Ánh Sáng Là Em, Thâm Tình Là Anh
Chương 63: Lột Da Hắn Cho Tôi, Hai Bàn Tay Đó Cũng Không Dùng Đến Nữa
Mạn Di
07/07/2023
Lạc Anh nghe thấy giọng tên đàn ông thối tha đó lại trở nên sợ hãi
hơn ôm chặt Hoắc Kinh Vũ hơn cô không dám mở mắt chỉ thủ thỉ trong lồng
ngực hắn.
“ Chồng à, là hắn,...là hắn “.
Tên đàn ông trong cơn say không nhận ra bản thân đã đụng phải người không nên đụng, anh ta mơ hồ cười cười, nghiên qua nghiên lại đi về phía Hoắc Kinh Vũ và Lạc Anh, tên đàn ông càng đi đến cô lại càn ghì chặt vào Hoắc Kinh Vũ hơn, Hoắc Kinh Vũ siết chặt cô, ghì giọng nặng nề: “ Lạc Lạc, đừng sợ, anh ở đây “.
“ Thằng chó mày làm gì vậy hả? “
Giây phút tên đàn ông đi đến ngay trước mặt Hoắc Kinh Vũ, chỉ một giây vừa đưa tay tính chạm vào Lạc Anh lần nữa thì Mặc Diễn đi đến đá mạnh hắn ngã lăn quay, tên đàn ông với tình hình bây giờ của anh ta thì có mà đánh chết anh ta cũng không biết, Mặc Diễn lườm qua mấy nữ giúp việc bọn họ hiểu ý liền run rẩy mà lên tiếng: “ Ông chủ, là cậu chủ, cậu chủ đã động tay động chân với vị tiểu thư này”
Tên đàn ông này là Mặc Chinh con trai cả của Mặc Diễn, là cậu thiếu gia phong lưu trác tán.
Cô gái dứt lời bên ngoài một đám vệ sĩ của Hoắc Kinh Vũ chạy vào đan tay ra trước cúi đầu đồng thanh: “ Thiếu gia “
“ Mang người đi “, Hoắc Kinh Vũ chỉ lạnh lùng lên tiếng, hắn quay người dìu Lạc Anh đi, cô vẫn đang rất sợ hãi có vẻ còn bị ám ảnh, Lạc Anh không dám mở mắt cũng không dám ngẩng mặt, hai tay máu chảy nhuộm đỏ luôn phần áo sơ mi trắng của Hoắc Kinh Vũ.
“ Hoắc thiếu, cầu anh tha cho một mạng “
“ Hoắc thiếu, xin anh, xin anh... “
“ Mỹ nữ, đến với anh nào,...mỹ nữ “
Đám vệ sĩ kéo Mặc Chinh không khác gì kéo côn một súc vật, tên đàn ông đang cận kề với cái chết miệng vẫn không ngừng nói ra những lời thô tục với Lạc Anh, Mặc Diễn nhìn theo con trai ông ta cả kinh nhận ra một khi Mặc Chinh bị Hoắc Kinh Vũ mang đi sẽ không còn mạng mà trở về nữa, ông ta chạy ngay ra trước mặt hắn không lưỡng lự mà quỳ rạp xuống sàn: “ Hoắc thiếu, xin anh, tôi chắc chắn sẽ dạy dỗ lại nó, xin anh cho nó một con đường sống “
Cảnh tượng hèn hạ của Mặc Diễn khiến hàng chục con người ở đây không tin vào mắt mình, Mặc gia cũng có lúc phải quỳ xuống xin tha người khác, bây giờ bọn họ mới bắt đầu cảm thấy sợ hãi trước Hoắc Kinh Vũ bọn họ sợ sẽ bị liên lụy liền âm thầm rời khỏi dinh thự, bây giờ chỉ còn lại gia đình Mặc Diễn và bọn người Hoắc Kinh Vũ.
“ Cho hắn đường sống sao?, tôi không biết mình còn có lúc thương người như vậy đó “, Hoắc Kinh Vũ một tay vẫn đang ôm chặt Lạc Anh, tay kia nắm đầu Mặc Chinh lên nhìn gương mặt đểu cán còn mơ mơ mang màng trong cơn say, thứ làm Hoắc Kinh Vũ phát điên nhất chính là nụ cười *** dục của anh ta.
Hoắc Kinh Vũ vừa nắm đầu Mặc Chinh một lúc lực đạo một mạnh hơn, đôi mắt như thú đói chỉ muốn lập tức cấu xé tên đàn ông ra trăm mảnh. Mặc Diễn cứ gập đầu cầu xin nhưng chính ông ta cũng biết rõ không có gì có thể làm nguôi cơn thịnh nộ của Hoắc Kinh Vũ, ông ta nhiều năm trước đã từng chứng kiến con quỷ trong Hoắc Kinh Vũ đáng sợ thế nào, ông ta cũng chính vì điều nay mà đối với hắn luôn dè dặt, thầm sợ.
“ Lột da hắn cho tôi, hai bàn tay đó cũng không dùng đến nữa “.
Hoắc Kinh Vũ làm gì có nhiều kiên nhẫn như vậy, hắn nhìn Mặc Chinh càng nhìn càng muốn tức điên một phát đẩy ngã hắn ra ra lệnh cho tất cả vệ sĩ giữ chặt người nhà Mặc Diễn muốn tận mắt chứng kiến tận mắt cảnh tên con trai này của mình bị lột da tróc xương như thế nào.
Lạc Anh nghe thấy lời của Hoắc Kinh Vũ cũng trở nên khiếp sợ hơn, cô bấu chặt vào ngực hắn còn để lại vết trầy xước: “ Chồng à, mình về thôi anh,...em sợ “
“ Lạc Lạc, đừng sợ, anh phải khiến hắn trả giá vì đã động vào em “
Chính Lạc Anh cũng biết rõ một khi Hoắc Kinh Vũ không kiểm soát được cơn điên cuồng của mình sẽ như thế nào, trước hắn còn đánh chết cả cô thì làm sao có chuyện dễ dàng bỏ qua cho ai động vào cô được. Lạc Anh chỉ có thể đứng bất động trong lòng hắn, hai tay bịt chặt tai mình để không phải nghe những tiếng khóc than thảm thiết từ gia đình Mặc Diễn.
“ Hoắc thiếu, cầu xin anh, là con trai tôi không đúng tôi sẽ dạy dỗ lại nó thích đáng, cầu xin anh giơ cao đánh khẽ “
“ Lột “, Hoắc Kinh Vũ tay vuốt ve mái tóc đen cố gắng trấn an, dỗ dành Lạc Anh, đôi mắt đã ngập úng mùi sát khí, hắn đã bị sự căm hận nuốt chửng bây giờ không có gì có thể ngăn được sự trừng phạt của Hoắc Kinh Vũ giành cho Mặc Chinh.
“ Hoắc thiếu, xin anh, nó sẽ không dám nữa đâu, tôi sẽ cho nó bài học thích đáng, xin anh, tha cho nó một mạng “
“ á...áaaaaaaaa “
Đối diện với cảnh tượng Mặc Chinh bị đám vệ sĩ kia chầm chậm, an nhàn lột lấy tưng lớp da, bọn họ không một chút cảm xúc mà xếp từng lớp da lột được thành tầng, thời gian trôi qua mấy lớp da càng lúc càng nhiều, cơ thể tên đàn ông rướm máu nhỏ giọt xuống sàn nhà, từng lớp thịt lộ ra cùng gân xanh và dây thần kinh hiện rõ ra mồn một cùng tiếng hét thảm khốc của anh ta, đến khi lớp da người bị lột sạch, một tên vệ sĩ mang đến một con dao chặt thịt thật to thật bén, không để phí một giây nào hạ lưỡi dao xuống hai bàn tay Mặc Chinh liền rời khỏi xác, hắn gào lên một tiếng vang âm trời đêm rồi ngất đi, Lạc Anh cũng vì sợ mà bất tỉnh trong lòng Hoắc Kinh Vũ từ lâu.
Hắn còn không tiếc mà lệnh người mang mấy lớp da người và hai bàn tay đó về. Để lại gia đình Mặc Diễn chỉ còn biết khóc lóc đau thương trước cơ thể người không ra người, ma không ra ma của tên con trai, đến cả vợ và con gái của ông ta cũng sợ đến phát xỉu.
Lạc Lạc ai dám động vào em anh sẽ khiến hắn sống không băng chết.
“ Chồng à, là hắn,...là hắn “.
Tên đàn ông trong cơn say không nhận ra bản thân đã đụng phải người không nên đụng, anh ta mơ hồ cười cười, nghiên qua nghiên lại đi về phía Hoắc Kinh Vũ và Lạc Anh, tên đàn ông càng đi đến cô lại càn ghì chặt vào Hoắc Kinh Vũ hơn, Hoắc Kinh Vũ siết chặt cô, ghì giọng nặng nề: “ Lạc Lạc, đừng sợ, anh ở đây “.
“ Thằng chó mày làm gì vậy hả? “
Giây phút tên đàn ông đi đến ngay trước mặt Hoắc Kinh Vũ, chỉ một giây vừa đưa tay tính chạm vào Lạc Anh lần nữa thì Mặc Diễn đi đến đá mạnh hắn ngã lăn quay, tên đàn ông với tình hình bây giờ của anh ta thì có mà đánh chết anh ta cũng không biết, Mặc Diễn lườm qua mấy nữ giúp việc bọn họ hiểu ý liền run rẩy mà lên tiếng: “ Ông chủ, là cậu chủ, cậu chủ đã động tay động chân với vị tiểu thư này”
Tên đàn ông này là Mặc Chinh con trai cả của Mặc Diễn, là cậu thiếu gia phong lưu trác tán.
Cô gái dứt lời bên ngoài một đám vệ sĩ của Hoắc Kinh Vũ chạy vào đan tay ra trước cúi đầu đồng thanh: “ Thiếu gia “
“ Mang người đi “, Hoắc Kinh Vũ chỉ lạnh lùng lên tiếng, hắn quay người dìu Lạc Anh đi, cô vẫn đang rất sợ hãi có vẻ còn bị ám ảnh, Lạc Anh không dám mở mắt cũng không dám ngẩng mặt, hai tay máu chảy nhuộm đỏ luôn phần áo sơ mi trắng của Hoắc Kinh Vũ.
“ Hoắc thiếu, cầu anh tha cho một mạng “
“ Hoắc thiếu, xin anh, xin anh... “
“ Mỹ nữ, đến với anh nào,...mỹ nữ “
Đám vệ sĩ kéo Mặc Chinh không khác gì kéo côn một súc vật, tên đàn ông đang cận kề với cái chết miệng vẫn không ngừng nói ra những lời thô tục với Lạc Anh, Mặc Diễn nhìn theo con trai ông ta cả kinh nhận ra một khi Mặc Chinh bị Hoắc Kinh Vũ mang đi sẽ không còn mạng mà trở về nữa, ông ta chạy ngay ra trước mặt hắn không lưỡng lự mà quỳ rạp xuống sàn: “ Hoắc thiếu, xin anh, tôi chắc chắn sẽ dạy dỗ lại nó, xin anh cho nó một con đường sống “
Cảnh tượng hèn hạ của Mặc Diễn khiến hàng chục con người ở đây không tin vào mắt mình, Mặc gia cũng có lúc phải quỳ xuống xin tha người khác, bây giờ bọn họ mới bắt đầu cảm thấy sợ hãi trước Hoắc Kinh Vũ bọn họ sợ sẽ bị liên lụy liền âm thầm rời khỏi dinh thự, bây giờ chỉ còn lại gia đình Mặc Diễn và bọn người Hoắc Kinh Vũ.
“ Cho hắn đường sống sao?, tôi không biết mình còn có lúc thương người như vậy đó “, Hoắc Kinh Vũ một tay vẫn đang ôm chặt Lạc Anh, tay kia nắm đầu Mặc Chinh lên nhìn gương mặt đểu cán còn mơ mơ mang màng trong cơn say, thứ làm Hoắc Kinh Vũ phát điên nhất chính là nụ cười *** dục của anh ta.
Hoắc Kinh Vũ vừa nắm đầu Mặc Chinh một lúc lực đạo một mạnh hơn, đôi mắt như thú đói chỉ muốn lập tức cấu xé tên đàn ông ra trăm mảnh. Mặc Diễn cứ gập đầu cầu xin nhưng chính ông ta cũng biết rõ không có gì có thể làm nguôi cơn thịnh nộ của Hoắc Kinh Vũ, ông ta nhiều năm trước đã từng chứng kiến con quỷ trong Hoắc Kinh Vũ đáng sợ thế nào, ông ta cũng chính vì điều nay mà đối với hắn luôn dè dặt, thầm sợ.
“ Lột da hắn cho tôi, hai bàn tay đó cũng không dùng đến nữa “.
Hoắc Kinh Vũ làm gì có nhiều kiên nhẫn như vậy, hắn nhìn Mặc Chinh càng nhìn càng muốn tức điên một phát đẩy ngã hắn ra ra lệnh cho tất cả vệ sĩ giữ chặt người nhà Mặc Diễn muốn tận mắt chứng kiến tận mắt cảnh tên con trai này của mình bị lột da tróc xương như thế nào.
Lạc Anh nghe thấy lời của Hoắc Kinh Vũ cũng trở nên khiếp sợ hơn, cô bấu chặt vào ngực hắn còn để lại vết trầy xước: “ Chồng à, mình về thôi anh,...em sợ “
“ Lạc Lạc, đừng sợ, anh phải khiến hắn trả giá vì đã động vào em “
Chính Lạc Anh cũng biết rõ một khi Hoắc Kinh Vũ không kiểm soát được cơn điên cuồng của mình sẽ như thế nào, trước hắn còn đánh chết cả cô thì làm sao có chuyện dễ dàng bỏ qua cho ai động vào cô được. Lạc Anh chỉ có thể đứng bất động trong lòng hắn, hai tay bịt chặt tai mình để không phải nghe những tiếng khóc than thảm thiết từ gia đình Mặc Diễn.
“ Hoắc thiếu, cầu xin anh, là con trai tôi không đúng tôi sẽ dạy dỗ lại nó thích đáng, cầu xin anh giơ cao đánh khẽ “
“ Lột “, Hoắc Kinh Vũ tay vuốt ve mái tóc đen cố gắng trấn an, dỗ dành Lạc Anh, đôi mắt đã ngập úng mùi sát khí, hắn đã bị sự căm hận nuốt chửng bây giờ không có gì có thể ngăn được sự trừng phạt của Hoắc Kinh Vũ giành cho Mặc Chinh.
“ Hoắc thiếu, xin anh, nó sẽ không dám nữa đâu, tôi sẽ cho nó bài học thích đáng, xin anh, tha cho nó một mạng “
“ á...áaaaaaaaa “
Đối diện với cảnh tượng Mặc Chinh bị đám vệ sĩ kia chầm chậm, an nhàn lột lấy tưng lớp da, bọn họ không một chút cảm xúc mà xếp từng lớp da lột được thành tầng, thời gian trôi qua mấy lớp da càng lúc càng nhiều, cơ thể tên đàn ông rướm máu nhỏ giọt xuống sàn nhà, từng lớp thịt lộ ra cùng gân xanh và dây thần kinh hiện rõ ra mồn một cùng tiếng hét thảm khốc của anh ta, đến khi lớp da người bị lột sạch, một tên vệ sĩ mang đến một con dao chặt thịt thật to thật bén, không để phí một giây nào hạ lưỡi dao xuống hai bàn tay Mặc Chinh liền rời khỏi xác, hắn gào lên một tiếng vang âm trời đêm rồi ngất đi, Lạc Anh cũng vì sợ mà bất tỉnh trong lòng Hoắc Kinh Vũ từ lâu.
Hắn còn không tiếc mà lệnh người mang mấy lớp da người và hai bàn tay đó về. Để lại gia đình Mặc Diễn chỉ còn biết khóc lóc đau thương trước cơ thể người không ra người, ma không ra ma của tên con trai, đến cả vợ và con gái của ông ta cũng sợ đến phát xỉu.
Lạc Lạc ai dám động vào em anh sẽ khiến hắn sống không băng chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.