Chương 46: Cuộc sống thường nhật
Dubhe Lin
25/09/2023
Keng, keng. Phòng tập gym trong tòa biệt thự vang lên tiếng kiếm của Tiểu
Phong và Lucasta. Hai người đấu kiếm rất nghiêm túc. Tiểu Phong không
nhường cô bạn một chút nào, tung hết các chiêu quyết định hòng đoạt
chiến thắng. Cô nào chịu thua, chống đỡ tứ phía đồng thời tấn công lại
Tiểu Phong ngay khi có sơ hở cố giành lại thế thượng phong. Tạm
nghỉ phiên tập, Lucasta uống nước ừng ực, thở hổn hển.
Hả? Lucasta tròn mắt ngạc nhiên, có chút bối rối. Tự lúc nào, Tiểu Phong đã đứng bên cạnh cô và tung chiếc khăn lau lên đầu cô.
- Cậu phải lau khô mồ hôi đi. Đã dễ bị cảm thì chớ.
Vừa nói cậu vừa vò đầu Lucasta khiến đầu tóc cô rối tung lên. Cô nhận ra cái đầu của mình bị hành đến cỡ nào, liền cáu lên, rút kiếm đuổi đánh Tiểu Phong. Hai người "chơi" trò đuổi bắt nhau đánh đến mệt nhoài, ngồi phịch xuống thở dốc cùng nhau.
- Cảm ơn cậu đã giúp.
Lucasta quay sang nói với Tiểu Phong, giọng nghiêm túc.
- Cậu chỉ biết cảm ơn suông như thế thôi hả?
- Ơ, cậu muốn gì?
- Đi xem phim với tớ. Tất nhiên cậu trả hết tiền vé.
- Ế? Xem phim đắt lắm.
- Sao? Tớ đâu chỉ giúp cậu mỗi vụ cầu lông, còn nhà ở, học hành, cậu còn chưa cảm ơn đấy.
- Hơ hơ. – Cô chỉ biết lặng yên vì hắn nói quá đúng. Một ý nghĩ chợt lóe lên. Cô đáp:
- Ừ, vậy tớ mời cậu đi xem phim. – Lucasta cười bí hiểm.
…
Tiểu Phong đứng chờ Lucasta ở rạp chiếu phim. Thỏ Đế rốt cuộc còn bận điều gì mà chưa đến, cậu nghĩ.
Sherry cầm hai chiếc vé xem phim trên tay. Cô bước vào rạp chiếu phim, nhìn thấy Tiểu Phong đang đứng ở phía xa, liền vẫy tay chào rồi chạy đến chỗ cậu đứng.
- Sherry, cậu sao lại ở đây?
- Đi xem phim. Lucasta nói cậu ấy bận nên bảo tớ thay cậu ấy đi xem phim với cậu theo lời hứa. Cậu ấy đưa hai vé cho tớ nè.
- Thỏ Đế bận sao? – Tiểu Phong liền gọi điện thoại cho Lucasta. Đầu dây bên kia đáp lại.
- Cậu đang ở đâu? - Tiểu Phong hỏi.
- Sherry đến chưa? Tớ đang bận nhé nên đã bảo Sherry đi cùng cậu rồi, bye. Xem phim vui vẻ.
Bíp bíp. Lucasta dập máy luôn. Không còn nói được gì, Tiểu Phong và Sherry cùng xem phim trong rạp chiếu phim. Cậu ta bận việc gì? Bận thật hay giả. Không lẽ không thích đi xem phim với mình. Mình thật ngốc nghếch khi tin theo cậu ta. Tiểu Phong thở dài ngao ngán.
- Ơ, cậu thấy bộ phim không hay à?
- Cũng được.
Sherry không biết nói gì, không khí có phần gượng gạo. Tiểu Phong đang ở ngay bên cạnh cậu ấy. Sherry cảm tưởng như mình đang ở trong một cuộc hẹn hò với Tiểu Phong. Cô không rõ đây là mơ hay thực, chỉ có hai người và đang xem phim cùng nhau. Cô có thể nhìn Tiểu Phong ở một khoảng cách thật gần, mỗi nét mặt của cậu ấy, cô đều sẽ ghi nhớ. Tim cô đập thình thịch thình thịch, hơi thở cũng kỳ lạ hơn. Cảm giác hạnh phúc ngập tràn, phải thế không. Cô muốn chạm vào khuôn mặt đó, sắp được rồi, một chút nữa.
- Ơ? - Tay của Sherry lơ lửng giữa không trung, Tiểu Phong ngạc nhiên. Hai người nhìn nhau. Sherry hóa thẹn, vội rụt tay lại.
- Trên mặt cậu có gì đó.
Cậu đưa tay lên mặt mình kiểm tra: - Là gì thế? Tớ không thấy có gì cả.
Bộ phim kết thúc. Hai người bước ra khỏi phòng chiếu bóng.
- Bộ phim cảm động thật đấy. May mà dù bị ngăn cách hai nhân vật cuối cùng cũng đến được với nhau. – Sherry bình phẩm bằng giọng xúc động.
- Ừm.
- Còn cậu, cậu thấy thế nào về bộ phim? - Sherry hỏi.
- Cũng được.
Tiểu Phong đáp bằng thái độ dửng dưng. Trả lời vậy là không thích bộ phim phải không? Có lẽ cậu ấy không thích phim tình cảm chăng? Sherry nghĩ ngợi.
- Vậy chúng ta uống gì đó trước khi về nhé? – Cô đề nghị.
- Cậu muốn uống gì?
- Thử với đồ uống ở quán kia được không?
Hai người ngồi trong quán. Bầu không khí im lìm. Sherry mong làm thân mật bầu không khí, chẳng dễ gì có cơ hội tốt như thế này.
- Không ngờ vị trà sữa nha đam ở quán này lại ngon vậy. – Sherry khen – Tớ đặc biệt thích nha đam vì nha đam tốt cho sức khỏe, làm đẹp da.
- Ừm.
- Trà đào của cậu trông cũng ngon thật đấy.
- Ừm.
Thật sự chẳng có gì để nói. Tiểu Phong thanh toán hóa đơn cho cả Sherry. Cậu mua thêm một cốc trà sữa nha đam mang về.
Tiểu Phong đang mua một cốc trà sữa nha đam? Thật sự Tiểu Phong đang mua một cốc trà sữa nha đam. Đầu óc Sherry bừng tỉnh. Cậu ấy chịu nghe mình nói. Hóa ra cậu ấy đều quan tâm đến điều mình nói. Cảm giác vui sướng tràn trề lòng Sherry.
Về đến nhà, Tiểu Phong hỏi cô Sophie cho biết Lucasta đang ở đâu. Lucasta đang làm bài tập trong vườn. Cô yêu thích không khí ngoài trời và nghe tiếng chim hót. Chà nhớ Tin ghê. Tin đang ở nhà với mẹ cô. Giờ Tin là người bạn duy nhất ở cùng với mẹ của cô. Lucasta thỉnh thoảng về quê vào cuối tuần. Để tiết kiệm chi phí đi lại, cô năn nỉ Tiểu Phong dùng dịch chuyển tức thời đưa mình về. (Đúng là hết thuốc chữa với bà cô hà tiện này!)
Tiểu Phong đi vào vườn. Đặt cốc trà sữa lên trên bàn. Cô giả vờ không nhìn thấy gì, tiếp tục ghi ghi chép chép.
- Cậu dám cho tớ leo cây hả? Đây là bận à?
- Bận đủ thứ đây. – Cô cười cười – Vụ đi chơi thế nào?
Đi với người đẹp sướng quá rồi còn gì! Lại còn bày đặt. Cô nghĩ mà cười hí hí. Tiểu Phong không lung chuyển mà phàn nàn:
- Cậu dám thất hứa, nên làm gì đây?
- Ế, tớ mua cho cậu vé xem phim rồi còn gì?
- Tôi đâu thích ngôn tình, cậu không thèm hỏi xem tôi thích xem phim gì mà tự động quyết định.
- Cậu chẳng phải đã nói phim gì cũng được à?
Tiểu Phong lườm nguýt.
- Tớ đã tra cứu bộ phim công phu trước khi mua lắm đấy! – Cô thở dài.
- Mà cái này là gì đây? – Lucasta chỉ vào cốc trà sữa.
- Trà sữa nha đam vị mới.
- Hế cậu phải mua cho Sherry chứ? Sherry thích trà sữa lắm.
- Cậu ấy uống rồi. - Tiểu Phong có phần giận dỗi. Hừm, còn biết cả Sherry thích gì, còn mình thì…
- Ý? Thật hả, hoàn hảo, quá tuyệt! - Lucasta vui sướng reo lên.
- Cậu thật là…!
- Hè hè, dù sao cậu cũng có một cuộc xem phim vui vẻ là nhờ tớ, nên cốc trà sữa này chia đôi nhá.
- Còn lâu!
- Ờ 1/10 cũng được.
- Không thích.
Cô tiu nghỉu.
- Không cho thì thôi. Tớ đây cũng đâu thích trà sữa lắm, chỉ là muốn biết vị mới như thế nào thôi. Đồ keo kiệt!
- Gọi tớ vậy là không muốn uống phải không?
- A không, coi như cậu chưa từng nghe thấy gì nhé.
- Lấy thêm một ống hút nữa là được.
Lucasta chạy vào trong bếp tìm ống hút.
Vốn dĩ Tiểu Phong định cho cô hết cốc trà sữa nha đam. Nhưng Lucasta lại gợi ý chia đôi làm Tiểu Phong đổi ý. J))
Lucasta vui vẻ cắm ống hút vào cốc trà sữa, hút một hơi không còn quan tâm xung quanh. Thì, Tiểu Phong cũng cắm ống hút của mình vào cùng uống với Lucasta. Cô nhả ống hút ra nhìn. Tình huống gì đây? Cô không biết nữa.
Hả? Lucasta tròn mắt ngạc nhiên, có chút bối rối. Tự lúc nào, Tiểu Phong đã đứng bên cạnh cô và tung chiếc khăn lau lên đầu cô.
- Cậu phải lau khô mồ hôi đi. Đã dễ bị cảm thì chớ.
Vừa nói cậu vừa vò đầu Lucasta khiến đầu tóc cô rối tung lên. Cô nhận ra cái đầu của mình bị hành đến cỡ nào, liền cáu lên, rút kiếm đuổi đánh Tiểu Phong. Hai người "chơi" trò đuổi bắt nhau đánh đến mệt nhoài, ngồi phịch xuống thở dốc cùng nhau.
- Cảm ơn cậu đã giúp.
Lucasta quay sang nói với Tiểu Phong, giọng nghiêm túc.
- Cậu chỉ biết cảm ơn suông như thế thôi hả?
- Ơ, cậu muốn gì?
- Đi xem phim với tớ. Tất nhiên cậu trả hết tiền vé.
- Ế? Xem phim đắt lắm.
- Sao? Tớ đâu chỉ giúp cậu mỗi vụ cầu lông, còn nhà ở, học hành, cậu còn chưa cảm ơn đấy.
- Hơ hơ. – Cô chỉ biết lặng yên vì hắn nói quá đúng. Một ý nghĩ chợt lóe lên. Cô đáp:
- Ừ, vậy tớ mời cậu đi xem phim. – Lucasta cười bí hiểm.
…
Tiểu Phong đứng chờ Lucasta ở rạp chiếu phim. Thỏ Đế rốt cuộc còn bận điều gì mà chưa đến, cậu nghĩ.
Sherry cầm hai chiếc vé xem phim trên tay. Cô bước vào rạp chiếu phim, nhìn thấy Tiểu Phong đang đứng ở phía xa, liền vẫy tay chào rồi chạy đến chỗ cậu đứng.
- Sherry, cậu sao lại ở đây?
- Đi xem phim. Lucasta nói cậu ấy bận nên bảo tớ thay cậu ấy đi xem phim với cậu theo lời hứa. Cậu ấy đưa hai vé cho tớ nè.
- Thỏ Đế bận sao? – Tiểu Phong liền gọi điện thoại cho Lucasta. Đầu dây bên kia đáp lại.
- Cậu đang ở đâu? - Tiểu Phong hỏi.
- Sherry đến chưa? Tớ đang bận nhé nên đã bảo Sherry đi cùng cậu rồi, bye. Xem phim vui vẻ.
Bíp bíp. Lucasta dập máy luôn. Không còn nói được gì, Tiểu Phong và Sherry cùng xem phim trong rạp chiếu phim. Cậu ta bận việc gì? Bận thật hay giả. Không lẽ không thích đi xem phim với mình. Mình thật ngốc nghếch khi tin theo cậu ta. Tiểu Phong thở dài ngao ngán.
- Ơ, cậu thấy bộ phim không hay à?
- Cũng được.
Sherry không biết nói gì, không khí có phần gượng gạo. Tiểu Phong đang ở ngay bên cạnh cậu ấy. Sherry cảm tưởng như mình đang ở trong một cuộc hẹn hò với Tiểu Phong. Cô không rõ đây là mơ hay thực, chỉ có hai người và đang xem phim cùng nhau. Cô có thể nhìn Tiểu Phong ở một khoảng cách thật gần, mỗi nét mặt của cậu ấy, cô đều sẽ ghi nhớ. Tim cô đập thình thịch thình thịch, hơi thở cũng kỳ lạ hơn. Cảm giác hạnh phúc ngập tràn, phải thế không. Cô muốn chạm vào khuôn mặt đó, sắp được rồi, một chút nữa.
- Ơ? - Tay của Sherry lơ lửng giữa không trung, Tiểu Phong ngạc nhiên. Hai người nhìn nhau. Sherry hóa thẹn, vội rụt tay lại.
- Trên mặt cậu có gì đó.
Cậu đưa tay lên mặt mình kiểm tra: - Là gì thế? Tớ không thấy có gì cả.
Bộ phim kết thúc. Hai người bước ra khỏi phòng chiếu bóng.
- Bộ phim cảm động thật đấy. May mà dù bị ngăn cách hai nhân vật cuối cùng cũng đến được với nhau. – Sherry bình phẩm bằng giọng xúc động.
- Ừm.
- Còn cậu, cậu thấy thế nào về bộ phim? - Sherry hỏi.
- Cũng được.
Tiểu Phong đáp bằng thái độ dửng dưng. Trả lời vậy là không thích bộ phim phải không? Có lẽ cậu ấy không thích phim tình cảm chăng? Sherry nghĩ ngợi.
- Vậy chúng ta uống gì đó trước khi về nhé? – Cô đề nghị.
- Cậu muốn uống gì?
- Thử với đồ uống ở quán kia được không?
Hai người ngồi trong quán. Bầu không khí im lìm. Sherry mong làm thân mật bầu không khí, chẳng dễ gì có cơ hội tốt như thế này.
- Không ngờ vị trà sữa nha đam ở quán này lại ngon vậy. – Sherry khen – Tớ đặc biệt thích nha đam vì nha đam tốt cho sức khỏe, làm đẹp da.
- Ừm.
- Trà đào của cậu trông cũng ngon thật đấy.
- Ừm.
Thật sự chẳng có gì để nói. Tiểu Phong thanh toán hóa đơn cho cả Sherry. Cậu mua thêm một cốc trà sữa nha đam mang về.
Tiểu Phong đang mua một cốc trà sữa nha đam? Thật sự Tiểu Phong đang mua một cốc trà sữa nha đam. Đầu óc Sherry bừng tỉnh. Cậu ấy chịu nghe mình nói. Hóa ra cậu ấy đều quan tâm đến điều mình nói. Cảm giác vui sướng tràn trề lòng Sherry.
Về đến nhà, Tiểu Phong hỏi cô Sophie cho biết Lucasta đang ở đâu. Lucasta đang làm bài tập trong vườn. Cô yêu thích không khí ngoài trời và nghe tiếng chim hót. Chà nhớ Tin ghê. Tin đang ở nhà với mẹ cô. Giờ Tin là người bạn duy nhất ở cùng với mẹ của cô. Lucasta thỉnh thoảng về quê vào cuối tuần. Để tiết kiệm chi phí đi lại, cô năn nỉ Tiểu Phong dùng dịch chuyển tức thời đưa mình về. (Đúng là hết thuốc chữa với bà cô hà tiện này!)
Tiểu Phong đi vào vườn. Đặt cốc trà sữa lên trên bàn. Cô giả vờ không nhìn thấy gì, tiếp tục ghi ghi chép chép.
- Cậu dám cho tớ leo cây hả? Đây là bận à?
- Bận đủ thứ đây. – Cô cười cười – Vụ đi chơi thế nào?
Đi với người đẹp sướng quá rồi còn gì! Lại còn bày đặt. Cô nghĩ mà cười hí hí. Tiểu Phong không lung chuyển mà phàn nàn:
- Cậu dám thất hứa, nên làm gì đây?
- Ế, tớ mua cho cậu vé xem phim rồi còn gì?
- Tôi đâu thích ngôn tình, cậu không thèm hỏi xem tôi thích xem phim gì mà tự động quyết định.
- Cậu chẳng phải đã nói phim gì cũng được à?
Tiểu Phong lườm nguýt.
- Tớ đã tra cứu bộ phim công phu trước khi mua lắm đấy! – Cô thở dài.
- Mà cái này là gì đây? – Lucasta chỉ vào cốc trà sữa.
- Trà sữa nha đam vị mới.
- Hế cậu phải mua cho Sherry chứ? Sherry thích trà sữa lắm.
- Cậu ấy uống rồi. - Tiểu Phong có phần giận dỗi. Hừm, còn biết cả Sherry thích gì, còn mình thì…
- Ý? Thật hả, hoàn hảo, quá tuyệt! - Lucasta vui sướng reo lên.
- Cậu thật là…!
- Hè hè, dù sao cậu cũng có một cuộc xem phim vui vẻ là nhờ tớ, nên cốc trà sữa này chia đôi nhá.
- Còn lâu!
- Ờ 1/10 cũng được.
- Không thích.
Cô tiu nghỉu.
- Không cho thì thôi. Tớ đây cũng đâu thích trà sữa lắm, chỉ là muốn biết vị mới như thế nào thôi. Đồ keo kiệt!
- Gọi tớ vậy là không muốn uống phải không?
- A không, coi như cậu chưa từng nghe thấy gì nhé.
- Lấy thêm một ống hút nữa là được.
Lucasta chạy vào trong bếp tìm ống hút.
Vốn dĩ Tiểu Phong định cho cô hết cốc trà sữa nha đam. Nhưng Lucasta lại gợi ý chia đôi làm Tiểu Phong đổi ý. J))
Lucasta vui vẻ cắm ống hút vào cốc trà sữa, hút một hơi không còn quan tâm xung quanh. Thì, Tiểu Phong cũng cắm ống hút của mình vào cùng uống với Lucasta. Cô nhả ống hút ra nhìn. Tình huống gì đây? Cô không biết nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.