó ngồi xuống giường chỉ hắn.
- Uk. Có anh ở đây em ngủ một giấc đi. Sau cơn mưa trời sẽ lại sáng thôi. - Hắn nằm gối tay cho nó, ôm nó trong lòng, cô gái của hắn thường tỏ ra mạnh mẽ vậy thôi nhưng thật sự rất yếu mềm.
Đêm hôm ấy nó nằm trong vòng tay yêu thương của anh. Bỗng có cảm giác ấm áp lạ thường. Bao nhiêu nỗi niềm của nó chẳng thể gửi cho anh chỉ biết ôm lấy anh mà giữ chặt nỗi sợ hãi trong lòng.
sớm hôm sau: Mọi người hẹn Bi ra quán ăn của Nam bàn chuyện.
- Đúng như tính toán thì Những bằng chứng chúng ta coppy rồi gửi cho tòa Bà Tâm sáng nay đã bị gọi lên. - Hắn nói.
- Tốt, đúng theo kế hoạch rồi. 2 ngày vừa qua em có tìm ra tệp hồ sơ của Bảo Thiên bị tráo không? - Nam hỏi Bi.
- Có đây ạ. Đây chính là bản thu mua vật liệu xây dựng và mẫu. Còn đây là bộ Bà Tâm tráo. - Bi dơ ra 2 tệp hồ sơ.
- Chỉ với mấy thứ này thôi là chúng ta có thể khởi kiện rồi. - Tùng nhìn nó.
- Đợi em xíu - Nó nói rồi gọi cho Kiệt.
- Anh. Có thể mạo danh gọi tới tòa án của thành phố để xét xử lại không? hiện giờ em nghĩ chúng ta đã có đủ bằng chứng rồi.
- Được, nhưng em phải chắc chắn. Tránh việc đánh rắn động cỏ. - Kiệt trả lời nhắc nhở cẩn thận.
- Em nghĩ là tất cả đã được nằm trong kế hoạch. Và em cần anh bảo vệ ba mẹ. Hiện giờ em e họ đang bị theo dõi. Không gì là chắc chắn nhưng em nghĩ chúng ta nên đề phòng vẫn hơn. Cả mẹ của Trúc bạn em nữa. - Nó khéo dặn dò không để phát hiện rằng chính bản thân mình đang bị uy hiếp.
- Em yên tâm. Bọn chúng gian xảo đề phòng vẫn hơn. Anh sẽ cho người làm ngay. Thôi anh có việc chuyện ở chỗ ba mẹ cứ để anh lo. - Kiệt nói rồi cúp máy.
Nó cũng đỡ lo phần nào rồi. Thôi thì tới đâu hay tới đấy vậy vừa lúc ấy điện thoại nó lại reo lên.
- Nói. - Nó đi ra xa nghe máy.
- Tôi nói rồi đó. Đúng 24h đêm ngày mai cô mà chưa đi thì đừng trách tôi độc ác. - Thủy đe dọa
- Tôi đang cố đây cô mà làm gì ba mẹ tôi tôi chưa nghĩ rằng cái giá phải trả của nó đâu. - Nó nói rồi cúp máy.
Mạnh mồm thế thôi nhưng nó run lắm. Lần này có thể nó đánh cược quá lớn rồi, nó lấy 2 tay nắm vào nhau.
- Cố lên. Chỉ cần trong ngày mai bà Tâm có quyết định điều tra lại vụ kiệt năm đó là Thủy sẽ bận tìm người giúp mà quên việc ở nhà. - Nó tự nhủ với bản thân rồi đi vào.
- Thiên. Giờ có lẽ em nên bảo ông làm đơn kháng cáo để xét sử điều tra lại. một lúc nhiều đơn khởi tố chắc chắn bà ta sẽ không bao giờ kịp trở tay. - Hắn nói.
- Vâng. Chiều nay em sẽ gửi thư cho Ông. Vì không phải ngày thăm nên không thể nói trực tiếp được. - Nó nói.
- Uk. Bi vẫn phải đóng giả để thân cận với bà ta đề phòng việc kế hoạch bị đổ bể em vẫn có thể tiếp cận. - Nam dặn dò
- Vâng. Các anh cố gắng nhé. Em đi trước không sợ bà ta cho người theo dõi. - Nói rồi Bi đứng dậy đi trước một lúc sau mọi người cũng lần lượt đi về.
Nó vừa bước chân vào tới cổng biệt thự đầu óc nó quay cuồng rồi nó ngất.
- Thiên.......... - Nam, Trúc, Tùng, Tuyết, Hắn đồng thanh gọi nó.
- Em không ngủ được à? Dạo này vợ cứ tránh mặt anh hoài vậy? - Hắn vào phòng nó, Ôm lấy nó.
- Không phải đâu anh. Là tại công việc khiến em đau đầu quá, em xin lỗi, không phải vì anh đâu. - Nó quay người lại. Người con trai nó yêu thương.
- Em đừng nghĩ nhiều. Sẽ ổn thôi mà. Bi đang cố gắng thu thập những tài liệu quan trọng và cả tìm ra chứng cứ về những tội ác mà vợ chồng nhà bà ta làm rồi. Mọi việc cứ để anh. Được không? - Hắn hôn lên trán nó.
- Dạ. Em tin anh mà. Em Thật sự rất yêu anh. Em cần anh ở cạnh mọi lúc. Em không muốn rời xa anh đâu. Em sợ lắm. - Nó bỗng nhiên òa khóc.
- Em làm sao vậy? Anh ở đây rồi mà. Lúc nào anh cũng ở bên em mà. Đừng khóc, đừng khóc. Em sảy ra chuyện gì rồi sao? - Hắn lo lắng nắm chặt 2 đôi bờ vai mỏng manh yếu ớt của nó.
- Không. Chỉ là em lo sợ thôi. - Nó cố che dấu mọi điều. Nó không muốn hắn lo lắng nhiều về nó nữa. Nó sẽ giải quyết ổn thôi mà lòng nó tự nhủ và ôm lấy hắn chặt hơn.
- Nằm xuống đây gối đầu tay cho em. em mệt mỏi quá, muốn ôm anh ngủ một giấc được không? Dạo này em hay gặp ác mộng quá. - Nó ngồi xuống giường chỉ hắn.
- Uk. Có anh ở đây em ngủ một giấc đi. Sau cơn mưa trời sẽ lại sáng thôi. - Hắn nằm gối tay cho nó, ôm nó trong lòng, cô gái của hắn thường tỏ ra mạnh mẽ vậy thôi nhưng thật sự rất yếu mềm.
Đêm hôm ấy nó nằm trong vòng tay yêu thương của anh. Bỗng có cảm giác ấm áp lạ thường. Bao nhiêu nỗi niềm của nó chẳng thể gửi cho anh chỉ biết ôm lấy anh mà giữ chặt nỗi sợ hãi trong lòng.
sớm hôm sau: Mọi người hẹn Bi ra quán ăn của Nam bàn chuyện.
- Đúng như tính toán thì Những bằng chứng chúng ta coppy rồi gửi cho tòa Bà Tâm sáng nay đã bị gọi lên. - Hắn nói.
- Tốt, đúng theo kế hoạch rồi. 2 ngày vừa qua em có tìm ra tệp hồ sơ của Bảo Thiên bị tráo không? - Nam hỏi Bi.
- Có đây ạ. Đây chính là bản thu mua vật liệu xây dựng và mẫu. Còn đây là bộ Bà Tâm tráo. - Bi dơ ra 2 tệp hồ sơ.
- Chỉ với mấy thứ này thôi là chúng ta có thể khởi kiện rồi. - Tùng nhìn nó.
- Đợi em xíu - Nó nói rồi gọi cho Kiệt.
- Anh. Có thể mạo danh gọi tới tòa án của thành phố để xét xử lại không? hiện giờ em nghĩ chúng ta đã có đủ bằng chứng rồi.
- Được, nhưng em phải chắc chắn. Tránh việc đánh rắn động cỏ. - Kiệt trả lời nhắc nhở cẩn thận.
- Em nghĩ là tất cả đã được nằm trong kế hoạch. Và em cần anh bảo vệ ba mẹ. Hiện giờ em e họ đang bị theo dõi. Không gì là chắc chắn nhưng em nghĩ chúng ta nên đề phòng vẫn hơn. Cả mẹ của Trúc bạn em nữa. - Nó khéo dặn dò không để phát hiện rằng chính bản thân mình đang bị uy hiếp.
- Em yên tâm. Bọn chúng gian xảo đề phòng vẫn hơn. Anh sẽ cho người làm ngay. Thôi anh có việc chuyện ở chỗ ba mẹ cứ để anh lo. - Kiệt nói rồi cúp máy.
Nó cũng đỡ lo phần nào rồi. Thôi thì tới đâu hay tới đấy vậy vừa lúc ấy điện thoại nó lại reo lên.
- Nói. - Nó đi ra xa nghe máy.
- Tôi nói rồi đó. Đúng 24h đêm ngày mai cô mà chưa đi thì đừng trách tôi độc ác. - Thủy đe dọa
- Tôi đang cố đây cô mà làm gì ba mẹ tôi tôi chưa nghĩ rằng cái giá phải trả của nó đâu. - Nó nói rồi cúp máy.
Mạnh mồm thế thôi nhưng nó run lắm. Lần này có thể nó đánh cược quá lớn rồi, nó lấy 2 tay nắm vào nhau.
- Cố lên. Chỉ cần trong ngày mai bà Tâm có quyết định điều tra lại vụ kiệt năm đó là Thủy sẽ bận tìm người giúp mà quên việc ở nhà. - Nó tự nhủ với bản thân rồi đi vào.
- Thiên. Giờ có lẽ em nên bảo ông làm đơn kháng cáo để xét sử điều tra lại. một lúc nhiều đơn khởi tố chắc chắn bà ta sẽ không bao giờ kịp trở tay. - Hắn nói.
- Vâng. Chiều nay em sẽ gửi thư cho Ông. Vì không phải ngày thăm nên không thể nói trực tiếp được. - Nó nói.
- Uk. Bi vẫn phải đóng giả để thân cận với bà ta đề phòng việc kế hoạch bị đổ bể em vẫn có thể tiếp cận. - Nam dặn dò
- Vâng. Các anh cố gắng nhé. Em đi trước không sợ bà ta cho người theo dõi. - Nói rồi Bi đứng dậy đi trước một lúc sau mọi người cũng lần lượt đi về.
Nó vừa bước chân vào tới cổng biệt thự đầu óc nó quay cuồng rồi nó ngất.
- Thiên.......... - Nam, Trúc, Tùng, Tuyết, Hắn đồng thanh gọi nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.