Chương 14: Đọc sách hay ngắm em
Rosepeach
21/08/2023
Cô đi xuống phòng bếp thì thấy anh ngồi đợi. Cô vòng qua chỗ anh ngồi ôm
cổ anh từ sau, hôn lên má anh. Cô kéo ghế ngồi cạnh anh. Anh cười hỏi:
“Chuyện gì thế?”. Cô bỏ đồ ăn vào miệng nói: “Đồ ăn ngon lắm. Ảnh rất
đẹp”. Nói xong cô ăn lia lịa. Anh hiểu ý cô liền xoa đầu cô: “Ăn từ từ
thôi còn nhiều mà”. Ăn xong anh và cô đến trường.
Ra chơi, anh nhắn tin cô: “Em đang ở đâu?”. Cô cầm điện thoại: “Em ở thư
viện”. Cô thấy anh không trả lời tưởng anh bận gì đấy nên cô tiếp tục
đọc sách. Cô đang đọc thì bỗng nhiên có người giật lấy sách cô. Cô ngẩng mặt lên là anh. Anh ngồi xuống kế bên cô lấy sữa đưa đến tận miệng cho
cô uống. Anh mở hộp bánh ra đút cô ăn. Cô ăn uống xong xuôi hết cô đưa
quyển sách cho anh đọc. Anh chỉ mở ra rồi đóng lại. Anh chống tay lên
cằm nhìn cô đọc sách. Anh nhìn cô như thế sao cô đọc. Cô đóng sách lại
nhìn sang anh: “Anh nhìn em, sao em đọc được. Anh đến thư viện để đọc
sách hay ngắm em?”
Anh đưa mặt
lại gần cô, giọng nói có ý cười: “Tức nhiên là ngắm em, không chỉ thế
mà…”. Nói xong anh nhấc bổng cô đặt lên bàn. Cô thấy vậy nhìn xung quanh xem có ai không. Anh vén tóc cô ra sau tai: “Không có ai đâu”. Nói rồi
anh hôn lên môi cô càng hôn anh càng hôn sâu hơn, anh muốn xâm chiếm vào lưỡi anh quấn lấy lưỡi cô, hút hết mật ngọt trong khoang miệng cô. Cô
không thở được liền đưa tay vỗ lên lưng anh, anh thấy vậy luyến tiếc rời khỏi môi cô kéo theo chỉ bạc dài. Thoát khỏi anh, cô hít lấy hít để
không khí, gục xuống vai anh. Cô đánh nhẹ anh, giọng hờn dỗi: “Đồ lưu
manh”. Anh cười ghé sát tay cô nói: “Anh còn có thể lưu manh hơn đấy em
muốn không?”, anh hôn vào má cô, anh dẫn cô về lớp học. Anh nói: “Lát
anh có việc ở lại trường, em về trước đi không cần đợi anh”.
Chiều tan học, cô không về mà qua phòng anh. Cô đưa tay lên gõ cửa. Bên trong vang lên thanh âm lạnh lùng: “Vào đi”. Cô mở cửa bước vào đi từ từ đến
trước bàn làm việc của anh: “Hội trưởng em có việc cần hỏi không biết là tối nay anh có rảnh không đi chơi với em?”. Anh ngẩng mặt lên nhìn cô
cười: “Tôi không rảnh, tôi bận ở nhà chăm bạn gái rồi”. Anh và cô nhìn
nhau cười. Anh đưa tay kêu cô lại gần mình, cô đi lại đứng kế bên anh.
Anh đưa tay nắm lấy tay cô kéo về phía mình, đặt cô ngồi trong lòng
mình. Cô hỏi anh: “Anh làm gì vậy?”. Anh ôm eo cô, cằm lên vai cô: “Anh
thống kê số liệu thôi”. Cô đưa tay lấy tập tài liệu trên bàn rồi làm phụ anh. Hai người cùng làm cũng đến sáu giờ tối rồi.
Anh nắm tay cô ra xe, hai người cùng về nhà. Cô tắm xong xuống nhà thấy anh đang nấu ăn. Cô lại ôm anh từ phía sau. Anh cười: “Em ra bàn ngồi đợi
anh đi, ở đây nóng lắm”. Cô lắc đầu nói: “Em làm phụ anh”. Cô rửa tay
rồi cầm dao lên hỏi anh: “Cắt này sao?”
“Cắt thành miếng”. Cô gật đầu đã hiểu nói: “Anh lên tắm đi em làm cho”. Anh
thái tạo dề ra rồi hôn lên má cô mới đi lên tắm. Anh tắm xong đi xuống
thấy cô đang thái đồ trong bếp. Anh lấy điện thoại ra chụp cô. Cô quay
lại thấy anh. Cô cười nhìn anh: “Anh lại đây xem được chưa?”. Anh cùng
cô dọn ra ăn. Ăn xong, cô dọn chén. Anh cầm chén dĩa trên tay cô vào
bếp. Anh quay lại nói cô: “Em ra kia ngồi đi anh rửa cho”. Cô ra phòng
khách ngồi đợi anh. Anh rửa xong đem đĩa trái cây ra cho cô. Anh ngồi
đọc sách, cô nằm lên đùi anh xem phim.
Cô đang xem cô tức giận ngồi dậy nói: “Tại sao nam chính lại làm như vậy
chứ? Rõ ràng nữ chính yêu anh ra mà cô ấy có thể làm hại bất kì ai nhưng đối với anh ta thì không vậy mà anh ta lại làm vậy”. Anh bỏ quyển sách xuống nhích lại gần cô, vuốt lưng để dỗ cô: “Thì anh ta cũng có tình
cảm với cô ấy mà nhưng hành động làm cô ấy hiểu lầm thôi. Anh ta vì bảo
vệ cô ấy mới làm như vậy, đâu trách anh ta được. Hai người họ yêu nhau
cuối cùng cũng vậy sẽ có kết đẹp thôi”. Anh cười hôn lên trán cô: “Nếu
vậy không xem nữa ăn nho, món em thích đấy”. Anh lấy nho đút cô rồi cô
ăn một nửa rồi nửa còn lại anh ăn.
“Của em mà”. Anh lắc đầu ngao ngán nói: “Còn nhiều mà, anh thích ăn chung với em”. Anh lại đọc sách, cô vẫn ôm anh vừa ăn nho. Trong lúc anh đọc sách cô vừa ăn vừa đút anh, anh cứ ăn dù trái đó còn nguyên hay cô đã ăn rồi. Họ ngồi đấy đến chín giờ, anh kêu cô lên phòng ngủ, từ ngày ở với anh cô ngủ rất sớm và đúng giờ. Anh đưa cô lên phòng nằm xuống đắp chăn và ôm cô ngủ. Cô nghĩ trong lòng như vậy là hạnh phúc rất lớn rồi. Cô không biết rằng trong lúc cô ngủ anb đăng ảnh lúc cô nấu ăn, anh ghi “Cứ để anb nấu ăn cho em” hết sức cưng chiều cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.