Chương 29: Buổi Lễ Khai Giảng
keo bong
16/11/2024
Học viện Havenie là một trong những trường quốc tế danh giá bậc nhất, nơi chỉ con cái của giới thượng lưu mới đủ điều kiện theo học
Nằm trên một khuôn viên rộng lớn và bề thế, Havenie như một tòa lâu đài châu Âu tráng lệ. Các dãy nhà được thiết kế theo phong cách cổ điển pha lẫn hiện đại, với từng chi tiết cầu kỳ và tinh xảo.
Từ xa nhìn lại, trường hiện lên như một cung điện nguy nga với các tòa nhà lộng lẫy giữa không gian xanh mát.
"Lava chào buổi sáng nhé " Nhiên Nhiên chạy theo Lava vỗ vai bạn rồi chào buổi sáng
"Chào buổi sáng Helenna nhaa "
"Đi thôi chúng mình cùng nhau đi vào lớp cất đồ để còn chuẩn bị cho lễ khai giảng nào " Daisy không biết từ đâu đi tới nắm lấy tay Lava và Lam Nhiên cùng nhau chạy thẳng vào lớp học để chuẩn bị
Lễ khai giảng tại học viện Havenie được tổ chức trong một không gian long trọng và trang nghiêm, thể hiện rõ sự uy nghiêm và sang trọng của học viện. Các học sinh mặc đồng phục mới tinh, đứng ngay ngắn trong sân trường, còn các bậc phụ huynh thì tập trung đông đảo ở khu vực dành riêng cho khách mời.
Những dãy bàn ghế màu trắng tinh khiết, trải dài dưới ánh nắng ấm áp, tạo nên một không gian thanh lịch. Các đèn chùm lớn và cờ hiệu của học viện tung bay trong gió, góp phần làm nổi bật không khí trang trọng của buổi lễ.
Hoắc Hàn Đình và Uyển Vy nắm tay Lam Miên cùng đi vào học viện
Hoắc Hàn Đình, người đàn ông lịch lãm trong bộ vest đắt tiền, và Uyển Vy, người phụ nữ sang trọng trong bộ váy dài tôn dáng, sánh vai nhau bước vào khuôn viên trường. Từng bước chân của họ làm nổi bật sự quyền quý của gia đình Hoắc.
Họ được các nhân viên và quản lý học viện chào đón niềm nở. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía họ, không chỉ vì sự giàu có mà còn vì địa vị của gia đình Hoắc trong xã hội.
Đôi vợ chồng quyền lực này hướng thẳng đến khu vực VIP dành cho phụ huynh, nơi đã có rất nhiều người giàu có và nổi tiếng khác đang ngồi. Họ nhanh chóng gặp gỡ các vị khách khác, trò chuyện rôm rả trong khi Lam Miên đứng bên cạnh, nhìn ngắm xung quanh với ánh mắt kiêu kỳ và tự hào. Cả gia đình Hoắc khiến những người xung quanh phải ngưỡng mộ bởi vẻ ngoài lộng lẫy và phong thái đầy quyền lực.
Lam Nhiên nhìn họ và cảm giác tủi thân bắt đầu sinh ra
Tuy nhiên, Lam Nhiên, đứng ở một bên trong sân trường, nhìn thấy cảnh tượng này, cảm giác tủi thân như lại dâng lên trong lòng. Cô bé nhìn thấy ba mẹ mình đi cùng Lam Miên, chị gái được cả hai yêu thương hết lòng.
Lam Miên, với sự tự tin và vẻ ngoài xinh đẹp, đứng cạnh ba mẹ như thể đó là điều hiển nhiên, còn Lam Nhiên thì đứng lặng lẽ một mình, cảm giác như một người lạ trong chính buổi lễ khai giảng của mình.
"Sao ba mẹ lại luôn để ý đến chị Miên mà quên con? Con cũng là con của họ, sao luôn là người thừa? Tại sao họ không đến đón con, cũng không để ý đến con như thế?" con bé tủi thẹn nói thầm
Lam Nhiên cảm thấy không có chỗ đứng trong gia đình Hoắc, cảm giác bị bỏ rơi và lạc lõng lại trỗi dậy mạnh mẽ. Dù trong lễ khai giảng đầy phấn khởi này, cô bé lại cảm thấy một nỗi buồn sâu thẳm. Cả ba và mẹ đều chỉ có Lam Miên trong mắt, mà chẳng ai chú ý đến cô, dù cô cũng là một phần trong gia đình này.
Khi Lam Nhiên đứng từ xa quan sát, cô thấy ba mẹ vui vẻ nói chuyện với các phụ huynh khác, mà chẳng ai tìm kiếm ánh mắt của cô. Cảm giác như một đứa trẻ bị lãng quên dần xâm chiếm. Mặc dù học viện Havenie trang hoàng lộng lẫy, nhưng giữa những người thân yêu lại có một khoảng cách vô hình khiến cô bé không thể tìm thấy sự an ủi nào.
"Nhiên, cậu sao thế? Sao lại đứng ở đây một mình vậy?" Lina quan tâm hỏi han Lam Nhiên
Lam Nhiên vội lau nước mắt, cố gắng nở nụ cười: "Mình không sao, chỉ là nhìn thấy mọi người vui vẻ quá thôi..."
Lina nắm tay Lam Nhiên an ủi, dù cô không thể làm gì để xóa đi nỗi buồn trong lòng bạn. Lam Nhiên quay lại nhìn ba mẹ mình lần cuối, và rồi bước đi cùng Lina, mặc dù trong lòng vẫn nặng trĩu
Lễ khai giảng, dù là một ngày trọng đại, lại càng làm nổi bật sự cô đơn và cảm giác bị bỏ quên của Lam Nhiên. Dù bao nhiêu sự xa hoa và danh tiếng của gia tộc Hoắc gia, cô bé vẫn không thể cảm nhận được sự yêu thương, chăm sóc mà mình đáng được nhận.
Nếu so sánh về nhan sắc và tài năng thì Lam Nhiên luôn luôn hơn Lam Nhiên nhưng khi so sánh về tình yêu mà Lam Nhiên nhận được thì con bé mãi mãi chỉ đứng sau Lam Miên mà thôi...
Nằm trên một khuôn viên rộng lớn và bề thế, Havenie như một tòa lâu đài châu Âu tráng lệ. Các dãy nhà được thiết kế theo phong cách cổ điển pha lẫn hiện đại, với từng chi tiết cầu kỳ và tinh xảo.
Từ xa nhìn lại, trường hiện lên như một cung điện nguy nga với các tòa nhà lộng lẫy giữa không gian xanh mát.
"Lava chào buổi sáng nhé " Nhiên Nhiên chạy theo Lava vỗ vai bạn rồi chào buổi sáng
"Chào buổi sáng Helenna nhaa "
"Đi thôi chúng mình cùng nhau đi vào lớp cất đồ để còn chuẩn bị cho lễ khai giảng nào " Daisy không biết từ đâu đi tới nắm lấy tay Lava và Lam Nhiên cùng nhau chạy thẳng vào lớp học để chuẩn bị
Lễ khai giảng tại học viện Havenie được tổ chức trong một không gian long trọng và trang nghiêm, thể hiện rõ sự uy nghiêm và sang trọng của học viện. Các học sinh mặc đồng phục mới tinh, đứng ngay ngắn trong sân trường, còn các bậc phụ huynh thì tập trung đông đảo ở khu vực dành riêng cho khách mời.
Những dãy bàn ghế màu trắng tinh khiết, trải dài dưới ánh nắng ấm áp, tạo nên một không gian thanh lịch. Các đèn chùm lớn và cờ hiệu của học viện tung bay trong gió, góp phần làm nổi bật không khí trang trọng của buổi lễ.
Hoắc Hàn Đình và Uyển Vy nắm tay Lam Miên cùng đi vào học viện
Hoắc Hàn Đình, người đàn ông lịch lãm trong bộ vest đắt tiền, và Uyển Vy, người phụ nữ sang trọng trong bộ váy dài tôn dáng, sánh vai nhau bước vào khuôn viên trường. Từng bước chân của họ làm nổi bật sự quyền quý của gia đình Hoắc.
Họ được các nhân viên và quản lý học viện chào đón niềm nở. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía họ, không chỉ vì sự giàu có mà còn vì địa vị của gia đình Hoắc trong xã hội.
Đôi vợ chồng quyền lực này hướng thẳng đến khu vực VIP dành cho phụ huynh, nơi đã có rất nhiều người giàu có và nổi tiếng khác đang ngồi. Họ nhanh chóng gặp gỡ các vị khách khác, trò chuyện rôm rả trong khi Lam Miên đứng bên cạnh, nhìn ngắm xung quanh với ánh mắt kiêu kỳ và tự hào. Cả gia đình Hoắc khiến những người xung quanh phải ngưỡng mộ bởi vẻ ngoài lộng lẫy và phong thái đầy quyền lực.
Lam Nhiên nhìn họ và cảm giác tủi thân bắt đầu sinh ra
Tuy nhiên, Lam Nhiên, đứng ở một bên trong sân trường, nhìn thấy cảnh tượng này, cảm giác tủi thân như lại dâng lên trong lòng. Cô bé nhìn thấy ba mẹ mình đi cùng Lam Miên, chị gái được cả hai yêu thương hết lòng.
Lam Miên, với sự tự tin và vẻ ngoài xinh đẹp, đứng cạnh ba mẹ như thể đó là điều hiển nhiên, còn Lam Nhiên thì đứng lặng lẽ một mình, cảm giác như một người lạ trong chính buổi lễ khai giảng của mình.
"Sao ba mẹ lại luôn để ý đến chị Miên mà quên con? Con cũng là con của họ, sao luôn là người thừa? Tại sao họ không đến đón con, cũng không để ý đến con như thế?" con bé tủi thẹn nói thầm
Lam Nhiên cảm thấy không có chỗ đứng trong gia đình Hoắc, cảm giác bị bỏ rơi và lạc lõng lại trỗi dậy mạnh mẽ. Dù trong lễ khai giảng đầy phấn khởi này, cô bé lại cảm thấy một nỗi buồn sâu thẳm. Cả ba và mẹ đều chỉ có Lam Miên trong mắt, mà chẳng ai chú ý đến cô, dù cô cũng là một phần trong gia đình này.
Khi Lam Nhiên đứng từ xa quan sát, cô thấy ba mẹ vui vẻ nói chuyện với các phụ huynh khác, mà chẳng ai tìm kiếm ánh mắt của cô. Cảm giác như một đứa trẻ bị lãng quên dần xâm chiếm. Mặc dù học viện Havenie trang hoàng lộng lẫy, nhưng giữa những người thân yêu lại có một khoảng cách vô hình khiến cô bé không thể tìm thấy sự an ủi nào.
"Nhiên, cậu sao thế? Sao lại đứng ở đây một mình vậy?" Lina quan tâm hỏi han Lam Nhiên
Lam Nhiên vội lau nước mắt, cố gắng nở nụ cười: "Mình không sao, chỉ là nhìn thấy mọi người vui vẻ quá thôi..."
Lina nắm tay Lam Nhiên an ủi, dù cô không thể làm gì để xóa đi nỗi buồn trong lòng bạn. Lam Nhiên quay lại nhìn ba mẹ mình lần cuối, và rồi bước đi cùng Lina, mặc dù trong lòng vẫn nặng trĩu
Lễ khai giảng, dù là một ngày trọng đại, lại càng làm nổi bật sự cô đơn và cảm giác bị bỏ quên của Lam Nhiên. Dù bao nhiêu sự xa hoa và danh tiếng của gia tộc Hoắc gia, cô bé vẫn không thể cảm nhận được sự yêu thương, chăm sóc mà mình đáng được nhận.
Nếu so sánh về nhan sắc và tài năng thì Lam Nhiên luôn luôn hơn Lam Nhiên nhưng khi so sánh về tình yêu mà Lam Nhiên nhận được thì con bé mãi mãi chỉ đứng sau Lam Miên mà thôi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.