Chương 11: Tỏ tình
Rosepeach
21/08/2023
Nhật Hạ lay người cô: “Hồi qua mày ở lại đây đã làm gì rồi?”
Hà My cũng nói theo: “Trong ảnh cái tay đó, đôi giày đó là của mày. Mày đi chơi với hội trưởng đúng không?”
Hà My và Nhật Hạ đồng thanh: “Mày với anh ấy có quan hệ gì?”
Cô lờ mờ, giọng ngáy ngủ: “Thì hai bây cũng biết tao tại sao tại ở lại rồi đó. Tao đâu có biết anh ấy cũng ở lại. Rồi anh ấy rủ tao đi chơi thì
tao đi thôi nên mới có tấm ảnh đó”
Hai cô đưa ánh mắt khônv tin về phía cô. Cô thấy vậy nhàn nhã nói: “Khônv
tin thì thôi. Đi ra cho tao ngủ”. Nói xong cô nằm xuống đắp chăn lại.
Nhật Hạ kéo chăn cô ra: “Dậy đi học”
Cô cũng đành dậy thôi chứ ngủ gì được nữa. Cô thay đồ rồi cùng các cô vào
trường. Trên đường đi cô ngáp ngắn ngáp dài. Hai cô thấy thế đã quen vì
mỗi lần kêu cô dậy sớm là cô lại như vậy.
Vào trường mọi người chụm lại rất đông xì xào, bàn tán gì đó. Cô cũng tất
để ý vì đâu liên quan đến mình. Cô đang đi thì có anh nam sinh đi lại
cầm bó hoa đến trước mặt cô, hai cô bạn thấy vậy lùi về sau đứng xem.
Nam sinh ngại ngùng: “Anh biết em không biết anh là ai nhưng anh biết em
rất nổi tiếng và được mọi người yêu mến. Anh suy nghĩ rất lâu có nên tỏ
tình với em không, lần đầu anh nhìn thấy em anh đã thích em rồi. Nhưng
hôm nay anh lấy hết dũng khí tỏ tình em. Em đồng ý làm bạn gái anh nha?” Anh ta đưa bó hoa trước mặt cô.
Đang đứng xem bạn mình đươcn tỏ tình, hạ cô bỗng cảm thấy lạnh sau lưng thì
quay lại thấy anh đứng ngay đằng sau, nhìn trầm trầm vào cô. Anh đứng
nghe câu trả lời của cô. Hai cô bạn kéo sang một bên nhường đường cho
anh.
Cô nhìn nam sinh: “Em…”
Anh nghe cô mới nói một chữ đã đi vào nắm tay cô kéo đi trước sự chứng kiến của bao nhiêu người. Cả trường xì xào bàn tán. Còn hai cô bạn và hai
bạn anh thản nhiên đi lên lớp chẳng quan tâm.
Anh đưa cô đến sau trường. Anh ép sát cô vào tường chất vấn: “Sao hôm nay em dậy sớm? Sao đứng đó để anh ta tỏ tình chứ?”
Cô thấy tình hình không đúng với tư thế của hai người nửa, lưng cô dựa vào tường tay anh chống hai bên không muốn cô chạy thoát. Cô đẩy anh ra
nhưng không được. Cô bối rối nói: “Hai đứa đó có cho em ngủ đâu. Em có
biết là sẽ tỏ tình với em”
Anh cúi thấp xuống gần cô hơn, nói giọng trầm thấp: “Thế sao em không từ chối?”
Cô thấy anh tiến lại gần càng áp sát mình vào tường. Cô có thể nghe rõ hơi thở của anh. Cô nhắm chặt mắt nói: “Sao anh biết em không từ chối. Em
định nói từ chối thì anh kéo em đi đó”
“Nửa ai tỏ tình cũng không được đồng ý nghe chưa?”
Cô bĩu môi: “Nghe lời anh em ế cả đời quá”
Anh ghé sát tai cô giọng trầm hẳn xuống: “Khoibg được là không được?”
Cô nói nhỏ: “Anh lấy quyền gì chứ?”
Dù cô nói nhỏ nhưng anh nghe thấy anh cười giọng trầm ấm nói nhỏ vào tai
cô: “Bann gái tương lai mình được người khác tỏ tình sao mà được?”
Cô nghe anh nói mở to mắt ra. Anh thấy thế càng lấn tới: “Anh đã yêu em rồi. Sớm muộn gì em cũng đồng ý thôi”
Cô quay qua định nói gì đó nhưng vừa quay qua môi cô đã chạm vào má anh.
Cô nghe tiếng tách vội đẩy ra. Cô nhìn điện thoại trên tay anh thấy ảnh
cô hôn vào má anh. Cô không biết anh lấy điện thoại ra lúc nào. Cô đưa
tay lấy điện thoại nhưng anh đã nhanh hơn cho vào túi quần trước. Anh
đứng lại nghiêm túc: “Anh chỉ nói cho em biết trước vậy thôi. Còn tỏ
tình với em thì chưa phải lúc em cứ từ từ mà suy nghĩ”
Cô đứng bất động ở đó. Anh nhắc nhở cô như có lòng tốt lắm: “Em còn không vào lớp thì mọi người sẽ nghĩ thế nào?”
Cô nghe thấy liền đi nhanh phía trước không thèm đợi anh, anh nhìn cô cười rồi đi theo cô tận lớp.
Cô vừa về chỗ hai cô bạn hóng hớt của mình hỏi rất nhiều. Cô bình tĩnh đáp: “Đi mà hỏi anh ta”
Hai cô bạn nghe câu đó tự khắc về chỗ, hỏi làm sao được, anh ấy lạnh lùng như vậy hỏi sao mà trả lời cho hai cô biết.
Hôm sau, cô giáo dạy Hoá thường thì gọi là cô Hoá xong kêu cả lớp làm bài
tập rồi nộp cho cô rồi đem lên lớp 12A1 cho cô Hoá. Trước khi ra khỏi
lớp cô Hoá nói cô: “Lên lớp 12A1 ngồi làm bài tập cô đã xin bộ môn rồi”
Khoảng ba mươi phút sau, cô kêu lớp nộp tập lên cho cô đem lên lớp trên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.